Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

còn sống trở về

Phiên bản Dịch · 1709 chữ

Nơi ánh mắt Hoàng Tiểu Tiên hướng tới, chính là chỗ tam hộ pháp đang chiến đấu với Thanh Huyền, trong trận đấu này, mau chóng giết chết cao thủ của Kháng Thiên giả, mới là quan trọng nhất.

Mà hiển nhiên, Hoàng Tiểu Tiên đã tìm thấy mục tiêu tiếp theo!

Giờ phút này, máu nóng trong người tôi sôi sùng sục, bởi vì tư thái của Hoàng Tiểu Tiên, liên tiếp giết chết hai gã hộ pháp, mà hiện tại khí thế của cả đám Kháng Thiên giả đã bị đả kích nghiêm trọng, Kháng Thiên giả đã bị môn phái Thanh Thành áp đảo.

Mà trong lòng tôi thì không ngừng suy nghĩ, nếu tôi cũng có thực lực giống Hoàng Tiểu Tiên, thì sướng cỡ nào, muốn giết ai thì giết!

Đương nhiên, tôi cũng không phải là một kẻ lạm sát, đám người Kháng Thiên giả trước mặt, đều là người đáng chết, cho nên cho dù có giết bọn chúng, trong lòng cũng không hề cảm thấy áy náy, ngược lại còn có khoái cảm vô cùng dễ chịu.

Tôi nắm chặt trường kiếm trong tay, tuy rằng hiện tại thực lực của tôi chưa theo kịp Hoàng Tiểu Tiên, nhưng thực lực tôi thăng cấp cũng không chậm, tôi biết, muốn nhanh sẽ không thành công!

Phù!

Thở dài một tiếng, ánh mắt tôi đặt lên mục tiêu tiếp theo, mà lúc này, trong không trung đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn!

- Người của Kháng Thiên giả, rút lui!

Khi tiếng quát vang ra, đám người Kháng Thiên giả vốn dĩ khí thế đã bị giảm sút, đột nhiên ai nấy đều như chuột nhìn thấy mèo, lùi nhanh ra đằng sau, lúc này tôi cũng chú ý thấy, Thanh Huyền và Hoàng Tiểu Tiên cùng liên thủ tấn công một mình tam hộ pháp, nhìn ông ta vô cùng thảm hại.

Công kích của Hoàng Tiểu Tiên và Thanh Huyền đều vô cùng sắc bén, mỗi một chiêu, lại ngùn ngụt sát khí như có thể lập đổ cả ngọn núi.

- Môn phái Thanh Thành, Đạo Minh, chuyện ngày hôm nay, Nhậm Triều Soái tôi nhớ rồi, Kháng Thiên giả sớm muộn gì cũng có ngày san bằng cả môn phái Thanh Thành!

Trong không trung, vang lên tiếng nói phẫn nộ, cùng lúc đó, đại hộ pháp đang chiến đấu với lão tổ môn phái Thanh Huyền, phẩy cánh tay áo một cái, tôi nhìn thấy rất nhiều tinh huyết dưới đất bay thẳng vào bên trong lòng bàn tay lão.

Mà lúc này, sắc mặt của tam hộ pháp đang đối mặt với Thanh Huyền và Hoàng Tiểu Tiên vô cùng khó coi, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Tiên và cả Thanh Huyền.

Cuối cùng, chỉ thấy miệng người này phun ra một ngụm máu tươi, tốc độ tăng lên nhanh tới một mức độ khủng bố, kế đó đã biến mất trước mặt Thanh Huyền và Hoàng Tiểu Tiên.

lúc này, tôi nhìn thấy tên cảnh giới Nguyên Đan điên phong trước mặt tôi cũng đang muốn trốn, nhưng tôi làm sao có thể để cho hắn thoát, Minh Hỏa nháy mắt đã thiêu đốt khắp người hắn, tiếng thét thê thảm không dứt bên tai, nhưng tôi nhắm mắt làm ngơ, thậm chí, còn tăng rộng diện tích của Minh Hoả, cố tình lựa chọn nơi có đám người Kháng Thiên giả.

