Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đánh cược

Phiên bản Dịch · 2252 chữ

Rất lâu sau, tôi và Hạ Mạch hội hợp, Hạ Mạch lắc đầu bất đắc dĩ, chúng tôi ước chừng đã tìm hết nửa tiếng rồi!

- Làm sao bây giờ? Cứ tiếp tục thế này, đàn yêu lang phía trên nhất định sẽ phát hiện ra sơ hở.

Nghe Hạ Mạch nói vậy, lòng tôi trùng xuống, ông nội nó, nếu đã tới tận nơi có Hàn băng Ngọc Tủy rồi, vẫn còn tìm không được, đây chẳng phải là tra tấn người hay sao?

- Không được từ bỏ thế này, đều đã đến đây rồi, phải nghĩ biện pháp!

Tôi tỏ ý bảo Hạ Mạch đừng vội, để tôi cẩn thận suy nghĩ lại lần nữa, mà trong đầu tôi không ngừng lóe qua các biện pháp, nhưng nếu linh bảo này đã sinh ra linh trí, vậy thì rất khó tìm được! muốn tìm được nó, khả năng rất nhỏ.

Lúc này, kiếm linh cũng nói cho tôi biết, hàn khí ở nơi này thực sự quá nồng nặc, cho nên căn bản không có cách nào xác định chính xác nơi trốn của Hàn Băng Ngọc Tủy.

- Không có biện pháp, chỉ có thể ép ra!

Cuối cùng, tôi đột nhiên nghĩ đến một khả năng, lên tiếng nói.

Hạ Mạch có chút kinh ngạc nhìn tôi, rõ ràng là không biết ý tứ trong câu nói của tôi là gì, tôi hừ một tiếng, lực Minh Hỏa trong người lập tức bùng nổ, lan ra xung quanh, thậm chí là cả cung điện băng.

Biển lửa màu đen gần như tức khắc bùng nổ, lấp đầy cả cung điện băng, tôi nhắm hai mắt lại, chú tâm cảm thụ biến hóa nhỏ nhất.

Lực Minh Hỏa hoàn toàn tương phản với Hàn Băng Ngọc Tủy, dưới tình huống này, nếu Hàn Băng Ngọc Tủy nhận được kích thích, nhất định sẽ có phản ứng, tôi không tin, đã xuống tới đây, lại có thể tay không đi về?

Lòng tôi trùng xuống, kích phát lực Minh hỏa đến cực hạn, ngay sau đó, lông mày tôi khẽ nhướng lên, bởi tôi cảm giác được, lực Minh Hỏa gặp trở ngại ở một góc nào đó, không sau, gặp trở ngại không thể lan ra.

Bên trong cung điện đá có thể tạo ra trở ngại cho Minh Hỏa, chỉ sợ cũng chỉ có Hàn Băng Ngọc Tủy mà thôi.

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, lập tức, một quyền đánh ra, kiếm canh bay lên, hướng về một tảng băng..

ầm ầm….

Lập tức, cả địa cung vang lên tiếng nổ kịch liệt, khi nghe thấy âm thanh này, lòng tôi trầm xuống, cảm giác, giống như cả địa cung sắp sụp đổ.

Chiu…

Chính lúc này, đột nhiên có tiếng xé gió vang lên, tôi nhìn thấy một cái bóng trắng đột nhiên bắn vào nơi đòn tấn công của tôi.

- Chính là mi rồi!

Thấy vậy, lòng tôi vui mừng, hay lắm, cuối cùng cũng chịu hiện thân!

Mà giờ phút này, ấn kết trong tay tôi mau chóng biến hóa, Minh Hỏa trong cả địa cung lập tức bao vây quanh thứ màu trắng kia, ngay sau đó, hoàn toàn bao trùm thứ đó vào trong.

Két két két!

Những tiếng ‘két két’ không ngừng truyền ra, tôi thấy vòng vây của Minh Hỏa không ngờ đã bắt đầu trở nên không ổn định.

- Thứ này quả nhiên khó giải quyết!

Thấy vậy, lòng tôi đột nhiên cả kinh, kinh hô thành tiếng, khi tôi nói xong, ấn kết trong tay biến hóa rất nhanh, ngay sau đó, tôi phun ra một ngụm máu lên Minh Hỏa, Minh Hỏa vốn đã có chút rung động bỗng điên cuồng tăng vọt lên, trở nên ổn định hơn.

Mà tôi lại nghe thấy từ trong Minh hỏa, hình như vang lên một tiếng kêu rên, cho dù nói thế nào, thì Hàn Băng Ngọc Tủy cũng là vật vô chủ, Minh Hỏa thì đã theo tôi được một thời gian, khống chế một chút, đương nhiên có thể khắc chế được Hàn Băng Ngọc Tủy.

Hai bên không ngừng giằng co, cuối cùng Hàn Băng Ngọc Tủy hình như đã không chịu được công kích của Minh Hỏa nữa, tôi nhắm trúng cơ hội, trực tiếp hút Hàn Băng Ngọc Tủy vào bên trong dấu vết trên cổ tay mình.

