Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hội hợp với Hoàng Tiểu Tiên

Phiên bản Dịch · 2317 chữ

Lần này, tôi không tiếp tục lãng phí thời gian, một quyền đánh hắn bị thương, nhìn thấy hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân người tôi lập tức tiếp cận, một chưởng đánh vào phần bụng hắn.

Phong lại chân nguyên của hắn lại, sau đó dùng một tay ném hắn sang một bên!

Lúc này, tôi nhìn sang trận đấu bên cạnh, một gã cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh trong đó đã lựa chọn thoát thân, không thể không nói, kẻ mạnh cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh muốn thoát thân, vẫn rất đơn giản!

Về phần lão già Tứ Khí Ngưng Anh đang ở trước mặt Đoàn Lang, lúc này đã bị Đoàn Lang quấn chặt lấy, vào lúc quan trọng, yêu thú xung quanh sẽ hỗ trợ, trên người lão đã xuất hiện một ít thương thế.

Hiện tại muốn đào tẩu, cũng hoàn toàn không có khả năng, còn về hai gã kẻ mạnh Tam Khí Ngưng Anh khác, nhìn thấy tên thanh niên đã bị kẹp trong tay tôi, chiến ý trong mắt đã tiêu tan đi rất nhiều.

- Tàng Tiên Phủ, chết, đều phải chết, lão tặc! tôi nhớ rõ 20 năm trước, khi đó ông mới là một chấp sự ngoại môn, nhưng bởi vì thằng khốn Vân Trùng là thiếu chủ tông môn, ông đã bảo vệ hắn, chưa từng nói một lời tốt nào cho tôi!

Giờ phút này, tôi nghe ra sự phẫn nộ trong tiếng quát tháo của Đoàn Lang, công kích trong tay hắn càng thêm sắc bén, không ngừng tấn công lão già trước mặt.

Mỗi một đòn tấn công, giống như đã bao hàm oán hận bao nhiêu năm nay của Đoàn Lang, mà dưới công kích của Đoàn Lang, lão Tiền sắc mặt vô cùng khó coi, lão hiểu rõ tình hình trước mắt, đồng thời, lão cũng muốn bỏ chạy, nhưng quan trọng là chạy không thoát.

Lão nhìn thấy một vị trưởng lão khác đã đào tầu, trong lòng lại nóng như lửa đốt, bởi vì sau khi tên kia đào tẩu, thì công kích của yêu thú với một người khác, hiện tại đều dồn hết vào một mình lão.

Sau một lát, lòng bàn tay Đoàn Lang đâm thủng ngực lão, một tay móc lấy trái tim lão ra, trái tim nằm trong tay Đoàn Lang, thậm chí vẫn còn đập, khiến da đầu người nhìn ngứa ngáy.

Tôi không ngăn cản hành vi của Đoàn Lang, bởi vì tôi biết, oán hận chồng chất trong lòng Đoàn Lang hơn hai mươi năm cần phải phát tiết.

Hiện tại mới chỉ là giai đoạn đầu, tên đầu sỏ gây ra mọi chuyện, hiện tại có lẽ vẫn đang ở trong Tàng Tiên Phủ, cũng chính là bố của tên thanh niên này.

Bởi vì, sự tình hiện tại, chỉ có để tạm thời trút được giận trong lòng Đoàn Lang.

Mà tất cả những biểu hiện lúc trước, đã chứng minh tên này không phải thứ tốt lành, tục ngữ nói rất hay, cha nào con nấy, có một người cha như vậy, con cái nhất định không có khả năng tốt đẹp hơn.

Lúc trước tôi đã dặn dò đám yêu thú, không được giết người, những người này, nhất định phải là do chính tay Đoàn Lang giết, có như vậy mới giải trừ được oán hận trong lòng Đoàn Lang.

