Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đây chính là Phúc Hải

Phiên bản Dịch · 2475 chữ

Mãi cho đến khi mấy người Trịnh Thu rời khỏi đại sảnh hội nghị, trong lòng tôi vẫn rất nặng nề, không biết Kháng Thiên giả đã bị làm sao, lại đột nhiên bặt vô âm tín như vậy, cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách.

Lấy điện thoại ra, tôi nhấn số của Mễ Trần, cuộc gọi gọi đi, chuông reo hai tiếng, Mễ Trần đã ấn nghe.

- Thằng nhóc nhà cậu sao lại có thời gian gọi điện cho tôi thế kia?

Vừa ấn nghe, Mễ Trần đã cười nói với tôi.

Tôi cũng không kiềm được cười cười:

- Lâu như vậy rồi không liên lạc, xác nhận xem anh đã nghẻo chưa, anh nói hiện tại loạn thế này, đừng có đột nhiên vào một ngày nào đó anh đi rồi, tôi lại không đến tiễn anh được một đoạn!

Khi tôi nói xong, điện thoại truyền ra tiếng chửi rủa của Mễ Trần:

- Tôi nói cái miệng của cậu có thể đừng thiếu đạo đức như thế được không? Anh đây còn chưa cưới vợ đâu!

Sau khi trêu chọc hai câu, tôi cũng vào thẳng vấn đề, hỏi Mễ Trần gần đây thế nào? Tôi biết bên chỗ anh ta cũng đang trong hành trình nhận nhiệm vụ có liên quan đến Kháng Thiên giả, cũng không biết đã xong xuôi chưa.

- Đừng nói nữa, những người của Kháng Thiên giả, không phải khó chơi bình thường, đám người đó, thu thập rất nhiều tinh huyết tu sĩ, cũng không biết rốt cuộc muốn làm gì, hơn nữa còn bất chấp phải trả giá đắt để hoàn thành nhiệm vụ, cho nên, bên này cũng đang rất khó khăn!

Nói đến vấn để này, giọng nói của Mễ Trần cũng trở nên nặng nề hơn.

- Nói như vậy, chẳng nhẽ đây là một cuộc kháng chiến lâu dài?

Tôi trầm ngâm một lát, liền lên tiếng hỏi Mễ Trần, bên phía Mễ Trần cũng trầm mặc một lúc, sau đó mới nói, có lẽ chính là như vậy.

- Đúng rồi, bên chỗ cậu thế nào rồi?

Lúc này, Mễ Trần cũng cất tiếng hỏi về tình hình của tôi.

Tôi nói tình hình bên chỗ mình cho Mễ Trần nghe, nói xong, Mễ Trần đương nhiên hơi sửng sốt, sau đó cười nói:

- Được đấy thằng nhóc này, đều đã lên làm minh chủ rồi, hôm nào tôi tới nương nhờ chỗ cậu nhé!

Mễ Trần cất tiếng trêu chọc, tôi lại không muốn nói vấn đề này, lên tiếng nói với anh ta:

- Được rồi, tôi nói chính sự, bên tỉnh Qúy Châu chắc chắn cũng có hệ thống tình báo của cục số chín, có thể hỗ trợ tôi dò la một chút về tin tức đám người Kháng Thiên giả hay không?

Tìm Mễ Trần, chuyện này mới là chủ yếu, nói thật đối với hệ thống tình báo của cục số chín, tôi vẫn rất tin tưởng, cho dù nói thế nào, cũng được quốc gia công nhận.

Khi tôi nói xong, Mễ Trần im lặng, một lúc sau, anh ta mới lên tiếng:

- chuyện này không phải không thể được, nhưng cậu phải có sự đồng ý của cục số chín, phải biết rằng hệ thống tình báo của cục số chín là cấp cao phụ trách, tôi cũng không có biện pháp giúp cậu! tự cậu chỉ có thể đi cầu xin cục phó Tần!

Nghe vậy tôi khẽ cau mày, Tần Liễu Thanh? Cái con người này lúc tâm trạng vui vẻ thì rất dễ nói chuyện, nhưng lúc không vui thì cũng khó mà đàm phán, nhưng không còn cách nào khác, hiện tại Mễ Trần đều là nói như vậy rồi, tôi cũng chỉ có thể thử một lần.

