Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tiến vào núi Cổ Tiền

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

Khi mấy thân ảnh này nhúc nhích, những người khác cũng không có sốt ruột, mà dồn ánh mắt vào mấy thân ảnh đó.

Khi mấy thân ảnh xuất hiện trước cửa đá, trong tay một gã thanh niên cầm đầu, tung ra một tiền đồng, khi tiền đồng xuất hiện, trực tiếp bị hấp thụ vào trong cửa đá,

tiền đồng bị hút vào trong cửa đá, nhìn kỹ, sẽ thấy trên cửa đá khổng lồ, bị lõm vào một chút, kích thước vừa với tiền đồng.

Giây phút tiền đồng lõm vào trong, nơi cửa đá mở ra, không gian bên trong thoạt nhìn có những làn sóng gợn, xuất hiện một thông đạo.

Sắc mặt mấy người nặng nề, chui thẳng vào bên trong cánh cửa, mười giây nói dài không dài, giây phút thông đạo sắp đóng lại, trong dòng người đột nhiên có người lao ra, nhắm trúng cơ hội, chuẩn bị xông vào trong vào giây phút cuối cùng trước khi thông đạo đóng lại.

Nhưng khi người này mới đứng ngoài thông đạo, một chưởng canh đã bắn ra từ trong thông đạo, người đàn ông sắc mặt hoảng hốt, lập tức đón lấy chương canh kia.

Hai đòn tấn công va chạm, thân người gã đàn ông rung lên, tuy rằng chưởng canh không gây hại cho gã, nhưng đã làm mất ít thời gian, đủ để cho thông đạo đóng lại, nguyện vọng “ăn hôi” cơ hội này để tiến vào trong, đã thất bại.

Gã đàn ông nghiến răng, nắm chặt nắm đấm, rõ ràng, trong tay gã không có chìa khóa Cổ Tiền, nhưng lại muốn vào trong, thì chỉ có thể dùng biện pháp này, nhưng tỷ lệ thành công ít đến mức đáng thương.

Sau khi gã đàn ông thất bại, cũng lui về một góc, chờ đợi cơ hội kế tiếp, có điều người này đã ra tay một lần, chỉ sợ tất cả mọi người đều sẽ đề phòng gã, cho nên có thể nhìn được ra tâm trạng bực bội của gã ngay trên sắc mặt, cơ duyên này, bỏ lỡ, thì chính là bỏ lỡ.

Kế tiếp. những thân ảnh không ngừng lao tới phía cửa đá, biến mất vào trong thông đạo, mắt thấy những người xung quanh đã ít đi một nửa, người của Phổ Đà Tự cũng lao ra, kế đó là Phương Thốn Sơn.

Người càng ngày càng ít, lúc này, Lục Thanh Sơn ôm quyền với tôi, thản nhiên lên tiếng:

- Lý huynh, gặp lại bên trong!

Tôi gật đầu với Lục Thanh Sơn, Lục Thanh Sơn dẫn theo người nhà họ Lục, biến mất vào sau cánh cửa đá, tôi đưa mắt nhìn Vương Diệu đang đứng cạnh Lý Tuyết Nhi, có lẽ hắn muốn vào trong cùng với Lý Tuyết Nhi.

Nhưng Lý Tuyết Nhi lại không đồng ý, cuối cùng lập tức rời đi, thấy bộ dáng mất mặt của Vương Diệu, xem ra tên này là một chàng trai si tình, vẻ ngoài lăng nhăng hư đốn, đều là giả vờ.

Lúc này, tôi cảm giác được một luồng khí sắc bén truyền đến, quay đầu lại nhìn, lập tức thấy ở chỗ xa xa, ánh mắt của Cơ Thánh Thiên đang nhắm thẳng vào tôi, trên mặt hắn, lại phủ đầy sát khí, hắn cũng không hề che đậy sát ý của hắn với tôi.

Trên miệng Cơ Thánh Thiên treo một nụ cười khinh thường, thân người lao ra, mục tiêu là cánh cửa đá, nhìn thấy Cơ Thánh Thiên biến mất, lòng tôi hơi trùng xuống.

Vương DIệu cũng đã đi vào trong núi Cổ Tiền, tôi hít sâu một hơi, nhìn những người quanh mình, nói:

- Đi thôi, chúng ta cũng vào trong!

Nói xong, tôi nhìn cửa đá, thân người lao ra, cùng lúc đó, trong tay tôi xuất hiện tiền đồng của lão Doãn.

Tới trước cửa đá, tôi đột nhiên cảm giác được một luồng khí mùi cực kì quen thuộc xuất hiện quanh thân mình, nhận thấy luồng khí mùi này, tôi vội vàng quay đầu ra sau.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể tìm ra nơi toát ra khí mùi này, thời gian mở cửa thông đạo có hạn, tôi không thể trì hoãn, trực tiếp tiến vào trong.

Đám người Hoàng Tiểu Tiên phía sau cũng lao lên, tôi cảm nhận thấy đầu óc mình xoay chuyển, cảm giác được một luồng năng lượng cuồng bạo bên trong thông đạo, năng lượng trong không gian bay tán loạn, nếu không cẩn thận bị những thứ này tiếp cận, hậu quả không thể tưởng tượng.

