Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cơ hội sống

Phiên bản Dịch · 2239 chữ

Hình như cảm nhận được động tác của tôi, tiếng nói trầm trầm của kiếm linh liền truyền ra, tôi cảm nhận được, thần hồn của mình bức bách, đến ngay cả làn sương mù máu quanh thân cũng đã trở nên đậm đặc hơn.

Kiếm linh đang muốn đẩy nhanh tốc độ sao? Hắn mất kiên nhẫn rồi?

Có điều tôi cũng không ngăn cản nổi chuyện này, chỉ lẳng lặng tiếp tục cảm thụ dấu vết trên cổ tay, cảm nhận luồng khí khiến thần hồn của tôi lạnh giá.

Tôi vẫn không ngừng xâm nhập vào nơi sâu hơn trong dấu vết, cảm giác được khí mùi lạnh lẽo kia càng lúc càng gần lại hơn với tôi!

Cuối cùng, tôi cảm nhận được sự tồn tại của luồng năng lượng này, khiến toàn thân tôi lạnh buốt, nhưng luồng năng lượng này, không giống với âm khí mà tôi từng thấy, cảm giác âm tà như sát khí, nhưng lại là một luồng năng lượng vô cùng thuần khiết.

- Chẳng lẽ, đây là lực Thuần Âm sao?

Tôi thầm nói với chính mình, mặc kệ thứ này là gì, muốn đạt được sự trợ giúp của thứ này, ít nhất thì tôi cũng phải dẫn dắt được năng lượng đó ra.

Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu chậm rãi điều động lực Thuần Âm trước mặt, ngay sau đó, lòng tôi mừng như điên, bởi vì tôi phát hiện, tôi có thể điều động luồng lực Thuần Âm?

Cảm nhận được tình hình này, tôi cảm giác bản thân mình tìm thấy một tia sáng trong bầu trời tối tăm, đối diện với bước đường cùng đột nhiên vớ được cọng rơm cứu mạng, tôi bắt đầu điên cuồng điều động lực Thuần Âm trong dấu vết, lực Thuần Âm toát ra ngoài, bao trùm khắp thần hồn tôi.

Rồi sau đó, tôi khống chế lực thuần âm đụng chạm vào với làn sương máu, khi lực Thuần Âm xuất hiện, tôi rõ rành nhìn thấy sương mù máu bị lực Thuần Âm chặn lại!

Không sai, lúc này thần hồn tôi không còn cảm giác bị ăn mòn nữa, cho nên tôi có thể chắc chắn, lực Thuần Âm có tác dụng!

Chuyện này cũng đã bị kiếm linh phát hiện, sắc mặt hắn u ám, nhìn thấy lực Thuần Âm đang vây quanh tôi, kiếm linh trừng mắt giận dữ.

- Đây là thứ quái quỷ gì?

- Hừ, mặc kệ là cái gì, đều sẽ bị ta hoàn toàn phá bỏ!

Ngay sau đó, kiếm linh hừ lạnh một tiếng, ấn kết trong tay không ngừng biến hóa, sau đó sương mù máu xung quanh, lại trở nên càng nồng đậm hơn.

Gương mặt kiếm linh bắt đầu trở nên vặn vẹo, nhìn vô cùng dữ tợn, có điều hiện tại tôi đã tìm ra biện pháp, tôi cũng không nóng lòng, mà từ từ bình phục lại cảm xúc của mình.

Sau khi làm dịu đi, tôi cũng bắt đầu hấp thu hồn lực bên trong Ngưng Hồn Thảo, để khôi phục lại năng lượng thần hồn tự thân.

Nhưng, tốc độ khôi phục vẫn rất chậm, có điều cũng may, lực Thuần Âm tôi điều động ra hiện tại đã ngăn cản được làn sương máu.

Kiếm linh bất chấp tất cả đẩy nhanh tốc độ, tôi lại lần nữa cảm nhận được cảm giác bức bách quanh thân mình, cứ tiếp tục, lực Thuần Âm của tôi cũng không đủ để chống cự.

- Tiếp tục tăng thêm lực Thuần Âm! Như vậy mới có thể giữ vững được!

Tôi nghĩ trong lòng, lại bắt đầu điều động lực Thuần Âm trong cổ tay, nhưng chính lúc này, tôi lại phát hiện, tôi không thể điều động những lực Thuần Âm còn lại nữa?

Không sai, lực Thuần Âm tôi có thể điều động, không ngờ lại có hạn, cho nên, hiện tại tôi căn bản không thể tiếp tục điều động sự trợ giúp của lực Thuần Âm, chỉ đành dựa vào năng lượng có hạn để chóng cự lại làn sương đang tăng mạnh kia.

Nhưng, tình hình thực tế nói cho tôi biết, cứ tiếp tục, tôi căn bản không thể kiên trì được bao lâu, trong lúc chống cự thì đồng thời, tôi vẫn đang hấp thu năng lượng của Ngưng Hồn Thảo.