Lại cùng Mễ Trần lải nhải vài câu, sau đó tôi mới cúp điện thoại, cuối cùng, tôi thở dài một tiếng, vẫn tìm đến số điện thoại của Tần Liễu Thanh, ấn gọi.

- Cục phó Tần, làm phiền ngài rồi!

Cũng may Tần Liễu Thanh đã nghe máy, tôi cũng vội vàng chào một câu.

- Thằng nhóc này, sao lại nghĩ tới gọi cho tôi? Có phải là gây ra phiền phức gì rồi không?

Tần Liễu Thanh hơi bất ngờ, lập tức chất vấn tôi, ông ta cứ làm như, tôi chỉ biết gây ra phiền toái vậy.

- Ngài nói gì vậy? lẽ nào cháu không được gọi điện thoại hỏi thăm quan tâm ngài một chút được sao?

Tôi cười cười, lên tiếng trả lời Tần Liễu Thanh.

- Thôi đi, thằng nhóc nhà anh có mà biết quan tâm tôi? Thế thì mặt trời mọc đằng tây, cậu không bận bịu quản lý Đạo Minh của cậu thì thôi, còn rảnh mà gọi điện cho tôi, nói những lời này?

- Được rồi, không phải vòng vo nữa, có rắm mau thả!

Tần Liễu Thanh lập tức lên tiếng, rõ ràng đã sớm nhìn được ra tôi gọi cho ông ta là có chuyện.

- Hề hề….

Nghe vậy tôi chỉ biết cười ‘hề hề’, trong lòng hơi kinh hãi, quả nhiên, cục số chín cũng có hệ thống tình báo ở tỉnh Qúy Châu, chuyện tôi tổ chức ra Đạo Minh, chỉ sợ đã ngay lập tức truyền đến tai Tần Liễu Thanh rồi.

Sau đó, tôi nói chuyện mình muốn nhờ ra.

- Ô hô, lá gan của thằng nhóc này không nhỏ nhỉ, dám tính toán cả sang cục số chín rồi đây!

Khi tôi nói xong, Tần Liễu Thanh có chút kinh ngạc, thốt lên một tiếng.

Lòng tôi lộp bộp một tiếng, lẽ nào không còn kịch nữa rồi?

Có điều một lát sau, tiếng nói của Tần Liễu Thanh lại truyền ra:

- Cậu vốn là người của cục số chín, mà Kháng Thiên giả ở bên chỗ Qúy Châu tôi vẫn chưa phái người qua đó, nhân thủ không đủ, cậu ở bên đó cũng coi như ứng phó khẩn cấp, tôi sẽ thông báo cho người bên ấy liên lạc với cậu!

Tôi giật nảy mình một cái, mẹ nó, đồng ý rồi à, Tần Liễu Thanh lần này cũng đồng ý dễ dàng quá đi? Tôi vẫn cảm thấy lão Tần Liễu Thanh này đích thị là một con cáo già, một câu nói, tôi là người của cục số chín, hơn nữa lại còn nói phái tôi phụ trách chuyện đám người Kháng Thiên giả bên tỉnh Qúy Châu.

Nói đi nói lại, cảm giác Đạo Minh cũng đã nằm trong biên chế của cục số chín rồi!

Có điều, nếu đã nhận được sự đồng ý của Tần Liễu Thanh, thì cuộc gọi này cũng không công cốc, chuyện này mới là quan trọng, hiện tại hệ thống tình báo của Đạo Minh vẫn còn quá yếu, chỉ có thể mượn lực lượng của người khác!

- Phù, Kháng Thiên giả, đã đến lúc lộ ra khỏi mặt nước rồi!

Tôi đã giết quỷ hộ pháp, tôi không tin người của Kháng Thiên giả cứ như vậy mà bỏ qua.

ở trong Đạo Minh chờ nửa ngày, cuối cùng cũng có người tìm đến cửa, còn trực tiếp đi tới sơn trang Đạo Minh, có đệ tử vào bẩm báo, nói có người tìm tôi, còn có một miếng lệnh bài của cục số chín.