Rất nhanh, trên mặt đất đã có ba xác chết, Đoàn Lang bước tới chỗ tên thanh niên, mặt không đổi sắc, ánh mắt toát ra luồng khí ‘chết chóc’.

Hạ Mạch không tham dự vào chuyện bên này, đi thẳng tới dưới gốc cây, linh quả này có màu trắng nhũ, tôi cũng không biết là thứ gì, nhưng chắc hẳn là bảo bối không tồi, bằng không, Hạ Mạch cũng không nhìn trúng.

Có điều tôi không biết, không có nghĩa là người khác cũng không biết, tôi vội hỏi kiếm linh, thứ đó là gì?

Kiếm linh lưỡng lự một hồi lâu, mới nói với tôi:

- Chủ nhân, hình như thứ này cũng không có hiệu quả nâng cao thực lực!

Nghe vậy, tôi hơi sửng sốt, không có hiệu quả nâng cao thực lực? vậy đây là thứ gì? Nếu không có tác dụng, thì vì cớ gì Hạ Mạch lại muốn thứ này?

- Chủ nhân, thật không dám giấu giếm, trái cây này tên gọi là Định Tâm Qủa, đúng là không có tác dụng nâng cao thực lực, nhưng lại có thể tăng tính kiên định của nội tâm, hiệu quả nói ra thì có chút yếu, nhưng thứ này cũng rất hiếm thấy!

Kiếm linh cười gượng, tiếng nói lại lần nữa vang lên trong đầu tôi.

- Định Tâm Qủa?

Nghe vậy tôi chau mày, thấp giọng thì thào, kế đó kiếm linh lại giải thích, tác dụng của Định Tâm Qủa, là tăng tính kiên định cho chấp niệm trong nội tâm.

Ví dụ, ước muốn cả đời này của tôi là tìm được chân tướng tất cả mọi chuyện, vậy nếu giữa lúc đó gặp phải rất nhiều kiếp nạn khó khăn, tôi lại không thể đi tiếp, có lẽ tôi sẽ lựa chọn từ bỏ, nhưng tác dụng của Định Tâm Qủa, chính là làm cho tâm chí của bản thân càng thêm kiên định.

Cho dù là gặp nhiều khó khăn hơn, bản thân đều vẫn có thể tiếp tục kiên trì, không dễ dàng buông tay.

Sau khi nghe kiếm linh giải thích, tôi có chút khó hiểu, tác dụng của thứ này không phải yếu bình thường mà!

Cũng không biết Hạ Mạch cần thứ này để làm gì? Có điều đối với điều này, tôi thật ra cũng không hỏi nhiều, lấy được Định Tâm Qủa, Hạ Mạch liền quay về bên người tôi.

Hiện tại, ở trước mặt tôi, Đoàn Lang đang nhìn tên thanh niên chằm chằm, thản nhiên lên tiếng:

- Mày tên là gì?

Lúc hỏi câu này, tôi cảm giác được ngữ điệu của Đoàn Lang cứng ngắc, hình như rất không tự nhiên, có lẽ hắn đang kiềm chế lửa giận ngút trời trong lòng mình.

Bằng không, chỉ sợ hắn đã không kiên nhẫn, trực tiếp giết chết tên thanh niên trước mặt.

- Tôi, tôi tên là Vân Phong!

Vân Phong đã bị dọa mềm nhũn người, khác biệt một trời một vực với bộ dáng kiêu ngạo lúc đầu, khiến người nhìn không khỏi cảm thấy buồn cười.

- Thằng khốn Vân Trùng là bố mày?

Đoàn Lang vẫn không cảm xúc, tiếp tục lên tiếng hỏi Vân Phong.

Kỳ thật đáp án này chúng tôi đều đã biết, nhưng Đoàn Lang hình như vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa.

- Tôi, không liên quan gì đến tôi, chuyện giữa bố tôi và ngài, thì ngài nên đi tìm ông ấy mới đúng!

