Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thằng ranh, chờ mày đã lâu

Phiên bản Dịch · 2313 chữ

Nhìn thấy hai đạo công kích của hai người, tôi cũng không dám chậm trễ, lập tức lùi ra xa, hư ảnh mãng xà sau lưng Bạch Giao bỗng há to miệng, nhằm mục đích cắn Hoàng Tiểu Tiên trước mặt.

Hoàng Tiểu Tiên không cam tâm yếu thế, chỉ thấy ấn kết trong tay chị ta bắt đầu nhanh chóng biến hóa, trong miệng hư ảnh hồ ly bốn đuôi, phun ra một ngụm khí giá lạnh.

Công kích thẳng vào mãng xà không lồ, hai luồng công kích đập vào nhau, ngay lập tức, rất nhiều cây cối xung quanh đổ xuống, quan trọng nhất là, trên thân cây, đều bị bao phủ bởi một tầng băng dày.

Chân nguyên trong người tôi kéo ùn ùn ra bên ngoài, luồng khí lưu khủng khiếp đang tạt vào khắp người, hiện tại tôi chỉ cảm nhận được da của mình nhói đau như kim châm, tôi lại vội vã lùi ra xa hơn.

Lúc này, hai thân ảnh trên không cũng mau chóng lùi ra sau, chỗ không gian hai người va chạm phía trước, lúc này bỗng dưng trở nên méo mó vặn vẹo, đủ hơn mươi giây sau, không gian mới dần bình ổn trở lại.

Nhưng trong lòng tôi vẫn rất chấn động, trận chiến này, gần ngay trước mặt tôi, khiến tôi cảm nhận được rất rõ, nếu là tôi, đụng phải kẻ mạnh như vậy, chỉ e đã không còn đường sống.

- Em gái xinh đẹp, xem ra thực lực của em mạnh hơn ta nghĩ, có điều càng chứng minh, con mắt của bản vương không nhìn sai!

Bạch Giao cảm nhận được sức mạnh của Hoàng Tiểu Tiên, cũng có chút giật mình, nhưng ánh mắt thì lại càng thêm mãnh liệt.

Trên gương mặt nhỏ nhắn của Hoàng Tiểu Tiên, vẫn bao phủ tầng băng lạnh buốt, khí mùi trên người không ngừng dâng lên, Bạch Giao phía đối diện thì quần áo trên người khẽ lay động dù không có gió, mái tóc tung bay, lúc này tôi chú ý thấy, mặt của Bạch Giao, hình như đang nhu động.

Kế đó, trên mặt Bạch Giao, không ngờ lại mọc ra những cái vảy đen thui, bao trùm cả người Bạch Giao vào trong, đến ngay cả cánh tay của hắn, cũng mọc ra vảy màu đen.

- Em gái xinh đẹp, tiếp theo đây, em sẽ bị thực lực của ta chinh phục!

Mặt của Bạch Giao đã hoàn toàn không nhìn thấy đâu, cũng không còn vẻ tuấn tú như lúc trước, mà hiện tại, lại trông vô cùng dữ tợn.

Lúc này, tôi thấy ánh mắt của Hoàng Tiểu Tiên hơi nặng nề, rõ ràng, thực lực mà Bạch Giao biểu hiện ra, không còn là công kích thăm dò như lúc trước, khí mùi hiện giờ, đã khủng bố hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Trên người Bạch Giao, toát ra những luồng chân nguyên đen sì, cứ như là những con rắn đen, cho dù là bất kì luồng chân nguyên nào, thì cũng đều có thể giết chết kẻ mạnh cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh trong vòng vài giây, thậm chí là Nhị Khí Ngưng Anh.

- Em gái xinh đẹp, nếm thử, Cửu U Minh xà khí của ta!

Tiếng nói trầm trầm của Bạch Giao truyền ra, tôi cũng nhìn thấy, Hoàng Tiểu Tiên hít sâu một hơi, trong tay xuất hiện một vật gì đó trắng tinh khiết, hình như là một khúc xương màu trắng?

