Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mặt thật của phật châu

Phiên bản Dịch · 1950 chữ

Sau khi nghe Đoàn Lang nói xong, tôi gần như theo bản năng nghĩ tới một khả năng, nếu đã tới nơi có truyền thừa khác, vậy cũng chính là nơi Hoàng Tiểu Tiên đang tranh đoạt truyền thừa!

Hiện tại bên ngoài truyền tới động tĩnh lớn như thế, căn bản không phải là động tĩnh của cuộc chiến bình thường, mà tôi lập tức nghĩ, nhất định là lúc tranh đoạt truyền thừa đã xảy ra vấn đề.

- Đúng rồi, Hạ cô nương thì phải làm sao bây giờ?

Đoàn Lang nhìn tôi, lên tiếng hỏi, nghe vậy lòng tôi trùng xuống, thởi điểm chúng tôi đào tẩu, Hạ Mạch đang ở bên ngoài chờ, cho nên, chúng tôi coi như đã lạc nhau.

Nói không chừng Cơ Thánh Thiên lại chuốc giận lên đầu Hạ Mạch, nhưng tôi biết, Hạ Mạch không phải người con gái ngốc.

Hơn nữa, đến lúc đó Cơ Thánh Thiên nhắm vào Hạ Mạch, tôi nghĩ Vương Diệu và Lục Thanh Sơn không thể để yên, nghĩ đến đây, tôi thở dài một tiếng, sau đó nói:

- Giải quyết chuyện trước mắt đã rồi nói sau!

Nói xong, thân người tôi lao ra, chạy ra phía bên ngoài sơn động, đến bên ngoài, lập tức cảm nhận được dao động của trận chiến, tôi không chút do dự chạy về nơi đó.

Đoàn Lang đi theo bên cạnh tôi, còn Chung Mãng Hổ, đã bị tôi thu vào trong dấu vết trên cổ tay, dù sao vào lúc mấu chốt, Chung Mãng Hổ cũng có hiệu quả.

Hơn mười phút sau, chúng tôi cuối cùng cũng đã tới nơi diễn ra trận đấu, sau khi ẩn nấp, mới nhìn xuống phía dưới.

Chỉ thấy phía dưới có một hẻm núi rất lớn, hẻm núi nhìn giống như một cái chậu, nhìn kỹ, không ngờ lại phát hiện, bộ dáng của hẻm núi, nhìn cực kỳ giống một con hồ ly khổng lồ.

Bên trong còn có chín hẻm núi nhỏ, thoạt nhìn, lại đúng là giống đuôi hồ ly.

Cửu vĩ thiên hồ?

Trong đầu tôi bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ này, dựa theo những lời phía trước Hoàng Tiểu Tiên nói, người ngã xuống là một vị tộc lão của Hồ tộc, mà hiện tại, cảnh tượng này, chẳng phải càng thêm chứng thực rồi sao?

Đương nhiên, điểm này không quan trọng nhất, hiện tại ánh mắt của tôi dừng trên vài thân ảnh đang đứng phía bên dưới.

Trên người những người này đều toát ra luồng khí thế đáng sợ, chân nguyên khủng bố tùy ý bắn ra khắp chiến trường.

Nhưng, đồng tử tôi khẽ co lại, bởi vì tôi nhìn thấy nơi này còn khá náo nhiệt, mà còn có cả đám người của Kháng Thiên giả lúc trước đã mất tích thật lâu.

Người nhà họ Lý cũng ở đây, đương nhiên, tôi cũng đã nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Tiểu Tiên.

Tình huống hiện tại, hình như Hoàng Tiểu Tiên và nhà họ Lý đang liên thủ, nhưng hình như thế lực của Kháng Thiên giả mạnh hơn nhiều, nhà họ Lý đã rơi vào thế hạ phong.

Bên đám Kháng Thiên giả có bốn gã cảnh giới Ngưng Anh, hiện tại Hoàng Tiểu Tiên một mình chiến lại hai tên Ngưng Anh điên phong, sắc mặt cũng đã có chút nhợt nhạt.

Một người cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh nhà họ Lý đang chống lại Kháng Thiên giả, còn lại một đệ tử trẻ tuổi nhà họ Lý, hiện tại đã hoàn toàn bị lép vế, tiếp đó, chính là Phổ Thế.

Hắn đã mất tích lâu như vậy, không ngờ lại xuất hiện, hiện tại Phổ Thế đang chiến đấu với Lý Tuyết Nhi, thực lực của Lý Tuyết Nhi cũng không thể xem nhẹ, tạm thời vẫn chưa phân cao thấp.

