Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trấn sát!

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

Nhìn Bách Qủy Pháp Thân đang không ngừng trở nên chân thật, mà đất trời xung quanh, càng lúc càng âm u lạnh lẽo.

Vốn dĩ hiện tại vẫn chưa vào đông, nhưng lúc này, lại lạnh giá như tiết trời mùa đông, giây tiếp theo, tôi hít sâu một hơi.

- Bách Qủy pháp thân sao?

Tôi thấp giọng thầm thì, mà sau lưng cũng đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của đám người Trịnh Thu.

- Minh chủ cẩn thận!

- Minh chủ mau lui lại, tránh khỏi đòn tấn công này của hắn!

Những tiếng hô kinh hoàng truyền ra, sát khí trong lòng tôi cũng dâng lên nồng nặc.

- Tôi cho ông thấy, thế nào là pháp thân chân chính!

Tiếng nói trầm thấp truyền ra khỏi miệng, ngay sau đó, ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến hóa mà ra, một luồng khí thế đặc biệt ngưng tụ, sau khi tôi điều động lực Thiên Uy trong người, ngay tức khắc, cả đất trời bỗng truyền ra những tiếng sấm rền vang.

Quỷ hộ pháp thình lình phát hiện ra chuyện này, sắc mặt kinh hãi đảo mắt tứ phía.

- Cái thứ quỷ gì?

Không chỉ có quỷ hộ pháp kinh hãi, mà còn có bốn người Trịnh Thu, Tiền Trần, bọn họ đều nhận thấy rung động ở xung quanh, nhưng vẫn chưa tìm thấy, tiếng sấm này rốt cuộc truyền ra từ nơi đâu.

Ngay cả Hoàng Tiểu Tiên đang ngồi trong đại sảnh cũng phải đứng dậy, lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt lấp đầy vẻ kinh hãi, nhìn ra bên ngoài.

- Đây là….. lực Thiên uy? Cái thằng khốn đó, sao lại có thứ này?

Hoàng Tiểu Tiên kinh hãi thốt lên một tiếng, mà trong tất cả những người có mặt tại đây, chắc cũng chỉ có cô ấy mới biết, thứ này rốt cuộc có năng lượng như thế nào.

Cô ấy từng trải qua một lần, nhưng lần đó, thiếu chút nữa đã khiến cô ấy mất mạng, xong chuyện, phải nghỉ ngơi thật lâu, cũng chính là lúc cô ấy phải biến về nguyên hình hồ ly, núp bên cạnh Lý Nhất Lượng,

- Há há, em thật sự là tia hi vọng cuối cùng của cuộc đời chị sao? Hình như chị đã bắt đầu tin rồi!

Cuối cùng, trên mặt Hoàng Tiểu Tiên xuất hiện nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, nhưng một màn này, lại không có bất cứ ai nhìn thấy.

- Thằng ranh con, mày làm trò gì đấy?

Quỷ hộ pháp nhìn tôi, kinh hô thành tiếng, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, không có ý muốn trả lời câu hỏi của hắn.

Lập tức, tôi nhìn quỷ hộ pháp trước mặt, quát khẽ:

- Đây là, Thiên Uy Pháp Thân!

Tiếp đó, tôi thầm gào thét trong lòng:

“Thiên Uy Pháp Thân, ngưng tụ cho ta!”

Ngay sau đó, những tia năng lượng màu vàng kim không ngừng truyền ra sau lưng tôi, còn cả chân nguyên khủng bố quanh người, cũng như bị một cơn lốc xoáy thu hút, bay thẳng đến phía sau lưng.

Đột nhiên, một thân hình cao hơn mười mét màu vàng kim ngưng tụ thành hình sau lưng, khí thế quanh người cũng không ngừng tràn ra tứ phía, thấy vậy, tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, ai cũng há hốc mồm, nhìn chằm chằm sự việc đang diễn ra trước mắt.

- Đây….. đây là “lá bài chưa lật” của minh chủ sao?

- Tôi cảm thấy bản thân mình không thể chống cự lại luồng năng lượng này!

- Tương truyền, trong giới tu đạo cứ cách mỗi một khoảng thời gian, lại xuất hiện một nhân vật khủng bố, tôi thấy, minh chủ chính là người này!

Đám người xung quanh vô cùng khiếp sợ, hết thảy đều dính mắt vào hai bóng người trước mặt.

- Thằng ranh khốn nạn, quan tâm gì Thiên Uy Pháp Thân của mày, chết cho bản tôn!

Quỷ hộ pháp hai mắt đỏ au, gân xanh trên cổ nổi hết lên, ấn kết trong tay ép xuống người tôi, thấy vậy, tôi nắm chặt nắm đấm, giờ phút này, Kim Thân chính là tôi, tôi lại là Kim Thân.

Nắm đấm giơ lên, không chần chừ vung về phía Bách Qủy pháp thân.

Ngay sau đó, hai luồng năng lượng một màu vàng một màu đen lập tực va vào nhau trên không, nhưng, không xảy ra chấn động gì khi va chạm, tuy nhiên, lại xuất hiện một tiếng thét thảm khiến da đầu người nghe run lên.

Âm thanh này, cứ như vang lên từ dưới địa ngục, ác quỷ đang bị giày vò, phát ra tiếng thét thê lương.

Trên Bách Qủy pháp thân,những tiếng thét thảm truyền ra, mà trên thân, còn đang toát ra làn khói trắng.