Mà hiện tại, bên trên khúc xương màu trắng, xuất hiện những hàng phù văn, khúc xương trắng bay lên, trực tiếp dung hòa vào trong mi tâm của Hoàng Tiểu Tiên.

Một luồng khí màu trắng quấn quanh khắp người Hoàng Tiểu Tiên, lúc này, khí mùi của chị ta không hề kém cạnh hơn Bạch Giao.

ấn kết trong tay Hoàng Tiểu Tiên điên cuồng biến hóa, bàn tay của Bạch Giao trực tiếp đẩy về phía Hoàng Tiểu Tiên, chín luồng khí hình con rắn màu đen bao quanh người Bạch Giao, lập tức điền cuồng lao tới phía Hoàng Tiểu Tiên.

Hoàng Tiểu Tiên nghiễm nhiên không sợ hãi, cả người giống như một pho tượng nữ thần đứng sừng sững, ấn kết đã kết xong trong tay nhẹ nhàng đè xuống dưới.

Trên đỉnh đầu Hoàng Tiểu Tiên, tôi lờ mờ nhìn thấy có một đầu lâu của một con mãnh thú cổ Hồ tộc, tư thái hiện ra vô cùng dữ tợn, trực tiếp nghênh đón chín con rắn đen.

Khi hai luồng công kích va chạm, đất trời xung quanh run rẩy cứ như muốn đổ sụp.

Mắt tôi trợn lớn, hình như tôi nhìn thấy một con mãnh thú, đang cắn xé với chín con rắn đen sì trên không trung.

Chín con rắn đen bị một bàn tay của hồ ly chộp vào trong tay, lũ rắn há miệng ra định cắn, nhưng một tiếng thét thê lương lại lập tức truyền ra, một con rắn đen bị hồ ly xé nát.

Ngay sau đó, hai con rắn khác bắt lấy cơ hội, quấn quanh cổ hồ ly, nháy mắt, hồ ly hung dữ rống lên một tiếng, mấy cái đuôi sau lưng vung lên, đập vào khoảng không, đánh văng hai con rắn đen.

Sắc mặt của Hoàng Tiểu Tiên và Bạch Giao đều vô cùng nặng nề, ấn kết trong tay không ngừng biến hóa, hiển nhiên, đối diện với công kích đáng sợ của đối phương, ai cũng không dám chậm chạp.

- Khốn kiếp, xé nát con hồ ly đó cho ta!

Sắc mặt Bạch Giao dữ tợn, những cái vảy trên người hắn bắt đầu nhúc nhích, hé ra hợp lại, nhìn thôi mà cũng ngứa ngáy toàn thân.

Sau tiếng gầm phẫn nộ của Bạch Giao, ngay tức khắc, những con rắn còn lại trở nên vô cùng điên loạn, há to cái miệng rộng ngoác, cắn vào hư ảnh hồ ly.

Thấy vậy, đến Hoàng Tiểu Tiên cũng khẽ nhíu mày, cả người tôi khẽ ngây ra, nhìn dáng vẻ, Bạch Giao chắc chuẩn bị nổi điên rồi, mà đây nhất định là một việc bất lợi cho Hoàng Tiểu Tiên.

Không biết Hoàng Tiểu Tiên có ứng phó được hắn không.

Khi suy nghĩ lóe qua trong đầu tôi, thì lập tức, Hoàng Tiểu Tiên phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi bắn ra ngoài, trực tiếp bị hư ảnh hồ ly hút lấy.

Hư ảnh hồ ly màu trắng, vào thời khắc này, lại biến thành máu đỏ, khiến người nhìn bỗng thấy hốt hoảng!

- Bạch Giao, hôm nay, liều mạng khiến ngươi bị trọng thương, ta phải bắt người trả giá, để người phải tiếp tục dừng lại ở cảnh giới này hơn chục năm nữa, thậm chí là lâu hơn!