Chỉ là mặc dù hiện tại Thực Lực của Hoàng Tiểu Tiên mạnh nhất, nhưng lại bị hai kẻ mạnh cùng cấp bậc bao vây tấn công, cũng có chút không địch lại được, thân người không ngừng thối lui ra sau.

Về phần một đệ tử trẻ tuổi khác của nhà họ Lý, lại càng thêm nguy hiểm, lúc này thân người bay ngược ra sau, đã rơi vào trạng thái trọng thương.

Nhìn đến đây, lòng tôi trầm xuống, biết không thể tiếp tục trì hoãn!

- Động thủ!

Tôi hô lên một tiếng, Đoàn Lang bên cạnh đột nhiên biến mất, một âm thanh xé gió vang lên, ánh mắt của những người đang chiến đấu đều đổ dồn sang phía chúng tôi.

Ngay sau đó, sắc mặt một gã Ngưng Anh điên phong đang chiến đấu với Hoàng Tiểu Tiên đột nhiên biến đổi, thân người lùi nhanh ra sau.

Ngay khi gã lùi ra, một thân hình như tòa tháp sắt đã xuất hiện tại chỗ hắn vừa đứng, nắm đấm đập vào không trung vang lên tiếng ‘vù vù’.

Tôi nhìn tên thanh niên nhà họ Lý sắp nguy hiểm tới tính mạng, trường kiếm trong tay phi ra, chém ngang thân ảnh mặc áo choàng đen trước mặt.

Cảm nhận được sức mạnh của Thị, thân hình gã áo choàng đen khựng lại, mà nhân khoảng không này, thân người tôi đã xuất hiện trước mặt tên Kháng Thiên giả đó.

- Phổ Thế, vẫn khỏe chứ, tôi còn tưởng anh vẫn định làm con rùa rụt cổ, không ngờ bây giờ lại thò mặt ra rồi, màn kịch ở bên kia, nhất định là kịch bản do các người biên đạo đúng không?

Giờ phút này, tôi không để ý gã áo choàng đen trước mặt mình, bởi tôi biết, gã không làm được gì, tôi quay đầu, nhìn Phổ Thế đang chiến đấu với Lý Tuyết Nhi, cười nhạt nói.

Cách trận chiến lần trước lâu như vậy rồi, lần này gặp lại Phổ Thế, khí mùi của hắn đã hùng hậu hơn nhiều, xem ra trong khoảng thời gian này, hắn cũng đã gặp được cơ duyên trong núi Cổ Tiền.

Cho nên, thực lực nghiễm nhiên sẽ tăng lên, nhìn thấy tôi xuất hiện đúng vào lúc mấu chốt, Phổ Thế quay ngoắt đầu lại nhìn tôi.

Ngay sau đó, Phổ Thế thè lưỡi ra, liếm liếm đôi môi đỏ hồng của mình, lạnh giọng nói;

- Cậu, thật đúng là âm hồn không tiêu tan! Sao đi đâu cũng có cậu thế nhỉ?

Lúc hắn nói, trên mặt mặc dù treo nụ cười thản nhiên, nhưng ánh mắt lại đằng đằng sát khí.

Đối mặt với ánh mắt đầy sát khí của Phổ Thế, tôi không hề quan tâm, sau đó bất đắc dĩ xua tay:

- Thật ngại quá, xem ra lần này lại phải phá hỏng chuyện tốt của anh rồi!

Dứt lời, thân người tôi đột nhiên phóng ra, mục tiêu chính là gã áo choàng đen kia nãy, thực lực của gã là Tam Khí Ngưng Anh, xem ra cũng là một nhân tài kiệt xuất trong Kháng Thiên giả, hơn nữa, tuổi tác cũng không lớn.

Trận đấu đình chỉ một lúc lại lần nữa bùng nổ, hiện tại, tôi và Đoàn Lang xuất hiện, đã cân bằng tình thế.

Không, nói chính xác là, chúng tôi rất nhanh thôi sẽ chiếm được ưu thế!

Sắc mặt tôi ngưng lại, dưới tình huống này, thật sự không cần phải lãng phí thời gian, một tiếng gầm giận dữ truyền tới từ trước mặt tôi, ngay sau đó, thân hình Chung Mãng Hổ xuất hiện, bổ nhào tới chỗ gã áo choàng đen.

- Đây là cái quỷ gì? Mày móc đâu ra tên yêu thú này?

