Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lực Thuần Âm

Phiên bản Dịch · 1736 chữ

Giây phút tiếng nói của kiếm linh vang ra, động tác của tôi cũng hơi khựng lại, bởi vì không biết tại vì sao, lòng tôi đột nhiên xuất hiện một dự cảm không tốt.

Không thể nào, kiếm linh chắc cũng không thể đến lực Thiên Uy cũng không khống chế được hắn?

Lòng tôi không ngừng an ủi chính mình, nhưng, chính lúc này, tiếng nói của kiếm linh lại lần nữa truyền ra.

- Ta nói cho ngươi một bí mật, thật ra lúc trước ta hoàn toàn có năng lực giết được kẻ mạnh cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, nhưng mà ý, ta không có làm như vậy, mà để ngươi điều động Thiên Uy Pháp Thân của mình.

- Người có muốn biết, đây là tại vì sao không?

Nhìn thấy gương mặt không ngừng thay đổi sắc thái của kiếm linh, cả người tôi bắt đầu có chút nôn nóng, bởi trực giác nói cho tôi biết, kiếm linh, chỉ sợ không phải tùy tiện nói như vậy.

Cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình, tôi nhìn kiếm linh hỏi:

- Vì sao?

Kiếm linh phá lên cười, một hồi lâu sau, mới mở miệng:

- Đương nhiên là để nhân cơ hội này động tay động chân với lực thiên uy của ngươi, đáng tiếc, thằng nhóc ngươi lại vì một người con gái, không để tâm đến bất kì điều gì!

(chết vì gái là cái chết tê tái, anh hùng khó qua ải mỹ nhân =)))))) )

- Ngươi…. Đến cả lực Thiên Uy cũng đã động tay động chân?

Tôi cảm giác được hô hấp của chính mình đã không còn tự nhiên, tên này, không ngờ lại chuẩn bị đầy đủ đến vậy? hình như tất cả những khả năng có thể xảy ra trên người tôi, hắn đều đã nghĩ tới!

- Ngươi thử xem, không phải biết rồi sao!

Kiếm linh nhìn tôi, xua tay nói, tôi vẫn chưa chết tâm, đó chính xác là lực Thiên uy.

Suy nghĩ hiện lên trong đầu, tôi tiếp tục điều động lực Thiên Uy trong cơ thể, nhưng khi tôi cảm giác được lực Thiên Uy sắp chui ra khỏi cơ thể, thì hình như lại bị đồ vật nào đó giữ chặt lại, căn bản không thể tiếp tục ngưng tụ.

Lực Thiên Uy, thật sự không có tác dụng?

- Đây? Sao lại có thể như vậy?

Tôi có chút không thể tin nổi nhìn kiếm linh, kinh hô thành tiếng, tên này, làm sao có thể ức chế được cả lực Thiên Uy?

- Ha ha ha, Lý Nhất Lượng, không có gì là không thể, xem ra ngươi đã cảm nhận được rồi, ngươi căn bản không thể điều động lực Thiên Uy của chính mình nữa rồi!

- Ta nói cho ngươi biết, lực Thiên Uy đúng là khủng bố, cho nên coi như ta có dốc sức, thì cũng chỉ cưỡng chế lực Thiên uy được một ngày, cũng chính là bắt đầu từ lúc ngươi có ý đồ điều động lực Thiên Uy, thì trong thời gian cả một ngày, ngươi đều không thể điều động được lực Thiên Uy đáng kiêu ngạo của mình!

- Có điều, đáng tiếc quá, một ngày đối với ta mà nói, hoàn toàn đủ rồi! đủ để chiếm đoạt cả thần hồn của ngươi, hơn nữa, không chỉ mỗi lực Thiên Uy, mà ngươi sẽ phát hiện, chân nguyên trên người, đều không thể điều động nổi dù chỉ là một ít! Hay hay hay, Lý Nhất Lượng, kế tiếp, ngươi hãy thoải mái tận hưởng bữa tiệc lớn mà ta đã chuẩn bị cho ngươi đi!

Tiếng nói của kiếm linh không ngừng truyền vào trong tai tôi, lòng tôi hỗn loạn nói không nên lời, không sai, vì một người con gái, tôi đã khiến mình gặp nguy hiểm đến nông nỗi này, ngẫm lại tình hình lúc trước, chỉ sợ cho dù tôi không thỏa hiệp với kiếm linh, thì lão Doãn vẫn sẽ ra tay.

Nhưng, khi nhìn thấy Hạ Mạch bị trọng thương, tôi vẫn không chịu nổi mà trực tiếp đồng ý với kiếm linh.

Tôi có hối hận không? Đáp án là không, tôi cũng không thể hối hận, tuyệt đối không có hối hận, nếu cho tôi lại một cơ hội nữa, vậy chỉ sợ tôi vẫn lực chọn như thế, đồng ý với kiếm linh, sau đó cứu Hạ Mạch!

Thần hồn của tôi vẫn đang bị xâm chiếm từng chút từng chút một, dẫu rằng tôi vẫn mãnh liệt kiên trì như trước, không thể không nói, sự chuẩn bị của kiếm linh, thật sự quá mức đầy đủ.

- Lý Nhất Lượng, cuối cùng thì ngươi cũng thỏa hiệp rồi à? Hóa ra ngươi cũng biết thỏa hiệp, vốn dĩ cho rằng ngươi ít nhất còn phải giãy dụa thêm một lát nữa, xem ra ta đánh giá cao ngươi rồi!

Chính lúc này, tiếng nói châm chọc của kiếm linh vang lên, gương mặt kiếm linh tỏ vẻ khinh thường, sau đó, làn sương máu lại lần nữa bao vây lấy tôi, khiến tôi không còn nhìn thấy bộ dáng của kiếm linh nữa.

