Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lên đường tới núi Côn Lôn

Phiên bản Dịch · 2317 chữ

Trong lòng tôi ngoài khiếp sợ ra, thì hiện tại tôi còn muốn biết nhất, chính là núi Cổ Tiền rốt cuộc là nơi nào?

Tôi biết, Hoa Hạ ( China), nhất định tồn tại rất nhiều nơi mà con người không biết, mà núi Cổ Tiền, tôi trước nay chưa từng nghe nói qua, không biết núi Cổ Tiền, rốt cuộc là nơi thế nào.

Nhìn lão Doãn, tôi kiềm nén kích động trong lòng xuống, sau đó hỏi lão Doãn:

- Lão Doãn, núi Cổ Thiên ở đâu? Sao cháu chưa từng nghe qua?

Khi tôi hỏi tới vấn đề này, trên mặt lão Doãn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, sau đó lão Doãn đứng dậy khỏi ghế, đi tới trước mặt tôi.

Lúc này, trong tay lão Doãn xuất hiện một đồng tiền đồng ố vàng, tiền đồng, mọi người có lẽ không xa lạ, là tiền dùng thời cổ đại.

Mà chủ yếu chính là, niên đại khắc trên tiền đồng, đều có niên hào khác nhau, nhưng, trên đồng tiền đồng của lão Doãn, lại không có bất kì niên hào nào, thứ duy nhất giống tiền đồng khác, là ngoài tròn trong vuông.

Lão Doãn ném đồng tiền đồng lại cho tôi, sau đó thản nhiên lên tiếng:

- Không phải anh vẫn luôn muốn biết về tứ đại cổ tộc hay sao? Lần này đi tới núi Cổ Tiền, hẳn là anh cũng sẽ ít nhiều biết được một ít, anh đi tới chân núi Côn Lôn, đồng tiền đồng này, có thể đưa anh tới nơi có núi Cổ Tiền!

Lão Doãn nói xong, lòng tôi đột nhiên cả kinh, chân núi Côn Lôn?

Hóa ra núi Cổ Tiền nằm ở nơi đó, nhưng tôi có phần nghi hoặc là, lão Doãn đưa cho tôi đồng tiền đồng này, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

- Đúng rồi, nhắc nhở anh một câu, tốt nhất anh nên mang theo trợ thủ đắc lực của mình đi, ở nơi đó, đâu đâu cũng là cạnh tranh, vượt qua cả tưởng tượng của anh, mà lần này, nếu thực sự gặp phải tình huống gì, chỉ sợ tôi cũng không giúp được anh!

Tiếng nói của lão Doãn lại truyền đến, nghe lão Doãn nói vậy, tôi bỗng cảm thấy nặng nề, rõ ràng, lão Doãn đang cảnh cáo tôi, lần này tiến vào trong núi Cổ Tiền cho dù gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, thì lão cũng không thể ra tay cứu giúp.

Mà long mạch, vốn dĩ là bảo vật quý giá, cho dù là những tông môn lớn siêu cấp, chỉ sợ cũng đều rất thèm thuồng, đúng rồi, lúc trước lão Doãn đã ám chỉ, không chỉ những tông môn lớn siêu cấp, mà thậm chí là người của tứ đại cổ tộc, cũng sẽ tham dự.

Tứ đại cổ tộc, tôi hiện tại đã gặp qua hai nhà, nhà họ Lý và nhà họ Lục! còn hai gia tộc khác, cũng không biết là gia tộc nào!

- Phù! Phải tới, thì cuối cùng vẫn tới!

Tôi nói thầm trong lòng, cuối cùng tôi khẽ ôm quyền khom người với lão Doãn, sau đó lui ra ngoài.

Căn cứ vào cuộc trò chuyện với lão Doãn, lão Doãn nói cho tôi biết, thời gian long mạch xuất thế chỉ sợ tạm thời không thể xác định, muốn có mặt vào lúc long mạch xuất thế, vậy thì phải xuất phát trước.

