Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuối cùng cũng ra tay

Phiên bản Dịch · 2223 chữ

Kết giới đại trận vỡ ra, trái tim của đệ tử Đạo Minh đều như bị ai đó nhéo mạnh một cái.

Tôi nhìn đại trận hộ tông hoàn toàn vỡ vụn xung quanh, trong lòng nặng trĩu nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.

Ánh mắt gắt gao của tôi nhìn chằm chằm tứ hộ pháp trên không trung, nhưng tứ hộ pháp vẫn chưa có ý ra tay.

Nhưng, những gã áo choàng đen khác, thì đã bổ nhào vào trong sơn trang Đạo Minh.

- Thề sống chết chống lại, giết!

Cả người tôi lao ra, sau một tiếng quát truyền ra từ trong miệng tôi, cả Đạo Minh truyền ra những tiếng la hét kinh thiên động địa.

Người của Kháng Thiên giả và Đạo Minh xông tới chỗ nhau, trong cả Đạo Minh, vô số chân nguyên bắn ra ngoài, âm khí vờn quanh.

Tôi trực tiếp xuất hiện trước mặt một tên áo choàng đen.

Thực lực của người này, chính là cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh! Có điều, khi đứng trước mặt người này, tôi cảm nhận được sau lưng mình thổi tới một làn gió sắc bén.

Thân hình tôi né qua, rời khỏi chỗ cũ, khi tôi xuất hiện ở chỗ khác, nơi tôi đứng khi nãy, có một chưởng canh rơi xuống.

Mặt đất đột nhiên đổ sụp, âm khí lan ra tán loạn, đồng tử tôi hơi co lại, nhìn về phía gã áo choàng đen vừa ra tay.

Hai gã cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh?

Tôi thở hắt ra một hơi, hiện tại cả Đạo Minh đã rơi vào thế bị bao vây áp chế, hơn nữa tên khủng bố nhất là tứ hộ pháp cũng vẫn chưa ra tay, tôi biết, gã muốn nhìn người của Đạo Minh bị diệt vong trong sự giãy dụa. điều này với gã mà nói, có lẽ là một loại hưởng thụ.

Trong lòng tôi chỉ có thể cầu nguyện, Hoàng Tiểu Tiên mau xuất quan! Bằng không, đến cuối cùng, chào đón Đạo Minh, vẫn là diệt vong!

Có điều chuyện này để về sau nói, trước mắt phải giải quyết phiền toái này.

- Lão Yêu, nghe nói thằng ranh này lúc trước đã chém chết lão quỷ, ngươi nên cẩn thận một chút.

Lúc này, người áo choàng đen lúc trước ra tay, lập tức lên tiếng nói với tên còn lại.

- Thôi đi, ngươi vẫn nên lo lắng cho chính bản thân mình đi, chúng ta thắng chắc rồi, thằng nhãi con này, đến Nguyên Anh còn chưa ngưng tụ!

Người bị cảnh cáo không tỏ ra quan tâm, sau đó, cả người lập tức phóng tới chỗ tôi, âm sát ác liệt cũng ngưng tụ lại quanh thân, khiến nhiệt độ xung quanh, gần như trong nháy mắt giảm xuống 0 độ.

Đối mặt với hai kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, tôi đương nhiên không dám có chút chậm trễ, chân nguyên quay tròn quanh thân, quần áo khẽ lay động, ấn kết bắt đầu biến hóa rất nhanh.

- ấn Ngũ Nhạc!

Nhìn thấy gã trước mặt đã tiếp cận, ấn kết ngưng tụ trong tay tôi đập thẳng vào người gã, ấn Ngũ Nhạc như một ngọn núi nhỏ, đè xuống người lão yêu, sắc mặt lão yêu không thay đổi, lạnh như băng, khí âm sát nồng nặc hóa thành một cây giáo dài, đánh vào ấn Ngũ Nhạc.

ầm ầm!

Một âm thanh chói tai vang lên, sau đó ấn ngọn núi mà ấn Ngũ Nhạc biến thành “ầm ầm” vỡ vụn, một thanh giáo dài bay gần lại phía tôi.

Thấy như vậy, tôi hừ lạnh một tiếng, chân nguyên trong người dao động, một nắm đấm vung ra.

Khi nắm đấm vung lên, không gian dường như vang lên một tiếng nổ, nắm đấm rơi lên giáo dài.

Thình…..

Một âm thanh nặng trình trịch vang ra, giáo dài ngưng tụ bằng khí âm sát đã bị tôi đánh tan, nhưng giờ phút này, tôi cũng cảm nhận được, một luồng khí thế có tính áp đảo đang tiếp cận phía sau lưng tôi, tôi đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của luồng khí thế này.

Bởi vì, tôi đang phải đối diện, không chỉ có một lão yêu, mà lão hai kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh.