Tiếng nói lạnh như băng của Hoàng Tiểu Tiên truyền ra, trên mặt chị ta, còn hiện lên một nụ cười lạnh lẽo.

Khi Hoàng Tiểu Tiên nói xong, sắc mặt Bạch Giao hình như cũng hiện ra vẻ hung ác.

Nhưng, tôi vẫn cảm nhận được ánh mắt hắn đã có ý chùn bước, rõ ràng, hắn đã bị câu nói của Hoàng Tiểu Tiên dọa, hắn đúng là rất muốn giọt tinh huyết kia, nhưng hiện tại, nếu thực như Hoàng Tiểu tiên nói, sẽ dùng hết tất cả sức lực để liều mạng với hắn, vậy thì hắn nhất định cũng sẽ bị trọng thương.

Đến lúc đó, cứ coi như chiếm được tinh huyết mãnh thú, cũng không chắc bù lấp lại được tổn thương sau trận chiến, cho nên Bạch Giao đã nảy ra ý rút lui, một điểm quan trọng hơn nữa, hắn cảm nhận được thực lực của Hoàng Tiểu Tiên, không yếu ớt như trong tưởng tượng của chính mình.

Nếu chỉ là cảnh giới Ngưng Anh cấp bốn bình thường, chỉ e đã sớm bị hắn đánh trọng thương, nhưng Hoàng Tiểu Tiên lại không như vậy, ngược lại, còn có thể liều mạng với hắn.

- Chịu chết đi, Bạch Giao!

Tiếng nói trong trẻo mà lạnh lùng tràn ngập sát khí của Hoàng Tiểu Tiên lập tức vang ra, hồ ly đỏ như máu trực tiếp bắt lấy hai con rắn đen, dùng miệng cắn nát, sau đó không quan tâm bất cứ điều gì, lao như bay tới chỗ Bạch Giao.

Bạch Giao thấy vậy, đồng tử khẽ co lại.

- Em gái xinh đẹp, ta chẳng qua chỉ đùa một chút thôi, làm gì mà ghê gớm thế, được rồi, hôm nay ta không chơi với em nữa, sau này mong còn có cơ hội gặp lại!

Nói xong, Bạch Giao phẩy tay một cái, mấy con rắn còn lại quay trở về bên thân Bạch Giao, thân người Bạch Giao lùi nhanh ra xa, kẻ mạnh đồng đẳng cấp, nếu muốn bỏ chạy, căn bản không ngăn lại được.

Hoàng Tiểu Tiên đằng đằng sát khí nhìn theo Bạch Giao đã đi xa, Bạch Giao giờ phút này chắc cũng không muốn tiếp tục hơn thua với Hoàng Tiểu Tiên, hiện tại hắn chỉ còn cách độ thiên kiếp nửa bước chân, nếu thật sự chọc giận Hoàng Tiểu Tiên, đến lúc đó trên người bị thương, chỉ e lúc độ thiên kiếp, vết thương lại càng nặng hơn.

Mà chỗ Hổ Chấn Thiên cũng cách lãnh thổ của hắn không xa, lúc nào cũng như hổ rình mồi, dưới tình hình này, Bạch Giao rõ ràng không hy vọng lúc mình độ thiên kiếp gặp phải bất kì trở ngại gì.

Chỉ cần đến lúc bản thân mình vượt qua thiên kiếp, thực lực hiện tại không thể mang ra so sánh, nếu lúc đó gặp được Hoàng Tiểu Tiên của hiện tại, chỉ sợ hắn có thể trực tiếp đánh bại trong vòng một nốt nhạc.

- Hừ, nữ nhân, chờ ông đây vượt qua thiên kiếp, ta nhất định khiến em bị đè chết ở dưới thân ta!

(?_? đè chết ở dưới thân là đè chết kiểu gì hả má? 😃 )

Bạch Giao hừ lạnh một tiếng, sau đó không do dự, rất nhanh đã rời khỏi nơi đây.