Lúc này, Vân Phong đã nói năng không đầu không đuôi, không biết rốt cuộc đang nói gì, hiện tại ánh mắt Vân Phong chỉ toàn là sợ hãi, sợ hãi Đoàn Lang.

Hắn muốn sống, cho nên hiện tại nói những lời này ra, không ngờ lại từ bỏ mối quan hệ với bố mình, lòng tôi cười lạnh không thôi, người này, thật thú vị, lúc trước thì dùng danh tiếng của bố để bảo mệnh, hiện tại lại trực tiếp cắt bỏ quan hệ.

Tôi gần như có thể đoán, nếu hiện tại có hai bố con hắn ở đây, chỉ có thể lựa chọn một sống một chết, thì có lẽ hắn sẽ không do dự lựa chọn bản thân được sống.

Có lẽ ai cũng sợ chết, những chung quy lại cũng phải có điểm dừng.

- Rất tốt,chỉ cần xác nhận mày là con trai của thằng khốn Vân Trùng, là được rồi, lúc trước mày đã nhìn ra thân phận tao, xem ra cũng biết tao có tồn tại, vậy thì lấy mày làm món quà lớn cho thằng khốn Vân Trùng kia đi!

Đoàn Lang dường như không quan tâm đến những gì Vân Phong nói, hắn chỉ muốn xác định một vấn đề, Vân Phong trước mặt, đúng là con trai của Vân Trùng.

- Không được, ông không được giết tôi, cha tôi sẽ đi khắp nơi tìm ông, nếu ông ấy biết là ông giết tôi, ông nhất định sẽ chết thảm!

Vân Phong không ngừng lắc đầu, hiện tại thấy mềm mỏng vô ích, nên lại lần nữa đe dọa,đáng tiếc, không có tác dụng gì với chúng tôi!

Đoàn Lang gần như không do dự, đòn tấn công trong tay đánh vào người Vân Phong,

Ngay sau đó, đầu của Vân Phong biến mất, bay vút tới một nơi xa xa, rơi xuống đất lăn mấy vòng, đôi con ngươi trợn ngược, trong đó có tuyệt vọng, không cam lòng, hối hận!

Nhưng hiện tại đã không còn nghĩa lý gì, lúc này, Đoàn Lang trực tiếp xoay người, nhìn tôi, quỳ một gối xuống đất.

- Thuộc hạ, đa tạ minh chủ!

Nghe thấy tiếng nói của Đoàn Lang, lòng tôi cũng thấy hài lòng, gật gật đầu, đây là lần đầu tiên Đoàn Lang dùng thái độ thế này nói với tôi, lúc trước Đoàn Lang cũng chưa từng tán thành tôi, có lẽ chỉ là bởi vì tôi cho hắn Ngưng Hồn Thảo, hắn mới ước định với tôi.

Nhưng hiện giờ, tôi lại cảm nhận được rõ ràng, tâm tư của Đoàn Lang, đã nằm trong Đạo Minh, đối với tôi, cũng không có hai lòng.

Tất cả, công lao đều thuộc về cuộc chiến vừa nãy.

- Đứng lên đi, nếu đã là chuyện tôi đồng ý với anh, thì đương niên sẽ hết lòng hết dạ hoàn thành!

Đoàn Lang có thể nói là một thành viên mạnh, hắn làm người cũng không có quá nhiều mưu tính, không cần lo lắng hắn có tâm địa gian giảo, đương nhiên, đầu tiên bạn nhất định phải nhận được tán thành của hắn, nếu không, vậy hắn sẽ không nhất định cam tâm tình nguyện giúp đỡ bạn.

Đoàn Lang đứng dậy, nhìn mấy xác chết dưới đất, đứng sau lưng tôi không nói câu gì, tôi cũng thu hồi lại đám yêu thú vào trong dấu vết trên cổ tay.

