Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ Tượng Vô Cực

Phiên bản Dịch · 1806 chữ

Ba thân hình giống tôi như đúc lập tức xuất hiện bên cạnh tôi, hiện tại, giống như có bốn ‘tôi’ đang đứng liền kề nhau, thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Thấy như vậy, Cự Điêu hơi sửng sốt, có điều một lúc sau, sắc mặt Cự Điêu hóa thành vẻ châm chọc, lạnh lùng lên tiếng.

- Thằng ranh, mày đang diễn trò gì đấy? Mày biết rõ làm vậy chỉ phí công, ba phân thân của mày thực lực đã suy yếu, lẽ nào còn định nhờ vậy mà thoát chết được sao?

Đối mặt với tiếng nói của Cự Điêu mặt tôi không đổi sắc, hít sâu một hơi.

Nhất Khí hóa tam thân, chính xác mà nói, thì tên của đạo thuật này phải là kiếm khí phân thân.

Cũng là đạo thuật tôi đạt được từ trên người Kiếm Ma, tác dụng của đạo thuật này không quá lớn, thật ra tôi cũng đã sớm tu luyện thành công.

Bởi vì sau khi phân thân, thực lực của tôi sẽ suy yếu, cho nên từ trước đến nay tôi chưa từng sử dụng đạo thuật này.

Mãi cho đến hiện tại, tôi vô tình lật tới một đạo thuật trong đống chiến lợi phẩm, tứ tượng vô cực trận!

Tứ tượng vô cực trận cần trình độ ăn ý không phải cao bình thường, cho nên để mãi trên người một vị cảnh giới Ngưng Anh, cũng không thể tu luyện.

Sau khi tôi biến ra phân thân, giống hệt với tôi, vậy thì mức độ ăn ý, cũng không ai có thể bằng được, cho nên sau khi thử qua vài lần, tôi quyết định tu luyện tứ tượng vô cực trận, hiện tại coi như có thể thử xem uy lực của đại trận này đến đâu.

- Thằng ranh, đã đến lúc này rồi, còn giả vờ cao thâm với tao à, nộp mạng ra đây!

Hình như thấy tôi không để ý tới ông ta, sắc mặt Cự Điêu khó coi, sau đó cả người phi tới chỗ tôi.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt tôi ngưng lại, ba phân thân lập tức phi ra các hướng khác nhau, thân người Cự Điêu bị vây vào giữa, chau mày nhìn bốn phương hướng xung quanh.

Hiện tại, thêm cả tôi, tổng cộng có bốn ‘tôi’, mà Cự Điêu chưa thể lập tức nhận ra tôi ‘thực sự’ đang ở chỗ nào.

ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa, có điều bốn thân ảnh khác, lại ngưng tụ ra những ấn kết không giống nhau.

Cái gọi là tứ tượng, là chỉ bốn mùa xuân hạ thu đông, bốn mùa cai quản thay đổi khí hậu giữa trời và đất, nhìn thì như không có gì nguy hiểm, nhưng trong đó, lại tiềm tàng vô số hiểm nguy.

- Xuân hóa mưa phùn!

- Ngày hạ nóng nực!

- Thu tới khô hanh!

- Đông đến tuyết rơi trắng ngần!

Tiếng nói trầm trầm thốt ra từ trong miệng bốn thân ảnh, sau đó, bốn luồng khí không giống nhau đột nhiên toát ra, trực tiếp bao phủ lấy Cự Điêu.

Cảm thụ được năng lượng của bốn mùa đang tới gần, sắc mặt Cự Điêu đột nhiên trầm xuống, sau đó quát lên:

- Hừ, giả thần giả quỷ, xem tao phá nát trận pháp vớ vẩn của mày đây này!

Cự Điêu nói xong, chân nguyên màu đen nồng nặc trong tay bùng nổ, bay thẳng đến các phân thân, có điều khi công kích đến giữa không trung, lại bị một luồng năng lượng nhu hòa cuốn lấy, tức khắc, bị hoá giải ngay trong trận pháp.

