Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chênh lệch

Phiên bản Dịch · 1667 chữ

Nhìn nụ cười khinh bỉ trên môi tứ hộ pháp, lòng tôi cũng khẽ cười gượng.

- Thằng ranh con, tao cũng đã xem được một lúc rồi, lẽ nào, Đạo Minh của mày, chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Nếu như không có gì thú vị, bản tôn không đợi nữa!

Tứ hộ pháp nhìn một lượt khắp sơn trang Đạo Minh, tiếng nói hờ hững truyền ra, rất rõ ràng, lúc trước gã sở dĩ không ra tay, là đang đợi, gã đoán, Đạo Minh vẫn còn lá bài chưa lật.

Mà hiện tại đợi lâu như vậy rồi, gã vẫn chưa thấy Đạo Minh xuất hiện gì đó khiến gã kinh ngạc, cho nên, gã lựa chọn động thủ.

Tôi nghiêm mặt, không lên tiếng, bởi vì hiện tại có nói gì cũng đều vô tác dụng!

- Xem ra không còn dư lực rồi, thằng ranh, tao cho mày một lựa chọn, gia nhập vào hàng ngũ Kháng Thiên giả, tao giữ một mạng lại cho mày!

Nhưng, chính lúc này, thân hình của tứ hộ pháp đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, cứ như là quỷ mị, dĩ nhiên, ngay cả tôi cũng không nhìn thấy rõ quỹ đạo di chuyển của gã.

Quả nhiên, đây chính là chênh lệch giữa kẻ mạnh và tôi, không hề nhỏ.

Nhưng, khiến tôi không ngờ tới là, tứ hộ pháp lại mời chào tôi, tôi nhìn tứ hộ pháp, thản nhiên nói:

- Ông muốn mời mọc tôi?

Khi nghe thấy vậy, ngay cả lão yêu và lão ma đều lộ ra bộ dạng ngơ ngác khiếp sợ.

Lúc này, tứ hộ pháp lại gật gật đầu, nói:

- Không sai, tao thấy thằng nhãi mày chắc cũng chỉ khoảng 20 tuổi, nhưng lại có thực lực diệt được cảnh giới Ngưng Anh, thiên phú thế này, nói thật, nếu đặt lên bàn cân với những đại gia tộc khác, cũng phải được xếp hàng đầu, bản tôn tiếc nhân tài, làm thủ hạ cho bản tôn, tiến bộ của mày, có lẽ sẽ tăng lên chóng mắt, có thể trong vài năm tiến thẳng lên cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

Gương mắt chỉ có da bọc xương của tứ hộ pháp lộ ra nụ cười cám dỗ, có thể gã nghĩ,sức cám dỗ như vậy, đều có lực hấp dẫn vô cùng lớn với bất kể ai.

Tôi cũng tán thành, mấy năm tiến thẳng tới thực lực cảnh giới Ngưng Anh điên phong? Chuyện này đối với bất kì ai, đều có lực hấp dẫn vô cùng lớn.

Nhưng đối với tôi mà nói, cũng chỉ có vậy mà thôi!

- Tôi dựa vào cái gì đồng ý với ông?

Tôi nhìn tứ hộ pháp, cười lạnh hỏi.

Tứ hộ pháp phá lên cười, dường như khá kinh ngạc với câu hỏi của tôi, cười ha hả một lúc, tứ hộ pháp quay đầu, nhìn tôi, nhàn nhạt nói:

- Nếu mày cảm thấy chưa đủ hấp dẫn, vậy thì tao có thể nói cho mày biết, mạng của mày nằm trong tay tao, thậm chí tính mạng của những người quanh mày, không biết như thế đã đủ để mày đồng ý chứ? Chỉ cần mày đi theo tao, không ai phải chết!

Chết?

Đây chính là uy hiếp mạnh mẽ nhất, chắc hẳn bất kì ai đối mặt với cái chết, chỉ sợ cũng có chút chần chừ, tôi hít sâu một hơi, lên tiếng:

- Đúng vậy, chết! một từ ngữ đáng sợ cỡ nào, với lại, tôi vẫn còn trẻ!

- Không sai, hiện tại nghĩ thông suốt vẫn còn kịp!

Tứ hộ pháp gật đầu, cất tiếng tiếp lời, khi tứ hộ pháp nói xong, tôi cũng nói tiếp:

- Có điều, thế thì đã làm sao? Ông đây sẽ không vì muốn được sống, mà khuất phục thứ khốn kiếp nhà ông!

Khi tôi nói xong, gương mặt tươi cười của tứ hộ pháp cứng đờ, nhưng, lúc này, chân nguyên khủng bố đã bạo phát ra từ sau lưng tôi, ấn kết trong tay biến hóa rất nhanh.

- Thiên Uy Pháp Thân, ngưng tụ cho ta!

Tiếng nói trầm trầm truyền ra từ trong cổ họng tôi, lúc này, một hư ảnh màu vàng cũng đã đứng sừng sững, bên trên thân ảnh màu vàng kim, toát ra một luồng khí thế có tính áp đảo, dường như, đến sắc trời cũng đã thay đổi.

Đến cả tứ hộ pháp, cũng hơi khiếp sợ, nhìn Thiên Uy Pháp Thân sau lưng tôi, chần chừ một lúc, mới kinh hãi nói:

- Đây là? Lực Thiên Uy? Được lắm thằng ranh, coi như tao đã xem thường mày! Thú vị, có chút thú vị!

Vẻ mặt của tứ hộ pháp thay đổi, sắc mặt tôi nghiêm túc, Thiên Uy Pháp Thân đột nhiên giơ tay lên, nắm đấm vung tới chỗ tứ hộ pháp.

