Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

truyền thừa chân chính

Phiên bản Dịch · 1921 chữ

Nhìn thấy ngọc giản bay vút ra, rất nhiều người trong nháy mắt đã trở nên điên cuồng, chen chúc nhau phóng tới chỗ ngọc giản, những con người phía trước đang vô cùng đoàn kết, giờ phút này lại ra tay với nhau.

Tiếng kêu thét thảm thiết không ngừng vang lên! mà tôi nhìn Chung Mãng Hổ một cái, lập tức Chung Mãng Hổ gầm lên một tiếng, cả thân thể cao lớn đột nhiên phóng ra, bay thẳng đến chỗ ngọc giản trên không, ngoặm vào trong miệng.

Khi Chung Mãng Hổ trở về bên người tôi, miệng hắn nhả ra hai miếng ngọc giản đỏ lửa! ngay sau đó, ngọc giản “tại vị” ở trên không chưa tới vài giây, đã hoàn toàn biết mất.

Không thể không nói, tốc độ của những người này không phải nhanh bình thường, chỉ là hiện tại rất nhiều tu sĩ đã bị thương, trên người bọn họ mang rất nhiều thương thế, thậm chí, có người còn rơi vào trong nham thạch nóng chảy, chỉ vài giây ngắn ngủi đã mất đi tính mạng.

Nhưng, sau khi ngọc giản bị cướp hết, trận chiến lập tức dừng lại, bởi vì hỏa kỳ lân lại lần nữa tức giận, ngọn lửa trên người tăng vọt, ép rất nhiều người loạng choạng lui về phía sau.

Giờ phút này, những người lúc trước không đạt được ngọc giản hai mắt bắt đầu đỏ au, gắt gao nhìn chằm chằm vào trong bụng hỏa kỳ lân, bởi vì bên trong vẫn còn rất nhiều ngọc giản, có lẽ công kích mãnh liệt thêm lần nữa, ngọc giản sẽ lại bắn ra!

- Các vị, thứ này tuy rằng mạnh, nhưng trí thông minh kém, thêm ít sức lực đi!

Một vị trưởng lão nhà họ Cơ sắc mặt âm trầm, ông ta nhìn những người phía dưới, đột nhiên lên tiếng, muốn có được truyền thừa của cảnh giới Nhập Đạo, đến ngay cả tứ đại cổ tộc cũng không muốn buông tha.

Cho dù lực lượng của tứ đại cổ tộc đã rất hùng hậu, nhưng truyền thừa của kẻ mạnh, không còn nghi ngờ gì nữa sẽ lại là phần lực lượng lớn trong tài nguyên của gia tộc.

Khi người này nói xong, tôi nhìn thấy công kích của tám gã Ngưng Anh điên phong càng thêm khủng bố, hỏa kỳ lân bị các đòn tấn công khủng bố đánh vào người, nhưng không phát ra bất kì tiếng kêu nào, chỉ không ngừng truyền ra những tiếng gầm gừ.

Ngọn lửa trên thân hỏa kỳ lân bắt đầu tiên tán, dù sao năng lượng trên người hỏa kỳ lân cũng không thể khôi phục, cho nên bị tiêu hao lâu như vậy, rõ ràng hỏa kỳ lân cũng yếu đi.

Nửa tiếng sau, ngọc giản trong người hỏa kỳ lân lại lần nữa bắn ra, lần này có mấy chục miếng bay lên, mà Chung Mãng Hổ, lại chiếm được thêm hai miếng.

Không thể không nói, cạnh tranh thật sự quá mức khốc liệt, phải biết rằng, nhiều người như vậy, lúc nào cũng phải phòng bị, những người khác sẽ đánh lén mình!

Dưới tình huống này, bất luận là kẻ nào cũng không dám lấy nhiều, dù sao nhiều người ra tay như thế, một mình ông chiếm quá nhiều, vậy thì không chỉ đắc tội với một người.

Cho nên cho dù tứ đại cổ tộc và người của Phương Thốn Sơn đều để lại một ít cơ duyên cho mọi người, nhưng dưới tình hình này, ai cũng không muốn gây thù chuốc oán với quá nhiều người.

