Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

vì sao nằm xuống?

Phiên bản Dịch · 2366 chữ

Một lúc sau, chúng tôi chạy thẳng ra khỏi sơn động, trước cửa hang, đúng là thân ảnh của Hoàng Tiểu Tiên.

- Thế nào? Lão già kia đã thoát chưa?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi vội vàng lên tiếng hỏi.

Hoàng Tiểu Tiên gật gật đầu, nói dây dưa cả một ngày cuối cùng cũng từ bỏ, khi nói xong, Hoàng Tiểu Tiên nhìn Đoàn Lang bên cạnh tôi.

Thấy thế tôi vội vàng gật đầu với Đoàn Lang, Đoàn Lang lập tức lấy Thanh Đồng Liên Hoa Đăng luôn cất trong người ra.

Sau khi lấy ra, đèn hoa sen bay thẳng đến chỗ Hoàng Tiểu Tiên, sau khi bắt lấy đèn hoa sen, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên mới thả lỏng xuống, xem ra, lúc trước Hoàng Tiểu Tiên luôn trong trạng thái lo lắng.

- Thứ này rốt cuộc là gì? Em trước này chưa từng thấy chị lo âu thế này!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, lên tiếng hỏi, Hoàng Tiểu Tiên khẽ nhíu mày, sau đó trầm giọng nói:

- Đi, đi vào trong nói!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi cũng xoay người, đi vào trong hang động, còn Đoàn Lang thì ở phía sau, bù lấp lại trận pháp ẩn nấp.

Vào trong động, Hoàng Tiểu Tiên mở tay ta, Thanh Đồng Liên Hoa Đăng bay lơ lửng trong lòng bàn tay chị ta.

Nhưng, Thanh Đồng Liên Hoa Đăng lúc trước Đoàn Lang mất rất nhiều công sức mới khống chế được, nhưng khi nằm trong tay Hoàng Tiểu Tiên, lại trở nên ngoan ngoãn, chuyện này đã làm cho tất cả chúng tôi đều cảm thấy kinh ngạc.

- Thứ này vào trong tay chị, sao lại trở nên nghe lời như vậy?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, nói nghi hoặc của mình ra.

Hoàng Tiểu Tiên vẫy tay một cái, thu Thanh Đông Liên Hoa Đăng lại, nhìn chúng tôi giải thích:

- Thứ này vốn là của Hồ tộc, nếu ngay cả chị còn không khống chế được, chẳng phải là khiến người khác chê cười rồi sao!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, chúng tôi lại lần nữa cả kinh, Thanh Đồng Liên Hoa Đăng không ngờ lại là của Hồ tộc? lẽ nào lúc trước chúng tôi cảm giác không có sai?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên trước mặt, tôi trực tiếp lên tiếng nói:

- Nói như vậy, một trong hai kẻ mạnh siêu cấp, là một vị tiền bối của Hồ tộc?

Đối với câu hỏi của tôi, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên có chút âm trầm, ánh mắt hiện lên tia bi thương, chợt gật đầu với tôi.

Nghi hoặc trong lòng tôi cuối cùng cũng được gỡ bỏ, lúc trước tôi cảm nhận được trong kết giới kia có khí mùi tương tự với Hoàng Tiểu Tiên. Hiện tại coi như Hoàng Tiểu Tiên đã chứng thực cho tôi.

- Vậy chị có biết, vị tổ tiên của Hồ tộc này là ai không?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi lại lên tiếng hỏi, nói thật, đối với chuyện tổ tiên của Hồ tộc vì sao lại ngã xuống trong đây, chắc hẳn Hoàng Tiểu Tiên còn muốn biết hơn tôi, nhưng chị ta chưa chắc đã có manh mối gì.