Tôi biết, đây nhất định là người chắp nối mà Tần Liễu Thanh phái đến đây! Khi người này tiến vào phòng hội nghị, tôi kêu những người còn lại lui ra ngoài.

- Mã Đại thành viên đội Thiên Võng của cục số chín thường trú tại tỉnh Qúy Châu, xin chào Lý đạo hữu!

Người này có lẽ hơn ba mươi tuổi, thực lực cảnh giới Nguyên Đan cấp bốn, làm về bên tình báo, không nhất định phải có thực lực cao, chú trọng nhất là năng lực ở những mặt khác.

Tôi cũng vội vàng ôm quyền:

- Mã đạo hữu, cục phó Tần phái anh tới đây sao?

Mã Đại gật đầu, sau đó nói cho tôi biết, sau này khi nào tôi cần tin tình báo, có thể trực tiếp liên lạc với anh ta, anh ta sẽ báo lại chi tiết cho tôi biết.

Nghe thấy hứu hẹn của Mã Đại, lòng tôi không khỏi cả kinh, xem ra Tần Liễu Thanh hào phóng hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, mà tôi lập tức trò chuyện với Mã Đại.

- Dựa theo thông tin tình báo của chúng tôi, tổng bộ của Kháng Thiên giả tại tỉnh Qúy Châu, nằm ở một thung lũng khu ngoại ô phía nam, có điều cụ thể ở đâu thì không dám chắc chắn, bởi vì chúng tôi chỉ phụ trách tình báo, không dám tiếp cận quá gần, bằng không sẽ bị phát hiện.

- Thông qua tin tức mà người của chúng tôi đạt được, tứ hộ pháp trong cửu đại hộ pháp của Kháng Thiên giả đang có mặt tại tỉnh Qúy Châu, thực lực của người này, đã lên tới cảnh giới Ngưng Anh điên phong, thậm chí còn mạnh hơn, mà trong khoảng thời gian này, tứ hộ pháp đó đang trong trạng thái bế quan, cho nên hành động của Kháng Thiên giả ít đi nhiều, nhưng chỉ cần tứ hộ pháp kia xuất quan, vật thì hết thảy, chỉ sợ sẽ càng thêm gay go!

Mã Đại nhìn tôi, nói tin tình báo ra, trong lòng tôi hơi trùng xuống, cảnh giới Ngưng Anh điên phong sao? Tứ hộ pháp này, còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, hơn nữa tạm thời mà nói, trong Kháng Thiên giả nhất định vẫn còn rất nhiều kẻ mạnh.

- Kháng Thiên giả cụ thể có bao nhiêu cảnh giới Ngưng Anh, chuyện này anh biết không?

Tôi nhìn Mã Đại, lên tiếng hỏi, Mã Đại bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ nói:

- Chuyện này có hơi làm khó chúng tôi!

Nghe vậy tôi cũng cười ngượng, lúc này, Mã Đại lại lên tiếng:

- Lý đạo hữu, cậu cũng biết, tu luyện trong tỉnh Qúy Châu đem so sánh với các tỉnh khác, thì lạc hậu hơn một chút, hơn nữa đã có rất nhiều tông môn bị Kháng Thiên giả san bằng, hiện tại giới tu luyện ở tỉnh Qúy Châu, đã chia thành năm bè bảy mảng, nếu như đến lúc đó Kháng Thiên giả phát động ra hành động lớn, vậy thì đối với chúng ta mà nói, chính là một cơn ác mộng!

Mã Đại nhìn tôi, vẻ mặt có chút nặng nề, nghe vậy lòng tôi nặng trĩu, đúng thật, thực lực của tứ hộ pháp đã là cảnh giới Ngưng Anh điên phong, vậy thủ hạ của hắn thì sao? Nhất định cũng có rất nhiều cảnh giới Ngưng Anh.

Đến lúc đó, nếu toàn lực công kích trả thù Đạo Minh, vậy thì đúng là một tin dữ đối với Đạo Minh.

- Phù, có thể làm sao bây giờ, binh đến chặn, nước đến ngăn!

Tôi hít sâu một hơi, nhàn nhạt cất lời.

