Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Cơ Tử

Phiên bản Dịch · 1826 chữ

Giây phút tia sáng vàng kim tỏa ra, trời đất trong lúc đó, không ngờ lại xuất hiện tiếng ngân vang cao ngạo của rồng.

Trong tiếng rồng ngâm, lại mang theo cảm xúc bất an, tất cả mọi người đều bị một màn thình lình xuất hiện này dọa sợ đứng im tại chỗ.

- Ngươi quả nhiên vẫn là vì hồ dưỡng long mà đến!

Khi kim quang chiếu rọi xuống, lập tức, trong khắp đất trời tràn ngập tiếng gầm phẫn nộ, bên trong âm thanh, còn có sự tức giận khó dùng lời để tả.

Đây là người trông núi Côn Lôn, lúc trước người trông núi Côn Lôn luôn giữ tư thái bình thản nói chuyện với bàn tay lớn trên không trung, nhưng, lúc này lại lần đầu tiên lộ ra ngữ khí tức giận.

- Tiểu Huyền Điểu, ngươi cho rằng ở cái núi Côn Lôn này còn có đồ vật gì khiến ta để vào mắt? Trừ cái hồ dưỡng long của ngươi ra!

Trên không trung, động tác của bàn tay lớn chưa từng dừng lại, rồi đột nhiên, đánh thẳng vào cái chuông vàng.

- Thần Trà, ta thấy ngươi cũng quá kiêu ngạo tự cao rồi, ngươi phải biết rằng, nơi này chính là núi Côn Lôn, không chấp nhận cho ngươi làm càn, hồ dưỡng long có bao nhiêu người đều nhòm ngó, nhưng hôm nay, vẫn êm đẹp nằm tại nơi này!

Nghe hai vị đại lão nói chuyện trên không trung, lòng tôi không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Người trông núi Côn Lôn gọi chủ nhân của bàn tay đen là Thần Trà? Còn người kia cũng dám gọi người trông núi Côn Lôn là Tiểu Huyền Điểu? đây là tình huống gì?

Mà sau khi người trông núi Côn Lôn nói xong, trên chuông Đông Hoàng, đột nhiên phát ra tiếng phượng hót, sau đó, một con phi điểu màu vàng kim lập tức bay ra từ trên chuông vàng, nói chính xác là, đây cũng không phải là phượng hoàng, mà là điểu thú có chút tương tự với phượng hoàng.

Giờ phút này, điểu thú bay vút lên, phát ra tiếng hót chói tai, bay thẳng đến chỗ bàn tay đen trên không trung.

Cùng lúc đó, con chim màu vàng va chạm vào với bàn tay đen, đột nhiên, chim vàng trực tiếp nổ tung, hóa thành một ngọn lửa màu vàng khủng bố, lửa vàng hiện lên giữa bầu trời, bao vây cả bàn tay màu đen vào trong.

Tôi nhìn thấy bên trên bàn tay đen, vô số khí đen toát ra, không ngờ lại bị ngọn lửa màu vàng thiêu đốt.

Xem ra, lúc trước người trông núi Côn Lôn cũng không sử dụng thủ đoạn thực sự của mình, hiện tại, rõ ràng là bàn tay màu đen đang rơi vào thế hạ phong.

Cùng lúc đó, trong đám mây đen sì, cuối cùng cũng thò ra bàn tay thứ hai, bàn tay thứ hai đánh vào ngọn lửa vàng, ngọn lửa màu vàng cũng dần dần tắt ngúm.

Nhưng có thể nhìn được ra, bên trên bàn tay màu đen, rõ ràng đã bị ngọn lửa vàng đốt bị thương.

- Tiểu Huyền Điểu, xem ra ta đúng là đã khinh thường ngươi rồi, ngươi ở trong núi Côn Lôn nhiều năm như vậy, cũng không phải là không có tiến bộ.

Ngay chính lúc này, chủ nhân của bàn tay đen lại thản nhiên lên tiếng, nói với người trông núi Côn Lôn, cảm xúc trong giọng nói không chút dao động, hình như không hề tức giận với chuyện vừa nãy.