Chân nguyên truyền vào lòng bàn chân, thân người tôi loáng cái đã hóa thành một tàn ảnh biến mất tại chỗ, luồng công kích kia cũng đánh vào khoảng không.

- ý, tốc độ của thằng ranh này thật nhanh!

Nhìn thấy công kích của mình đánh hụt, gã áo choàng đen nhíu mày, kinh ngạc “ý” lên một tiếng nhìn về nơi tôi đang đứng.

- lão ma, đều đã nói rồi, thằng ranh này có thể giết lão quỷ, nhất định là có bản lĩnh, đừng quá sơ suất!

Lão yêu kia cau mày nhìn lão ma, cười nhạt nói, kế đó, thân người hai người hơi thay đổi, hình như là đang định cùng lúc tấn công tôi.

Thấy vậy, tôi khẽ nhướn mày, tay lật một cái, Thị xuất hiện trong tay, một luồng kiếm khí đỏ tươi bạo phát ra từ trên thân kiếm.

Kiếm khí đỏ như máu bay tán loạn, thoạt nhìn có chút kì dị, mà lúc này, tôi đưa mắt nhìn hai gã áo choàng đen, thân người trực tiếp lao ra, dưới tình huống này, nhất định phải hóa bị động thành chủ động!

Tôi thôi thúc Mê Tung Hồ Ảnh bộ đến cực hạn, tốc độ vô cùng nhanh, thân người xuất hiện trước mặt lão yêu, trường kiếm mang theo luồng khí thế khủng bố, lập tức chém xuống người lão yêu.

- không hay, thằng ranh lúc trước vẫn còn lưu thủ!

Cảm nhận được kiếm khí truyền ra, sắc mặt lão yêu hơi thay đổi, đột nhiên hô lên, đây cũng đang nhắc nhở lão ma, mau chóng tới đối phó tôi.

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, ngay tức khắc, chém mạnh xuống người lão yêu.

Kiếm khí chém toạc không gian, không khí cứ như đều đã bị nứt ra, khí lưu xung quanh dường như đã bị kiếm khí tách ra, mà khắp người lão yêu, khí đen vờn quanh, như là tiếng vạn quỷ đang kêu gào.

Lập tức, một thanh đao màu đen xuất hiện trong tay lão yêu, chém ngang về phía kiếm khí của tôi.

Hai bên chạm vào nhau, tia lửa bắn ra tung tóe, thân người lão yêu lảo đảo lùi nhanh ra sau.

Thấy một màn như vậy, thân người tôi cũng lùi ra, không có ý muốn ham chiến, khi thân người tôi biến mất, một nắm tay phủ đầu khí đen đã lập tức xuyên thủng chỗ tôi vừa đứng.

Có điều khi thân người tôi rơi xuống đất, bàn chân tôi lập tức đạp mạnh một cái, một cái hố cực lớn xuất hiện dưới chân tôi.

Người tôi lại lần nữa như hóa thành mũi tên bắn ra, mà mục tiêu, chính là lão ma vừa mới tấn công tôi, giờ phút này lão ma lại đánh ra một đòn, đòn cũ vừa đánh ra, đòn mới đã phải điều động sức lực.

Tôi giơ trường kiếm lên cao quá đầu, kiếm khí bạo phát!

- kiếm Canh Quyết!

Một tiếng hô vang lên, trên trường kiếm, kích phát ra một luồng kiếm canh vô cùng sắc bén, dài mấy mét, mang theo uy năng có thể phá núi trảm thạch, giống như có thể chém mặt đất đứt thành hai.

Lập tức, sắc mặt lão ma đột nhiên đại biến, trong ánh mắt toát lên vẻ khiếp sợ khó dùng lời để tả.

Khí đen mau chóng xoay tròn quanh người gã, hình như là muốn chống cự công kích của tôi, nhưng tốc độ của đòn tấn cồn quá nhanh, lớp phòng ngự của gã chưa kịp hoàn toàn ngưng tụ, thì công kích trong tay tôi đã rơi xuống.

Xẹt xẹt…

Một âm thanh khiến da đầu người ta tê dại vang ra, sau đó, một dòng máu tươi bắn lên không trung, đồng thời, tiếng thét thảm của lão ma cũng vang lên.

Chỉ thấy cả người lão ma đã bay ngược ra ngoài, nhưng máu tươi thì đã nhuộm kín khắp người gã.

Trước ngực lão ma, có một vết thương vô cùng đáng sợ, máu thịt lẫn lộn, lúc này mặc dù lão ma đang muốn dùng năng lượng trong người để cầm máu, nhưng máu tươi vẫn không ngừng chảy ra.

Phải biết rằng, kiếm khí huyết sát vẫn sẽ không ngừng ăn mòn vết thương, không dễ hóa giải.

- thằng ranh khốn nạn, mày dám làm tao bị thương?

