Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bị thương nặng

Phiên bản Dịch · 2017 chữ

Nhưng, lúc này trong lòng tôi lại cảm thấy thoải mái, sau đó nhìn Cơ Thánh Thiên, cười sằng sặc.

- Thằng mặt trắng chết giẫm, nhớ lấy, mày đã liên tiếp hai lần không giết được ông nội đây rồi, lần sau gặp lại, bố mày khiến mày ôm đuôi bỏ chạy!

- Ha ha ha……

Nụ cười điên dại truyền ra từ trong miệng tôi, bởi vì vừa nãy, đã trôi qua mười giây, tôi cũng cảm giác được sau lưng mình, hiện lên một cột sáng, trực tiếp bao trùm tôi và Chung Mãng Hổ vào trong, cùng lúc đó, tôi cảm nhận thấy không gian xung quanh rung chuyển.

Giây tiếp theo, tôi và Chung Mãng Hổ còn cả Đoàn Lang đều đã bị hút vào trong không gian đó, trực tiếp chui vào bên trong hố đen.

Sau khi chúng tôi biến mất, miệng hố đen lập tức đóng lại, Cơ Thánh Thiên giận tím mặt, công kích khủng bố của hắn đánh vào khoảng không, nổi lên những gợn sóng.

- A……..

Không có chỗ phát tiết lửa giận trong lòng, Cơ Thánh Thiên ngẩng mặt lên trời thét lớn, mà Cơ Hoằng Văn và Cơ Hoành Võ bên cạnh không nói được một lời, bọn họ không ai dám đi chui đầu vào rủi ro.

Giờ phút này, Lục Thanh Sơn và Vương Diệu đứng phía xa xa, liếc mắt nhìn nhau một cái, nhìn thấy vẻ yên tâm trong mắt đối phương, đồng thời, hai người vẫn có chút tự trách.

- Lão Lục, cậu nói xem, chắc Lý huynh không tránh chúng ta chứ?

Tiếng nói trầm trầm của Vương Diệu vang lên, nghe vậy, Lục Thanh Sơn sưng mặt, cũng không lập lức đáp lời, một lúc sau, Lục Thanh Sơn thở dài, nói:

- Chúng ta có chuyện bất đắc dĩ, tôi tin Lý huynh sẽ hiểu!

Lục Thanh Sơn nói xong, Vương Diệu bên cạnh không nói gì nữa, bởi vì vẫn còn một bí mật mà chỉ tứ đại cổ tộc mới biết.

Đó là lúc trước, chỉ có nhà họ Cơ mới là gia tộc cổ từ thời xa xưa.

Thật lâu trước kia, là nhà họ Cơ đã tách bọn họ ra, diễn biến thành tứ đại cổ tộc như hiện tại, về phần dụng ý trong đó là gì, chỉ sợ chỉ có những người già trong tứ đại cổ tộc mới biết.

Hai người bọn họ mặc dù là người thừa kế của gia tộc, nhưng cũng chỉ biết từng ấy.

…………

Tôi cảm thấy đầu váng mắt hoa, thương thế trong người đã chuyển biến xấu trầm trọng, quan trọng hơn là, tiên thiên lôi mộc trong người tôi hiện tại cũng có chút ‘bất lực’.

Tuy rằng thương thế vẫn đang không ngừng được chữa trị, nhưng tốc độ không còn nhanh như trước.

Tôi không biết cảm giác hôn mê đã kéo dài bao nhiêu lâu, khi tôi cảm giác mình đã ra khỏi hố đen, Chung Mãng Hổ vội vã cõng tôi trên lưng, chạy nhanh vào sâu trong rừng rậm.

Khoảng hơn nửa ngày sau, tôi mới cảm nhận được hình như đã dừng lại, mà nơi đây là một hang động cực kì kín đáo, tôi lập tức đi vào trạng thái trị thương.

Tiến vào trạng thái trị thương, tôi bỏ hết tạm niệm xung quanh ra khỏi đầu, máu thịt trong người tôi giống như đã phảng phất mùi thối rữa, tôi nghĩ, có lẽ bởi vì tôi đã cưỡng chế điều động lực huyết mạch, mới gây ra tình trạng này, mà đúng là bởi vì thương thế nằm sâu trong huyết mạch cho nên ngay cả Tiên Thiên Lôi Mộc cũng có chút khó khăn hơn.

Có điều hiện tại quan trọng nhất, vẫn là khôi phục hoàn toàn thương thế trên người đã rồi nói sau!

Lúc này, tôi móc Xích Huyết Thảo trong người ra, thứ này có thể tăng lực huyết mạch của tôi, như vậy đương nhiên cũng có thể khôi phục thương thế trong huyết mạch.