Hơn mười tên Kháng Thiên giả bị Minh Hỏa đốt thành một đống tro!

Đại chiến dừng lại, nhưng, chiến trường trước mắt, lại hỗn độn đến mức không biết phải miêu tả thế nào! Dưới đất, đâu đâu cũng là máu, nhuộm đất đá thành một màu đỏ tươi!

- Thắng rồi!

- Chúng ta thắng rồi….

- A…..

Yên lặng một lúc, đột nhiên, trong cả môn phái Thanh Thành, vang lên những tiếng hoan hô kinh thiên động địa, có lẽ đây là lần đầu tiên môn phái Thanh Thành thắng lợi sau hai tháng bị bao vây công kích, nhưng hiện tại đã toàn thắng!

Thậm chí ngay cả đám người Kháng Thiên giả cũng đã bị đánh chạy trối chết, tôi nhìn những người đang reo hò phía dưới, cảm xúc trong lòng hỗn loạn, bởi vì trận đấu thế này, nhất định không chỉ xảy ra ở môn phái Thanh Thành.

ở địa phương khác, chỉ sợ các cuộc chiến còn kịch liệt hơn, nhưng, Kháng Thiên giả rốt cuộc lớn mạnh thế nào, mà dám địch lại cả thiên hạ?

Đầu tiên chưa bàn đến thủ đoạn đê tiện của bọn chúng, nhưng đúng thật đã khiến lòng người kinh ngạc không thôi!

Giờ khắc này, cả môn phái Thanh Thành, ngoài những tiếng reo hò, còn lại chính là “đau lòng”. Bởi vì những người còn sống, không nhất định cảm thấy vui, có lẽ, ở bên cạnh bọn họ, chính là thi thể của người bạn thân thiết ngày ngày có nhau.

Chuyện tiếp theo do môn phái Thanh Thành giải quyết hậu quả, chúng tôi được sắp xếp phòng nghỉ ngơi trong môn phái Thanh Thành, đối với việc chúng tôi tới đây, Thanh Huyền cúi người một cái thật sâu với tất cả chúng tôi, sau đó, ông ta liền đi bận rộn xử lý những chuyện khác.

Hiện tại tuy rằng Kháng Thiên giả đã rút lui, thậm chí rời khỏi nơi đóng quân ở bên ngoài môn phái Thanh Thành, nhưng không dám cam đoan Kháng Thiên giả có quay lại hay không.

Cho nên, mặc dù trận chiến này môn phái Thanh Thành đã toàn thắng, nhưng chắc chắn cả môn phái Thanh Thành sẽ phải luôn trong trạng thái cảnh giác như trước, lúc nào cũng sẵn sàng nghênh đón quân địch, như vậy thời điểm Kháng Thiên giả lại lần nữa đến đây, môn phái Thanh Thành sẽ thắng lợi trong trường hợp ít thương vong hơn.

Vừa tới phòng nghỉ ngơi cho khách, tôi hỏi qua một chút, chúng tôi tất cả đến đây hơn mười người, chết một người, trọng thương ba người! kết quả này đã rất tốt rồi, nhưng đối với kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh hy sinh trong trận chiến, lòng tôi cũng cảm thấy đau buồn.

Chiến tranh sẽ có người chết, đây là quy luật mà người nào cũng phải tuân thủ, người đó vừa mới gia nhập vào Đạo Minh, thậm chí còn chưa kịp hưởng thụ ân huệ của Đạo Minh, thì đã phải hy sinh!

Nhưng, những gì tôi có thể làm, là ngày càng làm cho Đạo Minh lớn mạnh hơn, như vậy ở những trận đấu sau này, mới có thể giảm bớt thương vong.