Thân hình của hỏa kỳ lân trở nên dần nhạt màu, ngọc giản trong bụng hỏa kỳ lân chỉ còn lại một nửa, nhưng khí thế trên người hỏa kỳ lân đã suy yếu không ít.

Tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong cũng đã cảm nhận được biến hóa này, tấn công dồn dập lâu như vậy, càng lúc càng thêm mật thiết, độ phối hợp cũng có vẻ đã tăng cao.

Thình!

Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, tất cả mọi người đều bị âm thanh này chấn kinh, giây tiếp theo mọi người phát hiện, hỏa kỳ lân lập tức nổ tung, ngay cả tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong cũng bị lực xung kích này đánh bay ngược ra sau.

Vụ nổ này xảy ra có chút đột ngột, tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong căn bản không kịp phản ứng, ngay cả rất nhiều kẻ mạnh Tứ Khí Ngưng Anh đứng sau tám gã, cũng bị luồng năng lượng này đánh vào người, phun ra một ngụm máu tươi.

Khí thế khủng bố đã đánh trọng thương tám gã Ngưng Anh điên phong và những tên Tứ Khí Ngưng Anh, giờ phút này, ngọc giản còn sót lại trong bụng kỳ lân cũng bắn ra, bắn về bốn phương tám hướng,

Mọi người lại lần nữa phát điên, chưa đến mười giây sau, ngọc giản đã hoàn toàn biến mất, hỏa kỳ lân cũng không còn thấy đâu, ở giữa nơi phát ra tiếng nổ, hiện lên một miếng lệnh bài màu đỏ, mặt trên có một ngọn lửa.

Ngoài thứ đó ra, cũng không thấy còn thứ nào khác nữa.

- Đó là cái gì?

- Hình như là một miếng lệnh bài?

- Lẽ nào đồ vật này chính là truyền thừa của vị đó sao?

- ……..

Những tiếng bàn tán rì rầm vang lên xung quanh, ai ai cũng nhìn ngọc bài trên không trung, ngay lập tức, quân chủ lực ban nãy, trực tiếp bay lên khoảng không, sắc mặt ai cũng trở nên có chút khó coi.

Nhìn chằm chằm ngọc bài trên không, những thân ảnh lần lượt bắn ra, mục tiêu rõ ràng là ngọc bài.

Mặc kệ đồ vật này có phải truyền thừa hay khong, nhưng đoạt lấy tóm lại vẫn không có sai, từng thân ảnh lao như bay tới chỗ đồ vật kia, tôi thậm chí còn nhìn thấy cả Đoàn Lang.

Nhưng không đợi những người này tới gần, ngọc bài gần như không chút do dự, bay thẳng xuống phía dưới, vài giây ngắn ngủi, ngọc bài đã chui vào trong nham thạch nóng hổi, khiến tất cả những người có mặt tại hiện trường đều trợn mắt há mồm.

- Truyền thừa đâu?

Có người không cam lòng kinh hô, không ai trả lời hắn, cả đám đều ném ánh mắt không thể tin nổi vào trong nham thạch.

- Những ngọc giản lúc trước chúng ta đạt được có lẽ không phải là truyền thừa của vị tiền bối này? Chẳng nhẽ ngài ấy đã phân tán truyền thừa của mình? Chia năm xẻ bảy?

Trầm ngâm một hồi lâu, không biết là ai lên tiếng nói một câu, đám người đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, bởi vì phán đoán này không phải là không có khả năng, dù sao những ngọc giản lúc trước chúng tôi cướp đoạt, cũng khoảng mấy trăm miếng.

Nếu như vị kia thật sự đã phân tán truyền thừa của mình, vậy thì ngọc giản mà chúng tôi đạt được cũng chỉ có từng ấy.

Mà lúc này, đột nhiên nham thạch phía dưới lại lần nữa cuồn cuộn, động tĩnh này đã thu hút ánh mắt của mọi người.

- Phía dưới chắc không phải vẫn còn gì đó chứ?

- Mẹ nó, một con hỏa kỳ lân đã đủ làm người ta chịu đủ rồi, lẽ nào vẫn còn thứ khác?