Nói thật, Kháng thiên giả muốn nuốt chửng Đạo Minh, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy, đầu tiên chưa nói cái khác, hiện tại Đạo Minh đã có đại trận hộ tông, đủ để chống cự lại công kích của tứ hộ pháp, hơn nữa đến lúc đó Hoàng Tiểu Tiên hẳn là cũng đã xuất quan rồi.

Dưới tình hình này, Đạo Minh tôi còn phải sợ gì nữa?

- Lúc trước cục phó Tần đã nói với tôi, chuyện tại tỉnh Qúy Châu, ông ấy giao cho cậu, Lý đạo hữu hãy cố gắng lên!

Nhìn Mã Đại, tôi lộ ra một nụ cười khổ, Tần Liễu Thanh này, thảo nào ông ta dễ dàng cho tôi tin tình báo từ cục số chín thế, hóa ra đây mới chính là mục đích của ông ta, cục diện rối rắm hiện tại, trực tiếp đổ lên đầu tôi, ông ta nhẹ nhõm hơn nhiều!

Có điều lại nói, cho dù ông ta không giao cho tôi, thì cục diện hỗn loạn ở tỉnh Quý Châu, tôi cũng phải có tránh nhiệm!

Hàn huyên với Mã Đại vài câu, anh ta liền rời khỏi Đạo Minh, đồng thời đưa cho anh ta phương thức liên lạc với tôi, dặn anh ta lúc nào cần tin tình báo, tôi sẽ tìm.

Sau khi tiễn Mã Đại đi, lòng tôi càng thêm nặng nề, Kháng Thiên giả!

Đối với Kháng Thiên giả mà nói, Đạo Minh chính xác vẫn còn quá yếu, mà trước mắt, Hoàng Tiểu Tiên vẫn trong trạng thái bế quan, chị ta coi như là chỗ tựa của Đạo Minh, nhưng chị ta chỉ là một người con gái, vẫn không đủ!

- Phù!

Thở dài một tiếng, tôi mới nghĩ ra, theo lý mà nói, Tang Sinh Kinh có lẽ lại xuất hiện thứ gì đó mới, mà tôi thì vẫn chưa có thời gian xem.

Nghĩ đến đây tôi trực tiếp ngồi khoanh chân xuống, bắt đầu đắm chìm vào trong Tang Sinh Kinh, Tang Sinh Kinh hiện ra trước mặt, tôi lập tức lật sang trang tiếp theo.

Khi tôi mở Tang Sinh Kinh trước mắt ra, nội dung trang tiếp theo cũng hiện lên.

- ấn Phúc Hải!

Ba chữ rất lớn xuất hiện trước mắt tôi, sau đó trước mặt tôi hiện ra một cảnh tượng, tôi nhìn thấy hư ảnh hình người.

Hắn đang đứng ngạo nghễ ở giữa đại dương rộng mênh mông vô bờ, so sánh với đại dương, thân người này, không ngờ lại cực kì nhỏ bé.

Nhưng, ngay sau đó, ấn kết trong tay người nọ bắt đầu biến hóa, chỉ một lúc sau, trước mắt hắn, đã xuất hiện ấn kết cổ, ấn kết này giống như tự phù vô cùng cổ xưa.

- mở ra cho ta!

Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra trong đầu tôi, sau đó, bàn tay bóng người nọ đập thẳng xuống biển rộng phía dưới.

ầm ầm…..

Lập tức, một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu tôi, sau đó mắt tôi trợn lớn, đúng rồi, tôi hiện tại hình như đang ở bên trong ý thức, tóm lại, lòng tôi đang đòng đầy nỗi khiếp sợ.

Ngay sau đó, tôi nhìn thấy tự phù cổ xưa kia, bổ xuống dưới biển rộng.

Mặt nước trên biển cứ như đã bị thứ gì đó chặt đứt, không ngừng kéo sang hai bên, ở giữa, hình thành một khe rãnh khó có thể dùng lời để tả.

Bên dưới khe rãnh, lờ mờ có thể nhìn thấy đáy biển.

- Phúc hải, đây chính là phúc hải!

Bóng người nọ nhìn mọi thứ trước mặt, thản nhiên lên tiếng!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 154

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.