Tay tôi nắm chặt tiền đồng cổ, lập tức quay về Đạo Minh, sau khi tới Đạo Minh, tôi mới bố trí lại những công việc tiếp theo.

Sau khi đại trận hộ tông hoàn toàn khôi phục, linh thạch trên người tôi lại ít đi mười vạn viên, sau khi đã chuẩn bị xong hết thảy, tôi liền gọi Hạ Mạch và Hoàng Tiểu Tiên tới.

- Lần này chúng ta phải đi tới núi Côn Lôn, tranh đoạt long mạch!

Nhìn hai người con gái, tôi nói ra nơi chúng tôi phải tới, bao gồm cả mục đích của chuyến đi.

- Nơi anh muốn đi, có phải núi Cổ Tiền không?

Nhưng, khi tôi nói xong, Hạ Mạch lại cau mày, lên tiếng hỏi.

Tôi hơi kinh ngạc, nhìn Hạ Mạch, hỏi vì sao cô ấy lại biết núi Cổ Tiền? Hạ Mạch nói, là sư phụ của cô ấy nói cho nghe, mà tiếp theo đây cô ấy cũng phải đi tới núi Cổ Tiền, có điều vẫn chưa nhận được tin tức từ sư tỷ.

Hóa ra, tiền đồng là chìa khóa đi vào núi Cổ Tiền, tông môn của Hạ Mạch cũng có một đồng, nhưng lại nằm trong tay Trần Ngọc, cho nên Hạ Mạch muốn đi tới núi Cổ Tiền, nhất định cũng phải dùng tiền đồng trong tay Trần Ngọc.

- Cô không sợ tỷ ấy tự đi? Không nói với cô à?

Tôi nhìn Hạ Mạch, lên tiếng hỏi, mà lúc này Hạ Mạch lại lắc đầu đáp.

- Không đâu, cho dù có cho tỷ ấy một trăm lá gan! Nếu dám làm vậy, sư tôn truy cứu, tỷ ấy gánh không nổi trách nhiệm!

Lúc này, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, bởi vì tôi cần ý kiến của chị ta, nhưng tôi cảm thấy Hoàng Tiểu Tiên sẽ không từ chối, nhưng vẫn muốn tôn trọng chị ta.

- Dù sao cũng không có việc gì làm, cứ đi cùng xem sao!

Thấy tôi nhìn, Hoàng Tiểu Tiên xua tay nói, lúc này, tôi lộ ra một nụ cười cảm kích, kế đó lên tiếng:

- Lần này, tôi còn muốn mang Đoàn Lang đi, bởi vì chuyến đi này, tranh đoạt long mạch, chỉ e tới lúc đó cả núi Cổ Tiền sẽ náo loạn một phen, người càng nhiều, thì càng tốt!

Tôi trầm giọng nói, đối với ý của tôi, Hạ Mạch và Hoàng Tiểu Tiên đều không có ý kiến, kêu Hạ Mạch và Hoàng Tiểu Tiên chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai xuất phát, đi tới núi Côn Lôn!

Sau khi Hoàng Tiểu Tiên và Hạ Mạch rời đi, tôi đi tìm Đoàn Lang, đối với chuyện tôi muốn đi đâu, Đoàn Lang cũng không hỏi, đây là điểm tôi vừa lòng nhất về Đoàn Lang.

Tự tôi cũng chuẩn bị một chút, thật ra cũng chẳng chuẩn bị gì, chỉ là điều chỉnh lại tâm tình.

Dù sao, lần này tôi đã chuẩn bị kĩ để đi tới núi Cổ Tiền, dựa theo tin tức, long mạch không chỉ có một cái, nhưng cũng không nhiều, phải cố gắng đạt được một cái.

Chuyện này liên quan đến sự phát triển của Đạo Minh, cũng liên quan đến năng lượng tự thân của tôi sau này, chỉ có tiếp xúc với phương diện này, mới ý thức được, quan trọng của năng lượng, bởi vì năng lượng, có thể thay đổi rất nhiều rất nhiều thứ.