Hoàng Tiểu Tiên trầm ngâm một lát, thật lâu sau, mới thản nhiên lên tiếng:

- Nếu là tình huống khác, có lẽ chị không biết, nhưng không ngờ lại gặp được chí bảo của Hồ tộc ở chỗ này, Thanh Khâu Liên Hoa Đăng! Thứ này đã biến mất khỏi tộc bọn chị rất nhiều năm, nhưng lại mất tích cùng với một vị cuối cùng còn sở hữu năm đó, cho nên dựa theo điểm này, có lẽ chị có thể đoán được, vị tiền bối nằm xuống đây của Hồ tộc chính là vị năm đó đã mất tích cùng với Thanh Khâu Liên Hoa Đăng!

Thanh Khâu Liên Hoa Đăng? Đèn cổ đồng màu xanh này có tên như vậy, chúng tôi đều không lên tiếng cắt ngang Hoàng Tiểu Tiên, tiếp tục lắng nghe.

Hoàng Tiểu Tiên lại nói tiếp.

- Đây là một vị thái thượng trưởng lão của Hồ tộc hai trăm năm trước, dựa theo vai vế, chỉ sợ đến lão tổ của hiện tại cũng phải gọi ngài ấy một tiếng ông nội. năm đó ngài là người mạnh nhất trong tộc, nhưng vào một ngày nào đó, lại đột nhiên mang theo chí bảo của Hồ tộc, bặt vô âm tín!

- Không ai biết ngài ấy đã đi đâu, sau khi ngài ấy biến mất, Hồ tộc từng lật tung khắp nơi để đi tìm trong một khoảng thời gian dài, nhưng sau khi không đạt được tin tức gì, đành từ bỏ, nhưng chẳng ngờ, vị tổ tiên ấy lại chôn thân vĩnh viễn ở nơi này!

Khi Hoàng Tiểu Tiên nói đến đây, đã bắt đầu sụt sịt, lão tổ của Hồ tộc, chính là kẻ mạnh Nhập Đạo, nhưng tại sao ngài ấy lại có thể ngã xuống ở nơi này cơ chứ?

Đây mới là thứ khiến người ta kinh ngạc, mà trong lòng tôi lại nghĩ đến một khả năng, tổng cộng có hai vị cảnh giới Nhập Đạo ngã xuống, vậy liệu có phải hai người đã xảy ra tranh chấp gì không, cho nên cuối cùng, cả hai đều ra đi?

Tôi nói suy nghĩ của mình ra, nhưng Hoàng Tiểu Tiên lại lắc đầu.

- Lúc trước chị cũng đã nghĩ qua, nhưng cẩn thận cảm nhận lại, thì chị gạt bỏ khả năng này!

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi vội vàng hỏi vì sao chị ta có thể khẳng định như thế? Đôi lông mày của Hoàng Tiểu Tiên nhăn lại, nói cho chúng tôi biết, có lẽ chúng tôi không cảm nhận được rõ hai luồng khí mùi này, nhưng chị ta lại có khả năng mẫn cảm đặc biệt với khí mùi của tổ tiên mình.

Hai kết giới này hỗ trợ lẫn nhau, không có chút địch ý, càng giống với hai người bạn thân thiết hơn, cho nên chị ta khẳng định, hai kẻ mạnh siêu cấp cảnh giới Nhập Đạo này, chắc chắn không phải chiến đấu tới mức cùng nhau kết thúc cuộc đời.

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, lòng tôi nặng trĩu, nếu không phải là cùng chấm dứt cuộc đời, vậy rốt cuộc là thứ kinh khủng gì, có thể khiến hai kẻ mạnh cảnh giới nhập đạo cùng nhau nằm xuống nơi đây?

Tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên, nhưng lần này chị ta không trả lời tôi, chỉ e ngay cả Hoàng Tiểu Tiên cũng không biết, rốt cuộc là vì sao.

Trầm ngâm một hồi lâu, Hoàng Tiểu Tiên mới trầm giọng nói:

- Hiện tại, e rằng chỉ có người trông núi Côn Lôn mới biết một ít, mà muốn biết rốt cuộc là vì sao, thì nhất định phải là lúc sau khi đạt được truyền thừa của hai vị này, thì mới có thể biết được gì đó từ trong ký ức!