- Dựa theo tình hình hiện tại, ngươi nhiều nhất còn có thể kiên trì được ba tiếng nữa, thì thần hồn của ngươi sẽ hoàn toàn bị ta chiếm đoạt, Lý Nhất Lượng, hãy hưởng thụ sự tự do cuối cùng của ngươi đi!

Tiếng nói cuối cùng của kiếm linh truyền ra, sau đó, tôi không còn nghe thấy tiếng hắn nữa.

Lúc này, tôi hừ lạnh một tiếng trong lòng, âm thầm nghĩ:

Đùa cái quái gì vậy, ta sẽ bỏ cuộc? chưa đến giây phút thần hồn của ta hoàn toàn tiêu vong, thì ta không từ bỏ!

Đương nhiên, suy nghĩ này chỉ có một mình tôi biết, trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ những khả năng có thể xảy ra, hiện tại, chân nguyên cũng không thể điều động, vậy thì chứng minh những thứ trên người tôi đều không dùng được nữa.

Vốn tôi còn định dùng bùa Lôi Đình để tấn công bản thân mình, sau đó hy vọng lực Lôi Đình sẽ tiến vào trong thần hồn, đánh tan làn sương máu, thực ra tôi cảm nhận được làn sương này không mạnh lắm, tốc độ xâm chiếm thần hồn của tôi không quá nhanh, sở dĩ không có biện pháp giải quyết được làn sương này, là bởi vì tôi không thể điều động bất cứ năng lượng nào trên người mình.

Miêu tả khó nghe một chút, hiện tại tôi là một phế nhân, để mặc người ta kề dao vào cổ!

Nhưng đây là sự thật, tôi không thể không thừa nhận, vũ khí khiến ai ai cũng cho rằng đó là niềm kiêu hãnh trong tay tôi, thì thật ra đều là bị kiếm linh khắc chế, tên này, xem ra đã vì ngày hôm nay chuẩn bị rất lâu rồi!

Hít sâu một hơi, tôi nhắm mắt lại, hiện tại không còn sức phản kháng, nhưng tôi không những không từ bỏ, mà vẫn lẳng lặng suy nghĩ, trên người tôi, rốt cuộc vẫn còn những thứ gì, mà kiếm linh không thể nhúng tay vào.

Trong đầu tôi, nhớ lại tất cả những thứ có trên người, Tang Sinh Kinh? Tang Sinh Kinh chỉ là một quyển kinh thư, tương đương với thứ ghi lại rất nhiều bí pháp, nhưng thứ này vốn dĩ đã chẳng có năng lực công kích, cho nên Tang Sinh Kinh cũng không có tác dụng gì.

Nhưng tôi tin, kiếm linh không có cách nào đụng chạm vào Tang Sinh Kinh.

Vậy ngoài Tang Sinh Kinh ra thì sao? Trên người tôi còn thứ gì khiến kiếm linh không đề phòng được?

Tôi bắt đầu nhớ lại ký ức từ hồi bắt đầu bước chân vào tu luyện, tất cả lại một lần nữa hiện ra trong đầu tôi, nhưng đến cuối cùng, tôi phát hiện vẫn không nghĩ ra thứ gì.

- Không thể nào, nhất định còn, tiếp tục nghĩ!

Tôi không cam tâm, lại tiếp tục hồi tưởng, lúc bắt đầu tu luyện không có, vậy thì trước lúc tu luyện!

Tôi lại chìm vào hồi ức, cuối cùng, có một thứ xuất hiện trong đầu tôi, dấu vết trên cổ tay! Dấu vết này, là thứ ông nội để lại cho tôi.

Mỗi khi tôi gặp nguy hiểm, thứ đầu tiên tôi nghĩ đến là nó, bởi vì nó đã cứu tôi khỏi nguy hiểm rất nhiều lần.

Mãi cho tới lần đều Hồ tộc, phân thân của ông nội chui ra từ trong dấu vết, từ đó trở đi, dấu vết hình như cũng mất đi hiệu quả, vào lúc tôi gặp nguy hiểm, nó không còn giúp tôi giải trừ hiểm nguy như trước kia nữa.

Nhưng hiện tại, nó là thứ duy nhất tồn tại trên thân thể tôi mà tôi có thể nghĩ ra rồi, kiếm linh từ trước đến nay chưa từng hỏi qua tôi về dấu vết trên cổ tay, có lẽ, hắn cũng biết, dấu vết trên cổ tay không có bất kì tác dụng gì.

Nhưng, trong hồi ức của tôi, tôi nhớ rõ, lúc mới thu phục Phương Trình Chu, hồn phách của hắn trú ngụ ở bên trong dấu vết này, hơn nữa khi ở bên trong dấu vết, hình như tốc độ tu luyện của Phương Trình Chu cũng nhanh hơn.

Phương Trình Chu từng nói cho tôi biết, dấu vết trên cổ tay, có lực Thuần Âm vô cùng thanh thuần!

- Có tác dụng không? Mặc kệ đi, hiện tại cũng không còn cách khác, bất luận có được hay không, cũng phải thử một lần!

Tôi tự nói với chính mình, cuối cùng, tôi buông tay một cái, không cần biết dấu vết này còn có tác dụng gì không, tôi đều phải thử một lần, bởi vì hiện tại, tôi căn bản đã không nghĩ ra biện pháp khác.

Phù!

Thở dài một tiếng, ý thức của tôi đắm chìm vào trong dấu vết trên cổ tay, giây phút ý thức tôi tiến vào trong, tôi lập tức cảm nhận được thân người mình lạnh cóng.

- ồ, đã đến lúc này rồi, còn không từ bỏ sao?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.