Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

biến động trong tổ địa

Phiên bản Dịch · 1497 chữ

Cảm nhận thấy công kích của tôi, sắc mặt Cự Mông đột nhiên đại biến, không có ý muốn chiến đấu, cả người bỏ chạy về phương hướng nào đó.

Cự Mông muốn chạy trốn, nhưng dưới tình hình này, tôi làm sao có thể để cho hắn chạy thoát.

Mê tung hồ ảnh bộ thúc phát đến cực hạn, thân người tôi biến mất khỏi chỗ cũ, chỉ để lại tàn ảnh, khi lại lần nữa xuất hiện, đã ở trước mặt Cự Mông.

- ố, muốn đi đâu à mà vội vàng thế?

Tôi cười lạnh nhìn Cự Mông, tiếng nói trầm trầm vang ra, Cự Mông lập tức nhìn tôi, theo bản năng tỏ ra sợ hãi.

Cự Mông trông không được tự nhiên, lúc này, tiếng nói đứt quãng của hắn vang ra:

- mày, mày muốn làm gì?

Nghe vậy, tôi nở một nụ cười thâm sâu.

- vừa nãy ông nội mày nói gì mày nghe thấy chưa? Nếu ông ta đã để tao vào mắt, mày nói xem nếu tao không thể hiện bản thân, chẳng phải là không giữ mặt mũi cho tộc Lê Cự hay sao?

Tiếng nói thản nhiên của tôi truyền ra, ánh mắt Cự Mông lập tức trở nên hoảng loạn, hắn ý thức được, bản thân đang phải đối mặt với điều gì, lúc trước hắn không rõ, ngay từ giây phút tôi giết chết Cự Điêu, hắn đáng ra phải biết, chênh lệch giữa tôi và hắn, không hề nhỏ.

Cho nên hiện tại, đối mặt với tôi, Cự Mông gần như đã không còn tinh thần tiếp tục chiến đấu.

- mày, mày không thể giết tao, ông nội tao sẽ không bỏ qua cho mày!

Cự Mông lắc đầu nguầy nguậy, nói không nên câu, khi người này nói xong, khóe miệng tôi hiện lên một độ cong lạnh như băng, sau đó cả người hóa thành tia lưu quang, lao tới chỗ Cự Mông,

Ngay khi thân người tôi lao ra, trường kiếm đỏ như máu siết chặt trong tay, tới trước mặt Cự Mông, sắc mặt tôi giá rét, trường kiếm mang theo ý chí kiếm đạo, chém xuống người Cự Mông.

Bên trên kiếm canh huyết sắc khủng bố, sát khí dâng trào, sắc mặt Cự Mông đại biến, lúc này chỉ có thể ra sức chống cự, bởi vì hiện tại, Cự Mông cho dù muốn trốn, cũng không còn cơ hội.

Kiếm canh huyết sắc va chạm với Cự Mông, những gợn sóng kịch liệt truyền ra khắp không gian, khuấy động cả bầu trời!

Tôi thấy thân người Cự Mông rung lên, lùi nhanh ra sau, thân người tôi lại lao lên, đã tới trước mặt hắn.

Nắm đấm chuẩn bị sẵn từ trước vung lên, quyền canh mang theo khí thể lật sông đổ núi, đập tới trước mặt Cự Mông.

Sắc mặt Cự Mông kinh hoảng, chân nguyên màu đen trong người mau chóng ngưng tụ, có điều không đợi lớp phòng ngự của hắn ngưng tụ xong, quyền canh hình rồng đã đập vào người hắn.

Thình!!!

Một âm thanh trầm đục truyền ra khắp không gian, ngay tức khắc, tôi thấy cả người hắn khom lại, sắc mặt trắng ngắt như tờ, xem ra, uy lực của Long Du Bát Hoang Quyền, thật sự có hiệu quả không tồi.

Nhìn thấy sơ hở trên người Cự Mông, lòng tôi trùng xuống, trường kiếm trong tay vung ra những luồng kiếm hoa, kiếm khí sắc bén phóng lên.

Cùng lúc đó, trong không trung đột nhiên phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc.

- thằng nhãi ranh, mày dám!

Không cần nhìn, tôi cũng biết chủ nhân của giọng nói, chính là Cự Tây, người này hiện tại đã bị Trúc Trường Không giữ chặt trên không trung, căn bản không có cách thoát thân, ông ta vừa tận mắt chứng kiến con trai mình bị giết.