Đòn này, nếu là cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, chỉ e sẽ bị tôi đập thành đống thịt vụn, nhưng, tứ hộ pháp khẽ nheo mắt, không hề để ý.

Khi nắm đấm của tôi tiếp cận, tứ hộ pháp vươn tay,ngăn lại nắm đấm trước mặt mình.

Thình!

Âm thanh nặng nề truyền ra, ngay sau đó, tôi nhìn thấy quần áo tứ hộ pháp trước mặt chỉ hơi rung động một chút, ngoài điều đó ra, thì đòn tấn công đủ để tiêu diệt cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, không hề có bất kì tác dụng gì với gã.

- So với những người đồng cảnh giới, thì mày rất mạnh, nhưng ở trước mặt bản tôn, chỉ như một con kiến! mày biết chưa!

Tứ hộ pháp nhàn nhạt lên tiếng, giây tiếp theo, tôi cảm nhận được một luồng lực phản kích khủng bố truyền vào cánh tay mình, cả người tôi lập tức bay ngược ra sau.

Trong lòng không khỏi cười khổ, vô dụng, vẫn là vô dụng! tuy rằng đã sớm dự liệu, nhưng trong lòng vẫn có chút suy sụp.

Tôi đột nhiên ngẩng đầu, ấn kết trong tay tiếp tục bắt đầu biến hóa.

Chân nguyên khủng bố ngưng tụ trước mặt, giống như từng đợt sóng biển cuộn trào mãnh liệt.

- Nếu đã vậy, ông đây cũng muốn chiến đến cùng!

- ấn Phúc Hải!

Một tiếng hét lớn truyền ra từ trong miệng tôi, ở trước mặt, lập tức xuất hiện một luồng chân nguyên với những phù văn cổ, mang theo luồng khí thể lạnh lẽo, phóng thẳng về phía tứ hộ pháp.

Mặt đất run rẩy, rất nhiều người đều giật nảy cả mình nhìn một màn đang xảy ra, thậm chí còn không biết đã có chuyện gì, giờ phút này, trên mặt lão yêu và lão ma cũng phủ đầy nỗi khiếp sợ.

Bởi vì bọn họ đang cảm thấy may mắn, nếu lúc trước bản thân phải đối đấu với đòn tấn công này, chỉ sợ căn bản đã không còn đường sống.

- đáng tiếc, nếu mày đã muốn chiến với tao, thì tao sẽ cho mày biết, thế nào được gọi là chênh lệch!

Khi tiếng nói thản nhiên truyền ra, ngay lập tức, tôi cảm nhận được một chưởng canh đang bay thẳng tới chỗ mình, chưởng canh này dường như không có chỗ nào đặc biệt, nhưng lại là đòn tấn công của cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

Tôi giương mắt nhìn chưởng canh và ấn Phúc Hải đập vào nhau, tức khắc, một tiếng ầm vang như sấm rộ vang vọng cả góc trời.

ầm…..ầm….

Âm thanh vang ra, luồng khí lưu kinh thiên động địa cũng lan ra, kế đó rất nhiều người đang chiến đấu ở xung quanh đều đã bị luồng khí này đánh bay vút sang một bên.

Mà lực xung kích lớn nhất, lại đập thẳng vào trước ngực tôi, cả người tôi như diều đứt dây, bay ra sau, tôi phát hiện, ngực tôi đau đớn khủng khiếp, máu tươi phun ra khỏi miệng.

Thân người rơi mạnh xuống đất, từng thớ thịt quanh thân đều đau nhức như kim châm.

Trong lúc tôi đang kinh hãi, thì đột nhiên phát hiện trong Mộc thần cung của mình, toát ra từng luồng năng lượng vô cùng dễ chịu, lan ra khắp các ngóc ngách trong cơ thể, luồng năng lượng này đang không ngừng khôi phục thương thế trên người tôi.

Hơn nữa, cái cảm giác này, tốt hơn đan dược trị thương không biết bao nhiêu lần.

- Đây chính là công hiệu của Tiên Thiên Lôi Mộc sao? Quả thật khiến người ta kinh ngạc, nhưng, thế thì có tác dụng gì?

Tôi cười khổ trong lòng, đối diện với kẻ mạnh đẳng cấp thế này, tôi thật sự “vô dụng”.

Hoàng Tiểu Tiên, người con gái này đến muộn quá rồi!

Lòng tôi hướng về phía đỉnh sơn trang Đạo Minh, có điều không còn cách nào khác, lúc này, tôi nhìn thấy tứ hộ pháp đã bay thẳng đến gần chỗ tôi.

- Thằng ranh, mày đã từng cảm thấy tuyệt vọng chưa? Có phải dục vọng muốn được sống rất mãnh liệt hay không? Nhưng, tao muốn nói với mày là, mày không còn cơ hội rồi! lúc trước bản tôn đã cho mày cơ hội, nhưng mày lại không quý trọng, hiện tại, tao nói cho mày biết! người của Đạo Minh mày, không một ai còn cơ hội được sống!

Tiếng nói lạnh lẽo như băng của tứ hộ pháp truyền vào trong tai tôi, giờ phút này, bên tai tôi không ngừng truyền đến những tiếng hô.

- Minh chủ!

- Khốn nạn, thả minh chủ ra….

Đây là tiếng của mấy người Tiền Trần, nhưng lúc này,bọn họ đều đã bị quấn chặt chân, không thể thoát khỏi.

- Hố hố hố, nhìn minh chủ của mình bị tra tấn hành hạ, chắc hắn đối với bọn chúng mày nói, là một sự dày vò không tồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.