- Hừ, ta nói rồi, chỉ dựa vào ngươi, muốn nhúng chàm hồ dưỡng long, còn chưa đủ tư cách!

Hừ lạnh một tiếng, người trông núi Côn Lôn trực tiếp lên tiếng, chuông Đông Hoàng bay lơ lửng trên bầu trời, có một luồng năng lượng dị thường toát ra, chỉ cần bàn tay đen động thủ, chỉ sợ sẽ bị bàn tay màu vàng lập tức ngăn chặn.

Trận chiến phía dưới lại lần nữa trở nên kịch liệt, tôi lại có chút khiếp sợ đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm xuống kim quang vô cùng chói mắt phía dưới, hồ dưỡng long?

Dưới núi Côn Lôn còn có đồ vật như vậy, tuy rằng tôi không biết hồ dưỡng long rốt cuộc là gì, nhưng chỉ cần nghe tên cũng đoán được ra, gọi là hồ dưỡng long, đương nhiên có liên quan đến việc núi Côn Lôn có nhiều long mạch.

Mà người của Kháng Thiên giả không ngờ lại muốn hồ dưỡng long, nhất định là có bí mật không thể cho ai biết, có điều cũng may là, lúc trước tôi tưởng người trông núi Côn Lôn không địch được lại, nhưng hiện tại trong lòng đã yên tâm hơn, tôi nói người trông núi Côn Lôn làm sao có thể không chịu nổi một đòn.

Hiện tại, nhìn bộ dáng giằng co trên không, xem ra những người này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng, chính vào lúc này, trên không trung, lại lần nữa vang lên tiếng nói lạnh giá.

- Tiểu Huyền Điểu, nếu còn có thêm cả ta thì sao?

Tiếng nói nhàn nhạt vang ra, chỉ thấy bên trong mây đen, lại có hai bàn tay khác vươn ra, trên bàn tay toát ra luồng khí thế hủy diệt, đương nhiên, không kém cạnh hơn bàn tay đầu tiên.

Chính lúc này, sâu trong núi Côn Lôn, đôi mắt nhắm nghiền của bà lão bỗng mở ra, ánh mắt tràn ngập khiến sợ, thấp giọng thì thào:

- Úc Lũy cũng đến đây sao?

…………

Hình ảnh lại quay về phía trên bầu trời, trong mây đen, bốn bàn tay đen bay lơ lửng, uy năng này, không ngờ đến ngay cả chuông Đông Hoàng phía dưới cũng đã có chút không chống lại được.

Lúc này, tiếng nói của người trông núi Côn Lôn lập tức vang ra:

- Xem ra huynh đệ các ngươi đi đến đâu cũng không muốn tách nhau!

Tiếng nói thản nhiên của người trông núi Côn Lôn vang lên, bốn bàn tay đen trên không, không nói câu gì, ngay sau đó, lại trực tiếp ra tay, vung xuống hồ dưỡng long bên dưới, đột nhiên đúng lúc đó, tôi thấy chuông Đông Hoàng bay đến đập vào bốn bàn tay.

Coong!

Khi mấy đòn công kích chạm vào nhau trên không, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang dội, chuông Đông Hoàng bắn ra ngoài.

Đồng thời, bốn bàn tay lớn không kiêng nể gì tiếp tục hướng về phía hồ dưỡng long, tôi trợn to mắt, lẽ nào, thật sự để hai tên này đạt được mục đích sao? Nếu hồ dưỡng long thực sự để cho bọn chúng đạt được rồi, vậy thì tình hình khẳng định cực kì không lạc quan.

Nhưng, chính vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên, tôi nghe thấy một tiếng nổ, một chiếc cò quay* phát ra ánh sáng bạc cực lớn bay ra từ trong một kẽ không gian bị nứt trên bầu trời.

