Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lập uy

Phiên bản Dịch · 2297 chữ

Lòng tôi đột nhiên chấn động, dưới tình hình này, có thể khiến Hoàng Tiểu Tiên lộ ra trạng thái cảnh giác, chỉ sợ cũng chỉ có người của Kháng Thiên giả thôi.

Hơn nữa, nói đúng hơn là, Hoàng Tiểu Tiên từng gặp qua Kháng Thiên giả, lần ở thánh địa môn phái Âm Thi, Kháng Thiên giả cũng xuất hiện, Hoàng Tiểu Tiên thậm chí đã giao thủ với đối phương.

Hiện tại, nếu Hoàng Tiểu Tiên đã nói như vậy, thì người tới, nhất định không phải thứ tốt đẹp gì,

Chính lúc này, tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên lại vang lên:

- Là người của Kháng Thiên giả, hình như người tới cũng không ít, xem ra chuyện hội hợp ngày hôm nay, nhất định đã bị người của Kháng Thiên giả biết.

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi lập tức đứng dậy, nói với tất cả mọi người:

- Các vị, hội nghị của chúng ta e là phải tạm dừng lại một lát, bởi vì, người của Kháng Thiên giả tìm tới cửa rồi!

Khi tôi nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra bộ mặt khiếp sợ, hình như có phần kinh ngạc, tại sao người của Kháng Thiên giả lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

- Sao lại có thể như vậy? lẽ nào trong chúng ta có gian tế?

Lập tức có người lên tiếng, khi người này nói xong, tất cả mọi người đều tôi nhìn anh anh nhìn tôi, câu nói này, đã khiến không khí xung quanh trở nên không bình thường.

Ánh mắt tôi khẽ trùng xuống, thì thầm với Hoàng Tiểu Tiên:

- Chị chú ý giúp em từng động tác nhỏ nhất của những người trong này, không cần biết là có gian tế hay không, thì đều phải cẩn thận!

Hoàng Tiểu Tiên gật đầu, dù sao từ giờ trở đi, chúng tôi cũng là một tổ chức, dưới tình hình này, nếu nội bộ thực sự xảy ra vấn đề, thì đối với chúng tôi mà nói, là một thương tổn cực kì chí mạng.

Cho nên tôi không hy vọng sẽ xuất hiện tình huống như vậy, lúc này, tôi vội vàng lên tiếng:

- Các vị, hiện tại không phải lúc chúng ta nghi ngờ lẫn nhau, việc quan trọng nhất bây giờ cần làm, là giết hết toàn bộ nhóm người chuẩn bị tới!

Khi lời tôi vừa dứt, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên kinh sợ, dường như là không thể tin tôi sẽ nói ra câu này.

Chính lúc này, tôi lại lộ ra một nụ cười điềm tĩnh, nói:

- Không sai, đây coi như là trận chiến đầu tiên của chúng ta, chúng ta hãy dùng trận chiên này, để chúc mừng sự thành lập của tổ chức!

Không phải tôi đang chém gió, hoàn toàn là bởi vì sau lưng tôi, có một vị siêu mạnh Hoàng Tiểu Tiên, thực lực của Hoàng Tiểu Tiên, cho dù có đặt trong rất nhiều các tông môn, cũng là một kẻ mạnh đáng gờm, ít nhất thì cũng mang cấp bậc trưởng lão, lần này,Kháng Thiên giả đương nhiên không thể biết được chúng tôi lại có một kẻ mạnh đến thế này.

Cho nên, có Hoàng Tiểu Tiên ở đây, gần như không cần phải lo lắng, có điều tôi cũng đã nói với Hoàng Tiểu Tiên rồi, trừ phi là sắp bị dồn đến đường cùng, bằng không, chị ta không được ra tay cứu người.

Những người này thực lực đại đa số đều không cao, nhưng dưới tình hình này, nhất định phải liều mạng sống còn thì mới nâng cao được tinh thần chiến đấu.

- Bọn chúng bao giờ thì tới, thực lực như thế nào?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, thấp giọng nói, Hoàng Tiểu Tiên lập tức nói cho tôi biết. không có kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, chỉ có ba tên cảnh giới Nguyên Đan điên phong, e rằng không dễ đối phó, những người này đều là thực lực Nguyên Đan cấp một, không có ai cảnh giới Tiên Thiên!

Nghe vậy, lòng tôi nặng trĩu, ông nội nó, cái đám người Kháng Thiên giả này thật ức hiếp người quá đáng, không ngờ còn phái ra lắm kẻ mạnh như vậy.

Vậy thì lần này, tôi phải khiến cho bọn chúng, có đến mà không có về!

Sát khí trong lòng tôi dâng lên hừng hực, không cần biết là xuất phát từ lý do gì, nhưng Kháng Thiên giả tàn sát tu sĩ vô tội, chỉ vì muốn lấy được tinh huyết của tu sĩ, vậy thì theo tôi thấy, bọn chúng nhất định phải chết.

