Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phía dưới phạm thượng

Phiên bản Dịch · 2434 chữ

Cảm giác được ánh mắt của Trúc Tẩm Ngưng có chút nặng nề, tôi đưa tay nắm lấy tay cô ấy, sau đó khẽ nói bên tai:

- Cô yên tâm, còn có tôi!

Nói xong, tôi rõ ràng cảm giác được tâm trạng căng thẳng của Trúc Tẩm Ngưng giãn ra, đây là một cô gái, không cần biết có là một cô gái mạnh mẽ cỡ nào, đều cần một nơi để dựa vào.

- Anh trai cô đâu? Lúc này ông nội và bố cô đều không có ở đây, anh ấy có lẽ phải đứng ra chủ trì đại cục mới đúng?

Tôi lại lần nữa lên tiếng hỏi Trúc Tẩm Ngưng, đã tới đây nhiều ngày, nhưng không nhìn thấy Trúc Thiên Phong, tuy rằng chỉ mới gặp mặt một lần.

Nhưng cho dù nói thế nào, thì Trúc Thiên Phong cũng là con cả của Trúc Tuấn, dưới tình huống này, tộc lão không có mặt, thì anh ta hẳn là sẽ trở thành thủ lĩnh.

Trúc Tẩm Ngưng thấp giọng nói cho tôi biết, Trúc Thiên Phong giống cô ấy, đang bế quan để đột phá, hơn nữa thực lực của Trúc Thiên Phong mạnh hơn cô ấy, cho nên cần nhiều thời gian hơn.

Nghe vậy tôi lập tức hiểu ra, lúc này, sau khi suy nghĩ cẩn thận lại, tôi vẫn bước lên trước một bước.

- Chư vị, mọi người không nên gấp gáp, thời điểm này, sốt ruột không có tác dụng gì!

Khi tôi nói xong, tất cả những ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi, tôi có thể cảm giác được, những ánh mắt đó có chút dò xét, rõ ràng, tôi không có tiếng nói gì với đám người này.

- Chắc hẳn mọi người đến có chút ấn tượng với tôi, tôi đứng ra, là muốn nói với mọi người, lúc này không nên gấp gáp, ngược lại, chúng ta phải bĩnh tĩnh!

- Cậu là một người từ ngoài đến, chúng tôi dựa vào cái gì nghe lời cậu?

- Đúng vậy, dựa vào cái gì nghe lời cậu?

- …….

Khi tôi vừa nói xong, lập tức, đám người phía dưới lại trở nên ầm ĩ, rõ ràng, những người này không để tôi vào mắt, lúc này, tôi cũng không biết phải làm sao.

- To gan, tôi thấy các người đã quên, đây là chồng tôi, ngày cúng tổ hôm đó các người đã quên hết rồi sao? Là A công tôi đã tự tay thêm tên Nhất Lượng vào trong gia phả Lê tộc!

Lúc này, Trúc Tẩm Ngưng đứng ra, sằng giọng quát lên một tiếng, hiện tại thực lực của Trúc Tẩm Ngưng đã không còn yếu, tiếng quát này cũng có uy năng.

Sau khi Trúc Tẩm Ngưng nói xong, ngay tức khắc, cả đám người đều yên lặng trở lại.

Thấy như vậy, lòng tôi buồn bực, đám người này, tôi tốt xấu gì cũng đã nói với bọn họ một lần, lại không tin, cứ phải chờ có người đứng ra mắng mỏ, mới biết ngoan, đây là tật xấu ngu ngốc gì chứ?

Nhìn thấy mọi người im lặng, tôi tiếp tục lên tiếng.

- Các vị, tám phân gia đã tiếp cận bên ngoài kết giới, bọn họ vì sao không tiến vào? Theo lý mà nói, hẳn là phải cưỡng chế để tiến vào mới đúng, nhưng đã nửa ngày trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì, cũng chứng minh, trong lòng bọn họ vẫn khiêng kị gì đó, mà tình huống như vậy, chúng ta càng không nên làm loạn trận tuyến!

