Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thủ lĩnh

Phiên bản Dịch · 1750 chữ

Hứa Sơ nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi lên trên người tôi và Hứa Sơ, rất rõ ràng, mọi người đều nhìn được ra, người này cố ý khiêu khích tôi.

Dù sao tổ chức này cũng là do tôi đề ra, mà dưới tình hình này, nếu tôi giành chiến thắng, rõ ràng cũng có hiệu quả lập uy.

Hứa Sơ nhìn tôi, trên mặt treo một nụ cười ảm đạm, tôi nhìn thấy trong ánh mắt hắn, có ý vị khinh thường.

Có lẽ hắn cho rằng thực lực của mình đủ để đè bẹp tôi, mà sau khi chiến thắng tôi, hắn mới chọn lựa chiến đấu với Tào Nguyên.

Trần Tiến ở một bên có chút lo lắng nhìn tôi, sau đó nói thầm bên tai tôi:

- Lý huynh, thủ đoạn của Hứa Sơ rất khó nhằn, huynh cẩn thận một chút!

Đối với câu nhắc nhở của Trần Tiến, tôi cảm thấy rất cảm kích, dù sao tình hình thế này, ai nấy cũng đều mang tư thái xem kịch vui.

Tôi cười cười, đứng dậy khỏi ghế, bàn tay đặt trên vai tôi của Hoàng Tiểu Tiên cũng hạ xuống, tôi chậm rãi ung dung đi tới giữa căn phòng, đứng đối diện với Hứa Sơ.

- Hứa đạo hữu, nếu đã nể mặt như vậy, thì tôi chỉ đành cung kính không bằng tuân mệnh, nhưng nơi này cũng không rộng lắm, chúng ta có điểm dừng là được!

Tôi nói với Hứa Sơ, mà lúc này, nụ cười trên mặt Hứa Sơ lại càng sâu hơn, vẻ kì lạ chợt lóe qua, có lẽ người này đang cho rằng tôi sẽ không chấp nhận khiêu khích của hắn, lại không ngờ, tôi lại dứt khoát chấp nhận thế này.

- Người anh em họ Lý yên tâm, tôi sẽ có chừng mực, đương nhiên tôi cũng không làm cậu bị thương!

Tôi không khỏi cười thầm trong lòng, còn gọi nhau là anh em sao? Nhưng đây có nghĩa là gì nhỉ, sẽ không làm tôi bị thương, tôi cảm thấy hình như hắn đã chắc chắn tôi sẽ thua, có điều biểu cảm trên mặt tôi cũng không thay đổi nhiều, lúc này, tôi nhìn Hứa Sơ, nhàn nhạt nói:

- Hứa đạo hữu, có thể bắt đầu rồi!

Khi tôi nói xong, nụ cười trên mặt Hứa Sơ tắt ngúm, khí thế trên người dâng lên hừng hực, quần áo khẽ lay động.

Cả người Hứa Sơ đã biến mất tại chỗ, chân nguyên lan ra khắp căn phòng, thậm chí rất nhiều người đã đứng dậy khỏi ghế, tránh ra khỏi vòng trận đấu.

Nhìn thấy Hứa Sơ đang lại gần, thân người tôi vẫn đứng im, thấy tôi không nhúc nhích, thậm chí ngay cả chân nguyên cũng không điều động, vẻ mặt của Hứa Sơ thoáng ngạc nhiên.

- ồ? Cố làm ra vẻ huyền bí? Cậu nhóc kia, lát nữa tôi sẽ cho cậu biết, thế nào được gọi là làm trò con bò, sẽ bị gậy ông đập lưng ông!

Thấy thân ảnh trước mặt, Hứa Sơ khẽ nói thầm trong lòng, mà sắc mặt của những người xung quanh đều kinh hãi.

- Lý đạo hữu bị làm sao vậy? lẽ nào không định phản kháng sao?

