Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

núi Cổ Tiền mở

Phiên bản Dịch · 1756 chữ

Nhưng tôi biết, Cơ Thánh Thiên không phải là Tam Khí Ngưng Anh bình thường, nếu hiện tại tôi đã biết mức độ khủng bố của lực huyết mạch, vậy nếu Cơ Thánh Thiên cũng sử dụng lực huyết mạch, vậy thì hắn sẽ mạnh thế nào?

Có điều mặc kệ sẽ ra sao, hiện tại tôi cũng coi như đã kích hoạt được lực huyết mạch, vậy tới lúc đối đầu với Cơ Thánh Thiên, tôi đã mạnh hơn trước, ít nhất thực lực của tôi cũng đã tăng lên, đây mới là kết quả tốt nhất.

Đứng dậy, tôi cảm thấy trên người mình, có rất nhiều vết bẩn, có lẽ là bởi vì khi nãy kích phát lực huyết mạch trong người, chất bẩn được bài trừ ra ngoài.

Mau chóng tắm rửa sạch sẽ, toàn thân thoải mái vô cùng,vốn tôi còn tưởng vẫn còn cần một khoảng thời gian nữa mới kích hoạt được lực huyết mạch, nhưng không ngờ, mới nhanh như vậy đã làm được rồi.

Bước chân đi ra khỏi phòng, trận chiến ngày hôm qua, Hoàng Tiểu Tiên và Hạ Mạch không sao cả, nhưng Đoàn Lang lại bị thương, tôi đi hỏi thăm một chút, mới đi tới phòng của Hoàng Tiểu Tiên và Hạ Mạch.

Còn chưa gõ cửa, cánh cửa phòng đã tự động mở, sau khi tiến vào trong, tôi nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên bày ra tư thế cực kì ‘khiêu gợi’ nằm ‘uốn éo’ trên giường, dáng người hấp dẫn của chị ta không chút “che đậy” phơi bày ra trước mắt tôi.

- Xem ra em thành công rồi, nhưng nhanh hơn nhiều so với dự đoán của chị!

Trên gương mặt nũng nịu của Hoàng Tiểu Tiên lộ ra nụ cười như có thể ăn thịt người, nhìn mà toàn thân tôi bỗng thấy ngứa ngáy, tìm một nơi ngồi xuống, tôi bất đắc dĩ nhìn Hoàng Tiểu Tiên.

- Chị hai của tôi ơi, về sau chị có thể đừng dùng mị thuật với em được không?

- Em mới là chị hai, cả nhà em là chị hai!

Không ngờ vừa mới mở miệng đã chọc giận Hoàng Tiểu Tiên, tôi ngại ngùng, vội hỏi Hoàng Tiểu Tiên, Hạ Mạch đi đâu rồi?

Bởi vì khi vào trong tôi cũng không nhìn thấy Hạ Mạch đâu, sau đó, Hoàng Tiểu Tiên nói với tôi,Hạ Mạch đã ra ngoài được một lúc lâu, có điều cũng không nói với chị ta là đi đâu làm gì, nghe vậy, tôi hơi nghi hoặc.

Nhưng cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp quay trở về phòng mình.

……

- Sư tỷ, tìm muội có chuyện gì, nói thẳng đi!

Hạ Mạch nhìn Trần Ngọc, sắc mặt lạnh như băng hỏi, vẻ mặt hoàn toàn không giống như cảm tình nên có giữa các đồng môn.

Trần Ngọc lại không như vậy, gương mặt tươi cười, cả người dính sát lại gần Hạ Mạch:

- Sư muội của tỷ, có phải tỷ nên chúc mừng muội rồi không? Bộ dáng muội cứu thằng nhóc kia, hắn nhất định là cảm động muốn chết!

Ánh mắt lạnh lùng của Hạ Mạch liếc Trần Ngọc một cái, lên tiếng;

- Nếu không có chuyện gì, muội đi trước đây!