- Chư vị, chuẩn bị chiến đấu, thực lực của những kẻ tới đây lần này đều có chút mạnh, ít nhất phải ba người phối hợp lại với nhau chiến đấu!

Hoàng Tiểu Tiên nói những người đó đã sắp tới gần, tôi cũng đột nhiên lên tiếng, nhắc nhở tất cả mọi người.

Hiện tại mọi người đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ánh mắt vô cùng nặng nề.

Thình……

Một tiếng nổ đột nhiên truyền ra, cửa đại sảnh của chúng tôi trực tiếp bị một luồng năng lượng khủng bố đánh vỡ, cánh cửa bị hất tung, một tiếng cười lớn cũng truyền vào từ bên ngoài.

- Ha ha ha, tôi nhìn thấy thật nhiều tinh huyết, lần này cũng đỡ cho chúng ta phải chạy nhảy khắp nơi rồi.

Tiếng nói vừa dứt, ba thân người đã tiến vào trong, tốc độc cực nhanh, đồng tử tôi khe co lại, xem ra ba người này, đều là cảnh giới Nguyên Đan điên phong,

- Ý, được rồi, chỉ có một nửa là cảnh giới Nguyên Đan!

Sau đó, lại là một tiếng nói khác, lúc này, những người còn lại của Kháng Thiên giả cũng đã tiến vào trong đại sảnh.

Tôi nhìn bên chúng tôi, đã có rất nhiều người lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, lòng tôi thầm nói không hay, lúc này, còn chưa khai trận, đã có người mất đi ý chí chiến đấu, đây là một điềm báo cực kì không tốt.

- Kháng Thiên giả, xem ra các người đã rất nhọc lòng! Không ngờ lại tìm được đến tận đây!

Tôi trực tiếp đứng ra, lạnh giọng nói với ba người nọ, lúc này, ánh mắt của ba người đều ngưng tụ lên người tôi.

- Ố, thằng nhãi, mày là thủ lĩnh của đám người này à? Thế thì chúc mừng mày đã thành công trở thành thủ lĩnh vài tiếng đồng hồ, hiện tại, mau hiến dâng tinh huyết của mày ra đây!

Một gã áo choàng đen trong đó lên tiếng, khi giọng nói u ám của gã chui vào trong tai tôi, khóe miệng tôi lập tức nhếch lên thành nụ cười giá lạnh, nhàn nhạt đáp:

- Muốn tinh huyết của tôi? Vậy ông tới đi!

Khi tôi nói xong, người nọ quát lên một tiếng:

- Ngạo mạn!

Dứt lời, tôi đã cảm giác được ở trước mặt mình, thổi tới một làn gió lạnh giá, tàn ảnh của gã áo choàng đen lập tức tiếp cận.

Đồng tử tôi hơi co lại, chân nguyên trong người chen chúc nhau, trải rộng ra khắp cơ thể, ấn kết trong tay biến hóa, trực tiếp đẩy về phía gã áo choàng đen trước mặt.

- ấn Minh Hỏa!

Tôi hô lên một tiếng, một luồng khí lưu đáng sợ truyền ra, quét tới chỗ gã áo choàng đen.

- không hay, thằng nhãi, mày dám lừa người!

ấn Minh Hỏa trong nháy mắt đã ở trước mặt gã, gã kinh hô thành tiếng, sau đó ấn Minh Hỏa đã đập va chạm vào với chưởng canh của gã.

Cả người gã áo choàng đen bay ngược ra đằng sau, thân hình đang lơ lửng trên không của gã run lên, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- thằng nhãi, sao, sao lại có thể?

Gã áo choàng đen bị một đòn của tôi đả thương, không thể tin nổi kinh hô thành tiếng, mà thân người tôi vẫn đứng im tại chỗ, quần áo trên người khẽ lay động, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều vô cùng hoảng sợ nhìn một màn diễn ra trước mắt.

- Lý huynh, không ngờ lại mạnh đến mức độ này?

Trần Tiến ngơ ngẩn ra một hồi lâu, mới thốt lên một tiếng, Tào Nguyên và Hứa Sơ đều trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm sự việc trước mắt, trên mặt còn lộ ra nụ cười tự giễu,

Bọn họ đương nhiên có thể cảm nhận được thực lực khủng bố của ba gã áo choàng đen, mà hiện tại, tôi chỉ cần dùng một đòn đã đánh lui gã áo choàng đen kia, bọn họ mới cảm nhận được, lúc trước dám đứng ra chiến đấu với tôi, là một hành vi nực cười đến cỡ nào.

- Hiện tại, các người còn muốn tinh huyết của tôi nữa không?

Tôi nhìn ba gã áo choàng đen, lập tức cất tiếng.

Hai gã áo choàng đen liếc mắt nhìn nhau một cái, cùng lúc đồng thanh:

- Lên cùng nhau!

Dứt lời, tôi đã thấy ba bóng người lao tới chỗ mình, một màn này, cứ như sắp xảy ra một cuộc đại chiến.