Phải biết rằng, thực lực dưới cảnh giới Ngộ Đạo, gần như không có quá nhiều năng lực chống đỡ được năng lượng bay loạn xạ này.

Chỉ sợ cũng sẽ gây ra sát thương cho ngay cả kẻ mạnh như Hoàng Tiểu Tiên, có điều thông đạo không gian này khá vững chắc, chỉ có thể cảm nhận được luồng năng lượng, chứ không bị ảnh hưởng.

Trạng thái này kéo dài khoảng vài phút, chúng tôi đột nhiên thấy hoa mắt, ngay sau đó cảm nhận được thân thể mình đã chạm đất, chân nguyên trong người lập tức bùng nổ, đối với nơi tôi không thân thuộc, tôi không dám sơ suất.

Tôi mau chóng đưa mắt nhìn xung quanh, giây tiếp theo, cả người đột nhiên khiếp sợ, bởi vì tôi phát hiện, trình độ nồng nặc của linh khí trong này, còn hơn đại trận của Đạo Minh rất nhiều lần.

Phải biết rằng, tôi đã phải tốn mất mười vạn linh thạch mới lập được đại trận, hơn nữa giới hạn cũng chỉ ở trong sơn trang Đạo Minh, diện tích không quá lớn, nhưng bí cảnh của núi Cổ Tiền, nhất định vô cùng rộng lớn, mà linh khí vẫn nồng đậm như vậy.

Nơi này, quả nhiên không tầm thường! mà ở xung quanh tôi, toàn bộ đều là đại thụ cao chọc trời, ít nhất cũng là những cây cối cao to rất hiếm gặp ở bên ngoài, nơi này quả nhiên đã ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Tôi cảnh giác dò xét một chút tứ phía, phát hiện xung quanh tạm thời không có gì nguy hiểm, tôi nhìn ngọc bội trong tay, trên đó có một phù văn nhỏ.

Thứ này là Hoàng Tiểu Tiên đưa cho chúng tôi, là phù triện cảm ứng, lúc trước sau khi biết chuyện vào trong chúng tôi sẽ bị phân tán từ trong miệng Lục Thanh Sơn và Vương Diệu, cho nên Hoàng Tiểu Tiên đã làm ra thứ này.

Chỉ cần bốn người chúng tôi cùng ở trong một phạm vi nhất định, ngọc bội này có thể cảm ứng được, cũng thuận tiện cho chúng tôi gặp lại nhau trong núi Cổ Tiền.

Dù sao vào trong này, chỗ nào cũng có nguy hiểm rình rập, nhiều thêm một người, cũng nhiều thêm một phần lực lượng!

Tôi cất ngọc bội đi, sau đó tiến vào khu rừng rậm phía trước, hiện tại nhất định phải thám thính tình hình trong này đã, rồi nói sau!

Lúc này, tôi thả tự do cho kiếm linh, dặn kiếm linh lúc nào cũng phải chú ý tình hình xung quanh, nơi này có nhiều bảo vật quý giá, kiếm linh có mẫn cảm bẩm sinh với bảo vật, cho nên vào trong đây, tác dụng của kiếm linh đương nhiên phải được vận dụng.

- Chủ nhân, ta cảm nhận được phía trước có đồ, nhưng khí mùi hơi mong manh, chưa thám thính được rõ!

Quả nhiên, chưa đi được bao lâu, trong đầu tôi đã vang lên tiếng nói của kiếm linh, nghe thấy âm thanh này hai mắt tôi sáng ngời, không nghĩ rằng nhanh như vậy đã có thu hoạch, lập tức đi theo phương hướng kiếm linh chỉ.

Cùng lúc đó, tôi cũng thu khí mùi của mình lại chun chút, đi được khoảng trăm mét, lập tức nghe thấy những tiếng “chít chít chít”, âm thanh khiến người nghe cảm thấy khó chịu.

Tôi tìm một nơi trốn đi, tức thì nhìn thấy trong một huyệt động khổng lồ phía trước, cửa động chỉ e đã cao bằng nửa thân người trưởng thành, mà hiện tại, tôi nhìn thấy rất nhiều con chuột to khủng bố đang không ngừng chui vào bên trong huyệt động.

Vì sao lại nói chuột khổng lồ, bởi vì bọn chuột này to hơn chuột bên ngoài rất nhiều, mà trên người bọn chuột, còn mang theo linh khí.

Toàn bộ đều là chuột đã từng tu luyện qua? Lòng tôi hoảng sợ, chuột còn có thể tu luyện, ông nội nó, núi Cổ Tiền rốt cuộc là nơi quỷ quái gì?

Mà lúc này, tôi lại cảm nhận được, trong huyệt động, truyền ra một luồng khí mạnh mẽ, cho dù đoán, cũng đoán ra, bên trong huyệt động, rất có thể có một con chuột đã thành tinh, hơn nữa còn là chuột vương.

Lúc này, tiếng của kiếm linh lại vang lên, hắn nói bên trong huyệt động có bảo vật, nhưng lại bị thứ gì đó che giấu đi, cho nên không biết cụ thể đó là thứ gì.

Mẹ nó, vô lý quá, trong hang chuột mà cũng có bảo bối, núi Cổ Tiền, đúng là nơi nơi tràn ngập cơ duyên.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.