Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xích Huyết Thảo

Phiên bản Dịch · 1854 chữ

Chính vào lúc hai người xuất hiện, giọng nói lạnh lùng là của gã đàn ông trung niên cầm đầu, sau đó tôi cũng cảm giác được luồng lực áp bức truyền tới từ trên người bọn họ.

Hiển nhiên, Hỏa Linh Tinh đã làm cho người ta mờ mắt, nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Đoàn Lang đã thu lại hết Hỏa Linh Tinh!

Sau khi cất xong Hỏa Linh Tinh, Đoàn Lang lập tức đứng chắn trước mặt chúng tôi, khí mùi đột nhiên bạo phát.

Nhưng, bốn người trước mặt lại không có hành động nhượng bộ, tôi biết, bọn họ ỷ vào ba gã cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, một người khác thậm chí đã là cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, chỉ cần sau khi bọn họ ngăn được Đoàn Lang, thì tôi và Hạ Mạch không phải là đối thủ.

- Nếu tôi nói không thì sao?

Nhìn bốn người, tôi thản nhiên lên tiếng, trong mắt không có bất kì cảm xúc gì.

Lúc này, gã đàn ông trung niên nhìn tôi từ trên xuống dưới từ trái qua phải, trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh, kế đó nói:

- Tôi đã chú ý các cậu lâu rồi, vị cảnh giới Ngưng Anh điên phong không ở đây, chắc không phải tòi đời rồi chứ?

- Lại nói tôi cũng biết cậu có chút giao tình với hai nhà trong tứ đại cổ tộc, nhưng đã đến lúc này, cũng không còn ai có thời gian kiêng dè người khác, dù sao trong này cũng có rất nhiều bảo bối!

Gã nói xong, tôi cũng đã hiểu, hóa ra bọn chúng ra tay với chúng tôi không phải là không có nguyên do, hơn nữa còn quan sát được một thời gian rồi, xác định có thể ăn được chúng tôi xong, mới xuống tay với chúng tôi.

- ừm, phân tích không tồi, đáng tiếc, chỉ sợ khiến ông thất vọng rồi, nếu chỉ dựa vào bốn người các ông mà muốn đạt được bảo vật trên người chúng tôi, e rằng không có dễ dàng như vậy!

Tôi gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười vô hại, cất tiếng nói.

Ngay khi tôi nói xong, trên mặt gã đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện biểu cảm lạnh giá.

- động thủ!

Tiếng hô của gã vang lên, lập tức, mấy thân hình đột nhiên lao tới chỗ chúng tôi, sau khi gã lao lên, ba người đứng sau gã cũng phóng tới, cùng lúc đó, Đoàn Lang đứng trước tôi lại như một tòa tháp sắt, trực tiếp bắn ra ngoài.

Hạ Mạch bên cạnh cũng hóa thành tàn ảnh, phi vụt ra, một tay tôi vung lên, một con yêu thú xuất hiện trước mặt tôi, há miệng gầm gừ.

Gừ…..

Trên người Chung Mãng Hổ mang một luồng khí thế hung ác kinh người, thực lực lúc đầu của Chung Mãnh Hổ là Tam Khí Ngưng Anh, sau khi thu phục hắn, tôi lập tức đưa cho hắn một cây Ngưng Hồn Thảo, hiện tại, thực lực của Chung Mãng Hổ đã là Tứ Khí Ngưng Anh.

Khí thế khủng bố lập tức lan ra, ập thẳng vào người gã đàn ông trung niên.

- đây là? Yêu thú cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh? Sao lại có thể như vậy?

Sắc mặt gã đại biến, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ, lộ ra thần sắc không thể tin nổi, thấy vậy, tôi cười lạnh, lên tiếng:

- thật ngại quá, lúc trước tôi quên không nói với ông, trên đường tôi đã kết giao được với một người bạn yêu thú!