- ấy, muội đừng cuống cuồng như thế! Hai tỷ muội chúng ta đã bao lâu rồi chưa nói chuyện đàng hoàng với nhau, tuy rằng đường đi của chúng ta không giống nhau, nhưng chung quy lại, chẳng phải vẫn là đồng môn hay sao?

Trần Ngọc vội vàng lên tiếng, ánh mắt nhìn Hạ Mạch có chút bùi ngùi, nhưng Hạ Mạch lại như chẳng hề để ý, bởi vì thân là đồng môn, cô biết rõ người con gái trước mặt khủng bố thế nào.

Bề ngoài nhìn thì có vẻ luôn tươi cười, nhưng chỉ có người từng tiếp xúc qua mới biết, người con gái này quá đỗi đáng sợ.

- Sư tỷ, sư tôn dặn muội mang cho tỷ một câu, con đường tỷ đang đi, gây thù chuốc oán với hàng vạn hàng nghìn người, nếu thực đến lúc cuối cùng, có lẽ sư tôn cũng không bảo vệ được tỷ, chính tỷ phải tự giải quyết!

Nói xong, Hạ Mạch chuẩn bị xoay người rời đi, nhưng vừa đi được hai bước, Hạ Mạch đứng khựng lại, hình như nghĩ tới điều gì.

- Đúng rồi, chuyện lần trước ở môn phái Thanh Thành, tỷ đã làm liên lụy đến Lý Nhất Lượng, muội không hy vọng loại chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa!

Dứt lời, Hạ Mạch không còn dừng lại, mà quay người rời đi, nhìn bóng lưng của Hạ Mạch, nụ cười treo trên mặt Trần Ngọc từ từ biến mất, hóa thành “tảng băng”.

- Hừ, nói cứ như bản thân cao thượng lắm, đến cuối cùng không phải cũng sẽ giống tôi sao!

Sau khi lầm bầm một câu, Trần Ngọc cũng trực tiếp xoay người rời đi.

…………..

Thời gian tiếp theo, cả thị trấn Cổ Tiền trở nên yên ắng hơn nhiều, người tiến vào thị trấn càng ngày càng ít, gần như đã không còn ai tới, xem ra, những người nên đến, cũng đã đến đông đủ.

Tính qua thời gian, chúng tôi đã đến thị trấn Cổ Tiền gần một tháng, có điều dù phải chờ đợi ròng rã, nhưng cũng không có ai mất đi kiên nhẫn, trong lòng dù có vội, nhưng vẫn không nôn nóng.

Đó là bởi vì bên trong núi Cổ Tiền, có cơ duyên lớn không ai biết, đối diện với cơ duyên, ai cũng không ngại chuyện đợi chờ.

Cuối cùng, chúng tôi ở trong thị trấn Cổ Tiền một tháng, một buổi trưa, trên không gian, đột nhiên vang lên một tiếng nổ, khi âm thanh này truyền ra, cả đất trời cứ như đang run rẩy.

Âm thanh này cũng đã làm kinh động toàn bộ người trong thị trấn Cổ Tiền, tất cả mọi người đều chạy ra khỏi phòng, nhìn khoảng không phía trên, âm thanh nặng nề vang ra, không gian chấn động, cảm giác có thứ gì đó sắp nhảy ra từ trong không gian.

người đứng xem đều cảm thấy lòng mình xáo động, lúc này ai nấy cũng tràn đầy kỳ vọng nhìn vào trong khoảng không.

- Cuối cùng cũng xuất hiện rồi sao?

- Núi Cổ Tiền, lần này tôi nhất định phải làm rạng danh tên tuổi mình!

- Cơ duyên lớn, cuối cùng cũng đến!

Những tiếng nói xúc động của đám người xung quanh vang lên, phải biết rằng, cơ duyên lớn này, đến ngay cả tứ đại cổ tộc cũng nhòm ngó, chứ đừng nói là các tông môn bình thường.