- Ha ha ha, Lý Nhất Lượng, vẫn không có tác dụng thôi, ta thừa nhận, thứ ở trên cổ tay ngươi ta từng thử qua, nhưng ta nhìn không ra, nên cũng không quan tâm nữa, nhưng ngươi chỉ có thể điều động một chút thế này, thì ta chỉ có thể nói cho người biết, người vẫn phải chết!

Tiếng nói đắc ý của kiếm linh truyền ra, rất rõ ràng, khoảng thời gian này, hắn đã biết nguồn gốc của lực Thuần Âm, tôi nghiến chặt răng, không từ bỏ hy vọng cuối cùng.

- Lý Nhất Lượng, đừng tốn sức nữa, chờ chịu chết đi! Từ từ hưởng thụ cảm giác bị ta chiếm đoạt!

Tiếng nói của kiếm linh lại vang lên, nhưng, khi nghe thấy tiếng của kiếm linh, tôi không kiềm được cười nhạt, lên tiếng hỏi kiếm linh:

- Kiếm linh, ngươi đang sợ cái gì sao? Cứ nói không ngừng, là vì muốn che dấu tim đen trong lòng mình à? Đừng nói với ta, ngươi đang sợ hãi? Không phải ngươi đã chuẩn bị từ rất lâu rồi sao? Nếu như thất bại, đối với ngươi mà nói, chỉ sợ là một đả kích rất lớn đi?

Nghe tôi nói vậy, mặt kiếm linh biến sắc, lộ ra vẻ mặt cực kì khinh thường, lên tiếng:

- Ha ha, ngươi đang đùa à? Ta sẽ sợ hãi? Ngươi hiện tại đã thập tử vô sinh rồi, ta còn sợ hãi sao? Ta chẳng qua chỉ muốn ngươi cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng càng thêm sâu sắc mà thôi!

Nghe tiếng nói của kiếm linh, lòng tôi trùng xuống, tôi vẫn kiên trì, tôi có thể cảm nhận được, lực Thuần Âm quang người tôi, đã từ từ biến mất.

Xem ra, kiếm linh thực sự đã gia tăng sức mạnh, lực Thuần Âm quanh người tôi, cũng không còn giữ được bao lâu.

Nhưng, chưa đến giây phút cuối cùng, tôi làm sao có thể bỏ cuộc! nhìn làn sương máu lại bay gần tới chỗ mình, mà lực Thuần Âm cũng đã vô cùng mong manh.

Không thể, tuyệt đối không thể ngã xuống!

Tôi không ngừng tự nói với chính mình, giờ phút này, tôi lại lần nữa cảm thụ được thay đổi trên thân thể mình, ngay sau đó, tôi hơi sửng sốt, bởi vì tôi phát hiện ra một chỗ sơ hở, có lẽ là vì hiện tại kiếm linh đã không còn quan tâm những điều khác, mà sơ hở này, sẽ là nguyên nhân chủ chốt nhất khiến kiếm linh thất bại.

Nửa tiếng trôi qua, lực Thuần Âm quanh người tôi đã hoàn toàn tiêu hao hết, mà lúc này, tiếng cười như điên dại của kiếm linh vang lên:

- Ha ha ha, Lý Nhất Lượng, ngươi không còn đường lui!

Khi kiếm linh nói xong, làn sương máu càng thêm cuồng bạo, lao thẳng tới chỗ tôi, nhưng hiện tại, khóe miệng tôi lại khẽ nhếch lên, nhìn gương mặt vô cùng kiêu ngạo của kiếm linh, khẽ nói:

- Kiếm linh, ngươi thất bại rồi!

Tiếng nói vừa dứt, nét mặt kiếm linh cứng đơ lại, hình như đang kinh ngạc vì câu nói của tôi, mà ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến hóa rất nhanh, lập tức, một luồng năng lượng khủng bố trong người tôi cuối cùng cũng trở nên xao động.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, từng luồng năng lượng màu vàng không ngừng truyền ra khắp cơ thể tôi, sau đó lũ lượt kéo tới thần hồn,

- Không thể nào, chuyện này sao lại có thể xảy ra?

Nhìn thấy năng lượng màu vàng đó, đầu của kiếm linh rối tinh rối mù, biểu cảm trên mặt không che đậy được sự khó tin trong lòng hắn.

Lực Thiên Uy, lúc này, tôi lại cướp lại được quyền khống chế lực Thiên Uy, kiếm linh trước mặt, kinh ngạc há hốc mồm.

Khi lực Thiên Uy bảo vệ thần hồn của tôi, sương mù máu xung quanh bất thình thình lình điên cuồng tản ra.

- Kiếm linh, ngươi tự tin thái quá rồi, lúc trước ngươi không kiên nhẫn, sợ ta vẫn còn gì đó chống lại được ngươi, cho nên người đã tăng nhanh tốc độ chiếm đoạt ta, nhưng, điều đó cũng khiến cho năng lực khắc chế lực Thiên Uy của người bị giảm bớt!

Vừa nói, ấn kết trong tay tôi cũng không dừng lại, cùng lúc đó, tôi đưa mắt nhìn kiếm linh, gương mặt hắn lúc này hoảng hốt hệt như gặp phải ma.