Sau khi thu xếp ổn thỏa cho người của Đạo Minh, tôi trực tiếp đi tìm Thanh Linh, bởi tôi muốn cô ta đưa tôi đi gặp Mễ Trần!

……..

Cửa phòng, Mễ Trần cau mày, lòng nóng như lửa đốt, đồng thời lại có chút hưng phấn, đầu tiên, vừa rồi anh ta nghe thấy rõ bên ngoài vang lên những tiếng hò reo, Kháng Thiên giả rút lui rồi?

Đây cũng có nghĩa là, môn phái Thanh Thành đã lấy lại được thắng lợi, nhưng, trong lòng anh ta lo lắng lại là vì, trận đấu hình như đã kết thúc được một lúc rồi, nhưng lại không thấy thân hình của Tiểu Lâm đâu.

Mễ Trần sốt ruột, giờ phút này, anh ta hận không thể lao ra bên ngoài, tìm kiếm bóng hình Tiểu Lâm.

Nhưng, cuối cùng Mễ Trần lại nhịn không được thở dài một tiếng, tất cả những người của cục số chín tới đây, chẳng lẽ thực sự chỉ còn lại một mình anh ta sao? Trong lòng anh ta đắng cay, nếu đúng là vậy, anh ta còn mặt mũi nào quay về báo cáo kết quả nhiệm vụ?

Chính lúc này, bên ngoài đột nhiên có một thân ảnh lảo đảo phi thẳng vào trong, khắp người đều là máu tươi!

- Đội trưởng….

Khi nghe thấy âm thanh này, Mễ Trần có chút khó tin nhìn ra phía cửa, Tiểu Lâm trên người mang rất nhiều thương thế, thậm chí một bên tay còn bị treo lên, đã xuất hiện ở trước mặt Mễ Trần.

- Báo cáo đội trưởng, hoàn thành nhiệm vụ đội trưởng giao phó, còn sống trở về!

Gương mặt có chút nhếch nhác của Tiểu Lâm, lộ ra một nụ cười thật thà, cùng lúc đó, trong lòng Mễ Trần chua xót, nhìn Tiểu Lâm thét lớn:

- Về đội!

Tiểu Lâm bước tới trước mặt Mễ Trần, sau đó, cười thần bí:

- Đội trưởng, vốn dĩ lần này em sống không nổi rồi, nhưng lại gặp được một người, cậu ấy nói cậu ấy cũng là người của cục số chín, cũng là cậu ấy đã cứu em!

Sau khi nói xong, Tiểu Lâm nhìn về phía cửa, mà vẻ mặt của Mễ Trần hơi sửng sốt.

Giờ khắc này, tôi đang trốn ở bên ngoài không do dự trực tiếp đứng dậy, nhìn Mễ Trần trước ngực bó một đống băng vải, hậm hực nói:

- Nghe nói anh thà chiến đến chết cũng không tìm tôi nhờ giúp đỡ?

Khi tôi nói xong, sắc mặt tôi không “thiện lành” đi tới gần Mễ Trần.

Mễ Trần ngẩn ra, một lúc sau mới phản ứng lại!

- Thằng nhóc cậu sao lại đến đây?

Biểu cảm trên mặt Mễ Trần, không biết phải miêu tả thể nào, có lẽ là muốn cười to, nhưng lại có chút khổ tâm.

Tôi đi tới trước mặt Mễ Trần, tặng cho anh ta một cái ôm, vỗ vỗ vào lưng anh ta:

- Tôi dùng sức một chút, chắc cũng không vỗ chết anh chứ?

Sau khi tôi vỗ hai cái, Mễ Trần lập tức ho khù khụ.

- Mẹ nó, anh đừng bị tôi vỗ chết thật!

Tôi hoang mang, giật nảy cả mình, mà Mễ Trần cũng vội vàng đẩy tôi ra.

- Cút m* nhà cậu đi, ông đây đến ngay cả binh khí của đám người Kháng Thiên giả còn không sợ, cậu là cái thá gì!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.