Tôi nói suy nghĩ của mình ra, sau khi tôi nói xong, rất nhiều đệ tử của Lê tộc đều bắt đầu thì thầm ghé vào tai nhau bàn tán.

Đối mặt với tiếng bàn tán, tôi cũng không cắt ngang, bởi vì tôi biết khi tôi nói xong, nhất định sẽ có người hiểu được một ít.

Quả nhiên, bàn tán một lúc, đã có người lên tiếng hỏi tôi:

- Vậy cậu nói đi, chúng ta phải làm gì bây giờ? Cũng không thể ngồi im không chuẩn bị gì đúng chứ?

Nghe vậy, tôi cười ảm đạm, nhìn mọi người, bình tĩnh nói:

- Ai nói chúng ta không làm gì? Từ giờ trở đi, chúng ta phải luôn trong trạng thái đề cao cảnh giác, nhưng không thể quá dồn dập, phải có quy củ trật tự, dưới tình hình này, chúng ta phải áp dụng chiến lược, địch bất động, ta bất động!

Hiện tại, cao thủ của cả Lê tộc đều đã xuống tổ địa, trước mắt , tôi cũng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp này mà thôi.

Sau đó tôi nhìn thấy cả đám người đều đưa mắt nhìn nhau, thật lâu sau, mới bắt đầu gật đầu, xem ra, bọn họ đã tiếp nhận ý kiến của tôi.

những chuyện tiếp theo, là do người phía dưới phụ trách, nhìn thấy mọi người rời đi, gương mặt luôn tươi cười của tôi mới hiện lên vẻ nặng nề.

- Có biết người của tám phân gia có bao nhiêu người đến đây hay không? Thực lực cụ thể là gì?

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh, lên tiếng hỏi, cái gọi là biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, chính là tình hình hiện tại, thăm dò đối phương mới là chuyện hệ trọng.

Trúc Tẩm Ngưng lắc đầu, nói tình báo phái đi đã không còn nghe ngóng thấy tin tức, e rằng đã bị đối phương giết, nói như vậy, chúng tôi cũng không biết đối phương rốt cuộc muốn làm gì.

Hơn nữa hiện tại, quan trọng nhất chính là những tộc lão đang ở trong tổ địa không biết đến bao giờ mới ra ngoài, đây là mới là chuyện cấp bách nhất của lê tộc.

Nếu những kẻ mạnh của Lê tộc ở lại trong tổ địa quá lâu, đám người ở bên ngoài mất đi kiên nhẫn, tình huống này thật sự không ổn.

Vốn tôi mang theo người đến là vì muốn liên hợp với người của Lê tộc, sau đó gây ra một ít thương tổn cho đối phương, hiện tại một mình phải đối mặt với tám phân gia, thực sự phe tôi cũng không nắm chắc được phần thắng.

Phải biết rằng tám phân gia, đều không phải trò đùa, hiện tại tám phân gia đã liên kết lại, thực lực nhất định vô cùng khủng bố.

- Được rồi, quay về chờ đợi trước đã, hy vọng ông nội bọn họ sớm ngày ra khỏi tổ địa!

Đứng ngây ra một lúc, tôi vội vàng lên tiếng, nói với Trúc Tẩm Ngưng, nói xong, chúng tôi cùng nhau đi về phòng, dưới tình hình bình thường, đám người Hoàng Tiểu Tiên đều không ra mặt, đây cũng là một cách bảo tồn thực lực.

Thời gian trôi qua không nhanh không chậm, đến ngày thứ ba, Trúc Thiên Phong xuất quan, trên người mang theo luồng khí thế hùng hậu, khi nhìn thấy Trúc Thiên Phong, lòng tôi hơi kinh hãi, bởi vì thực lực của anh ta đã lên tới cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Phải biết rằng thực lực thế này, đặt trong tứ đại cổ tộc, cũng được coi là người trẻ tuổi khiến người khác ngước nhìn, chủ yếu là bởi vì tuổi tác của Trúc Thiên Phong không quá lớn, thực lực này, tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong lớp trẻ tuổi.

