Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lựa chọn

Phiên bản Dịch · 2341 chữ

Chương 524: truyền thừa đắc chủ

(tức là truyền thừa đã tìm được chủ nhân)

Truyền thừa còn có thể tự mình lựa chọn? thật không phải chơi khăm người ta bình thường, nói như vậy, nhiều người thế này hao tâm khổ tứ trải qua ngàn vạn khó khăn, nếu không được chọn, chẳng phải có chút buồn bực sao?

Có điều việc này cũng có lợi, chỉ cần đến được đây, thực lực cũng không quá mạnh, nhưng vẫn có cơ hội đạt được truyền thừa.

Tất cả chúng tôi đều bị ngăn lại ở khoảng cách phạm vi ba mét, mọi người đều nhìn chằm chằm bệ đá, nhưng lại không động đậy nổi.

- Con mẹ nó, chuyện gì đây?

Lúc này, tiếng nói trầm trầm của một vị Tứ Khí Ngưng Anh vang ra, giọng nói rõ ràng có chút buồn bực.

Thực lực của người này tuy rằng không mạnh nhất, nhưng ông ta lại phản ứng lại nhanh nhất, tính theo khoảng cách gần bệ đá, thì ông ta xếp thứ ba.

Xếp thứ nhất chính là Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si, khoảng cách giữa hai người rất nhỏ, gần như là song song, sau đó là Lục Thanh Sơn và Vương Diệu, còn có cả Đoàn Lang.

Về phần tôi, lúc trước cũng không chú ý quá nhiều, có lẽ bởi vì tôi không ham hố truyền thừa cho lắm, bằng không, cũng không thể không phản ứng lại.

Trạng thái quỷ dị này kéo dài khoảng nửa tiếng, đột nhiên, có vài người có thể động đậy.

Đoàn Lang, Lục Thanh Sơn và Vương Diệu động đậy được rồi! nhưng sắc mặt bọn họ có chút ngơ ngốc, ngơ ngẩn phóng lên trước, cuối cùng ngồi khoanh chân xuống trước bệ đá, bên trên cuộn tranh trong hộp ngọc, toát ra một tầng ánh sáng đỏ lửa, bao phủ bọn họ vào trong, mà mấy người bọn họ, lại ‘đóng cửa ngồi thiền’.

- Sao lại thế này? Sao lại chỉ có bọn họ cử động được?

Chính lúc này, một gã trưởng lão nhà họ Cơ không chịu nổi, đột nhiên hét lớn thành tiếng, bởi vì Cơ Thánh Thiên nhà họ Cơ vẫn chưa có động tĩnh gì.

Ngay cả bản thân Cơ Thánh Thiên cũng nhíu chặt mày, nhưng không nói nửa lời, còn trên mặt Kiếm Si, lại nhìn không ra có cảm xúc gì.

Chỉ là ánh mắt, chưa từng rời khỏi bệ đá.

Mà lúc này, tôi cảm giác được có một luồng năng lượng quét ngang qua người tôi, không ngừng ‘điều tra’, ngay sau đó, không biết vì sao, luồng năng lượng này lại khiến cho Tang Sinh Kinh trong đầu tôi rung lên.

Luồng năng lượng đó giống như đụng phải cái gì đó khủng bố lắm, trực tiếp rút đi như thủy triều.

Lòng tôi nghẹn lại, đây là tình huống gì? Lẽ nào đó là năng lượng mà vị kia để lại sao? Nhưng vì sao chỉ dừng lại trên người tôi một lúc đã rời đi?

Điều này khiến tôi vô cùng khó hiểu.

- Kiếm linh, ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?

Trong lòng vội vàng hỏi kiếm linh, lúc này kiếm linh chần chừ một lúc lâu, mới lên tiếng:

- Chủ nhân, e rằng là bởi vì ngươi không có duyên với thứ này!

Nghe kiếm linh nói vậy, tôi hơi sửng sốt, không đúng, kiếm linh không cảm nhận được sự tồn tại của Tang Sinh Kinh, Tang Sinh Kinh ở bên trong cơ thể tôi, dưới tình huống bình thường, hẳn là ngoài dấu vết trên cổ tay ra, thì đây là thứ thần bí nhất.

Không, chuẩn xác mà nói, còn thần bí hơn cả dấu vết trên cổ tay!

Không đúng, ông nội nó, tôi loạn hết cả đầu rồi, hình như Tang Sinh Kinh là chui ra từ trong dấu vết trên cổ tay, cho nên hai thứ này đều thần bí.

Vừa nãy tôi rõ ràng cảm nhận thấy luồng năng lượng ngắn ngủi khi nãy đang sợ hãi, chắc là bởi vì cảm nhận được luồng năng lượng này, Tang Sinh kinh luôn không có động tĩnh trong đầu mới run rẩy một tý.

Sau đó, năng lượng kia đã tiêu tan!

Tang Sinh Kinh,ngươi rốt cuộc là đồ vật gì? Tôi tự hỏi chính mình, thứ này không ngờ còn có thể khiến cho ý chí của kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo lùi bước?

