Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lựa chọn

Phiên bản Dịch · 1611 chữ

Muốn vượt qua khoảng cách vài trăm mét này, lại giống như xa tận phía cuối chân trời.

Trọng lực khủng bố khiến người ta bước đi khó khăn, cảm giác dày vò từ từ, thế mà lại kéo dài hẳn hai ngày, hai ngày trôi qua, hàng đầu tiên đã còn cách bệ đá khoảng hơn mười mét, trong phạm trù của trọng lực, đã không còn đủ năm mươi người.

Bởi vì rất nhiều người đã bị quẳng ra ngoài đầy vô tình, cuối cùng, coi như không có duyên với truyền thừa.

Chính lúc này, tôi nhìn Đoàn Lang, bước chân của hắn vẫn vững vàng như trước, nhưng giờ phút này đã hoàn toàn bị tụt lại phía sau, khoảng cách với truyền thừa còn hơn trăm mét.

Cứ thế này, hắn sao có thể bù lại khoảng cách xa như thế, phải biết rằng, một trăm mét, đủ để khiến cho rất nhiều người mất thời gian một ngày.

Giữa lúc đó chưa từng có ai tạo ra được kỳ tích, vẫn giữ ở trạng thái bình bình, về phần Hạ Mạch, đã chủ động từ bỏ từ một ngày trước, cô ấy nói, truyền thừa nơi này bài xích với chân nguyên cô ấy tu luyện, cho nên cô ấy cũng không cưỡng cầu cơ duyên ở trong đây,

Cô ấy sẽ đợi chúng tôi ở bên ngoài, đối với quyết định của Hạ Mạch, tôi không có lý do để ngăn cản, hít sâu một hơi, tôi nhìn lên bệ đá còn cách mình hơn mười mét.

Hàng đầu tiên có khoảng hơn ba mươi người.

Trong đó có nhà họ Cơ, nhà họ Vương, nhà họ Lục và cả người của Phương Thốn Sơn, đã chiếm cứ hơn phân nửa, còn lại là một vài người của các tông môn khác.

Có thể gia nhập vài hàng ngũ này, ít nhất đều là con cưng của các gia tộc, hoặc kẻ mạnh trên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Điểm này cũng là điều tôi thấy nghi hoặc, dựa theo thực lực của Đoàn Lang, đuổi kịp hàng ngũ đó là có thể, nhưng hắn lại không làm vậy? chuyện này tôi có chút khó hiểu, người này rốt cuộc đang định chơi trò gì.

Có điều hắn làm như vậy, khẳng định là có suy nghĩ của mình, cho nên tôi cũng không quá để ý, sau khí tôi dừng lại, tôi nhìn về phía Chung Mãng Hổ bên cạnh!

- Chung Mãng Hổ, ngươi chống đỡ cho ta một lát!

Chung Mãng Hổ vẫn theo sát bước chân tôi, có hắn, tôi nhẹ nhõm không ít, trên đường tôi và Chung Mãng Hổ thay nhau công kích trọng lực trước mặt, do đó, cũng giữ vững được tốc độ của tôi.

Không phải là tôi làm biếng, mà chỉ muốn để dành chút sức lực thôi, bởi vì tôi biết khi đến trước bệ đá, rõ ràng sẽ lại có cuộc tranh đấu, mà dưới tình huống như vậy, tôi phải giữ lại chút sức lực tự bảo vệ cho mình mới được!

Lúc nào cũng duy trì thục lực của mình, bằng không lúc đến phía trước, đối với chính tôi mà nói, tất nhiên là một tình huống không tốt.

Nhận được mệnh lệnh của tôi, Chung Mãng Hổ lập tức tấn công trọng lực trước mặt, trọng lực lại lần nữa quay lại, đè lên người Chung Mãng Hổ.

Đến bước này, ngay cả thân hình của Chung Mãng Hổ cũng khẽ lùi lại chút, rõ ràng trọng lực khủng bố, đối với Chung Mãng Hổ mà nói, có chút khó giải quyết.

Ánh mắt tôi gắt gao nhìn chằm chằm Chung Mãng Hổ trước mặt, Chung Mãng Hổ bước lên một bước, tôi cũng theo sát một bước.

Mà sau đó, ánh mắt của tôi lại ngừng trên người Cơ Thánh Thiên.

Lúc này,Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si đứng ngang hàng với nhau, phía sau bọn họ là Lục Thanh Sơn và Vương Diệu, tiếp nữa là các trưởng lão, mà tôi lại chung một hàng với những trưởng lão này.

Từng chút từng chút tiếp cận, ngay lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy phía sau truyền tới một âm thanh trầm đục, nghe thấy vậy, tôi vội vàng quay đầu ra sau lưng nhìn nơi phát ra động tĩnh.

Tôi hơi trợn mắt, bởi vì giờ phút này tôi nhìn thấy Đoàn Lang đang bước lên từng bước, mỗi một bước lại hết sức nặng nề, khoảng cách của mỗi bước chân là hơn một mét, mà tốc độ như vậy hình như không có chậm lại.

Nửa phút sau, Đoàn Lang đã đứng bên cạnh tôi, lòng tôi kinh ngạc, lẽ nào lúc trước hắn luôn âm thầm chờ đợi đến bây giờ mới ‘đột phá’ hay sao?

