Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàng Tiên Phủ

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Sát khí của Đoàn Lang vẫn đang tăng lên không ngừng, mà ở đối diện chúng tôi, có tổng cộng năm người, hai lão già, đều là thực lực cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, còn lại là ba tiểu bối.

- Các vị, lời tuy là nói như thế, có điều thứ này dù sao cũng là tôi nhìn thấy trước, cho nên các vị vẫn là đi nơi khác tìm đi!

Giờ phút này, tôi không tiếp tục nói chuyện với Đoàn Lang, mà lên tiếng, nói với mấy người trước mặt.

- Ha ha, Lý Nhất Lượng, tôi biết cậu, tuy rằng cậu đã chống lại được vài chiêu của Cơ Thánh Thiên, nhưng tôi cũng không cho rằng cậu rất mạnh, hơn nữa, vị cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh điên phong kia hình như không ở cạnh cậu đúng không? Vì thế cậu không cần làm trò với tôi! Đồ này, là của Tàng Tiên Phủ chúng tôi rồi!

Nhưng, khi tôi nói xong, lập tức trong mấy người trước mặt, tên thanh niên cầm đầu lại trầm giọng nói.

Lúc nói thì đồng thời, tôi còn nhìn thấy thậm chí hắn cười khẩy, hóa ra lúc tôi chiến đấu cùng Cơ Thánh Thiên, hắn cũng đã nhìn thấy, chỉ là không biết bọn chúng có phải hiện ra Đoàn Lang sau lưng tôi không.

Tàng Tiên Phủ? Nghe cái tên thì thấy thật không tồi, nhưng không ngờ, tông môn này, lại khốn kiếp như vậy, chuyện xảy ra với Đoàn Lang, đã đủ để phán đoán, tông môn nào thối nát cỡ nào.

- Với lại nếu tôi không nhìn nhầm, thì vị ở sau lưng cậu, là tên phản đồ của Tàng Tiên Phủ bị truy sát hơn hai mươi năm trước, Đoàn Lang!

Khi tôi còn đang suy nghĩ vấn đề này, thì tên thanh niên kia đã nói tiếp, thực lực của hắn là cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, xem ra cũng có chút thiên phú, khi hắn nói xong, tôi rõ ràng cảm nhận được khí thế của Đoàn Lang phía sau đã bắt đầu trở nên có chút mất kiếm soát.

Đoàn Lang chính là bởi vì tôi không nói gì, cho nên hắn vẫn đang nhẫn nhịn, nhưng giờ phút này nghe đối phương đã biết được thân phận hắn, cho nên hắn không còn định che giấu.

- Xem ra tôi đoán không sai! Lão Tiền, Lão An, công lao này giao các ông rồi, lần này trở về, tôi đương nhiên sẽ xin công cho hai ông với bố tôi!

Lúc này, tên thanh niên cười lạnh lùng, cất tiếng nói, trong ngữ điệu, đã mang theo sát khí vô tận.

- Đa tạ thiếu chủ!

Hai lão già khom người với tên thanh niên, nói lời cảm tạ, thấy như vậy, khóe miệng tôi không khỏi nhếch lên, đám người này, quá mức kiêu ngạo!

Lúc này, tôi thấy Đoàn Lang đã muốn đứng ra, đôi mắt đỏ au gắt gao nhìn chằm chằm tên thanh niên trước mắt.

- Mày là lòi giống của thằng súc sinh Vân Trùng?

Giọng nói không chút cảm tình của Đoàn Lang van ra, lúc này, tên thanh niên phía đố diện sắc mặt hoàn toàn lạnh lẽo như băng.

- Một tên phản đồ sắp chết, cũng dám gọi thẳng quý danh của bố tôi ra, muốn chết!

Sát khí trên người tên thanh niên dâng trào, nhưng hắn không có ý động thủ, dù sao thực lực của hắn cũng bày ra đó, cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể để cho hạ nhân ra tay, lúc này, tên thanh niên lại lên tiếng:

- Lão Tiền, lão An, còn không ra tay!

Sau khi hắn nói xong, hai lão già đứng sau lưng hắn cũng lập tức ra tay, lao tới chỗ chúng tôi, lúc này, tên thanh niên cười lạnh, nhấc chân tiến tới chỗ gốc cây.

Hiện tại, không đợi tôi nói thêm gì, Đoàn Lang đã phóng thẳng tới trước mặt hai lão già, Đoàn Lang một mình, chống lại hai gã cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Tôi biết, lúc này thực lực của Đoàn Lang nhất định đã tăng lên rất nhiều, hết thảy, đều là bởi vì thù hận ẩn giấu trong người hắn hơn hai mươi năm, hiện tại, hắn cần phải phát tiết.

- Tôi nói, rốt cuộc là ai cho cậu lá gan chó, mà lại kiêu ngạo như vậy?

Tôi thản nhiên lên tiếng, nghe thấy tiếng nói tôi, cước bộ của tên thanh niên cũng tạm dừng lại, quay đầu nhìn chúng tôi, lúc này, tôi và hắn đưa mắt nhìn nhau.

Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy tên thanh niên nhắm chặt mắt lại!

- Hai vị chấp sự, ra tay ngăn lại bọn chúng!

