Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc chiến truyền thừa

Phiên bản Dịch · 2004 chữ

Phương Thốn Sơn, nhà họ Cơ, nhà họ Lục, nhà họ Vương!

Tám kẻ mạnh cạnh giới Ngưng Anh điên phong, lúc này đang bao vây hỏa kỳ lân vào giữa, nhưng chênh lệch giữa cảnh giới Ngưng Anh và ngộ đạo, không phải tám người cảnh giới Ngưng Anh điên phong có thể bù lại.

Giờ phút này mấy người đều nhìn nhau một cái, ánh mắt của cả đám đều nặng nề.

Tuy rằng mọi người đều là đối thủ cạnh tranh của nhau, nhưng hiện tại ai ai cũng nhìn đối phương, rõ ràng, lúc này, không hợp tác mà muốn đạt được bảo bối, căn bản là chuyện không thể.

Khí thế của cả đám người đều kéo lên cực hạn.

- Các vị, lúc này, tạm thời vẫn phải làm suy yếu thực lực của thứ này đi, thì mới bàn đến mặt khác!

Một vị trưởng lão nhà họ Cơ lên tiếng, khi ông ta nói xong, nhưng người còn lại lần lượt gật đầu,

Lúc này, một lão già của Phương Thốn Sơn cũng nhìn xuống phía mọi người, lên tiếng:

- Chư vị, muốn tranh đoạt bảo vật, thứ đó nhất định phải xử lý, nếu ai dám làm biếng, đến lúc đó đừng trách tất cả chúng ta trở mặt!

Hiện tại, trong đây có nhiều người như vậy, tuy rằng đã có rất nhiều người bởi vì tranh đoạt bảo vật mà ngã xuống, nhưng phỏng chừng cũng còn lại vài trăm, trong những người này, nếu như nói không có ai định ‘ngồi mát ăn bát vàng’, thì tuyệt đối không có khả năng, nhưng hiện tại nếu đã nói ra lời này, thì nhất định phải suy xét cẩn thận.

Nếu bạn muốn giở trò, không phải là không thể, nhưng với điều kiện đầu tiên là bạn phải chuẩn bị tâm lý chịu đựng lửa giận của rất nhiều người ở đây, bằng không, tốt nhất đừng làm bậy.

Tôi nhìn Đoàn Lang bên cạnh,trầm giọng nói:

- Lát nữa cố gắng chút là được, dù sao tình cảnh cũng quá mức hỗn loạn, không cần mù quáng tranh đoạt gì cả.

- Đương nhiên, thuộc tính mà anh tu luyện rất giống với nơi này, tôi không phản đối anh tranh đoạt truyền thừa, nhưng, tất cả đều phải đảm bảo bản thân an toàn, thì mới bàn tiếp!

Thực ra đối với truyền thừa, tôi cũng không cảm thấy nhất định phải đạt được, tôi thấy Tang Sinh Kinh trên người mình, đã là một vật nghịch thiên, mức độ thần bí của đồ vật này, khiến tôi cảm thấy có lẽ không kém gì truyền thừa của kẻ mạnh, không phải là tôi phóng đại, nhưng đây là kết luận sau một thời gian dài đạt được Tang Sinh Kinh của tôi.

Phía sau Tang Sinh Kinh, còn có rất nhiều nội dung chưa được tôi khai quật, tôi nghĩ nếu tôi tiếp tục đạt được những thứ phía sau, vậy thì thực lực của chính mình vẫn sẽ tăng lên,

Tôi có cảm giác, muốn lại biết được nội dung phía sau Tang Sinh Kinh, chỉ sợ phải tiến vào cảnh giới Ngưng Anh, bằng không, căn bản không thể biết được nội dung sâu xa huyền bí ở mặt sau.

Giờ phút này, Đoàn Lang gật đầu với tôi, hít sâu một hơi, chúng tôi bao thẳng tới chỗ hỏa kỳ lân, có điều chúng tôi trở thành đội “số hai’, bởi đội thứ nhất, chính là tám kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

Cũng không phải là vì những tông môn khác không có cảnh giới Ngưng Anh điên phong, bọn họ không muốn bước lên, là bởi vì những tông môn khác không có trình độ như tứ đại cổ tộc, hoặc là cảnh giới Ngưng Anh điên phong đã là năng lượng đứng đầu của tông môn nào đó rồi, nếu một kẻ mạnh của tông môn không còn, không có người bảo hộ tông môn, mà những tông môn hiện tại, ai mà không có kẻ thù lợi hại, đây không phải chuyện đùa,

Nếu lúc đó kẻ thù tìm tới cửa, ai cũng không dám cam đoan không xảy ra vấn đề gì, căn cơ tông môn nếu như bị tổn hại, vậy thì mới không thể nào bù đắp.