Hôm sau, sắc trời vừa hửng sáng, bốn người chúng tôi đã xuất phát từ Đạo Minh, mục tiêu, chính là chân núi Côn Lôn.

Núi Côn Lôn nằm ở phía đông nam bộ tỉnh Đông, núi non kéo dài mấy ngàn dặm, khí thế hào hùng, là thần sơn của Hoa Hạ, tương truyền, núi Côn Lôn là tổ địa long mạch của Hoa Hạ.

Cũng chính là, long mạch phân tán khắp Hoa Hạ, đều là ở bên trong núi Côn Lôn mà ra, truyền thuyết đối với những người bình thường mà nói, có lẽ chỉ là một câu chuyện thần thoại xưa cũ.

Thực ra không phải vậy, đầu tiên điều này rốt cuộc là thật hay giả, nếu là vào lúc trước, tôi nhất định không tin , nhưng hiện tại đã khác, điều này khiến tôi biết, cái gọi là câu chuyện thần thoại, có lẽ cũng không chỉ là lời đồn đại!

Buổi trưa ngày hôm đó, chúng tôi đến một thị trấn dưới chân núi Côn Lôn, nói nơi này là một thị trấn, còn không thể so sánh với huyện thành lạc hậu ở nơi khác,

Cũng không phải nơi này không phồn hoa, mà là bởi vì ở đây có nhiều người, mà lại là nơi dừng chân duy nhất gần thị trấn Côn Lôn, rất nhiều người đến du lịch, đều sẽ chọn dừng chân ở nơi này.

Đương nhiên, núi Côn Lôn rộng lớn như vậy, ở những nơi khác nhất định cũng có các điểm dừng chân, chẳng qua là vì cách đây hơi xa một chút.

Sau khi tới thị trấn Côn Lôn, chúng tôi tìm một khách sạn, ở lại đây khoảng hai ba ngày, tôi có chút không biết phải làm sao, bởi vì đã tới ngày thứ ba, vẫn không nhìn thấy ở gần đây có nửa cái bóng của tu sĩ, cũng chính là nói, ở nơi này, toàn bộ đều là người bình thường.

Nhưng long mạch xuất thế, theo lý mà nói, người tới chân núi Côn Lôn, hẳn là phải nhiều hơn bình thường mới đúng, nhưng hiện tại, cũng không có thấy tu sĩ nào khác, điểm này khiến tôi bắt đầu nghi hoặc, gọi đám người Hoàng Tiểu Tiên lại, cùng nhau thương lượng!

- Có phải chúng ta đi nhầm nơi rồi không? Sao ở đây lại không có một tên tu sĩ nào?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên và Hạ Mạch, tôi lên tiếng hỏi, còn về phần Đoàn Lang ở một bên, người này lúc bình thường căn bản đã chẳng nói chuyện với ai, ngồi yên vị khép hờ mắt dưỡng thần, đối với cuộc đối thoại của chúng tôi, hắn cũng không thích chen lời.

- Chị cũng có cảm giác như vậy, cho dù là chúng ta đến sớm, nhưng cũng không thể đến mức không nhìn thấy tu sĩ nào, người đến sớm không chỉ có riêng chúng ta mới đúng!

Hoàng Tiểu Tiên phát biểu ý kiến cá nhân, còn tôi thì có chút buồn bực, bởi đã nghiên cứu tiền đồng lão Doãn đưa cho mình rất lâu rồi, nhưng vẫn không có phản ứng gì.

Tôi không hoài nghi tiền đồng lão Doãn đưa cho mình có vấn đề, có lẽ hiện tại tiền đồng chưa nhận được cảm ứng, nhưng cứ chờ như vậy, chỉ sợ cũng không phải biện pháp!