Muốn luyện hóa Hàn Băng Ngọc Tủy, đương nhiên cần không ít thời gian, mà hiện tại hình như cũng không phải là lúc làm chuyện này, sau khi hoàn toàn thu phục được Hàn Băng Ngọc Tủy, tôi lập tức cảm nhận được luồng khí thế mãnh liệt trong địa cung đã tiêu tan mất.

Hiện tại mặc dù địa cung băng này vẫn còn rất lạnh, nhưng chỉ là lạnh với người thường mà thôi!

- Đi thôi, mau rời khỏi nơi này, tôi thấy lạnh quá!

Lúc này, tôi cất tiếng, nhìn Hạ Mạch bên cạnh.

Đối với ý kiến của tôi, Hạ Mạch không hề phản đối, chúng tôi cũng dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi địa cung.

…….

Bên trong hẻm núi đóng băng, Lang vương đang tổ chức một bữa yến tiệc thịnh soạn, là vì để cảm tạ các yêu thú đã tới trợ giúp mình.

Đang lúc tiến hành yến hội, Yêu Lang vương vốn đang vô cùng hưng vấn, sắc mặt bỗng trở nên cực kì khó coi, thấy vậy, một vài tên yêu lang bên cạnh hắn sắc mặt cũng bỗng u ám dị thường.

- Khốn kiếp, là ai đã động vào căn cơ của sơn cốc băng!

Lập tức, Yêu Lang vương trên ghế chủ vị bỗng nhảy dựng lên, cả người phóng vun vút ra ngoài, giờ phút này, thân hình của tôi và Hạ Mạch vừa hay xuất hiện ở bên trên mặt đất.

Ngao ô…..

Đột nhiên, tôi và Hạ Mạch đều nghe thấy trong sơn cốc băng, truyền ra những tiếng gào rú phẫn nộ, nghe thấy âm thanh này, tôi theo bản năng nghĩ ngay tới gì đó.

- Bị phát hiện rồi?

Tôi nhìn Hạ Mạch, trầm giọng nói.

- Không biết, có điều cho dù không bị phát hiện, anh không phải vẫn phải xử lý chuyện tiếp theo sao?

Hạ Mạch nhìn tôi, lên tiếng nói, bị Hạ Mạch vạch trần, tôi cũng không để ý, sau đó, ở trước mặt tôi và Hạ Mạch, xuất hiện một con yêu lang lông trắng như tuyết.

Bên trong tiếng rú của yêu lang, đương nhiên là ẩn ẩn sát khí vô tận, nhìn Yêu Lang vương trước mặt, tôi và Hạ Mach nhìn nhau một cái.

- Con người vô liêm sỉ, ta cảm nhận được hương vị của căn cơ sơn cốc chúng ta trên người ngươi, mau giao nộp ra đây, bằng không ta nhất định sẽ xé xác ngươi ra.

Lang vương gắt gao nhìn chằm chằm tôi, lòng tôi đột nhiên cả kinh, thật không ngờ tên này lại mẫn cảm như thế, phải biết rằng, đồ vật đó đã bị tôi giấu trong dấu vết trên cổ tay.

- Ta dựa vào bản lĩnh mà tìm được, tại sao phải giao cho ngươi? Với lại, ta vừa mới giúp Lang tộc ngươi thoát một kiếp nạn, ngươi còn chưa cảm ơn ta, hiện tại đã muốn giết ta?

Tôi nhìn Yêu Lang vương trước mặt, cười lạnh nói, sắc mặt Yêu Lang vương trầm xuống, hình như không ngờ, tôi lại mạnh miệng đến vậy.

Tôi cảm nhận được khí mùi trên người Yêu Lang vương bắt đầu dâng lên, lúc này, hơn mười thân ảnh lao tới chỗ tôi, đến trước mặt, đám yêu thú lập tức quỳ rạp xuống đất.

- Chủ nhân!

Thấy như vậy, khí thế trên người Yêu Lang vương bỗng kiềm hãm lại, rất rõ ràng, hắn không lường trước được sự tình trước mắt, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.

- Các vị…..?

Yêu Lang vương nhìn hơn mười tên yêu thú, mấy tên yêu lang phía sau cũng nhìn, nhưng chưa động thủ.

- Lang huynh, lúc trước là chủ nhân đã bày mưu cho chúng ta, vào thời khắc mấu chốt, cứu Lang tộc một lần!

Lúc này, báo đốm đứng dậy, nói với Yêu Lang vương, mà hiện tại, sắc mặt của Yêu Lang vương lại trở nên vô cùng dữ tợn.

- Nói như vậy, tất cả những chuyện này, đều là các người đang gài bẫy ta? Lại chỉ có ta là chẳng hay biết gì?

Đối với lời chất vấn của Yêu Lang vương, tôi cười cười nói:

- Không phải là ngươi chẳng hay biết gì, mà là không một tên nào của Lang tộc biết, cho dù thế nào, cũng không thể phủ nhận là ta đã giúp Lang tộc một lần!