( cò quay轮盘 là cái bàn mà chơi Roulette trong casino ý)

Sau đó ngăn lại bên trên hồ dưỡng long, mà dưới sự ngăn cản của cò quay màu bạc, hai bàn tay màu đen vội vàng thối lui, rõ ràng, một đòn này, không thành công.

- Thiên Cơ Tử…..

Sau khi cò quay màu bạc xuất hiện, Thần Trà Úc Lũy kia bỗng nhiên kinh hô, nhìn cò quay phía dưới, rõ ràng, hai người đều có chút kinh ngạc.

Giờ phút này, ánh sáng màu bạc cũng tan đi, cò quay hiện ra hình dáng thực, không ngờ lại là một cái la bàn cực lớn, bên trên điêu khắc những phù văn thần bí, chỉ châm không ngờ lại đang xoay tròn rất nhanh, Thiên Cơ Tử là ai?

Lòng dâng lên một nỗi nghi hoặc, kẻ mạnh đột nhiên xuất hiện này, tôi chưa từng nghe qua danh tính.

Chính lúc này, trên không trung lại truyền ra một giọng nói già nua.

- Thần Trà Úc Lũy, núi Côn Lôn có ý nghĩa gì với cả Hoa Hạ, các ngươi hẳn là biết quá rõ, thực cho rằng cục số chín tôi không tồn tại sao? Bộ xương khô này của ta nhiều năm không xuất thế, chắc là các ngươi cho rằng ta chết rồi à? Đáng tiếc, lão phu vẫn còn hơi thở cuối cùng! Cho nên muốn làm càn, chỉ e phải đợi lão phu đồng ý đã!

Giọng nói già nua có vẻ bình thản, truyền ra khắp không trung, còn mang theo khí thế cực kì bá đạo.

Kẻ mạnh thế này, không cần quanh co lòng vòng, không phục thì chiến!

- Há há, Thiên Cơ Tử, thật không ngờ, cái lão già mãi không chết nhà ông lại vẫn chưa chết!

Cùng lúc đó, một tiếng nói khác vang lên, cũng không biết là Thần Trà hay là Úc Lũy, đương nhiên, hiện tại tôi vô cùng khiếp sợ chính là, vị Thiên Cơ Tử này.

Lại là người của cục số chín? Lẽ nào đây chính là vị lão tổ không xuất thế của cục số chín sao? Không ngờ đã mạnh tới mức độ này rồi?

Xem ra hiểu biết của tôi về cục số chín phải thay đổi chút, có thể trở thành bộ môn tư pháp của quốc gia trong giới tu luyện, quả nhiên không đơn giản, lúc trước tôi vẫn chưa hiểu toàn diện về cục số chín rồi!

Chỉ riêng vị Thiên Cơ Tử này, đã đủ chứng minh cục số chín mạnh thế nào.

- Cho nên, hai người các ngươi còn muốn tiếp tục thử không? Hay là nói vẫn còn phải gọi viện binh? Ta biết, nhất định không chỉ có hai người các ngươi!

Thiên Cơ Tử không hề kinh sợ bốn bàn tay lớn trên không, không kiêng nể gì lên tiếng, nghe vậy lòng tôi lại lần nữa khiếp vía, lẽ nào, người của Kháng Thiên giả ngoài Thần Trà và Úc Lũy ra, vẫn còn người mạnh hơn sao?

Chuyện này quả thực khiến người ta chấn động, cả Hoa Hạ, ví dụ như cục số chín, còn có tứ đại cổ tộc và những kẻ mạnh khác ra, thì mỗi một thế lực đều đã không bì nổi rồi, nhưng hiện tại Kháng Thiên giả liên tiếp xuất hiện hai tên, mà câu nói của Thiên Cơ Tử đã quá rõ, cũng chính là nói, người của Kháng Thiên giả, thật ra vẫn còn người mạnh hơn?

Điều này khiến tâm trạng tôi mãi chưa bình phục lại được, mà hiện tại, bốn bàn tay trên không trung chìm vào trầm mặc, không lên tiếng.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.