Quả nhiên, Hoàng Tiểu Tiên cũng không biết gì, có điều chị ta nói vậy cũng không phải là không có đạo lý, nơi này là phạm vi khống chế của người trông núi Côn Lôn, ngài ấy nhất định biết rốt cuộc vì sao mà hai vị này bỏ mạng.

Đương nhiên, khả năng này rất nhỏ, người trông núi Côn Lôn thần bí đến mức vượt xa tưởng tượng của mọi người, muốn biết được gì đó từ trong miệng ngài ấy, gần như là không thể, cho nên, chỉ còn lại biện pháp thứ hai.

Đó là đạt được truyền thừa của hai vị, như vậy có thể tìm trong ký ức của bọn họ, biết được vì sao bọn họ lại ngã xuống.

- Nếu trong này đã có một người là người của Hồ tộc, như vậy có phải khả năng đạt được truyền thừa của chị cũng lớn hơn người khác hay không?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, lên tiếng hỏi.

- Có ưu thế hơn chút, nhưng dù sao thứ này chủ yếu cũng phải xem cơ duyên, cho nên không dám nắm chắc một trăm phần trăm!

Hoàng Tiểu Tiên trầm ngâm chốc lát, mới lên tiếng đáp lời tôi,

Nghe vậy, lòng tôi hơi vui vẻ, cho dù thế nào, có chút ưu thế vẫn hơn không.

Nếu Hoàng Tiểu Tiên đã có ưu thế, vậy thì chúng tôi phải toàn lực trợ giúp chị ta đạt được truyền thừa, dù sao đây cũng là tổ tiên của chị ta, nếu truyền thừa bị người khác lấy đi, như vậy mới khiến người ta khó hiểu.

- Chẳng nhẽ em không động lòng với truyền thừa sao? Phải biết đây chính là truyền thừa của cảnh giới Nhập Đạo?

Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên cười ảm đạm nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Nghe vậy tôi không khỏi cười khổ, nhưng tôi nghĩ một lát, cho dù nói thế nào, Hoàng Tiểu Tiên bên này nhất định không bỏ qua truyền thừa của Hồ tộc,

Như vậy truyền thừa của một kẻ mạnh khác, nếu tôi lựa chọn đi sang đó tranh đoạt, thì Hoàng Tiểu Tiên nhất định sẽ thiếu đi trợ thủ.

Tôi không hy vọng đến lúc đó được một mất mười! vì thế tôi lựa chọn ở bên cạnh trợ giúp Hoàng Tiểu Tiên!

Lúc này, Hoàng Tiêu Tiên lên tiếng, nói với tôi:

- Nếu em muốn trợ giúp chị, vậy thì chị cảm ơn em trước, nếu như là lúc trước, chị nhất định không từ chối, nhưng hiện tại, chị đã lấy được Thanh Khâu Liên Hoa Đăng, cho nên em hoàn toàn có thể đi nơi khác tìm cơ duyên, nói không chừng em cũng có thể đạt được truyền thừa của vị đó!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi hơi sửng sốt, nhìn Hoàng Tiểu Tiên hỏi:

- Ý của chị là. Có trợ giúp của Thanh Khâu Liên Hoa Đăng, chị không cần giúp đỡ nữa sao?

- Gần đúng vậy, thứ này nhất định là pháp bảo lúc sinh thời của tổ tiên, có nó trợ giúp, chị nghĩ nhất định có thể rất nhanh sẽ tìm được đến nơi có truyền thừa, có lẽ đến lúc người khác tìm tới, thì chị đã đạt được truyền thừa này rồi!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, lòng tôi yên tâm hẳn, hóa ra lúc trước người con gái này đều không nói thật, đây nào có phải là ưu thế, mà hoàn toàn là BUG!