- Động thủ!

Không biết là ai hô lên một tiếng, tôi cảm giác được nơi này lập tức bùng nổ, mọi người trực tiếp ra tay tấn công hỏa kỳ lân.

Gừ!

Một tiếng gầm kinh thiên động địa truyền ra, ngọn lửa khủng bố dường như lập tức bùng lên, bay thẳng đến trước mặt tất cả những người xung quanh.

Trên người đám tu sĩ, đều truyền ra khí mùi khủng bố, chống đỡ sức nóng khủng khiếp này, sắc mặt tôi trầm xuống, minh hỏa trong người lập tức xuất hiện, sau đó bao vây thân người tôi và Hạ Mạch vào trong, về phần Đoàn Lang, tôi thấy hắn hình như còn đang hấp thu năng lượng đó.

Ngọn lửa khủng bố đã bị tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong chống đỡ không ít, hơn nữa hỏa kỳ lân cũng không có nhiều trí tuệ, bằng không với uy lực đó, chỉ e cũng không phải cục diện như bây giờ.

Trên thân hỏa kỳ lân, bị trúng vô số đòn tấn công, các đòn tấn công trực tiếp rơi lên thân người đỏ lửa, ngay tức khắc, ngọn lửa bị đánh bay tán loạn, nhưng hỏa kỳ lân dường như không hề cảm nhận thấy đau đớn.

Cả đám tu sĩ hai mắt đỏ au, công kích trong tay chưa từng yếu đi.

Lúc này, hỏa kỳ lân phóng lên cao, bốn chân đạp xuống phía dưới, ngay sau đó, trên bốn dấu chân, không ngờ lại có những đường văn thần bí.

Ngay cả tám gã Ngưng Anh điên phong ở trước, mặt đều biến sắc, nhìn bốn đường văn trên dấu chân, sắc mặt cực kỳ nặng nề.

Lập tức, khí mùi của bọn họ tức khắc bạo phát, trở nên vô cùng hùng hậu, cả đám người cứ như sắp sửa thi triển hết sức lực, công kích trong tay không ngừng đè xuống dấu chân kỳ lân.

ầm ầm ầm…….

Thình……

Hai đòn tấn công va chạm, tiếng nổ kịch liệt truyền khắp cả sơn động, cả núi lửa bắt đầu rung lắc mạnh, cả đám giật mình nhìn một màn trước mắt, bởi vì sợ ngọn núi này sẽ sụp đổ, phải biết rằng nếu như vậy, thì sống sót ra ngoài, cũng chẳng còn mấy người!

Gừ gừ gừ!

Tiếng gầm gừ phẫn nộ không ngừng truyền ra từ trong miệng hỏa kỳ lân, trên thân người nó, ngọn lửa bốc lên hừng hực, hai cái râu rồng đỏ rực như hai cái roi dài, hất thẳng ra tứ phía.

Sau khi cái đầu vung vẩy, râu rồng không ngờ lại dài ra, quất thẳng đến chỗ mọi người.

Cảm thụ được ngọn lửa khủng bố, công kích trong tay tôi chưa từng dừng lại, đồng thời cũng định thử đến gần hỏa kỳ lân.

Ngay sau đó, tôi nhìn thấy trước mặt mình có một gã đàn ông, lợi dụng khẽ hở, trực tiếp hóa thành tàn ảnh, bắn thẳng lên, mục tiêu chính là hỏa kỳ lần ở giữa.

Thực lực của người này là Tam Khí Ngưng Anh, nhìn dáng vẻ, hẳn là trưởng lão của tông môn nào đó, lúc này sắc mặt có chút điên cuồng, hình như nghĩ rằng tiến lại gần hỏa kỳ lân còn có thể đạt được truyền thừa.

Nhưng, ngay khi gã đến gần hỏa kỳ lân, tám tên cảnh giới ngưng Anh điên phong đều không hề để ý, lập tức, hỏa kỳ lân há to miệng, hút một hơi, sắc mặt gã đàn ông tuyệt vọng, bởi vì một lực hút khủng bố, đã hút cả người gã vào trong miệng kỳ lân.