Sau khi lấy Xích Huyết Thảo ra, tôi lập tức nuốt chửng, Xích Huyết Thảo trôi xuống bụng, một luồng năng lượng vô cùng hùng hậu tức khắc truyền đi khắp người, khiến cả người tôi nóng rực.

Cảm nhận được điều đó, tôi đột nhiên phun ra một ngụm khí có màu đỏ, bởi vì tôi phát hiện toàn thân mình đã nóng hừng hực, năng lượng nóng hổi chui vào trong huyết mạch tôi, khiến toàn thân tôi lập tức nóng ran.

Tôi cảm giác được, hiện tại da của mình đã nóng như lửa, giống như cả người đã hóa thành ‘người lửa’.

- Chủ nhân, lúc này đừng quan tâm đau đớn, mau truyền năng lượng của Xích Huyết Thảo vào trong huyết mạch của ngươi!

Lúc này, tiếng nói của kiếm linh đột nhiên vang lên trong đầu tôi, nghe kiếm linh nói vậy, tôi bừng tỉnh hiểu ra.

Ông nội nó, thiếu chút nữa hỏng đại sự rồi. bởi vì Xích Huyết Thảo vốn là thứ tôi dùng để tăng lực huyết mạch của mình, mà hiện tại, tôi lại chỉ quan tâm cảm giác khó chịu trên người, nếu như lãng phí năng lượng của Xích Huyết Thảo này rồi, chẳng phải quá đáng tiếc hay sao.

Nghĩ đến đây tôi mạnh mẽ nén cảm giác đau đớn lại, ngay sau đó, ý thức của tôi chìm đắm vào trong huyết mạch, cả cơ thể hấp thụ lấy năng lượng của Xích Huyết Thảo.

Tuy rằng cảm giác này khiến tôi khá đau đớn, nhưng không còn cách khác, nguồn gốc của lớn mạnh, là phải trải qua cả quá trình, chịu đựng cơn đau này, có lẽ cũng là một quá trình.

Năng lượng nóng rực không ngừng thiêu đốt trong người tôi, tôi cắn chặt răng chịu đựng dày vò không có quá nhiều người chịu đựng nổi.

Lực huyết mạch từ từ khôi phục, thương thế trên người tôi cũng nhanh chóng bình phục, mà cơn đau này, kéo dài đúng đủ hơn một ngày.

Khi tôi lại lần nữa mở mắt ra, phát hiện quần áo trên người mình đã biến thành tro, tôi vội vàng lấy ra bộ quần áo khác, sau đó mặc lên người!

Sau khi đứng dậy, tôi nắm chặt nắm đấm, cuối cùng cũng cảm nhận thấy lực huyết mạch trong người đã mạnh lên không ít.

Hiện tại, lực huyết mạch của tôi có lẽ đã đạt được chút thành tựu.

Hơn nữa, khoảng cách với “đại thành” cũng không còn xa, hoàn toàn đều là nhờ có Xích huyết Thảo, phải biết rằng, lúc đầu lực huyết mạch của tôi mới là nhập môn, có thể tăng lên nhiều như vậy, tôi đã mãn nguyện lắm rồi!

Phù!

Cuộc đại chiến này tuy rằng đã làm cho tôi bị trọng thương, nhưng cũng không phải là chuyện xấu, lực huyết mạch của tôi đã tăng lên mạnh như vậy, tôi đương nhiên cũng có thể cảm nhận được.

Hơn nữa, tôi còn cảm thấy, khoảng cách với đột phá lên Ngưng Anh càng lúc càng gần rồi, chỉ là thứ này không thể nóng vội, nếu hiện tại muốn đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh, cũng có thể, nhưng sẽ không phải là kiểu đột phá ‘nước chảy thành sông’.

Cưỡng ép để đột phá, đối với tôi mà nói, không có lợi gì cả, cũng chính là bởi vì lúc trước tôi đã vượt qua các cảnh giới quá nhanh, mới khiến cho thực lực của tôi bị áp chế lại.

Có lẽ cảm giác được tôi đã xuất quan, bên ngoài sơn động, lập tức có hai thân ảnh tiến vào, khi nhìn thấy Chung Mãng Hổ và Đoàn Lang, tôi khẽ mỉm cười.

Sau đó, tôi nhíu mày bởi tôi cảm giác được, mới trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Đoàn Lang đã lên tới cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

Xem ra, truyền thừa của kẻ mạnh Nhập Đạo không phải là trò đùa, sau khi lấy được truyền thừa, nhanh như vậy, thực lực của Đoàn Lang đã lên tới Ngưng Anh điên phong.