Mãi cho đến lúc Bạch Giao rời đi được vài phút, Hoàng Tiểu Tiên vẫn đứng sừng sững trên không, bên trên hư ảnh hồ ly màu đỏ, phát ra luồng khí thế đáng sợ.

Cuối cùng, hồ ly đỏ máu chui vào trong cơ thể Hoàng Tiểu Tiên, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên lập tức trắng bệch, thân người bay từ trên không xuống dưới.

- Chị thế nào rồi?

Thấy Hoàng Tiểu Tiên đã bay xuống, tôi vội vàng tiến đến hỏi.

Hoàng Tiểu Tiên lắc đầu, sau đó ra hiệu cho tôi mau chóng rời đi, một lúc sau, tôi và Hoàng Tiểu Tiên đi tới một nơi bí ẩn, chỗ này không có người, vả lại hiện giờ, mọi người phần lớn đã rời khỏi đây.

- Hắn có lẽ đã đi rồi, không còn cách nào khác, hắn quá mạnh, chỉ có thể hù dọa một chút, cũng may hữu dụng!

Sau khi tới chỗ bí mật, Hoàng Tiểu Tiên đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí mùi trên người chị ta cũng trở nên yếu ớt.

- Chị bị thương rồi!

Tôi nhíu mày, nhìn Hoàng Tiểu Tiên nói, Hoàng Tiểu Tiên cười khổ, nói tạm thời không có trở ngại gì, chỉ là hậu quả sau khi cưỡng ép thúc động bí pháp, bằng không, cũng không thể chiến đấu với Bạch Giao.

- Phải mau rời khỏi đây, đây là nơi rất thị phi!

Tôi Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, không sai, nơi này đi đâu cũng có kẻ mạnh, hiện tại Hoàng Tiểu Tiên đã trọng thương, nếu lại gặp phải một kẻ mạnh như Bạch Giao, vậy không còn nghi ngờ gì nữa, chúng tôi chắc chắn gặp nguy hiểm, cho nên nhất định phải tìm biện pháp, mau chóng rời đi, về tới tỉnh Qúy Châu, thì mới yên tâm được.

Hoàng Tiểu Tiên cũng không chần chừ, lập tức gật đầu, thương thế trên người Hoàng Tiểu Tiên rất nặng, thậm chí ngay cả đi bộ cũng có chút khó khăn, thấy vậy tôi trực tiếp cõng chị ta lên lưng, đi ra phía bên ngoài, bên ngoài, đúng là đã không còn nhiều người.

Hiện tại, Hoàng Tiểu Tiên trọng thương, mà thực lực của tôi không được coi là mạnh ở nơi này, quả nhiên chỉ có thực lực mạnh, thì mới có thể khiến cho chính mình an tâm.

Nếu hiện tại thực lực của tôi là cảnh giới Ngưng Anh điên phong, vậy thì chỉ cần là người không vượt qua cảnh giới Ngưng Anh, thì tôi đều không sợ, nhưng tôi của hiện tại lại không như thế, cho nên, trong lòng tôi rất bất an.

Tôi cõng Hoàng Tiểu Tiên trên lưng lao vun vút ra bên ngoài, cũng may trên đường không gặp phải kẻ mạnh nào, mãi cho đến khi đi ra khỏi khu rừng rậm rạp.

- Cố lên, sau khi ra khỏi đây em tìm cho chị một chỗ trị thương!

Tôi nói với Hoàng Tiểu Tiên sau lưng, trị thương nhất định phải cần một ảo cảnh yên tĩnh, cho nên hiện tại thương thế trên người Hoàng Tiểu Tiên vẫn chưa hề thuyên giảm.

Hoàng Tiểu Tiên không đáp lời, trong lòng tôi lại càng thêm sốt ruột, bước chân trở nên vội vã hơn, chạy lên phía trước.

Nhưng, chính lúc này, ở trước mặt tôi lại xuất hiện vài thân ảnh.

- Thằng ranh, chờ mày đã lâu!

Thân người tôi đứng khựng lại, tên thanh niên cầm đầu cười lạnh nhìn tôi.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.