Nhưng hiện tại tôi không còn muốn hạ thủ lưu tình, lực Thiên Uy quanh thân ngưng tụ lại, một hư ảnh từ từ hiện ra, khi hư ảnh hiện lên, bàn tay trực tiếp mở ra, vung về phía kiếm linh.

Nhìn thấy Thiên Uy Pháp Thân đang tiếp cận, kiếm linh hình như vẫn còn chưa muốn tin những chuyện trước mắt, ngay sau đó, khí huyết sát quanh người kiếm linh điều cuồng tăng vọt lên.

Giờ phút này, bàn tay của Thiên Uy Pháp Thân đã vung xuống dưới, chạm vào với kiếm khí huyết sát, một tiếng “két két két” chói tai vang ra, mặt mày kiếm linh trở nên méo mó vì sợ hãi, mà lúc này, tôi không do dự, trực tiếp bắt lấy kiếm linh đang nằm dưới đất lên.

Kiếm khí huyết sát trên người kiếm linh hoàn toàn tiêu tan, kiếm linh không ngừng giãy dụa, hình như muốn tranh giành quyền khống chế Thiên uy, nhưng lực Thiên Uy, chuyên môn khắc chế âm tà, kiếm khí huyết sát dù khủng bố, nhưng vẫn là âm tà.

Kiếm linh của lúc này, giống như đã gặp phải khắc tinh của chính mình!

Tôi bắt lấy kiếm linh đến trước mặt mình, nhìn gương mặt non nớt của hắn, thản nhiên nói:

- Xem ra, ngươi chuẩn bị vẫn chưa đầy đủ!

Cảm xúc trong đôi mắt của kiếm linh không ngừng thay đổi, thật lâu sau, hắn mới lên tiếng:

- Lý Nhất Lượng, ta tính kế lâu như vậy, không ngờ vẫn không tính đến, thứ xấu xa trên người ngươi, thực sự quá nhiều!

Giọng điệu của kiếm linh, có chút bất đắc dĩ, nhưng hình như hắn không sợ tôi, lúc này, tôi lắc đầu, lên tiếng:

- Ta không cảm thấy trên người mình có gì xấu xa, chỉ là ta không muốn bỏ cuộc mà thôi, nếu ta sớm bỏ cuộc, có lẽ hiện tại ta đã hồn siêu phách lạc rồi!

Không sai, những đường cùng lúc trước, đổi lại là người bình thường, chỉ e đã sớm bỏ cuộc, nhưng tôi không muốn từ bỏ, mãi cho đến giây phút hồn phách tôi tiêu tan, tôi đều phải tìm kiếm bất cứ biện pháp nào.

- Không sai, có lẽ ngươi nói đúng!

Kiếm linh thản nhiên lên tiếng, trên mặt mang một nụ cười khổ, tôi nhìn kiếm linh, sau đó nói:

- Được rồi, nếu đã vậy, thì ngươi cũng phải biến mất rồi!

Bàn tay của Thiên Uy Pháp Thân hơn nắm lại, thân người kiếm linh bị bóp đến mức biến dạng, lúc này, nét mặt không chút thay đổi của kiếm linh cuối cùng cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Cái gì? Ngươi muốn giết ta? Không thể nào, Lý Nhất Lượng, ngươi không thể giết ta, nếu ngươi hủy diệt ta, vậy Thị của ngươi sẽ trở thành vũ khí không có khí linh, cũng chỉ mạnh hơn pháp bảo tầm thường một chút mà thôi, ngươi không thể làm như vậy!

Kiếm linh không ngừng lắc đầu, lên tiếng nói với tôi, hình như muốn dùng cách này để thuyết phục tôi, nhưng, nghe kiếm linh nói vậy, tôi cười ảm đạm, hoàn toàn không thèm đếm xỉa.

- Ngươi sai rồi, ta không hủy diệt ngươi, lẽ nào còn chờ ngươi lại lần nữa lên kế hoạch làm thế nào để chiếm đoạt thần hồn của tao sao?

Kiếm linh vẫn lắc đầu nguầy nguậy, cuối cùng thì tôi cũng nhìn thấy sự sợ hãi trong ánh mắt hắn, nhưng, đây chính là điều tôi muốn nhìn thấy.

- Không, Lý Nhất Lượng, ngươi cần năng lượng, Thị là pháp bảo của ngươi, có nó, lực chiến đấu của ngươi mới tăng lên rất nhiều, nếu uy lực của Thị không còn nữa, vậy thực lực của ngươi sẽ suy giảm rất lớn!

Kiếm linh lại lên tiếng, vẫn muốn thuyết phục tôi, nhưng, đối với lời nói của hắn, tôi đã không còn để ý.

- Như vậy, cũng đỡ hơn là giữ lại mối nguy hại bên người!

Tôi vẫn không để ý lời nói kiêm linh, lực đạo trong tay của Thiên Uy Pháp Thân tiếp tục tăng, dồn lên người kiếm linh.

- Không! Đừng, ngươi không thể giết ta!

- Ta có chuyện muốn nói, vẫn còn lời muốn nói…..

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.