- Cho nên em yên tâm đi tìm kiếm cơ duyên của mình đi, không cần lo lắng cho chị!

Hoàng Tiểu Tiên lại lên tiếng, lần này tôi nhìn Hạ Mạch hỏi cô ấy có ý kiến gì không? Hạ Mạch lại thản nhiên nhìn tôi một cái, nói:

- Tôi không có hứng thú với cái đó, nếu anh muốn đi, tôi có thể đi cùng anh!

Hạ Mạch nói xong, Đoàn Lang bên cạnh cũng gật đầu, hít sâu một hơi, một khi đã như vậy, thì đi sang nơi khác thôi!

Dù sao thứ này không biết phải bao lâu nữa mới gặp được lần nữa, cơ hội ở ngay trước mặt,còn không đi thử, đến lúc đó hối hận không kịp.

Lúc này, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, lên tiếng hỏi:

- Vậy tự chị phải cẩn thận một chút, đến lúc đó chúng ta gặp lại nhau ở nơi sâu trong núi Cổ Tiền!

Hoàng Tiểu Tiên gật đầu, nói ngọc bội cảm ứng của chị ta lúc chiến đấu đã bị vỡ vụn, nhưng chị ta có thể cảm nhận được khí mùi của chúng tôi, đến lúc đó, chị ta sẽ chủ động đi tìm.

Chia tay với Hoàng Tiểu Tiên, chúng tôi rời khỏi nơi này, mà Hoàng Tiểu Tiên cũng một mình rời đi, lần này, chúng tôi không tiếp tục đi vào sâu hơn, mà lựa chọn đi sang phương hướng khác.

Phương hướng mà chúng tôi đang đi, chính là kết giới của một kẻ mạnh khác lưu lại.

Nửa ngày sau, chúng tôi nhìn thấy màn hào quang kết giới còn lại, nơi này là nơi nối liền hai kết giới, cũng không có lực ngăn cản, chúng tôi chỉ cần phá một màng chắn, là đã sang được nơi bên kia.

Lập tức, quanh thân đột nhiên nóng hừng hực.

Nhận thấy tình hình này, lòng tôi hơi kinh hãi, luồng năng lượng này, chỉ sợ đã đủ để cho tất cả các tu sĩ dưới cảnh giới Nguyên Đan phải dừng lại.

Nhất định phải lúc nào cũng sử dụng chân nguyên trong người, chống cự lại nhiệt lượng kinh khủng này.

- Nơi này, hình như thú vị hơn bên kia!

Cảm thụ được nhiệt lượng trong kết giới, tôi thấp giọng lầm bầm, mà lúc này, tôi đột nhiên nhìn thấy ở một bên xuất hiện vài thân ảnh khác.

Mấy người đó nhìn lướt qua chúng tôi, nhưng không có ý dừng lại, nhanh chân đi về phía trước.

- Đi, chúng ta cũng đi theo xem!

Nhìn thấy mấy người kia có chút sốt ruột, tôi không khỏi vội vàng lên tiếng, mấy người đó hình như đang vội vã đi tìm thứ gì đó, nói không chừng đi theo, còn có thu hoạch.

Sau khi chúng tôi đi tiếp, phát hiện người ở bên này hình như nhiều hơn bên kia, nhận thấy tình hình này lòng tôi hơi bất ngờ, lập tức hiểu ra gì đó.

Nói thật, nếu từ ngoài nhìn vào hai kết giới, thì kết giới màu đỏ đúng là mạnh hơn kết giới màu trắng.

Mà rất nhiều người chỉ e là vì tự cho rằng bên này vị bên này mạnh hơn, vì vậy đã lựa chọn đi bên này, nghĩ đến đây tôi không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

- Mau, bằng không lát nữa không còn kịp rồi!

Khi suy nghĩ vừa lóe qua trong đầu, thì lập tức, tôi láng máng nghe thấy giọng nói của ai đó!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.