Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Đồng Liên Hoa Đăng

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

Trong đầu tôi hiện lên một suy nghĩ như vậy, nhìn Thanh Đồng Liên Hoa Đăng, bên trên mặc dù đã có vết rỉ sét, nhưng tôi lại biết, nhất định không phải là phàm vật.

Bởi vì bên trên đèn hoa sen, còn có một ngọn lửa màu xanh, ngọn lửa màu xanh này thoạt nhìn có chút quỷ dị, thậm chí tôi còn lờ mờ cảm nhận được hương vị nguy hiểm ở trên đó.

- Cô gái xinh đẹp, thứ này chúng ta cùng nhau nhìn thấy, cô muốn độc chiếm cũng không có khả năng, hay là thế này, lão phu đưa cho cô hai mươi vạn trung phẩm linh thạch, thứ này thuộc về tôi, thế nào?

Lão già râu bạc trắng nhìn Hoàng Tiểu Tiên, ánh mắt lập lòe bất định, lên tiếng nói, mà lúc này, đừng nói là Hoàng Tiểu Tiên, cho dù đến một người ngoài không biết gì như tôi, cũng đều biết, thứ này tuyệt đối không chỉ đáng giá hai mươi vạn trung phẩm linh thạch!

Nghe lão già nói vậy, Hoàng Tiểu Tiên không thèm đếm xỉa, cười lạnh nói:

- Cái lão cáo già nhà ông, hai mươi vạn trung phẩm linh thạch? Cho dù ông có đưa cho tôi hai trăm vạn, tôi cũng không nhượng bộ, thứ này vốn là chí bảo của Hồ tộc tôi, chẳng qua là bị tổ tiên làm mất thôi, tôi khuyên ông tốt nhất đừng động vào, cho dù ông cầm được vào trong tay, cũng không thể phát huy được tác dụng lớn nhất!

Hoàng Tiểu Tiên thản nhiên nói, lão gìa cũng không để ý, lộ ra nụ cười châm chọc, sau đó, lão già trực tiếp đưa mắt nhìn chúng tôi.

- ồ? Lẽ nào mấy con kiến này cũng muốn tham gia tranh đoạt?

ngay khi lão già nói xong, tôi lập tức cảm giác được, ánh mắt của lão ta tràn ngập ý vị khinh thường, thậm chí còn không để chúng tôi vào mắt.

Cái cảm giác này, khiến lòng tôi cực kì khó chịu, sau đó chúng tôi đi thẳng tới sau lưng Hoàng Tiểu Tiên.

- lão già, khiến ông thất vọng rồi, chúng tôi là trợ thủ!

Hoàng Tiểu Tiên cũng đã sớm phát hiện ra chúng tôi, chẳng qua là lúc nào cũng phải chú ý nhất cử nhất động của lão già, cho nên không có thời gian nhàn rỗi.

Lúc này thấy chúng tôi tiếp cận, Hoàng Tiểu Tiên lên tiếng hỏi chúng tôi:

- sao mọi người lại ở đây? Tạm thời rời đi trước đi, lão già này có chút khó giải quyết, lát nữa chị không thể chú ý được đến mọi người!

Đối với lời nói của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cũng không để ý nhiều, sau đó nhìn lão già, lên tiếng nói với Hoàng Tiểu Tiên:

- chị nói cho em biết, chị có thể giữ chân lão ta không?

Tôi vừa nói xong, Hoàng Tiểu Tiên có chút bồn chồn nhìn tôi, hiển nhiên, chị ta không hiểu tôi có ý gì, chần chừ một hồi, Hoàng Tiểu Tiên mới nói:

- em muốn làm gì?

Tôi cười cười, cũng không trả lời, mà lại hỏi chị ta:

- chị đừng quan tâm, chị nói đi, có thể ngáng được chân lão ta không?

- có thể!

Hoàng Tiểu Tiên vô cùng kiên định trả lời, nghe vậy tôi gật đầu, nói tiếp:

- chị giữ chân lão ta, em đi cướp đồ cho chị, đạo lý đơn giản như vậy mà chị cũng không hiểu à?

Nghe tôi nói vậy, Hoàng Tiểu Tiên nhướng mày, nhìn tôi nói:

- không được, đồ phía dưới, không phải người nào cũng cướp được, người thường chạm vào, không đạt được đồ không nói, nhưng còn phải chịu công kích của thứ đó, nói không chừng còn trọng thương, thậm chí mất mạng tại chỗ!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi đột nhiên kinh hãi, nhìn chị ta, hỏi lời này là có ý gì?

- muốn đạt được thứ phía dưới, ít nhất phải có thực lực cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, em có không? Em gái Hạ Mạch cũng không được!

Nói đến đây, Hoàng Tiểu Tiên liếc mắt nhìn Đoàn Lang bên cạnh tôi, tôi biết, Hoàng Tiểu Tiên không tin tưởng Đoàn Lang, tôi không trách chị ta, mà Đoàn Lang cũng chẳng để tâm, cứ đứng im sau lưng tôi.

- chị tin tưởng em, em tin tưởng hắn, không có gì sai chứ? Con mắt nhìn người của Lý Nhất Lượng em không kém đến mức đấy!

Lúc này, tôi chỉ chỉ Đoàn Lang sau lưng, lên tiếng nói.

Hoàng Tiểu Tiên rơi vào trầm tư, thấy vậy, tôi khẽ nhíu mày, người con gái này, đã là lúc nào rồi còn lo lắng linh tinh.