Nhìn vô cùng khủng bố, sắc mặt tôi dữ tợn, nắm đấm đang tiếp xúc với Bách Qủy pháp thân lại lần nữa phát lực.

- Vỡ ra cho ta!

ầm ầm….

Sau tiếng quát lớn của tôi, Bách Qủy Pháp Thân trong nháy mắt lại phát ra tiếng thét dữ dội hơn, vô số những bộ xương đen đều chạy tán loạn ra tứ phía, thân người của quỷ hộ pháp đột nhiên bay ngược ra ngoài, thấy vậy, tôi thét lớn:

- Đệ tử Đạo Minh, mau chóng lùi ra sau!

Những lệ quỷ này, tôi làm sau có thể buông tha cho chúng nó, bọn chúng đều là năng lượng pháp thân của quỷ hộ pháp.

Sau khi nghe thấy tiếng hô của tôi, đệ tử Đạo Minh bắt đầu lùi ra khỏi sơn trang, ngay sau đó, Minh Hỏa trong người tôi lập tức toát ra, bao trùm lũ quỷ vào trong.

Tôi trực tiếp mang theo Thiên Uy Pháp Thân, lao vun vút tới chỗ quỷ hộ pháp, khi đã tới trước mặt quỷ hộ pháp, Thiên Uy Pháp Thân giơ cao bàn tay màu vàng, đè ép xuống người quỷ hộ pháp.

- Thằng khốn nạn, mày không thể giết tao, bản tôn là hộ pháp của Kháng Thiên giả, mày giết tao…..

- Á….

Nhưng, tôi lại chẳng hề để ý, bàn tay lập tức đè xuống, tiếng thét thê lương của quỷ hộ pháp truyền ra, tôi theo bản năng lập tức thu Nguyên Anh của quỷ hộ pháp lại, nhưng đồng thời, Nguyên Anh của hắn cũng đã bị nguyền rủa, căn bản không thể lấy được thông tin hữu dụng.

Lúc này, lệ quỷ bị Minh Hỏa bao vây, cũng đã bị thiêu đốt sạch sẽ.

Thu hồi Minh Hỏa, Thiên Uy Pháp Thân cũng lập tức tiêu tan, ngay sau đó, tôi cảm nhận được toàn thân mình mệt mỏi rã rời, chiến đấu với cảnh giới Ngưng Anh, quả nhiên không giống người thường.

Nghĩ thầm trong lòng, sau đó, tôi đưa mắt nhìn đệ tử Đạo Minh, hét lớn:

- Kháng Thiên giả, giết!

Tiếng thét cuả tôi truyền ra, tôi có thể cảm giác được, sắc mặt của rất nhiều đệ tử Đạo Minh đều vô cùng phấn chấn.

- Giết giết giết!

Những tiếng hô khác đồng loạt vang vọng khắp sơn trang, khóe miệng tôi xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, sau đó đi tới trước mặt bốn người cảnh giới Nguyên Đan điên phong.

- Bốn vị, vất vả rồi!

Tôi trực tiếp cất tiếng, nói với bốn người, lần này đối mặt với thời khắc sinh tử, bọn họ đều không rời đi, đủ để chứng minh bốn người họ không có lòng gian dối.

- Minh chủ, đây là trách nhiệm của chúng tôi, sao có thể nói là vất vả!

- Đúng, nếu chúng tôi đã gia nhập Đạo Minh, vậy thì nhất định sẽ tồn vong với Đạo Minh!

Bốn người kích động lên tiếng, thấy vậy, tôi rất vừa lòng, kế đó lại nói, bốn người hãy đi trị thương, bởi tôi biết, bốn người họ mức độ bị thương đều không giống nhau, còn về những người khác, tôi phân phó cho Trần Tiến,giúp đỡ chăm sóc một chút.

Bởi vì Đạo Minh mới thành lập được không lâu, cho nên vẫn chưa sắp xếp chức vị, nếu muốn Đạo Minh thêm lớn mạnh, đây là chuyện nhất định không thể thiếu, tôi biết, phải tìm thời gian giải quyết vấn đề này.

An bài xong xuôi, tôi quay về phòng, lúc tới trước cửa phòng, phát hiện hoàng Tiểu Tiên đã xuất hiện bên ngoài phòng tôi.

- Ô hô, oai phong quá đi!

Thấy tôi tiến vào, Hoàng Tiểu Tiên lập tức lên tiếng, nghe vậy tôi cười khổ:

- Em nói này, một vị cảnh giới Ngưng Anh cấp bốn như chị nói em thế, thú vị lắm à?

Hoàng Tiểu Tiên lập tức che miệng cười, sau đó nhìn tôi, ánh mắt lóe ra tia sáng kỳ dị.

- Có điều lại nói, trên người em đúng là có rất nhiều điều làm chị kinh ngạc!

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi khẽ ngây ra, vội vàng hỏi chị ta có ý gì?

Hoàng Tiểu Tiên cười cười, hỏi tôi lấy đâu ra lực Thiên Uy? Nghe vậy, tôi lập tức phản ứng lại, cũng chẳng có gì đáng phải giấu giếm, liền kể lại cho Hoàng Tiểu Tiên nghe, kế đó còn hỏi:

- Đúng rồi, lần sau chị độ kiếp, em cũng phải ở cạnh, em vẫn cần lực Thiên Uy đó!

Nhưng, khi tôi nói xong, hai má Hoàng Tiểu Tiên lại đỏ ửng!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.