Sắc mặt Cự Điêu u ám, hiển nhiên, ông ta không lường trước được, kết quả lại như vậy, mà chính lúc này, ấn kết trong tay một thân ảnh biến hóa, ở trên không trung, hiện lên những nhũ băng trắng xóa.

Bên trên nhũ băng phát ra ánh hàn quang, bay thẳng tới chỗ Cự Điêu bị bao vây trong đại trận, sắc mặt Cự Điêu đại biến, trong tay không ngừng vung ra các đòn tấn công đen sì, đập vào nhũ băng.

Những tiếng nổ mạnh vang vọng trên không, vô số mảnh băng nhỏ bắn tung tóe, có điều khi bay ra ngoài, lại được tiêu tán ở ngay trong trận pháp, mảnh băng vụn lập tức hóa thành linh khí, bị đại trận hấp thu.

Đây cũng là một điểm tốt của tứ tượng vô cực trận, không lãng phí một chút chân nguyên nào, bởi vì mỗi một đòn công kích tạo thành bởi chân nguyên, thì cuối cùng lại vẫn được đại trận hấp thu, chỉ cần không bị đánh tan, thì đại trận vẫn luôn giữ tư thái ‘vô địch’.

- Hạ, lên cho ta!

Tiếng nói trầm trầm vang ra từ trong miệng một phân thân, sau đó cảnh tượng trong trận pháp nháy mắt đã thay đổi, những ngọn lửa đỏ bốc cháy hừng hực hiện lên, bao vây quanh người Cự Điêu.

Nhưng tôi vẫn chưa hài lòng, một tay vung mạnh lên, minh hoả trong người bay thẳng tới chỗ Cự Điêu.

Két két két!

Đột nhiên, một tiếng két két két vang ra, sau đó là tiếng nói phẫn nộ của Cự Điêu.

- Thằng ranh, đây là thứ quái quỷ gì, đợi tao ra được bên ngoài, nhất định không để cho mày chết tử tế!

Nghe thấy giọng nói phẫn nộ của Cự Điêu, lòng tôi không hề sợ hãi, bởi vì tôi biết, Cự Điêu tức giận, cũng chứng minh công kích của tôi có hiệu quả, nói như vậy, tôi đã cảm thấy yên tâm.

Một lúc sau, tôi thấy ngọn lửa màu đen khẽ run rẩy, tôi hơi kinh hãi, theo bản năng sinh ra dự cảm không tốt, ngay sau đó, tôi thấy một luồng chân nguyên màu đen ngưng tụ ở giữa ngọn lửa, tức khắc nổ mạnh.

ầm ầm ầm…..

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang ra, một thân hình thảm hại cũng lao ra bên ngoài, người này chính là Cự Điêu, có điều lúc này trông cả người ông ta có chút chật vật, quần áo rách tả tơi, rõ ràng, đã bị ngọn lửa phía trước thiêu đốt.

Mà lúc này, Cự Điêu đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt đằng đằng sát khí, tôi khống chế ba thân ảnh không ngừng thay đổi vị trí, khiến cho người này không tìm được chân thân của tôi ở đâu.

- Thằng ranh, tao thừa nhận, mày rất khó giải quyết, hơn nữa, cũng đã chính thức chọc giận tao!

Giọng nói lạnh lùng của Cự Điêu truyền ra, nghe vậy lòng tôi hơi ngưng lại, người này đã chuẩn bị nổi cáu rồi sao? Đối mặt với một gã Ngũ Khí Ngưng Anh, tôi không dám sơ suất, quan trọng nhất là hiện tại, tôi cũng đã không còn nhiều sức lực.

Chiến đấu cùng người này, đạo thuật nào cũng phải tiêu hao rất nhiều chân nguyên, cũng may trong người tôi có một con long mạch đang chống đỡ, bằng không chỉ sợ đã sớm không còn sức chiến đấu với ông ta.