Kiểu ‘đột phá’ này khiến tất cả những người có mặt tại đây đều sợ chết khiếp.

Sau khi tới bên cạnh, Đoàn Lang nhìn tôi, gật gật đầu, dưới ánh mắt khiếp sợ của tôi, hắn lại trực tiếp bước chân lên, tiếp tục hướng lên phía trước.

Lúc này, đến ngay cả đám người Cơ Thánh Thiên cũng kiềm không được mà quay đầu lại, nhìn thấy biểu hiện của Đoàn Lang, ánh mắt của cả đám đều lộ ra vẻ không thể tin nổi.

- Người này là ai?

- Đã vậy tốc độ còn nhanh như thế!

- Hình như là trợ thủ bên cạnh Lý Nhất Lượng!

- Tôi nhớ tên này vừa nãy còn đứng ở cuối cùng!

Những tiếng kinh hô vang lên, ngay sau đó, cả đám đều trợn tròn mắt nhìn Đoàn Lang, nói chính xác hơn, càng nhiều những ánh mắt trong đó đều là ‘hâm mộ’.

Bởi vì giờ phút này Đoàn Lang đã sắp tới chỗ Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si.

Lúc xẹt qua Lục Thanh Sơn và Vương Diệu, hai tên này nhìn nhau một cái, ánh mắt đầy vẻ khiếp sợ.

- Lẽ nào, thuộc hạ này của Lý huynh mới là con ngựa đen lớn nhất?

- Nói không chừng đúng là như vậy, Lý huynh thật đúng là thích làm cho người ta kinh ngạc!

Vương Diệu và Lục Thanh Sơn không khỏi sợ hãi cảm thán một câu, ngay sau đó, khí thế trên người hai người tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn, cuối cùng đuổi kịp hàng đầu tiên.

Hiện tại hàng thứ nhất có năm người, Lục Thanh Sơn, Vương Diệu, Cơ Thánh Thiên, Đoàn Lang, Kiếm Si!

Thân hình của Đoàn Lang đứng giữa bốn người, có chút không ăn khớp, lập tức, tôi nhìn về Chung Mãng Hổ phía trước, cười ảm đạm.

- Chung Mãng Hổ, chúng ta cũng tới góp vui nào!

Khi tôi nói xong, khí thế hung hãn trên người Chung Mãng Hổ tăng vọt, tôi đi theo sau Chung Mãng Hổ, lập tức đi nhanh lên trước.

Hiện tại, tôi đã kêu Chung Mãng Hổ dồn hết sức của mình, mà tôi lại tiết kiệm sức lực trên người, ngay sau đó, tôi cũng rất nhanh đã đuổi kịp hàng thứ nhất.

Sau khi tới hàng thứ nhất, Chung Mãng Hổ rõ ràng đã có chút mỏi mệt, tôi kêu Chung Mãng Hổ đứng ra sau lưng tôi, đi vào trạng thái nghỉ ngơi.

Mà hiện tại, chúng tôi còn cách bệ đá khoảng bảy tám mét!

Lúc này, tôi có thể cảm nhận được rõ ánh mắt nóng rực của đám tu sĩ sau lưng,hận không thể bay thẳng tới chỗ bệ đá, nhưng rất rõ ràng, đây là chuyện không thể, mà hiện tại, hàng thứ nhất đã có sáu người chúng tôi, vẫn không ngừng tiến lên trước.

Hừ!

Sau lưng, truyền đến những tiếng hừ hậm hực, đột nhiên, ở bên cạnh chúng tôi lại nhiều thêm vài thân hình.

Lại chính là tám gã Ngưng Anh điên phong, ngoài ra, còn có hai tu sĩ, thực lực đều là Tứ Khí Ngưng Anh.

Cho đến hiện giờ, đội hình hàng đầu tiên đã được củng cố, tổng cộng có mười sáu người.

Bất kì ai cũng không dám kích động, bởi vì chỉ cần hơi sơ ý một chút, sẽ bị trọng lực ập vào người, đến lúc đó lại lùi ra sau một khoảng, như vậy bất luận là đối với ai, nhất định cũng đều là một tin dữ!

Nửa ngày trôi qua.

Mắt thấy chúng tôi chỉ còn cách ba mét, ngay sau đó, một âm thanh rất nhỏ đột nhiên vang lên, sau khi âm thanh này truyền ra, trọng lực trên người chúng tôi biến mất.

Khi trọng lực biến mất, tất cả mọi người đều theo bản năng phóng tới bệ đá.

Nhưng, ngay sau đó, thân hình của mọi người lại khựng lại trên không trung, giống như đã không thể nhúc nhích, mà lại là do luồng khí thế khủng bố toát ra từ cuộn tranh trong hộp ngọc, đây chính là uy lực của kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo để lại sao?

Cảm thụ được luồng khí thế này, cả người tôi kinh hãi, cùng lúc đó, tôi lại phát hiện, thần hồn của tôi không tự chủ được mà bay vào trong cuộn tranh.

Nhận thấy tình hình này, lòng tôi đột nhiên hoảng hốt, mà chính lúc này, tiếng kiếm linh lại truyền đến:

- Chủ nhân, đừng kích động, đây lại do vị ấy đang tự động lựa chọn người tiếp nhận truyền thừa!

Khi tiếng kiếm linh truyền ra, lòng tôi lập tức yên tâm hơn nhiều!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.