Một màn này, gần như đều đã bị tất cả mọi người nhìn thấy rõ, gã đàn ông trực tiếp bị hút vào trong bụng hỏa kỳ lân, hỏa kỳ lân thân cao chừng hơn ba mét, thoạt nhìn vô cùng khổng lồ, mờ giờ phút thân hình gã đàn ông bị hút vào trong, phát ra một tiếng thét thê lương, ngay sau đó, biến mất vào trong bụng.

Nhưng bởi vì thân thể hỏa kỳ lân trong suốt, tất cả mọi người đều nhìn thấy, thân mình gã đàn ông trực tiếp bị thiêu cháy không còn chút dấu vết gì.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, xem ra, muốn lợi dụng sơ hở không chỉ có mỗi gã đàn ông này, rất nhiều người đều âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt đều đã nói bọn họ đang cảm thấy may mắn, nếu phía trước mình cũng kích động như vậy, chỉ sợ hiện tại đến xương cốt cũng chẳng còn!

Giờ khắc này, hai cái râu rồng hóa thành roi lửa quét ngang trên không, ai nấy đều bắt đầu rút lui, không dám nếm thử, trong đó có một người chậm một bước, cả người bị đánh trúng, giây tiếp theo, thi thể biến thành hai nửa, ánh mắt không cam lòng.

Nhìn thấy vậy, lòng tôi không thể không trở nên nặng nề, một màn này, thật sự quá đỗi đáng sợ, thực lực của hỏa kỳ lân, chính là cảnh giới Ngộ Đạo chân chính, nếu nhiều thêm chút trí tuệ, những người có mặt tại hiện trường, chỉ sợ đều không còn ai có thể sống sót.

Không biết vị mạnh siêu cấp kia đã ngã xuống bao nhiêu lâu, nhưng một con dị thú tùy ý ngưng tụ, lại có thể khủng bố đến vậy.

Cảnh giới Nhập Đạo, thực lực như thế, chẳng phải có thể lên trời xuống đất rồi hay sao?

Trong lòng kinh hãi không thôi, muốn đạt được truyền thừa, chỉ sợ thật sự không dễ dàng, mà lúc này, lòng tôi bắt đầu trở nên lo lắng, không biết tình hình bên chỗ Hoàng Tiểu Tiên thế nào rồi.

Truyền thừa bên này đã nguy hiểm như thế, vậy bên Hoàng Tiểu Tiên sẽ như thế nào? Tuy rằng Hoàng Tiểu Tiên lúc trước rất ung dung, nhưng tôi không thể không lo lắng.

- Hy vọng, chị không sao cả!

Lòng tôi âm thầm cầu nguyện, cảnh ngộ của Hoàng Tiểu Tiên thật ra cũng không khác tôi lắm, gia tộc của chị ta bị đảo lộn, phụ thân mất tích không rõ đang ở đâu, mục tiêu của chị ta là cứu mẫu thân, tìm phụ thân.

Hiện tại mục đích đầu tiên đã đạt được, nhưng nguyện vọng thứ hai vẫn chưa hoàn thành, có lẽ là có cảnh ngộ giống tôi, cho nên tôi và Hoàng Tiểu Tiên đều thấy đồng cảm với đối phương.

Hơn nữa, chị ta ở bên cạnh tôi, có thể nói đã trợ giúp tôi không ít!

Gừ!

Một tiếng rống kéo tôi về thực tại, tôi ngẩng đầu nhìn, thấy Đoàn Lang đã tiếp cận đội đứng hàng đầu, tôi biết, trong lòng Đoàn Lang vô cùng khát vọng trở nên mạnh hơn, cho nên vận may này, hắn đương nhiên cũng muốn đạt được.

Ngược lại, tôi lại có cảm giác Hạ Mạch không mấy hứng thú với truyền thừa, có điều tôi biết, trong lòng Hạ Mạch nhất định có tâm sự, chỉ là không biết do chuyện gì gây nên.

Lúc này, không biết là ai hét lớn một tiếng!

- Mau tránh ra, có ngọc giản bay ra ngoài!

Khi âm thanh vang lên, tôi vội vàng ngẩng đầu nhìn, lập tức, nhìn thấy sau khi bị trúng những đòn công kích không ngừng, ngọc giản bắt đầu bay ra từ trong bụng kỳ lân!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.