Tôi nói xong, Chung Mãng Hổ cuối cùng cũng không còn chần chừ, đối với công kích không chút lưu thủ của Chung Mãng Hổ, tôi không ngăn cản, bởi vì lúc bọn người kia nhắm vào chúng tôi, đã hạ sát tâm, ở trong này, chỉ cần là người muốn ra tay với bạn, thì đều không quan tâm khách khí, giết người, là chuyện thường!

Đối với ba người cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh khác, tôi không cần ra tay, bởi vì giờ phút này, tên kia đã chủ động qua hỗ trợ.

- Lý đạo hữu, lúc trước là chúng tôi không đúng, tôi sẵn lòng dùng năm mươi vạn trung phẩm linh thạch đền tội!

Không đến một phút, gã đàn ông lúc trước tràn đầy tự tin, lập tức xuống nước cầu xin tôi tha thứ, thấy như vậy tôi không khỏi cười lạnh, nhìn gã nói:

- Đối với một người muốn giết tôi, năm mươi vạn linh thạch là xong xuôi rồi sao? Mạng của ông rẻ mạt vậy à?

Miệng lên tiếng, nhưng tôi lại không kêu Chung Mãng Hổ dừng tay, ngay khi tôi nói xong, một tiếng thét thảm vang lên, gã thanh niên bị Chung Mãng Hổ xé thành hai mảnh.

Mười phút sau, trận đấu kết thúc, bốn người không một ai may mắn sống sót, đối với trận đấu bên này, hoàn toàn không có quá nhiều người để ý, bởi hiện tại trong cả núi lửa, cũng đều đang có vô số các cuộc chiến.

Bởi vì trong đây là một không gian trống trải, âm thanh của các trận đấu cũng càng thêm kinh thiên động địa.

- Tiểu hắc, tiếp tục!

Sau khi chấm dứt trận đấu, tôi lại thu Chung Mãng Hổ và cổ tay, có lẽ lúc trước đã có người nhìn thấy, nhưng cũng khó tránh khỏi bị người khác để ý, nói không chừng lát nữa lại có người chĩa nòng súng vào đầu để cướp giật.

Chuyện này không chắc chắn được! chúng tôi lại tiếp tục đi tiếp, lập tức, tôi nhìn thấy ở một nơi nào đó, có mấy người sắc mặt lộ ra vẻ kinh hỉ, mà trong tay một người, còn có một cây dược thảo màu đỏ, bên trên còn hiện lên những đường ‘mạch máu’, giống như là có máu đang lưu động bên trong.

- Chủ nhân, mau cướp lấy thứ đó, Xích Huyết Thảo, có thể nâng cao lực huyết mạch của ngươi!

Chính lúc tôi nhìn thấy cây dược thảo, thì trong đầu lại vang lên tiếng nói kích động của kiếm linh, nghe kiếm linh nói vậy, tôi không khỏi lộ ra một nụ cười sảng khoái.

Bởi vì cho dù kiếm linh không nói, cho dù thứ đó không có tác dụng với tôi, nhưng tôi cũng sẽ ra tay, bởi vì đây lại là một đám người quen.

Trực tiếp đi thẳng tới bên đó, Hạ Mạch và Đoàn Lang đi sát theo sau, tới trước mặt bốn người, cả bốn người đều vô cùng cảnh giác nhìn tôi chằm chằm, tôi nhìn một thân ảnh trong đó, thản nhiên lên tiếng:

- Trương Truyền, đã lâu không gặp!

Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra từ trong miệng tôi, lúc trước khi vào bên trong tôi đã chú ý thấy rồi, người của Thái Cực Môn cũng đến đây, nếu đã tiêu diệt được người của Thần Kiếm Môn không có lý gì lại buông tha cho Thái Cực Môn, không ngờ mới nhanh như vậy đã chạm mặt.

Nếu nói là ‘oan gia ngõ hẹp’, một chút cũng không sai, không gian trong này rộng rãi mênh mông, tình cờ gặp phải người của Thái Cực Môn, thậm chí, trong tay bọn chúng còn có bảo vật có lợi lớn cho tôi.

- Là mày?