- Chân nguyên cũng không điều động, chi bằng ngay từ đầu đừng chấp nhận lời khiêu chiến, đây là đang làm gì vậy?

- …….

Nghe thấy những tiếng bàn luận xung quanh, sắc mặt tôi không đổi, mãi cho đến lúc cảm nhận được luồng gió sắc bén đang tiếp cận mình, lập tức, bàn tay tôi cũng từ từ đưa lên.

- Hừ, tự cao!

Thấy tôi đến lúc này rồi còn chưa vận hành chân nguyên, sắc mặt Hứa Sơ dữ tợn, hừ lạnh một tiếng nói.

Nắm đấm trước mặt càng lúc càng phóng to, trực tiếp hướng tới vị trí mặt tiền của tôi.

Bốp!

Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, một âm thanh cực nhỏ truyền ra, hai mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào giữa căn phòng, nhìn cảnh tượng không hề kinh thiên động địa trước mắt.

Nắm đấm của Hứa Sơ, lúc này đã bị tôi trực tiếp giữ trong tay, thân người Hứa Sơ rung lên, muốn rút tay lại, nhưng lập tức, sắc mặt hắn đen lại, bởi vì hắn phát hiện, nắm đấm của mình cứ như bị mắc kẹt trong một cái kìm rắn chắc.

- Muốn chết!

Hứa Sơ nổi giận, khí thế trên người bạo phát, chân nguyên mãnh liệt toát ra, một bàn tay khác lập tức hóa thành chưởng ấn, đập về phía cánh tay tôi.

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, sau đó, tôi thò chân ra, trực tiếp đạp lên phần ngực của Hứa Sơ.

Thình!

Một tiếng vang truyền ra, đợi chưởng ấn của Hứa Sơ vẫn còn đang ở trên không trung, thì thân người hắn đã như biến thành diều đứt dây, bay ngược ra đằng sau.

Thân người rơi xuống đất, Hứa Sơ chật vật mau chóng bò dậy, khi đã bò dậy, hắn cảm nhận được lúc này mình đã xấu hổ đến mức chỉ muốn độn thổ cho xong, liền ném ánh mắt đầy oán hận về phía tôi.

- Tiếp tục đi!

Giây tiếp theo, Hứa Sơ thét lớn, thân người lại lần nữa lao tới chỗ tôi, tôi vẫn bất động như cũ, thản nhiên cất tiếng:

- Hứa đạo hữu, nếu tiếp tục, sẽ không còn nhẹ nhàng như vậy đâu!

Tiếng nói thản nhiên của tôi truyền ra, thân hình Hứa Sơ đứng khựng lại tại chỗ, sắc mặt khó coi, hiển nhiên là không biết nên làm gì, thấy gương mặt không biết phải làm sao đó, tôi vội vàng lên tiếng:

- Hứa đạo hữu, tại hạ may mắn giành chiến thắng, Hứa đạo hữu nhường nhịn rồi!

Lúc này, dù sao cũng phải giữa lại thể diện cho người ta, nếu Hứa Sơ không đi, vậy sau này sẽ phải cùng nhau chống lại Kháng Thiên giả, cho nên dưới tình hình này, quan hệ với mọi người nhất định không được sứt mẻ.

- Người anh em họ Lý chê cười rồi, tại hạ thua một cách tâm phục khẩu phục!

Lúc này, Hứa Sơ ôm quyền, cất tiếng nói với tôi.

Đột nhiên, trong đại sảnh vốn đang yên tĩnh bỗng vang lên những tràng pháo tay, có cả tiếng hò hét.

- Lý đạo hữu làm thủ lĩnh của chúng ta,tại hạ không ý kiến gì!

- Tôi cũng vậy, ủng hộ Lý đạo hữu!

Nghe thấy những tiếng reo hò xung quanh, tôi có chút ngượng ngùng, nói thật, tình cảnh này tôi chưa từng gặp qua.

