Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỗng dưng tốt bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1256 chữ

Chuyển ngữ: Wanhoo

Sợi dây đỏ của Phàn Tuấn Dương giống sợi dây đỏ cô từng nhìn thấy trên cổ Tiểu Lan.

Ngẫm thì thấy chỉ là trùng hợp. Không thấy mặt dây nên chưa thể xác định hai người này có liên quan.

Phàn Tuấn Dương vuốt mặt không cầm được lòng nhìn xuống thi thể bị rìu chém mặt dưới đất.

Phàn Tuấn Dương đỏ bừng hốc mắt như sắp khóc: “Tôi phải rời khỏi đây, tôi không muốn ở lại đây.”

Những người khác hoảng hốt, chứng kiến các bạn cùng câu lạc bộ chết lần lượt lại còn chết rất tàn nhẫn, mất khống chế chửi bới.

“Tại sao tôi lại đến cái nơi quái qủy này?”

“Mình sợ, mình muốn về nhà…”

“Con mẹ nó…”

“Rốt cuộc là đứa nào, người hay ma cũng xuất hiện đi.”

Bầu không khí nôn nóng sợ hãi làm mọi người khó thở, nghi ngờ người bên cạnh.

“Phàn Tuấn Dương, mày đưa bọn tao đến đây, tao muốn về nhà, tao muốn về nhà.” Một nam sinh lôi cổ áo Phàn Tuấn Dương đấm bụp vào mặt cậu ta.

Phàn Tuấn Dương ngã ra đất, mép rỉ máu. Cậu ta ngồi vò đầu thẫn thờ.

Nam sinh kia vẫn định đánh Phàn Tuấn Dương nhưng bị người khác ngăn cản: “Thôi Vương Kiệt, có đánh chết nó cũng chẳng được tích sự gì.”

Nam sinh tên Vương Kiệt bật cười: “Có khi chính nó là hung thủ, đánh chết tất cả đều an toàn.”

Ông chú đang khám nghiệm thi thể mới, anh ta rút cái búa cắm ở mặt, cầm cái búa nhỏ máu đứng dậy: “Ồn ào cái gì?”

“Cút hết xuống ở yên trong phòng khách cho tôi. Ai dám bước ra ngoài một bước tôi sẽ không nương tình với người đó.”

Ông chú nheo mắt nhìn Vương Kiệt, Vượng Kiệt nhìn thẳng vào mắt ông chú rồi lập tức cúi đầu.

“Kéo xác ra sân.” Ông chú nói lạnh lùng, xoay người đi xuống dưới nhà.

Mọi người đi theo ông chú.

795 nhìn thi thể thở dài, mang xác xuống dưới nhà.

Vương Kiệt nói: “Tôi giúp ông.”

“Ừ.” 795 chuyển thi thể xuống dưới.

Ninh Thư đi sau hai người. Máu thi thể rớt lên sàn, trên tầng đã xảy ra mấy án mạng, vết máu khô lưu lại vệt máu đỏ sẫm.

Đống tuyết dưới sân đã chôn mấy thi thể. Có Mai Tử Khanh, có Trương Gia Sâm, có hai nữ sinh, rồi thì Phan Thần, nữ sinh bị chọc vào mắt, nam sinh bị cưa đôi, nữ sinh bị rìu chém chết, và một nữ sinh bị móc tim vứt trong nhà vệ sinh. Đến giờ vẫn không có bất cứ tin tức gì của Lâm Hạ.

Chết mười người trong thời gian ngắn.

Ninh Thư hỏi 795: “Theo anh liệu có ai chết giả không, chúng ta đào xác lên xem nhỉ?”

Không biết có còn các thi thể bị chôn dưới tuyết không?

795 nghĩ ngợi cầm một xẻng một cuốc, đưa cho Ninh Thư: “Chúng ta cùng đào.”

Vương Kiệt cầm xẻng: “Tay em ấy bị thương, để tôi làm cho.”

795 nhìn cái tay băng bó của Ninh Thư, miễn cho ý kiến, bắt đầu đào xác với Vương Kiệt.

Ninh Thư nhìn Vương Kiệt chằm chằm. Người này không có cảm giác tồn tại tự nhiên lại tích cực khiến Ninh Thư có dự cảm lạ.

795 và Vương Kiệt đào các thi thể. Các thi thể lạnh cóng cứng đờ, có điều nội tạng thối rữa bốc mùi kinh khủng.

Ninh Thư kiểm tra xem các thi thể có deo sợi dây đỏ không.