- Thế cái giá phải trả để ngươi giúp Lang tộc bọn ta, là lấy đi căn cơ của sơn cốc băng chúng ta sao? Ngươi có biết, nếu không còn thứ kia, cả hẻm núi băng này sẽ hoàn toàn bị phá hủy, đến lúc đó, tất cả bọn ta sẽ không còn nơi nào để đi nữa!

Yêu Lang vương gắt gao nhìn tôi, khí thế sắc bén trong ánh mắt chưa từng giảm bớt, hình như chỉ cần tôi không đồng ý với hắn, vậy thì giây tiếp theo, trận đại chiến này sẽ lập tức bùng nổ.

Đối với uy hiếp không có chút ‘chất lượng’ của Yêu Lang vương, tôi hoàn toàn không hề để ý, cười cợt, nhìn Yêu Lang vương nói:

- Đầu tiên, ta muốn nói với ngươi, thực lực ở bên ta cũng không kém cạnh hơn so với bên ngươi, nếu thực sự phải chiến, có lẽ bên phe bọn ta sẽ chiếm thế thượng phong.

- Thứ hai, cho dù ta không muốn chiến đấu với ngươi, ta mang theo đồ chuồn đi rồi, ngươi cũng không ngăn ta lại được.

- Điểm thứ ba, cũng là chuyện ta hy vọng nhìn thấy nhất, đó là ngươi đi cùng ta, đến nơi của ta, thứ này sẽ được ta chôn xuống dưới đất, đến lúc đó nơi ấy sẽ trở thành sơn cốc băng giống như chỗ này, là chỗ để cho các ngươi trú ngụ, chuyện này có gì mà không vui cơ chứ?

Tôi nhìn yêu Lang vương, nói hết suy nghĩ của mình ra, lúc này, tôi thấy Yêu Lang vương đột nhiên tỉnh ngộ.

- Ngươi, muốn thu phục chúng ta?

Đối với câu hỏi của Yêu Lang vương, tôi không đáp lời, mà chỉ cười cười, sau đó, Yêu Lang vương phá lên cười, nhìn tôi nói:

- Nực cười, ngươi có biết Lang tộc chúng ta có niềm kiêu hãnh của riêng mình không? Ngươi muốn chúng ta phục tùng ngươi, ngươi có bản lĩnh gì?

Ánh mắt nhìn tôi của Yêu Lang vương, tràn ngập vẻ khó chịu và xem thường, hiển nhiên, hắn nhìn ra được thực lực của tôi, cảm thấy tôi không xứng đáng để được bọn họ phục tùng.

- Kiêu hãnh? Vậy ngươi đập vỡ cái gọi là kiêu hãnh ấy đi, thì không phải đã có thể phục tùng ta rồi sao?

Nhìn Yêu Lang vương, tôi lại lên tiếng nói, khi nói xong, tất cả những ánh mắt xung quanh đều chĩa vào tôi, hình như không ngờ, tôi lại ngang nhiên khiêu chiến với Yêu Lang vương.

- Thế này đi, chúng ta đánh cược, ngươi đấu với ta một trận, nếu ngươi thắng, ta để lại đồ, quay người bước đi, nếu ta thắng, người dẫn theo người trong tộc ngươi, phục tùng ta, hơn nữa còn phải là kiểu phục tùng tuyệt đối!

Nhìn chằm chằm Yêu Lang vương trước mặt, tôi lại nói suy nghĩ của mình ra, ngay lúc này, hai mắt Yêu Lang vương khẽ sáng ngời!

- Ngươi chắc chắn?

Hắn thực sự không hiểu, cái thằng ranh này đến cảnh giới Ngưng Anh còn chưa đột phá, mà cũng dám có suy nghĩ chiến đấu với hắn.

Tôi cảm thấy đầu óc của tên này quá ngây thơ, tôi cố ý thể hiện thực lực hiện tại của mình cho hắn thấy, thế mà hắn đã tin ngay.

Có điều lại nói, thực lực của tôi vốn dĩ đúng là chưa đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh.

- Chiến chiến chiến, vương tất thắng!

- Vương tất thắng!

Ngay sau đó, đàn yêu lang kia phát ra những tiếng rú đinh tai nhức óc, ngược lại với khí thế hùng hậu của đàn yêu lang, đám yêu thú bên phe tôi lại vô cùng phờ phạc ỉu xìu nằm dài dưới đất, đứa nào đứa đấy đều bày ra bộ dạng không có tinh thần đánh nhau, cũng chẳng có hứng thú gì với trận đấu này.

Bởi vì chỉ có ai từng bị ngược đãi qua mới biết, thực lực của chủ nhân bọn chúng, Lang vương kia mãi mãi không thể sánh bằng.

- Được, ta đồng ý chiến với ngươi một trận!

Lúc này, Lang vương đột nhiên lạnh giọng nói với tôi.

Nghe vậy, lòng tôi vui mừng, thành công rồi! sau đó nhìn Lang vương trước mặt, lên tiếng:

- Mời!

Sau đó tôi và Lang vương cũng đi tới một chỗ khác, chính lúc này, trong đồng tử của Lang vương, toát ra tia hung quang, khí thế lập tức tăng lên, đánh tới chỗ tôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.