Sắc mặt gã áo choàng đen hoảng hốt, ánh mắt đầy vẻ khó tin, mà khóe miệng tôi hơi nhếch lên, hoàn toàn không để ý đến gã.

Khí thế khủng bố của Chung Mãng Hổ đã bao phủ cả người gã áo choàng đen, sắc mặt Phổ Thế đen khịt, công kích trong tay đương nhiên lại càng thêm khủng bố.

Đối mặt với công kích khủng bố của Phổ Thế, ngay cả Lý Tuyết Nhi cũng lảo đảo lùi ra sau, tôi cười lạnh một tiếng, bàn chân điểm nhẹ xuống đất, thân hình xẹt qua một tia lưu quang, thình lình xuất hiện trước mặt Phổ Thế.

Trường kiếm trong tay vung lên, kiếm khí huyết sát khủng bố rơi thẳng xuống người Phổ Thế trước mặt.

Sắc mặt Phổ Thế khó coi vô cùng, ánh mắt đầy giận dữ, rất rõ ràng, hắn muốn đi cứu gã áo choàng đen.

- Kiếm Canh Quyết!

Sắc mặt tôi nặng nề, ý chí kiếm đạo trong Nê Hoàn Cung lập tức bao trùm vào trường kiếm trong tay, khí mùi khủng bố lan truyền ra cả không gian, kiếm canh dài hơn mười trượng lập tức chém xuống người Phổ Thế.

Sắc mặt Phổ Thế khó coi tới cực điểm, mà lần này, tôi cũng nghe thấy một tiếng thét thảm thiết, quay đầu nhìn, lại nhìn thấy Chung Mãng Hổ đã cắn đứt lìa cổ của gã áo choàng đen, máu tươi phun tung tóe, bắn cả lên người Chung Mãng Hổ.

Nhưng ngay lập tức, đã bị khí thế khủng bố trên người Chung Mãng Hổ làm bốc hơi, thấy vậy, cuối cùng thì Phổ Thế cũng nổi điên.

- Nghiệt súc, tao nhất định phải chém chết mày!

Nhìn Phổ Thế đã phát điên kia, tôi lại lạnh lùng cười, sau đó lên tiếng:

- Tôi thấy anh vẫn nên chú ý đến bản thân mình đi!

Khi tôi nói xong, công kích của Lý Tuyết Nhi đã tới gần Phổ Thế, sắc mặt hắn lạnh giá, phật châu lại lần nữa xuất hiện trong tay, khí đen dữ tợn toát ra ngoài.

Phật châu thoạt nhìn có vẻ hết sức uyên thâm, giờ phút này cũng lộ ra hình dáng thật, mỗi một viên trân châu, không ngờ thực ra lại là một cái đầu người, to đúng bằng đầu thật, có lẽ là đầu của trẻ con, bên trên pháp khí, lấp đầy hương vị chí âm chí tà.

Nhìn pháp khí phật châu trong tay Phổ Thế đã lộ ra hình dáng thật, lòng tôi không kiềm được dâng lên cảm xúc phẫn nộ.

Hạng người này, thật sự đáng chết, một chút đáng thương để giữ lại mạng sống cũng không có, bởi vì kiếm linh vừa nói cho tôi biết, pháp khí trong tay Phổ Thế, toàn bộ đều được chế luyện bằng đầu của đồng tử.

(đồng tử: chỉ các bé trai thôi nhé)

Tôi đã có chút không khống chế được lửa giận trong lòng mình, lực huyết mạch trong người bạo phát, sau khi lực huyết mạch mạnh lên, tôi cảm giác thực lực của tôi cũng tăng lên rất nhiều, ít nhất thì lúc này, tôi cảm giác được, cả người mình tràn ngập năng lượng.

Cho dù có lại lần nữa gặp lại Cơ Thánh Thiên, tôi tuyệt đối sẽ không thảm hại như lúc trước.

- Phổ Thế, chết cho tao!

Tôi quát lên một tiếng, trên trường kiếm trong tay, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, giống như có thể trực tiếp chém đứt cả trời và đất.

Cùng lúc đó, khóe miệng Phổ Thế phía đối diện khẽ run rẩy, hai tay chắp trước ngực, phật châu bay lơ lửng trên đầu Phổ Thế, những cái đầu trẻ con, nhìn sinh động hệt như bình thường.

Há to miệng, phát ra những tiếng cười khánh khách, khiến da đầu kẻ nghe tê dại!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.