Nhìn dáng vẻ, tên này đã có chút mất kiên nhẫn, hóa ra hai người sau lưng hắn, đã hóa trang, cũng không phải là thanh niên trẻ tuổi, mà là hai người đàn ông trung niên, thực lực của hai tên này đột nhiên bạo phát.

Tam Khí Ngưng Anh?

Hóa ra bốn người này chẳng qua chỉ là tùy tùng mà thôi, trong đây, chỉ cóc hắn là nhân vật chính, giúp hắn tiến vào trong núi Cổ Tiền, tìm kiếm tất cả cơ duyên!

Tôi không khỏi cười lạnh, xem ra hắn cho rằng ba tên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, là có thể ăn đứt được tôi và Hạ Mạch.

- Ha ha, hay lắm, nhìn bộ dạng của cậu, tôi đã đoán được ra dáng vẻ thảm hại trong chốc lát của cậu rồi!

Lạnh lùng cười, lúc này, tôi đột nhiên vung tay lên, trước mặt tôi, lập tức xuất hiện gần hai mươi con yêu thú, nhưng con yêu thú này, đều là cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, còn lại là thực lực Nhị Khí Ngưng Anh.

Ba con yêu thú cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh lao tới chỗ một người đàn ông, mà tên còn lại, lại bị Hạ Mạch ngáng chân!

Những yêu thú khác lao tới vị trí của Đoàn Lang, sau đó bao vây lão già Tứ Khí Ngưng Anh vào giữa.

- Sao lại thế này? Lũ yêu thú này chui ra từ chỗ nào?

Sắc mặt lão già Tứ Khí Ngưng Anh hoảng hốt, bởi vì nhiều yêu thú thế này, đã đủ để gây ra uy hiếp cho lão, quan trọng nhất là, trong đó còn có yêu thú Chung Mãng Hổ thực lực Tam Khí Ngưng Anh điên phong, còn lại, phần lớn đều là Nhị Khí Ngưng Anh.

Lúc này, sắc mặt tên thanh niên tái mét, có chút ngây ra như phỗng nhìn tôi, bởi vì vừa rồi hắn nhìn thấy rõ, yêu thú chui ra từ trong tay tôi, nhìn vẻ mặt của hắn, tôi không kiềm được mà sướng rơn hết người.

Tôi vẫn còn nhớ rõ bộ mặt kiêu ngạo của hắn lúc trước, mới đó thôi, mà đã hóa thành tuyệt vọng, thực không thú vị gì cả.

- Thế nào? Hy vọng tình cảnh này có thể khiến cậu vừa lòng!

Tôi xua tay, nói với tên thanh niên trước mặt, vẻ kiêu ngạo không xem ai ra gì trên mặt hắn đã hoàn toàn biến mất, lúc này, tôi cũng bước từng bước đến gần hắn.

- Tôi Nguyên Đan điên phong, cậu cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, có muốn đánh thử với tôi một trận không?

Khi bước chân của tôi tới gần hắn, tôi lập tức lên tiếng, nhìn hắn nói.

Giờ phút này, hắn lại lắc đầu nguầy nguậy.

- Không thể nào, tất cả những chuyện này đều là ảo giác, cậu làm sao có thể mang theo nhiều yêu thú như vậy, không thể nào, cậu là quái vật, cậu là đồ quái vật!

Hắn không ngừng lắc đầu, lúc này tinh thần hắn đã bị đám yêu thú này đả kích, ánh mắt dại ra.

Tôi lạnh lùng cười, không chút dọ dự, thân hình lao lên, lãng phí thời gian với hạng người này, nếu không phải vì Đoàn Lang, tôi cũng không muốn tốn thì giờ hành hạ hắn, vì muốn để Đoàn Lang hả giận, chỉ đã trực tiếp ra tay giết chết!

Thấy tôi ra tay, hắn vẫn biết chống cự, khí mùi trên người đột nhiên bùng nổ, sau đó một đòn tấn công phóng thẳng tới chỗ tôi, công kích nô ra, hắn lại chuẩn bị xoay người bỏ chạy.

Thấy một màn như vậy, tôi không khỏi cười lạnh, lúc này mà để cho hắn chạy thoát, chỉ sợ tôi không thể đối mặt với Đoàn Lang.

Thân người tôi biến mất tại chỗ, ngay sau đó, trường kiếm trong tay trực tiếp bổ vào đòn tấn công trước mặt, khi lại lần nữa xuất hiện, thì đã ở trước mặt tên thanh niên.

Lúc này, hắn đã hoàn toàn sụp đổ!

- Cậu đừng giết tôi, bố tôi là phủ chủ của Tàng Tiên Phủ, cậu muốn gì, tôi đều cho cậu hết!

Nghe lời này của hắn, tôi cười ảm đạm, sau đó lên tiếng:

- Cậu yên tâm, tôi sẽ không giết cậu!

Thấy tôi nói vậy, sắc mặt tên thanh niên lộ ra vẻ vui mừng.

- Tôi sẽ giao cậu lại cho Đoàn Lang, về phần hắn sẽ xử lý như thế nào, đó là chuyện của hắn!

Tôi nói xong, sắc mặt tên thanh niên suy sụp, mặt xám như tro tàn!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.