Lúc này, tôi nhìn Hạ Mạch ở một bên, bởi vì cô ấy và Trần Ngọc có liên lạc với nhau, nếu biết được vị trí của Trần Ngọc, có lẽ cũng có thể xác định, hiện tại chúng tôi có lạc đường, thì cũng chỉ có thể dựa vào Hạ Mạch!

- Chuyện đó, thật ra tôi cũng không biết cụ thể là ở nơi nào, dù sao sư tỷ cũng sẽ liên lạc với tôi, nhưng hiện tại thì tôi chưa nhận được tin tức gì từ tỷ ấy!

Vẻ mặt Hạ Mạch bất đắc dĩ, lên tiếng nói, thương lượng một lúc, chúng tôi không tìm ra biện pháp nào, về chuyện liên hệ Trần Ngọc, Hạ Mạch nói quan hệ giữa cô ấy và Trần Ngọc không tốt lắm, cho dù có liên lạc với Trần Ngọc, cũng chưa chắc Trần Ngọc sẽ để ý tới cô ấy.

Điểm duy nhất có thể xác định chính là, sau khi Trần Ngọc tới nơi, nhất định sẽ thông báo cho cô ấy, cuối cùng ,chúng tôi vẫn không tìm ra biện pháp hữu dụng, mà chỉ đành đi ra ngoài lượn lờ một chút, nhìn xem có thu hoạch gì ở bên ngoài hay không.

Nhưng ở trong miệng những người bình thường, thì có thể tìm được manh mối gì? Vốn chúng tôi cho rằng sẽ không có thu hoạch, gần như đã xác định, phải đợi Hạ Mạch nhận được tin tức từ Trần Ngọc, sau đó chúng tôi mới đi tiếp!

Nhưng, thật không ngờ chúng tôi lại thực sự có thu hoạch, vốn định đang ngồi ăn trong quán, đột nhiên lại nghe thấy bàn bên cạnh truyền tới bàn luận, nói cái gì mà lúc đến, nhìn thấy có người đang bay.

Nghe thấy tin tức này, tôi lập tức phản ứng lại, trực tiếp liếc mắt nhìn Hoàng Tiểu Tiên một cái, chị ta liền nguýt tôi một cái thật dài.

Trong tình huống này để người đẹp như Hoàng Tiểu Tiên đi dò la tin tức, mới có hiệu quả nhất, huống hồ trên người Hoàng Tiểu Tiên vốn đã có sẵn kỹ thuật quyến rũ.

Hoàng Tiểu Tiên đứng dậy, đi sang bàn bên kia, không lâu sau, Hoàng Tiểu Tiên quay lại.

- Đạt được tin tức rồi, đám người đó tự lái xe đến đây, hôm qua bọn họ nhìn thấy, căn cứ theo phỏng đoán, chỉ sợ còn cách chỗ này khoảng năm trăm cây, ở hướng đông nam!

Nghe vậy tôi khẽ cau mày, hơn năm trăm cây, đúng là có hơi xa, nhưng không còn cách khác, hiện tại cũng phải xuất phát.

- Có hơi xa, nhưng không còn cách khác, thuê một chiếc xe đi!

Trầm ngâm một lúc, tôi lên tiếng nói, nói xong, đã bắt đầu chuẩn bị.

Trực tiếp mua một chiếc xe “second hand”, vốn định thuê xe, nhưng vì đi quá xa, đến lúc đó ai còn muốn quay lại đây trả xe nữa!

Mua xe xong, chúng tôi đi tới vị trí lúc trước nghe ngóng được, trong lòng có chút buồn bực, vốn cảnh giới Ngưng Anh có thể phi hành trên không trung, nhưng chúng tôi có bốn người, lại chỉ có mình tôi không phải là cảnh giới Ngưng Anh, tôi ngược lại đã trở thành “gánh nặng”.

Dọc đường, Hoàng Tiểu Tiên không trì hoãn, xe phóng đi như bay, lúc trời tối, chúng tôi đã tới nơi muốn đến.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.