Trương Truyền ngây người một lát, đột nhiên phản ứng lại, ánh mắt gắt gao nhìn tôi chằm chằm, người này, thời điểm vây giết tôi sảng khoái như vậy, xuống tay cũng không phải tàn độc bình thường, thế nhưng lại sắp quên tôi rồi?

- Trương trưởng lão, ông không đúng rồi, chúng ta dù sao cũng từng trải qua sinh tử với nhau, ông làm sao lại sắp sửa quên tôi rồi!

Mặt tôi treo một nụ cười lạnh nhìn ông ta, lập tức cất tiếng nói.

Nhưng, đối với lời nói chế giễu của tôi, Trương Truyền lại lộ ra ánh mắt cảnh giác, nhìn Hạ Mạch và Đoàn Lang bên cạnh tôi, đánh giá một lúc lâu, mới lên tiếng:

- Thằng ranh, lẽ nào mày cho rằng dựa vào hai người này, còn có thể báo được thù ngày hôm đó?

Sắc mặt Trương Truyền lạnh như băng, tôi nhìn ra vẻ thăm dò trong đáy mắt ông ta, người này rõ ràng đang thử tôi, rất rõ ràng, ông ta cũng biết sự tồn tại của Hoàng Tiểu Tiên, mà hiện tại, đang tìm hình bóng của Hoàng Tiểu Tiên.

- Ông đừng nhìn nữa, cho dù không có cảnh giới Ngưng Anh điên phong,muốn giết bốn người các ông, hẳn là dễ như ăn kẹo!

Tôi không tiếp tục pha trò với ông ta, mà lập tức lên tiếng.

Ngay khi tôi nói xong, một lão già đứng sau lưng Trương Truyền đột nhiên lạnh giọng quát lên:

- Ngạo mạn, hôm nay tao cho mày biết thế nào là không biết trời cao đất dày!

Tiếng quát vừa dứt, khí mùi khủng bố liền lan truyền tới chỗ chúng tôi, Đoàn Lang lập tức ra tay,sắc mặt tôi giá lạnh, trong bốn người của Thái Cực Môn, cũng chỉ có Trương Truyền và lão già lúc trước lên tiếng thực lực tương đối mạnh.

Lão già kia cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, còn Trương Truyền Tam Khí Ngưng Anh điên phong, hai đệ tử trẻ tuổi còn lại căn bản chỉ là chuyện nhỏ.

- Chung Mãng Hổ, bám trụ người này cho ta, đợi ta quay lại giết!

Chung Mãng Hổ lại lần nữa xuất hiện trước mặt tôi, tôi nhìn Trương Truyền, đột nhiên lên tiếp, cùng lúc đó, tôi nhìn Hạ Mạch bên cạnh.

- Tâm trạng của cô không tốt, không cần ra tay, lần này ra ngoài, hy vọng cô nói chuyện trong lòng mình ra cho tôi nghe!

Tôi nghiêm túc nói với Hạ Mạch, Hạ Mạch nhìn tôi, cũng không nói gì, tôi trực tiếp phóng ra, trong tay nắm chặt trường kiếm.

( tiết lộ xíu là Hạ Mạch thần bí lắm, hai đứa chúng nó cứ ngược nhau mãi ;(( )

Để lại Trương Truyền ngây như phỗng ở trước mặt Chung Mãng Hổ, thân người tôi đã đứng đối diện với hai gã đệ tử trẻ tuổi.

Lúc vây giết tôi, đệ tử của ba tông môn không dưới một trăm, mà hai người này thân là đệ tử nổi bật của Thái Cực Môn, lúc ấy, đương nhiên cũng có mặt tại hiện trường.

Kiếm quang lóe lên, tôi không chút lưu tình!

Giết xong hai gã đệ tử cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, khi tôi lại lần nữa xuất hiện, thì đã ở trước mặt Trương Truyền.

- Cái ngày ông đuổi giết tôi, không biết đã từng nghĩ tới hiện tại chưa?

Tôi gằn giọng nói một câu, đồng thời, chân nguyên trong người đương nhiên cũng đã hoàn toàn bùng nổ!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.