Tiếng thét ‘giết’ bỗng vang vọng khắp căn phòng, những gì tôi vừa thể hiện khi nãy, đã kéo được rất nhiều sự tin tưởng bên phe chúng tôi.

- Giết cái đám khốn nạn này!

- Mẹ nó, muốn tinh huyết của ông à, thế thì mày cũng phải để lại cái mạng chó!

- Giết…….

Nghe thấy xung quanh vang lên những tiếng hò hét, trong lòng tôi thoáng vui mừng, sở dĩ dùng thủ đoạn để trấn áp gã kia, cũng là vì muốn người bên phe chúng tôi có thêm lòng tin, hiện tại, tôi cũng yên tâm hơn.

Còn về những người kia, giao cho Hoàng Tiểu Tiên quản, tôi biết, có Hoàng Tiểu Tiên ở đây, hôm nay những người bên phe chúng tôi, sẽ không có bất kì thương vong nào, nhưng trọng thương, thì không thể tránh.

Nhìn thấy ba người trước mặt đã vây quanh, tôi cảm nhận được Hứa Sơ và Tào Nguyên đang lao tới chỗ mình, tôi cũng lập tức lên tiếng:

- Hai vị đạo hữu, mọi người đi giúp đỡ những người khác, chỗ này một mình tôi có thể giải quyết.

Khi tôi nói xong, Hứa Sơ và Tào Nguyên nhìn nhau một cái, ánh mắt của hai người lóe qua một tia kinh hãi, sau đó cũng lao sang chỗ khác.

Lại nhìn ba người trước mặt, Thị trực tiếp xuất hiện trong tay.

- Hình như các người rất thích tinh huyết của người khác, vậy thì không biết tinh huyết của chính mình bị hút, các người sẽ nghĩ thế nào?

Tôi thản nhiên lên tiếng, lúc này, ba gã áo choàng đen đã xếp thành trận thế ba góc, hoàn toàn bao vây tôi vào giữa.

- Hừ, thằng nhãi ranh, lát nữa mày sẽ biết, sự kiêu ngạo của mày, chính là nguyên nhân khiến mày ngã đau!

Một gã áo choàng đen cất tiếng nói, giọng điệu vô cùng hung hăng, sát khí lạnh lẽo không chút che đậy, trực tiếp bùng nổ ra cả hiện trường.

Cứ thế, thân hình của ba gã cùng lúc động đậy, lao vun vút tới chỗ tôi, sát ý lạnh lẽo lan ra từ trên người tôi, trường kiếm vung khắp xung quanh.

Kiếm khí đang quay tròn trên người tôi lập tức tản ra, kiếm khí được ngưng tụ bỗng nổ mạnh, trực tiếp phóng thẳng về phía ba gã.

Thân người ba gã khựng lại, hình như cảm nhận được uy lực trên kiếm khí của tôi, vội vã lùi mạnh ra sau, thấy vậy, tôi không hề do dự, hai lá bùa Lôi Bộc trong tay ném thẳng vào hai gã.

Mà thân người của tôi lập tức lao ra, mục tiêu chính là gã đã bị tôi đả thương.

Thấy tôi lao tới, gã tỏ ra cực kì sốt ruột.

- Hai vị hộ pháp, cứu tôi!

Gã áo choàng đen vội vàng thét lớn, nhưng lúc này, hai người kia đến tự thân cũng khó bản toàn, làm sao còn có thời gian đi quan tâm gã nữa.

Trường kiếm trong tay tôi lập tức chém xuống người gã, thân người gã phóng vụt qua, lao sang một bên, đồng thời, một chưởng cũng đánh về phía tôi.

Thấy vậy, khóe miệng tôi nhếch lên, hô lớn.

- Thiên Uy Pháp Thân! Xuất hiện!

Khi tiếng hô truyền ra, vô số chân nguyên trong người bắt đầu ngưng tụ ra sau lưng, có điều tôi không ngốc, có thứ được gọi là ‘thất phu vô tội hoài bích kì tội’, tôi trực tiếp dung hợp Thiên Uy Pháp Thân vào trong cơ thể, cho nên phía bên ngoài căn bản không nhìn thấy gì.

Tôi không chậm trễ, một nắm đấm hướng về phía gã áo choàng đen, hai nắm đấm lập tức đập vào nhau.

Thình!

Xoẹt xoẹt!

Hai âm thanh cùng lúc vang lên, gã áo choàng đen trước mặt thét thảm, cả người trong nháy mắt đã bay sang một bên, thấy vậy, sát khí trong lòng tôi lại dâng lên.

- Mê Tung Hồ Ảnh bộ!

Chân nguyên truyền vào lòng bàn chân, lập tức, thân người tôi cũng hóa thành những tàn ảnh, trong nháy mắt đã tiếp cận gã.

Trường kiếm trong tay không do dự, đâm thẳng vào ngực gã!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.