- Chúc mừng minh chủ, thực lực lại có thăng tiến!

Đoàn Lang nhìn tôi, trầm giọng nói, người này xưa nay không thích ăn nói như thế, nhưng hôm nay, lại nói vậy với tôi.

Có điều, nghe thấy xưng hô của Đoàn Lang với tôi, khóe miệng tôi cười ảm đạm, đây mới là chuyện tôi vui mừng nhất.

Nhìn Đoàn Lang, tôi lên tiếng:

- Hiện tại anh hoàn toàn có thể không cần ở lại Đạo Minh, dù sao tương lai sau này, anh đủ để khiến rất nhiều thế lực lớn phải kiêng dè! Hơn nữa hiện tại anh muốn báo thù, chỉ e cũng không cần tôi hỗ trợ!

Sau khi nói xong, tôi lại nhìn Đoàn Lang, đúng vậy, tình trạng giống như Đoàn Lang, hoàn toàn có thể trực tiếp rời đi, bởi vì Đạo Minh đối với hắn mà nói, đã không còn giá trị.

Nhưng, lúc này tôi lại thấy Đoàn Lang lộ ra một nụ cười thật thà chất phác, nói với tôi:

- Xem ra minh chủ vẫn chưa yên tâm về tôi, nếu như tôi muốn đi, lúc trước đã đồng ý với Cơ Thánh Thiên rồi, dệt hoa trên gấm, không bằng đưa than sưởi ấm, Đoàn mỗ tôi, sẽ ở lại Đạo Minh!

(1: dệt hoa lên gấm锦上添花: một điều gì đó đã hoàn hảo, đã đẹp sẵn, nhưng nay lại càng làm cho đẹp đẽ hơn.

2: đưa than sưởi ấm雪中送炭 (dịch sát nghĩa sẽ là tặng than vào ngày tuyết rơi, nhưng Sam biến điệu đi cho nó vần với câu trên, câu cú giống tiếng Việt hơn ^^): giúp đỡ đúng người đúng lúc, đúng thời điểm.

Đây là theo cách hiểu của Sam, bạn nào hiểu được hay hơn hãy cmt bên dưới nhé! )

Hình như là biết được suy nghĩ trong lòng tôi, Đoàn Lang lập tức lên tiếng giải thích, nghe vậy, tôi cũng hiểu ra, coi như đã hoàn toàn yên tâm, hiện tại với thực lực của Đoàn Lang, chắc chắn không cần phải nói lời hay lẽ đẹp với tôi nữa, cho nên hiện tại, những gì Đoàn Lang nói, đều là lời chân thật tận đáy lòng.

Lòng tôi có chút vui mừng, mà Đoàn Lang lại cất tiếng:

- Với lại minh chủ à, lúc trước tôi cũng đã coi như đắc tội chết với Cơ Thánh Thiên, hiện tại chỉ có thể cột chung một thuyền với minh chủ, tôi muốn phát triển, cũng cần một ít thời gian!

Lần này, tôi phát hiện sau khi Đoàn Lang đạt được truyền thừa của cảnh giới Nhập Đạo xong, tâm trí hình như không còn ngột ngạt nặng nề như trước, ít nhất thì cũng nói nhiều hơn chút, chuyện này đối với Đoàn Lang mà nói, cũng không phải là chuyện xấu.

Tôi gật gật đầu, sau đó lên tiếng:

- Anh yên tâm, Đạo Minh sẽ cùng tồn vong với anh, lại nói, tôi còn trông cậy anh sớm tiến vào cảnh giới Nhập Đạo, trở thành người bảo vệ cho Đạo Minh!

Tôi cất tiếng trêu ghẹo Đoàn Lang, mà lúc này, đột nhiên nghĩ tới cái gì, tôi lên tiếng hỏi hắn:

- Đúng rồi, nếu anh đã chiếm được truyền thừa của vị kia, vậy có biết bọn họ rốt cuộc vì sao mà nằm xuống không?

Hỏi đến vấn đề này, Đoàn Lang nhíu chặt mày lại, chính vào lúc Đoàn Lang chuẩn bị lên tiếng, thì bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng nổ kinh thiên động địa.

ầm ầm ầm……

- Nơi này là nơi nào?

Tôi vội vàng chuyển câu hỏi, nhìn Đoàn Lang.

- Nơi có truyền thừa khác!

Sau khi tiếng nói của Đoàn Lang vang lên, lòng tôi nghẹn lại:

- Hoàng Tiểu Tiên gặp chuyện rồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.