Tôi lại lần nữa hiểu thêm về Tang Sinh Kinh, thứ này, lẽ nào còn mạnh hơn cả truyền thừa của kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo hay sao?

Lúc tôi đang sững sờ, thì lập tức lại thấy mấy bóng người bên cạnh mình phóng lên.

Có một gã trưởng lão của nhà họ Cơ, một trưởng lão nhà họ Vương, và một lão già cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Ba người xuất hiện ở trước bệ đá, cả người ngồi khoanh chân xuống, hai mắt nhắm lại, hình như đang không ngừng cảm ứng với cuộn tranh.

Thấy như vậy, lòng tôi không khỏi lóe lên một suy nghĩ, vị này hình như đang lựa chọn người không bài xích với mình tiếp nhận truyền thừa, mà bọn họ hình như đang dùng một phương thức khác để tranh đoạt.

Người chiến thắng cuối cùng, mới có thể nhận được truyền thừa,về phần tranh đoạt kiểu gì, chỉ sợ chỉ có bọn họ mới biết!

Cuối cùng, phía trước đã có sáu người, vẫn còn mười người chúng tôi đứng im tại chỗ, rõ ràng , chúng tôi không được chọn!

Tôi thì chẳng sao cả, có điều nhìn thấy vẻ mặt và bộ dạng kinh ngạc của Cơ Thánh Thiên, lòng tôi sảng khoái vô cùng, phải biết rằng từ lúc bắt đầu đi vào kết giới trọng lực, hắn luôn là người đi hàng đầu, nhưng tới chỗ này, lại biết bản thân mình không được chọn.

Có điều ngay sau đó, tôi cảm giác được vòng tuyển chọn thứ ba đã đến , lúc trước luồng năng lượng đã hai lần bao phủ lại đây, lần này, năng lượng đó đã trực tiếp bỏ qua tôi, điều này khiến tôi rất khó chịu!

Một lúc sau, cuối cùng Cơ Thánh Thiên cũng được chọn, còn cả một trưởng lão của nhà họ Lục.

Tổng cộng tám người, hiện tại, Kiếm Si nhìn tôi, trên mặt hắn gợn lên vẻ nghi hoặc.

- Hình như cậu không cảm thấy tiếc nuối!

Kiếm Si khẽ cau mày, lên tiếng dò hỏi tôi, nghe vậy tôi cười ảm đạm, đáp:

- Không phải anh cũng không tiếc nuối hay sao?

Tôi nói xong, đôi mắt của Kiếm Si lóe lên tia tinh quang, hình như không ngờ tôi sẽ trả lời như vậy.

- Tôi vốn tưởng rằng cậu đang cố giữ thể diện cho bộ mặt tự tin của cậu!

Sau một lát, Kiếm Si lại lên tiếng, mà tôi cũng không cho là đúng, nhìn Cơ Thánh Thiên trước mặt.

- Anh nghĩ tôi giống cái tên Cơ Thánh Thiên kia à? Vậy thì e là đã khiến anh thất vọng rồi!

Nghe câu trả lời của tôi, Kiếm Si không để ý, mà đổi chủ đề.

- Rất quái lạ, tôi cảm nhận được có gì đó quen thuộc từ trên người cậu, tôi nghĩ, nếu có cơ hội, tôi sẽ chọn đấu với cậu một trận!

Đột nhiên, Kiếm Si lên tiếng nói, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, lẽ nào, hắn cảm nhận được ý chí kiếm đạo trên người tôi? Bằng không, vì sao hắn lại nói có cảm giác quen thuộc?

Điều này khiến tôi thấy khó hiểu, nếu nói tôi và Kiếm Si có gì giống nhau, e rằng, chỉ có ý chí kiếm đạo rồi.

Người này tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo cấp bậc nhập môn, không thể không nói, rất khủng bố!

Có điều tên đó lại nói muốn chiến đấu với tôi, ông nội nó, tôi còn chưa giải quyết chuyện giữa tôi và Cơ Thánh Thiên, giờ lại thêm một tên khủng bố giống Cơ Thánh Thiên nữa!

- Bất cứ lúc nào cũng cung kính chờ đợi!

Nhưng vào lúc thế này không thể để mất mặt mũi, chỉ có thể nói như vậy!

Hạng người như Kiếm Si, nếu hắn đã nói muốn chiến đấu với bạn, bạn có khước từ thế nào cũng không có tác dụng, bởi vì hắn là vì muốn theo đuổi thực lực kiếm đạo khủng bố hơn, cho nên cần không ngừng khiêu chiến những người hắn cho rằng xứng đáng chiến đấu với hắn, nếu đã bị chọn, chỉ có thể đồng ý.

Lúc này, Kiếm Si quay đầu đi, không nói gì nữa, tôi lại đưa mắt nhìn mấy thân ảnh trước mặt.

Quanh thân bọn họ có một cột ánh sáng màu đỏ, mặc dù không biết hiện tại bọn họ rốt cuộc đang trải qua chuyện gì, nhưng tôi có thể nhìn ra, đôi lông mày đang nhíu chặt của bọn họ chưa từng giãn ra, lúc thì căng thẳng, lúc lại thả lỏng!