Nữ sinh đeo dây chuyền vàng bạc chứ không đeo dây đỏ.

Một cô gái nông thôn, một chủ nhiệm câu lạc bộ trong trường đại học, có thể có liên quan nào đó.

Không cần biết có trùng hợp hay không cũng phải điều tra.

Mặt khác Ninh Thư phát hiện thiếu một cái xác, không thấy Phan Thần thư sinh đâu.

Phan Thần chết vì đập gáy vào bậc cửa mà lại không thấy xác.

“Thiếu một người.” 795 sờ cằm: “Kể có không phải hung thủ thì vẫn có quan hệ với hung thủ.”

Vương Kiệt nói: “Ai đó mang thi thể của cậu ta đi hay cậu ta không hề chết, đang trốn ở đâu đó?”

Ninh Thư nhìn Vương Kiệt, tích cực thế nhỉ?

Vương Kiệt gãi đầu hỏi Ninh Thư: “Tay em còn đau không?”

Liên quan gì đến chú mày?

Ninh Thư nhếch môi không trả lời, đi vào trong phòng khách, đứng ngoài cửa phủi tuyết rồi mới vào nhà nói với ông chú: “Không thấy xác của Phan Thần.”

Ông chú chỉ nheo mắt, mọi người nghe thấy tin này thì xì xào bàn tán: “Chẳng lẽ Phan Thần là hung thủ?”

“Phần Thần không chết à?”

“…”

Ông chú thờ ơ: “Ở trong phòng khách được ra ngoài.”

Trời đã nhá nhem tối, mọi người đói gần chết. Hết cách đành ngồi bệt ra đất, bụng đói cứ réo liên tục.

Trong nhà im lặng, mọi người mệt nhoài. Lo lắng lại sợ hãi, đói lại còn mệt, tất cả ngồi dựa vào nhau.

Ninh Thư ăn tích cốc đan không đói lắm. Tu luyện ra một chút kình khí nhờ đó khoẻ hơn, chẳng qua vết thương ở tay rất ngứa.

Vương Kiệt và 795 chôn lại các xác, trở vào nhà mang theo hơi lạnh.

Bà lão và Tiểu Lan nấu cơm tối cho mọi người. Thức ăn ít dần, chỉ có bánh bao đen nhỏ hơn các bữa trước uống cùng ít nước sôi.

Cả ngày chỉ được một bữa lại còn có mỗi cái bánh bao nhỏ, mọi người nhai kỹ nuốt chậm, sợ ăn nhanh chẳng mấy đã hết.

795 gặm bánh bao hờ hững, ăn tích cốc đan nhịn đói được nửa tháng, không lo chết vì đói.

“Cho em này.” Vương Kiệt xé nửa bánh bao cho Ninh Thư.

Ninh Thư khó hiểu ra mặt, tự nhiên cho không phải ăn trộm cũng là ăn cắp.

“Cảm ơn, tôi không cần.” Ninh Thư từ chối, bà không thân với mày.

“Xì…” Ông chú liếc mắt châm biếm, không biết dành cho Ninh Thư hay Vương Kiệt.

Vương Kiệt thấy ông chú nhìn, không cho Ninh Thư bánh nữa, tự ăn phần của mình.

Bà lão bưng chậu than vào trong nhà. Chậu than vẫn đốt gỗ thơm, phòng có thêm hơi ấm toả hương thơm thoang thoảng.

Bà lão còng lưng chống gậy nói: “Khi nào cô cậu mới đi hả, nhà tôi hết thức ăn rồi.”

Phàn Tuấn Dương là người dẫn đoàn tất nhiên cần đứng ra nói chuyện, cậu ta bất đắc dĩ nói: “Bà qua nhà khác mua thức ăn được không ạ, bao nhiêu tiền bọn cháu cũng trả.”

Bà lão lắc đầu: “Cái xóm nghèo chúng tôi có bao nhiêu thức ăn đâu. Vượt qua được mùa đông đã khá lắm rồi, không có thừa lương thực.”

Bà lão rất khó chịu, không có nhã ý với mọi người như thể tất cả mọi người trong nhà đều ăn quịt.

“Haizz, bà cưu mang bọn cháu mấy hôm nữa thôi, tuyết dừng chúng cháu sẽ đi ngay.” Phàn Tuấn Dương nghiến răng: “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy toà tháp, trong khi chúng cháu có bao nhiêu cái mạng.”

Bạn đang đọc Ninh Thư (Dịch) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Juliawaw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.