Thậm chí có rất nhiều tông môn, bởi vì cơ hội lần này, mà điều động cả tông môn kéo đến đây.

Cho nên, có đôi khi, chỉ sau một cơ hội, có thể khiến cả một tông môn bước sang trang mới, những chuyện này, đều không phải là không có khả năng!

Bên trong khoảng không, không gian trở nên vặn vẹo dị thường, một lúc sau, một đồ vật to lớn cũng hiện ra trong không gian, đó là một cánh cửa đá cổ xưa.

Cửa đá cao trăm thượng, nhìn cửa đá, rồi lại nhìn những người phía dưới, trông hệt như một đàn kiến, thoạt nhìn vô cùng nhỏ bé, giây phút cánh cửa đá xuất hiện, truyền ra sức nặng như đỉnh núi Thái Sơn, đè nén tất cả mọi người.

Bên trên cánh cửa đá, khắc hai chữ ‘ Long Môn’ rất lớn.

Đều nói Ngư Dược Long Môn, hiện tại cánh cửa này có khí thế Long Môn, khiến lòng người vô cùng chấn động, giống như một con quái vật khổng lồ vừa bừng tỉnh.

Trên cửa đá mang phong cách cổ xưa, hiện lên từng đường vân thần bí, thoạt nhìn như một trận pháp liên kết chặt chẽ với nhau, mà chỉ trong khoảng mười lần hít thở, cả cánh cửa đá đã ổn định hoàn toàn, không gian vặn vẹo xung quanh cũng từ từ yên ổn.

Cửa đá cao trăm trượng sừng sững trên không, lúc này, trong không trung truyền ra một giọng nói chậm rãi.

- Hôm nay, núi Cổ Tiền mở, hạn ba tháng, đến lúc đó tất cả mọi người đều bị đẩy ra khỏi bí cảnh núi Cổ Tiền, cơ duyên tự tại, tự mình nắm bắt!

Giọng nói này truyền ra từ trên không, lại hoàn toàn không biết đến từ nói nào, lòng tôi hơi chấn động, bởi vì tiếng nói này, là của vị đã trừng phạt tôi và nhà họ Cơ.

Cũng chính là người trông núi Côn Lôn trong miệng Lục Thanh Sơn và Vương Diệu.

Côn Lôn là căn cơ của Hoa Hạ, nhưng vị này có thể đảm nhiệm chức vị trông núi Côn Lôn, thần bí đến mức tứ đại cổ tộc cũng phải nể mặt, tôi nhìn lên không trung, lòng không khỏi tò mò, một ngày nào đó, không biết có thể được gặp mặt vị trông núi Côn Lôn này không.

- Núi Tiền Cổ mở ra, tự dùng tiền đồng của mình để vào trong, một đồng mở được mười giây, về phần có thể đem theo bao nhiêu người, người có tiền đồng tự do quyết định!

Tiếng nói kia lại vang lên, sau đó, cánh cửa lớn truyền ra một âm thanh kịch liệt, từ từ mở ra, ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào trong cửa đá.

Vị kia đã giải thích rất rõ, một đồng tiền đồng mở được mười giây, rõ ràng, hết mười giây của đồng tiền đồng trước, thì phải cần tiền đồng thứ hai.

Người có tiền đồng nhất định đã dẫn theo bạn chung đội, nhưng nhiều người thế này, đương nhiên có người không có tiền đồng, bọn họ thừa lúc người ta không chú ý, khi cánh cửa mở ra, liền bay vụt vào trong.

Phải biết rằng, cơ duyên lớn thế này, ít đi một người, bản thân lại nhiều thêm một cơ hội, ai cũng không muốn bị người khác, lợi dụng tiền đồng của mình để tiến vào trong.

Khi cửa đá mở ra, lập tức, cả thị trấn Cổ Tiền nháo loạn ẩm ĩ cả lên, mấy thân ảnh khẩn trương không thể chờ đợi đã phóng vọt lên trước!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.