- Chủ nhân, cửa ải khảo nghiệm này có lẽ liên quan đến thần hồn, cho nên người bên ngoài không nhìn thấy được!

Lúc này, tiếng nói của kiếm linh truyền đến, tôi gật đầu, nghĩ một lúc, liền hỏi kiếm linh:

- Kiếm linh, ngươi cảm thấy ngươi với Xích Tiêu kiếm, thì ai mạnh hơn?

Khi tôi nói xong , kiếm linh hơi xấu hổ, rơi vào trầm mặc, lúc này, tôi cũng đã biết được đáp án, có điều một lát sau, kiếm linh lại nói:

- Chủ nhân, nói thật, hiện tại ta không mạnh bằng Xích Tiêu kiếm, nhưng trong tương lai nhất định mạnh hơn nó, đầu tiên Xích Tiêu kiếm được một vị đúc kiếm tài giỏi tạo ra, về sau cũng bởi vì gặp được cơ duyên, chiếm được hồn giao long,đúng thật là một thanh kiếm tốt.

- Nhưng ta là linh bảo Tiên Thiên hóa thành, tiềm lực sau này nhất định mạnh hơn thứ do con người đúc, chỉ cần cho ta thời gian, về sau ta hoàn toàn có thể không bỏ Xích Tiêu kiếm vào mắt!

Kiếm linh nói xong, lòng tôi lập tức hiểu ra, sau đó gật gật đầu, nếu kiếm linh đã tự tin như vậy, tôi còn lý do gì để hoài nghi nữa?

Đúng là, lúc nhìn thấy Kiếm Si sử dụng Xích Tiêu kiếm, trong lòng có chút ngưỡng mộ, bởi vì một thanh kiếm tốt, sẽ có nhiệm vụ quan trọng trong một trận đấu.

Cỏ cây đều là binh lính, có lẽ là sự thật, nhưng ít nhất thì thực lực của chúng tôi vẫn chưa thể đạt tới trình độ đó, kẻ mạnh siêu cấp, đương nhiên có thể nói ‘cỏ cây đều là binh lính’, nhưng nếu có bảo vật mạnh hơn, thực lực của bọn hắn vẫn sẽ còn tăng lên!

Lòng tôi không khỏi bắt đầu mong đợi những gì kiếm linh nói, hắn có thể trở nên mạnh hơn, sau đó, tôi hạ quyết định, chờ lần này sau khi trở về, tôi phải giải quyết chuyện gia tăng thực lực cho kiếm linh.

Thực lực của kiếm linh tăng lên, đơn giản là cần rất nhiều khí huyết sát, sau khi hấp thu khí huyết sát, thực lực của kiếm linh đúng là có thể mạnh lên, đến lúc đó đối với tôi mà nói, cũng không có hại.

Dù sao hiện tại tôi cũng đã hoàn toàn nắm được kiếm linh trong tay, cũng không sợ xảy ra tình huống ngoài ý muốn.

Nửa ngày trôi qua, cuối cùng phía sau lại có thêm người tiến vào đội hình, trong những người lần này có thêm ba kẻ mạnh Tam Khí Ngưng Anh, là đệ tử khác của tứ đại cổ tộc, tôi nhìn thấy hai anh em nhà Cơ Hoằng Văn và Cơ Hoành Võ, còn có Vương Vũ và Vương Kiêm Hà của nhà họ Vương.

Nhà họ Lục cũng có.

Duy chỉ có Phương Thốn Sơn, tới đây chỉ có Kiếm Si, bốn người còn lại, hai người cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, hai người Ngưng Anh điên phong.

Sau khi những người này xuất hiện, lại có năng lượng quét ngang qua, rõ ràng đang cảm nhận thiên phú trong người bọn họ.

Sau một lát, có năm thân ảnh bay vút lên.

Ngoài ra, không còn có ai tham gia vào trận chiến tranh đoạt truyền thừa nữa, cuối cùng, chúng tôi cảm nhận thấy năng lượng áp chế trên người mình đã biến mất, có thể cử động rồi!

Nhưng, tuy rằng có thể động đậy, nhưng chân nguyên trên người cũng đã bị kiềm hãm!

Xem ra, phía sau đã không còn ai trở thành người có cơ hội đạt được truyền thừa, kiềm hãm chân nguyên của chúng tôi , có lẽ là vì vị này lo lắng, sợ chúng tôi quấy rầy những người khác.

Kế tiếp, không ai rời đi, mặc dù có tiếc nuối, nhưng ai cũng muốn biết, rốt cuộc là ai chiếm được truyền thừa của vị mạnh siêu cấp này.

Chúng tôi đợi tại chỗ khoảng một ngày, trong một ngày này, ánh sáng trong hộp ngọc đột nhiên mãnh liệt hơn, trực tiếp bắn ra ngoài, dao động khủng bố truyền đi khắp không gian, ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm đoàn người trước mặt.

Xem ra, truyền thừa đã có chủ!

Những người ngồi dưới đất đồng loạt mở mắt, rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, có người lại vô cùng phẫn nộ, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, một tia sáng màu đỏ, lập tức bắn về phía một thân ảnh!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.