Lúc này, ngay cả trưởng lão của Phương Thốn Sơn cũng không kiềm được phun ra một câu chửi thề, phải biết rằng hỏa kỳ lân vừa phát nổ khi nãy, có thể nói là có lực công kích rất mạnh, lúc này tôi cảm giác được, khí mùi trên người mấy gã Ngưng Anh điên phong đã yếu ớt.

Ùng ục…..

Nham thạch nóng chảy không ngừng quay cuồng, thoạt nhìn khiến lòng người bất an, nếu phía dưới thật sự vẫn còn thứ khủng bố như hỏa kỳ lân, vậy tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong này nói không chừng đều không chống lại nổi nữa,

Lúc này Đoàn Lang đã quay về bên tôi, khí mùi của Đoàn Lang cũng không ổn lắm, vội vàng hỏi hắn có làm sao không?

Sắc mặt Đoàn Lang nhợt nhạt, lắc lắc đầu, đối với việc lúc trước hắn đã gặp được những cơ may gì, tôi cũng không hỏi quá nhiều.

Lúc này, nham thạch đột nhiên chảy ngược xuống phía dưới, rất nhanh, nham thạch đã hoàn toàn biến mất, cảnh tượng phía dưới lộ ra trước mặt mọi người.

Chỉ thấy ở giữa có một bệ đá, bên trên còn có một hộp ngọc màu đỏ lửa, hiện tại, bên trên hộp ngọc, chính là ngọc bài màu đỏ lúc trước, ngọc bài chạm vào hộp ngọc, hộp ngọc trực tiếp mở ra.

Lộ ra cảnh tưởng bên trong, chỉ thấy trong hộp ngọc, có một cuốn tranh*, dường như còn bị bao quanh bởi một ngọn lửa đỏ, nhìn rất đáng sợ.

- Cái đó….. mới đúng là truyền thừa!

Nhìn thấy một màn trước mắt, cả đám đều hoảng hốt nhìn hộp ngọc ở giữa, hiện tại, dù thằng ngốc cũng nhìn được ra, thứ phía dưới, chính là truyền thừa mà chúng tôi đang tranh đoạt.

- Truyền thừa là của tôi!

- Cút ngay cho tôi…..

Những tiếng la hét lập tức truyền ra khắp sơn động, chính lúc này, rất nhiều tu sĩ đều không quan tâm bất cứ điều gì, lao tới chỗ hộp ngọc.

Nhưng, chỉ có người lý trí, mới không hành động thiếu suy nghĩ như vậy, mấy tên đó đã bị truyền thừa làm mờ mắt, mà truyền thừa, thì làm sao có thể dễ đạt được như thế.

Đây chính là truyền thừa của kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo, nếu như thật sự dễ lấy, thì lúc trước sao phải trải qua biết bao khó khăn?

Lại thử suy tính lại, coi như bạn thật sự ‘đắc thủ’ rồi, nhưng bị nhiều người nhìn thấy như thế, nếu muốn mang truyền thừa đi, chỉ sợ cũng không phải chuyện đơn giản!

Tuy rằng rất nhiều người đều liều lĩnh phóng vọt xuống dưới, nhưng vẫn có rất nhiều người không lỗ mãng, hiện tại, chỉ đứng chừng mắt nhìn đám người đang lao xuống.

Nhưng, khi thân hình những người này chạm vào mặt đất bằng phẳng, thì đột nhiên, cả người thình lình đứng khựng lại tại chỗ.

Không sai, là lập tức đứng im bất động, một màn này khiến rất nhiều người tỏ ra khiếp sợ, đồng thời lại có người như đã dự liệu ra, không quá ngạc nhiên.

Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy bước chân của bọn họ chậm lại, nhưng mỗi lần di chuyển chỉ được vài milimet.

- Cứ như có gì ấy đang ngăn bọn họ lại!

Tôi khẽ cau mày, phát hiện ra điểm không bình thường, tôi thấy trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ đau đớn, biểu cảm giãy dụa, giống như đang bị một ngọn núi đè xuống.

Thấy thế, cả đám bắt đầu chậm rãi nhảy xuống dưới, hiện tại, nham thạch đã hoàn toàn biến mất không chút dấu vết, cũng không biết đã đi đâu!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.