Đáp án là cho dù có long mạch chống đỡ, sau khi sử dụng đạo thuật đều tạm thời suy yếu một lúc, cho nên cục diện hiện tại đối với tôi mà nói, cũng không được tốt lắm.

Giờ phút này, ấn kết trong tay tôi lại lần nữa biến hóa, đột nhiên trong lúc đó, sắc mặt của cả bốn thân ảnh đều trở nên khô héo.

Nếu nói hai đòn công kích lúc trước đã vô cùng khủng bố, nhưng ‘ thu tới khô hanh’ cuối cùng, mới là kẻ đáng gờm nhất trong tứ tượng vô cực.

Một đòn này, tôi đã chuẩn bị từ lâu, gần như tất cả năng lượng trong trận pháp đều được điều động.

- Nhất tuế nhất khô vinh!

Tôi hô lên một tiếng, sau đó năng lượng ‘khô héo’ không ngừng hướng tới vây quanh Cự Điêu, sắc mặt ông ta u ám, chân nguyên màu đen trên người bùng nổ, sau đó đánh vào luồng năng lượng trước mặt.

Nhưng, đòn tấn công này của Cự Điêu không có nhiều tác dụng, năng lượng đã tiếp cận Cự Điêu, sắc mặt ông ta lại hơi đổi, kế đó phá lên cười.

- Ha ha ha, thằng ranh, đây là công kích gì thế? Không có bất kì cảm giác gì cả, quả đúng là khiến người ta cười rớt quai hàm!

Cự Điêu cười lớn, nhưng giây tiếp theo, nụ cười trên mặt Cự Điêu tắt ngúm, bởi vì hiện giờ, làn da của Cự Điêu, đang trở nên khô quắt lại với tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường.

Những nếp nhăn nhúm thi nhau nổi lên, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Cự Điêu đã hoàn toàn hóa thành ‘lão già’, sắc mặt Cự Điêu đại biến, công kích không ngừng vung ra tứ phía.

- Thằng ranh khốn nạn, mày đã sử dụng yêu pháp gì?

Tiếng gầm gừ phẫn nộ phát ra từ trong miệng Cự Điêu, ngay tức khắc, tôi nhìn thấy ông ta bỗng trở nên điên cuồng, lòng tôi trầm xuống.

Bởi vì đạo thuật này tuy rằng mạnh nhưng lại duy trì không được lâu, hiện tại, tứ tượng vô cực trận đã sắp bị năng lượng của Cự Điêu phá hủy, dù sao thực lực hiện giờ của tôi vẫn có chút chênh lệch với Cự Điêu.

Hít sâu môt hơi, tôi ra sức không chế trận pháp.

Mắt thấy tóc của Cự Điêu đã bắt đầu điểm bạc, sinh mệnh của ông ta đang bị ‘thu lâm khô tuế’ tiêu hao, nhưng ngay sau đó, trên người Cự Điêu nổ ra một luồng năng lượng khủng bố, luồng năng lượng này đã trực tiếp phá hủy cả trận pháp.

Trận pháp tiêu tan, ba phân thân quay trở về bên trong cơ thể tôi, ánh mắt âm hiểm của Cự Điêu lập tức dính chặt lấy tôi.

Ánh mắt này, giống như muốn lập tức xé tôi thành nghìn mảnh, lòng tôi bỗng hơi căng thẳng, ngay sau đó, tôi thấy sinh mệnh của Cự Điêu dùng tốc độ cực kì chậm rãi từ từ hồi phục lại.

- Thằng ranh, tao xem mày còn cái gì để bảo toàn tính mạng nữa!

Tiếng nói đầy sát khí vang ra, thân ảnh của Cự Điêu lập tức biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh tới cực hạn.

Đồng tử tôi đột nhiên co lại, cảm thụ được làn gió đang ập tới trước mặt, công kích này, gần như muốn tránh cũng không tránh nổi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.