Nhìn thấy tôi đến, Trúc Thiên Phong lộ ra nụ cười thân thiện, sau đó Trúc Tẩm Ngưng cũng kể lại tình hình hiện tại cho Trúc Thiên Phong nghe.

- Những người đó, gấp rút vậy sao?

Trúc Thiên Phong nói xong, sắc mặt trở nên lạnh lẽo âm u.

- Anh ra ngoài xem đám người kia rốt cuộc muốn làm gì?

Trúc Thiên Phong là người thẳng tính, nghe thấy tám phân gia đã ở gần bên ngoài, lập tức bật người dậy muốn đi ra xem, nhưng lại bị Trúc Tẩm Ngưng giữ chặt.

- Anh, không được làm bậy, hiện tại A công và các tộc lão đều đã ở trong tổ địa, nếu bọn người đó làm càn vào lúc này, những người còn lại trong cả tộc chúng ta không ai đủ sức để phản kháng!

Trúc Tẩm Nhưng lại nói qua tính nghiêm trọng của tình hình hiện tại cho Trúc Thiên Phong nghe, lúc này anh ta mới dần bình tĩnh lại, kế đó, tôi đứng dậy.

- Nói không chừng, cho dù chúng ta không ra ngoài, những người đó cũng sắp mất kiên nhẫn rồi!

Khi tôi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng và Trúc Thiên Phong đều chuyển rời ánh mắt sang người tôi, Trúc Thiên Phong lên tiếng hỏi:

- Em rể, lời này giải thích thế nào?

Đối với xưng hô của Trúc Thiên Phong, tôi ho khan hai tiếng, sau đó nói:

- Những người đó đang chờ ở bên ngoài, rõ ràng là đang thăm dò gì đó, mà hiện tại đã trôi qua vài ngày, chỉ sợ lòng kiên nhẫn đã tiêu hao hết một nửa, gần đây chúng ta nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, những tên này, lúc nào cũng có khả năng xông vào bên trong!

Chiến lược địch bất động ta bất động khi trước, tôi biết chỉ dùng được trong khoảng thời gian ngắn, những người này đã quyết định phải mạo phạm bề trên, thì nhất định đã làm tốt công tác chuẩn bị.

Cho nên biện pháp này tạm thời chỉ dùng được một khoảng thời gian, muốn có được hiệu quả lớn, thì khả năng không cao.

- Vậy thì phải làm thế nào bây giờ?

Ánh mắt Trúc Tẩm Ngưng tràn ngập lo lắng, sau đó nhìn tôi lên tiếng hỏi, mà tôi lại không nói được lời nào.

- Nguy rồi, người của phân gia xông vào rồi!

Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng hô hoán, lập tức, lông mày của ba người chúng tôi đều nhíu chặt.

- Không hay….

Hô lên mọt tiếng, thân người tôi biến mất khỏi chỗ cũ, một lúc sau, ba người chúng tôi đã xuất hiện trên đỉnh một ngôi nhà.

Lúc này, chúng tôi nhìn thấy rõ, ngoài cổng thôn Lê tộc, đang có một đám người ùn ùn kéo đến.

Nhìn kỹ, những người này không dưới ba trăm người, rất nhiều những thân người trong đó trực tiếp bay lên không trung, kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh.

Hơn nữa, tôi có thể lờ mờ cảm nhận được mùi vị nguy hiểm. cảm giác này, đã chứng minh đoàn người kia, nhất định có cao thủ ẩn náu.

- Em rể, phán đoán của em thật đúng là chuẩn không cần chỉnh!