Có điều tôi đưa tay lên, trấn áp tiếng hò hét xuống.

- Các vị, tại hạ cảm ơn tấm lòng của các vị, có điều vừa nãy Tào đạo hữu hình như cũng đã nói rồi, anh ấy cũng tự tiến cử bản thân, cho nên bây giờ tôi còn phải nhận được sự đồng ý của Tào đạo hữu nữa!

Nói xong , tôi đưa mắt nhìn Tào Nguyên, lên tiếng:

- Tào đạo hữu, tới đi!

Thực lực của Tào Nguyên cũng là cảnh giới Nguyên Đan cấp bốn, lúc trước hắn còn làm ra vẻ cao cao tại thượng, xem ra khá tự tin về thủ đoạn của mình, nhưng giờ phút này, sắc mặt Tào Nguyên lại không được tự nhiên cho lắm.

Nhìn Hứa Sơ, kế đó Tào Nguyên trực tiếp ôm quyền hướng về phía tôi:

- Người anh em họ Lý, tại hạ tự cảm thấy bản thân mình không sánh bằng Lý đạo hữu, trận này không cần phải đấu nữa, tôi cũng đồng ý Lý đạo hữu trở thành thủ lĩnh của chúng ta!

Sau khi hắn nói xong, xung quanh lại vang lên những tiếng hoan hô kịch liệt.

Hiển nhiên, là bởi vì lúc hai người này xuất hiện, vị trí của tôi trong lòng mọi người, cũng cao hơn một chút so với hai người kia.

Tôi lại quay trở về vị trí của mình!

- Các vị, nếu đã như vậy, thì tôi cũng không vòng vo nữa, có điều dù sao cũng phải giống như những gì vị đạo hữu kia nói lúc nãy, người thủ lĩnh này, chỉ là tạm thời, bởi vì đợi qua khoảng thời gian này, nếu như phát hiện ra người nào có năng lực hơn tôi, tôi sẽ không do dự nhường chức thủ lĩnh này lại cho người ấy!

Đây cũng coi như khiến mọi người đều hài lòng, nói thật, đối với vị trí thủ lĩnh, tôi căn bản không có quá nhiều hứng thú, chỉ là vì, muốn chống lại Kháng Thiên giả mà thôi.

Chỉ cần đạt được mục đích này, tôi cảm thấy ai làm thủ lĩnh, đều không có bất kì vấn đề gì cả, lúc này, tôi nghe thấy tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên sau lưng truyền tới.

- Chị chúc mừng em trai yêu, lát nữa về nhà phải mời khách đến chúc mừng!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi không biết phải đáp lời thế nào, mà bỗng nhiên, Trần Tiến phía dưới vội vàng đứng dậy.

- Nếu hiện tại chúng ta đã chọn ra thủ lĩnh, vậy thì có phải nên đặt một cái tên hay hay một chút cho tổ chức của chúng ta hay không?

Trần Tiến lên tiếng, lập tức, mọi người lại bắt đầu bàn luận sôi nổi, đúng thật, có tổ chức, cũng không thể không có tên, cho nên hiện tại, mọi người lại bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề tên gọi.

- Tôi thấy hay gọi là Diệt Thiên giả đi?

- Không được không được, người ta là Kháng Thiên giả, chúng ta tên Diệt Thiên giả, hoàn toàn không có tính tương khắc, đổi cái khác!

Lập tức, mọi người đều tranh luận ầm ĩ cả lên, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên sau lưng, hỏi chị ta có ý kiến gì không?

Nhưng lúc này, tôi lại thấy lông mày Hoàng Tiểu Tiên khẽ nhíu lại.

- Có người tới rồi?

Nghe vậy tôi cả kinh, có người tới? lẽ nào là Kháng Thiên giả?

(tiết lộ cho mọi người nghe là từ giờ chúng ta phải gọi Một Lạng là minh chủ nhé =)))))) oai chưa oai chưa )

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.