Kế tiếp, sau khi xử lý mấy xác chết, chúng tồi liền đi khỏi nơi này, bởi vì bên trong kết giới, bảo bối lớn nhất chính là truyền thừa của hai kẻ mạnh siêu cấp, mà hiện tại, cũng không ai biết truyền thừa đang ở đâu.

Cho nên, chúng tôi không thể chậm trễ, nhất định phải không ngừng tìm kiếm, hoặc là tìm thấy truyền thừa trước một bước, nói không chừng còn có thể đạt được truyền thừa trước.

Dù sao thứ này, ai cũng không nói chính xác được, tất cả đều phải xem cơ duyên.

Không biết vì sao, trên đường cảm giác được tâm tình của Hạ Mạch hình như không tốt, nhưng cụ thể là bởi vì cái gì, tôi cũng không biết, dọc đường, Hạ Mạch rất kiệm lời, tôi hỏi cô ấy một câu, cô ấy đáp lại một câu, cũng không trò chuyện nhiều.

- Phía trước có trận đấu!

Hai ngày sau, chúng tôi tới bên ngoài một sơn cốc, sắc mặt Đoàn Lang đột nhiên trầm xuống, khí mùi trên người bạo phát.

Đoàn Lang nói xong, lông mày tôi nhíu chặt, bởi vì tôi cảm nhận được, luồng khí thế này rất mạnh, rõ ràng, là trận chiến của kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong, cảm nhận được tình hình này, lòng tôi hơi do dự.

Rốt cuộc có nên đi vào trong ấy hay không, đầu tiên, hai kẻ mạnh trong đó nhất định không thể trêu chọc, nhưng nói không chừng lại có cơ duyên lớn, cho nên hiện tại tôi rất khó lựa chọn.

Đi vào trong, nhất định có nguy hiểm rất lớn, không vào, bỏ lỡ cơ duyên lớn thì sao đây?

Chính lúc này, đột nhiên tôi cảm giác được một luồng ánh sáng màu trắng truyền ra từ trong sơn cốc, khi ánh sáng truyền ra, một hư ảnh cũng hiện lên, hư ảnh này trắng như tuyết.

Quan trọng nhất là, phía sau lưng hư ảnh, còn có năm cái đuôi trắng muốt!

Thấy vậy, lòng tôi đột nhiên chấn động, cả người hóa thành tàn ảnh, biến mất tại chỗ!

- Đi, đi vào!

Tôi nghiêm nghị nói một tiếng, bởi vì vừa nãy, tôi đã xác định, một trong hai kẻ mạnh Ngưng Anh điên phong đang chiến đấu bên trong, là Hoàng Tiểu Tiên.

Lúc trước bởi vì chiến đấu, nên khí mùi vô cùng hỗn loạn, không thể xác định, nhưng hiện tại, hư ảnh vừa rồi đã nói cho tôi biết, người trong này chính là Hoàng Tiểu Tiên.

Cho nên tôi đương nhiên không chút do dự, lao nhanh vào bên trong.

Vào trong sơn cốc, tôi nhìn thấy rõ hai thân ảnh sừng sững trên không, một người trong đó áo trắng tung bay, khuôn mặt tuyệt mỹ lạnh lùng như băng, dáng người hoàn mỹ vô cùng động lòng người.

Đúng là Hoàng Tiểu Tiên, ở trước mặt chị ta, có một lão già râu tóc hoa râm, dáng người lão hơi gù, đôi mắt lõm vào trong thoạt nhìn có chút tà quái.

ở giữa sơn cốc, có một ‘Thanh Đồng Liên Hoa Đăng’, bên trên đèn hoa sen, còn truyền ra khí mùi cổ xưa.

(Thanh Đồng Liên Hoa Đăng: đèn hoa sen bằng đồng màu xanh. Dịch cả ra thì không hay nên mình giữ nguyên Hán - Việt nhé)

Hoàng Tiểu Tiên đang tranh giành thứ đó với lão già?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.