Lão ma nhìn thương thế trên người mình, sát khí vô tận trong người bạo phát, sau đó, tôi nhìn thấy lão yêu sau lưng lão ma đi đến cạnh lão ma, nhét cho lão ma một viên đan dược vào miệng.

- tôi đã làm ông bị thương đấy, ông tới giết tôi đi!

Đưa mắt nhìn lão ma, tôi cười lạnh, lúc này, tôi tranh thủ chút thời gian quay sang nhìn tình hình Đạo Minh, không có ai lùi bước, nhưng tình hình của Đạo Minh không mấy lạc quan, dưới đất đã nằm la liệt rất nhiều thi thể, gần như đều là của Đạo Minh, nhưng trận đấu vẫn không hề đình trệ, không ai dừng lại.

Lòng tôi hơi trùng xuống, tôi không biết tứ hộ pháp rốt cuộc muốn làm gì, nhưng hiện tại thấy một màn trước mắt, tôi không thể kéo dài thời gian, phải mau chóng giết chết hai tên này, sau đó đi nơi khác hỗ trợ.

Vốn dĩ, tôi cho rằng tốn một chút thời gian với hai tên này, thì tứ hộ pháp sẽ ra tay, nhưng cách nghĩ này sai rồi, tu vi của rất nhiều đệ tử Đạo Minh đều không mạnh bằng Kháng Thiên giả, cũng chỉ có vài người cảnh giới Ngưng Anh trước mặt mới ngang bằng được với Kháng Thiên giả.

Chúng tôi bên này có sáu cảnh giới Ngưng Anh, Kháng Thiên giả có tám, tôi đã quấn lấy hai người, còn sáu người khác do đám người Tiền Trần ngăn chặn.

Còn tình hình phía dưới, rất không lạc quan!

- Hô! Hy vọng ông vẫn còn hứng thú, cứ xem nhiều một chút đi!

Tôi vô tình nhìn lướt qua tứ hộ pháp đang lặng thinh ở trên không trung, lòng tôi âm thầm cầu nguyện, kế đó, cả người lại phóng tới chỗ hai gã trước mặt.

Cùng lúc đó, trên trường kiếm của tôi, ‘nở rộ’ ra một hào quang huyết sắc chói mắt, thân người tôi chớp mắt đã đứng trước mặt lão ma và lão yêu.

- Không hay, thằng nhãi này lúc trước đều đang che giấu thực lực, mau lui lại!

Sắc mặt lão yêu đại biến, giây phút này tôi gần như đã bạo phát hết toàn bộ chân nguyên trong người, năm viên Nguyên Đan xoay tròn, chân nguyên vô tận mãnh liệt bay ra.

- Muốn chạy? không ngại thì lưu lại danh tính, thế nào?

Thân người tôi xuất hiện, tiếng nói lạnh như băng lập tức truyền ra, ngay tức khắc, sắc mặt hai người lão yêu lão ma tái nhợt.

- Chết cho tôi!

Một tiếng quát lớn truyền ra, trường kiếm trong tay tôi chém xuống.

Nhưng, khi trường kiếm sắp chém đứt hai gã trước mặt, một luồng khí nguy hiểm vây lấy quanh thân tôi.

Cảm nhận được tình hình này tôi đột nhiên xoay người, trường kiếm trong tay chém vào luồng công kích ấy.

Đinh!

Một âm thanh lanh lảnh vang lên, sắc mặt của tôi lập tức đại biến, ngay sau đó, cả người tôi bay ngược ra, cánh tay của tôi truyền đến một lực chấn động vô cùng khủng bố, ngay cả trường kiếm trong tay, cũng cầm không được chắc.

Lòng tôi tràn ngập khiếp sợ, nhìn tứ hộ pháp ở trên không, giờ phút này, tứ hộ pháp vẫn duy trì động tác cũ, rất rõ ràng, chỉ cần dùng một đòn đã khiến tôi thảm hại như vậy, ở đây cũng chỉ có mỗi tứ hộ pháp.

Sắc mặt tôi có chút u ám, trước ngực tưng tức, kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, quả nhiên người thường không thể chống cự, tôi nhìn tứ hộ pháp trước mặt, thản nhiên nói:

- Cuối cùng, cũng không nhịn được mà ra tay sao?

- Thuộc hạ đa tạ tứ hộ pháp cứu mạng!

Lão yêu và lão ma lập tức quỳ lạy xuống đất, tiếng nói run rẩy truyền ra.

Tứ hộ pháp không quan tâm tới lão yêu và lão ma, mà nheo mắt lại nhìn tôi.

- Thằng ranh kia, có bản tôn ở đây, làm sao có thể khoan nhượng để cho mày tùy ý giết người của tao!

Tiếng nói âm hiểm vang ra, tôi lập tức cảm nhận được mình bị một luồng khí thế khủng bố đè chặt, trong lòng đột nhiên trùng xuống.

Người này ra tay với tôi, vậy tôi còn có sức phản kháng không?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.