Chiu!

Bỗng nhiên, một tiếng xé gió truyền đến, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên đột nhiên đại biến, ống tay áo vung lên, đẩy lui chúng tôi sang một bên, cả người Hoàng Tiểu Tiên lao tới chỗ lão già.

Hai người lại lập tức chiến đấu ác liệt, lão già kia, rất rõ ràng cũng đang phòng bị chúng tôi, cho nên hiện giờ công kích của lão ta đã cành thêm sắc bén bá đạo.

Mặt lão già này lạ hoắc, theo lý mà nói, nếu có cảnh giới Ngưng Anh điên phong tiến vào núi Cổ Tiền, ít nhiều cũng phải có chút ấn tượng mới đúng.

Nhưng lão già này, tôi lại chẳng có chút cảm giác gì!

- hiện tại không quan tâm được nhiều chuyện như vậy, không còn cách nào rồi, Đoàn Lang, anh ra tay đi, lấy được Thanh Đồng Liên Hoa Đăng, rồi chúng ta rời đi trước!

Tôi nhìn Đoàn Lang sau lưng, lên tiếng nói, nhận được mệnh lệnh của tôi, Đoàn Lang gật gật đầu, sau đó đột nhiên biến mất tại chỗ, lao thẳng tới chỗ Thanh Đồng Liên Hoa Đăng.

- thằng nhãi ranh, mày dám!

Nhìn thấy động tác của Đoàn Lang, lão già giận tím mặt, trợn mắt nghiến răng, một quyền đánh tới chỗ Đoàn Lang, không khí chung quanh ngưng đọng, quyền canh trực tiếp ngưng tụ trên không, đánh thẳng tới chỗ Đoàn Lang.

Cảm nhận khí mùi trên đó, tôi thậm chí còn cảm giác được, nếu như đòn này mà đánh trúng, cho dù là Đoàn Lang thì cũng sẽ bị thương nặng đe dọa đến tính mạng.

Lúc này, trên mặt Hoàng Tiểu Tiên lộ ra vẻ bất đắc dĩ, ném cho tôi một ánh mắt trách móc, rõ ràng, chị ta đang trách tôi chưa cho chị ta suy nghĩ kĩ đã tự tiện hành động,nhưng tôi lại lộ ra biểu tình không sao cả với Hoàng Tiểu Tiên.

Ngay sau đó, ống tay áo Hoàng Tiểu Tiên vung lên, một cái đuôi sau lưng chị ta, trực tiếp quật một cái, đập vào đòn tấn công của lão già, lập tức, đòn tấn công vỡ nát, tiêu tán vào trong không trung.

Mà Đoàn Lang cũng đã tới trước Thanh Đồng Liên Hoa Đăng, kế đó, Đoàn Lang thò tay ra, bắt lấy đèn hoa sen.

Lập tức, trên đèn hoa sen bốc lên một ngọn lửa, thân hình Đoàn Lang bị luồng năng lượng khủng bố này đẩy lùi ra sau.

Thấy vậy, không chỉ có Đoàn Lang, mà cả tôi và Hạ Mạch đều bị dọa sợ hú hồn, nhưng Đoàn Lang cắn răng, lại tiếp tục tiếp cận đèn hoa sen, ngay sau đó, tay Đoàn Lang đã nắm lấy đèn hoa sen.

Tuy rằng Thanh Đồng Liên Hoa Đăng vẫn còn đang run rẩy kịch liệt, nhưng trên người Đoàn Lang, cũng toát ra luồng năng lượng khủng bố, ùn ùn truyền vào trong Thanh Đồng Liên Hoa Đăng.

Sau khi Đoàn Lang ra tay, cuối cùng thì Thanh Đồng Cổ Đăng cũng nằm trong tay Đoàn Lang, nhưng tôi nhìn thấy hắn lúc nào cũng phải chống cự lực phản kích từ trên đèn hoa sen.

Cùng lúc đó, tôi không chút do dự, trực tiếp lên tiếng nói với Đoàn Lang:

- đi!

Nói xong, chúng tôi chạy nhanh ra khỏi sơn cốc, lúc trên đường, lòng tôi có chút nghi hoặc, bởi vì trên người Hoàng Tiểu Tiên, đáng ra phải có ngọc bội cảm ứng mới đúng, nhưng vừa rồi chúng tôi lại không cảm nhận được sự tồn tại của ngọc bội.

Lẽ nào, người đó không phải Hoàng Tiểu Tiên? Chuyện này không có khả năng, bởi vì lúc nãy lại gần Hoàng Tiểu Tiên, tôi cảm nhận được rất rõ khí mùi của chị ta, đó không còn nghi ngờ gì nữa, chính xác là Hoàng Tiểu Tiên.

Kỳ quái chính là, trên người Hoàng Tiểu Tiên không có ngọc bội cảm ứng, nói không chừng, lúc trước đã làm mất cũng không phải không có khả năng.

Tôi cùng Hạ Mạch và Đoàn Lang rất nhanh đã tìm tới một nơi vô cùng bí mật.

Sau khi tới sơn động này, chúng tôi bắt đầu vội vàng bố trí trận pháp ẩn nấp, sau đó thả ba yêu thú cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh ra ngoài.

Tránh bị người khác phát hiện, sau khi làm xong tất cả, chúng tôi mới lẳng lặng chờ đợi.

Sáng sớm ngày hôm sau, chúng tôi cảm nhận được khí mùi của Hoàng Tiểu Tiên đang tiến lại gần!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.