Trúc Thiên Phong ở một bên liếc mắt nhìn tôi, ánh mắt lạnh băng, tôi gần như cảm giác được thân người Trúc Thiên Phong đã tản ra sát khí, xem ra, anh ta đã chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu.

Khi đám người phi tới gần, đệ tử tất cả Lê tộc đều bị ép tới quảng trường lớn.

Tôi còn nhớ rõ, quảng trường này là nơi lúc trước diễn ra trận đấu kén rể.

Tám phân gia chưa lập tức ra tay, xem ra bọn họ còn có mục đích khác? Tôi đoán thầm trong lòng.

- Đi thôi, trốn không xong, qua đó xem xem rốt cuộc bọn người kia muốn làm gì!

Tôi thản nhiên nói với Trúc Tẩm Ngưng và Trúc Thiên Phong bên người, sau đó thân người ba người chúng tôi lao ra, phi thẳng tới quảng trường.

Khi tới quảng trường, lập tức hàng loạt ánh mặt đều ngưng tụ lên người chúng tôi.

- ồ! Người của chủ gia, đỗi đãi khách đến chơi của mình như thế này sao?

Tôi chú ý thấy, trong đám người cầm đầu, có một người nhìn ngó đánh giá xung quanh một lúc, thật lâu sau, mới dùng chất giọng âm dương quái lạ, lên tiếng nói, rất rõ ràng, là đang chỉ trích chủ gia.

- gia chủ của chủ gia đâu? Lẽ nào hiện tại đã không còn đặt các phân gia chúng tôi vào trong mắt?

Khi tên này vừa nói xong, một tiếng nói khác lại vang lên, mà giọng nói này, còn có vẻ bất mãn bực dọc.

Thấy vậy, tôi khẽ cau mày, những người này quả nhiên đến có chuẩn bị, mà nòng súng, thì đều chĩa vào chủ gia.

- Tôi thấy, các người cũng đâu phải là khách? Cửa Lê bát phân gia, các người đã quên đi gốc gác của mình rồi sao?

Trucs Thiên Phong bên cạnh bước lên, trực tiếp quát lên một tiếng với những người trước mặt.

Sau khi Trúc Thiên Phong nói xong, gần như đã kéo ánh mắt của tất cả mọi người về phía bên này.

- Thằng ranh, mày là ai? Gọi trưởng bối của chúng mày ra nói chuyện!

Lúc này, một gã đàn ông sắc mặt u ám, chỉ vào Trúc Thiên Phong quát lên, mà Trúc Thiên Phong lại cười lạnh giá!

- A công tôi là tộc trưởng đương thời của Lê tộc, ông là cái thá gì, chỉ là người của phân gia, cũng dám mở miệng nói chuyện với chủ gia chính thống?

Khí thế của Trúc Thiên Phong dâng trào, tuy rằng thực lực không bằng gã đàn ông, nhưng khí thế lại không hề kém cạnh.

Nghe vậy, gã đàn ông phẫn nộ, thậm chí hơi khí mùi trên người đã bắt đầu xao động.

Mà lúc này, có một lão già râu tóc bạc trắng bỗng lên tiếng.

- Cháu bé, đã là niên đại nào rồi, chủ gia đã không còn là chủ gia của thời kỳ đó nữa, tôi khuyên cháu vẫn nên gọi trưởng bối ra nói chuyện, bằng không lúc đó xảy ra hậu quả gì, tôi sợ cháu không gánh vác nổi đâu!

Lão già râu tóc bạc trắng nói xong, một luồng khí thế đột nhiên bốc lên, sắc mặt Trúc Thiên Phong hơi thay đổi.

Ý tứ đã quá rõ ràng, tám phân gia đã trực tiếp tới tìm chủ gia để đàm phán, còn về là đám phán chuyện gì, chỉ sợ chỉ có thủ lĩnh của tám phân ra mới hiểu rõ.

- Là ai đang làm càn trong Lê tộc chúng tôi?

Tức khắc, một tiếng quát vang vọng khắp khoảng không!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.