Đối với tiếng nói của Cự Tây, tôi bỏ hết ngoài tai, trường kiếm trong tay toát ra luồng kiếm khí sắc bén, chém vào người Cự Mông, ngay sau đó, máu tươi lập tức bắn ra từ trên người Cự Mông.

Những miệng vết thương dữ tợn không ngừng xuất hiện trên da thịt hắn, những vết thương này, toàn bộ đều là do kiếm khí gây ra, hiện tại, sức sống của Cự Mông đang dần dần yếu đi, cuối cùng, tôi thấy ánh mắt hắn lóe qua cảm xúc hối hận.

Nhưng, tất cả đều đã không thể cứu vãn.

- a a a….. tao phải giết thằng khốn nạn không biết trời cao đất dày này!

Ngay khi Cự Mông bị tôi giết chết, trên không trung lập tức vang lên giọng nói tràn ngập sát khí.

Đối mặt với Cự Tây đang phát điên, tôi không thèm để tâm, mà giờ phút này, ánh mắt tôi lại nhìn về phía chiến trường hỗn loạn.

Nhưng, chính vào lúc thân người tôi chuẩn bị lao ra. Thì trong cả Lê tộc, bỗng vang lên một tiếng gầm gừ kinh thiên động địa.

Âm thanh mang theo luồng áp lực cổ xưa, khi luồng khí này truyền ra, chỉ thấy sắc mặt Trúc Trường Không bỗng dưng u ám.

Mà lòng tôi hơi sửng sốt, bởi vì tôi cảm giác được, âm thanh này truyền đến từ ngọn núi phía sau Lê tộc.

Phía sau núi, có thể có cái gì? Tổ địa?

Âm thanh vọng lại từ trong tổ địa, khi âm thanh vang ra, sắc mặt của tất cá các tộc lão Lê tộc đều vô cùng nặng nề, hình như đang biểu thị, tổ địa đã xảy ra chuyện.

- tộc trưởng, xem ra, trong Lê tộc chúng ta, đúng là đã có kẻ phản bội!

Chính lúc này, một tộc lão nhìn Trúc Trường Không, tiếng nói âm trầm vang lên, sau đó, Trúc Trường Không nhìn chằm chằm ra sau núi.

Mà gương mặt Cự Tây lại lạnh tanh.

- Trúc Trường Không, ông trời đã định Lê tộc ông sẽ ngã xuống,có điều cho dù nói thế nào, chúng ta cũng chung một bộ tộc, tộc Lê Cự tôi sẽ phát triển cửu lê càng một lớn mạnh hơn!

Đối mặt với tiếng nói của Cự Tây, Trúc Trường Không không quay đầu lại, chỉ liếc nhìn Cự Tây một cái, lên tiếng:

- Ông vẫn chưa tỉnh à ? chẵng lẽ ông quên rồi sao? Hai người thừa kế của ông đều đã đi đời nhà ma rồi!

Nhưng lời này không còn nghi ngờ gì nữa, chính là một đòn tấn công không động tay chân, bởi vì không lâu trước, con trai và cháu trai của Cự Tây đã lần lượt chết trong tay tôi, quan trọng nhất là, người giết con trai và cháu trai ông ta, thực lực chỉ mới Nhất Khí ngưng Anh.

- Trúc Trường Không, ông đừng đắc ý, hôm nay, ông sẽ chứng kiến Lê tộc của mình bị diệt vong!

Cự Tây giận tím mặt, nhưng vẫn kìm nén lửa giận, nghiến răng ken két quát Trúc Trường không.

Trúc Trường Không cười lạnh không nói gì, lúc này vẫn nhìn chằm chằm ra sau núi.

Chính lúc đó, một bóng đen bay vút ra, người này mặc trang phục của Lê tộc, nhưng vẻ mặt lại vô cùng âm tà.

- Quả thật là ngươi!

Nhìn thấy thân ảnh xuất hiện, TRúc Trường Không mặt không đổi sắc lên tiếng, trong giọng nói có chút phẫn nộ.

Rõ ràng, dị tượng xuất hiện ở tổ địa sau núi, nhất định có liên quan đến người này, hiện tại, người mặc áo choàng đen phát ra tiếng nói khàn khàn:

- Tộc trưởng, ích lợi phải đặt hàng đầu, đừng trách tôi không luyến tiếc nghĩa tình cũ.

Rất rõ ràng, người này đã thừa nhận mình là người giờ trò quỷ ở sau núi.

Lúc này, Trúc Trường Không khẽ thở dài, bởi vì đối diện với trạng thái ‘thản nhiên’ của đối phương, lão ta cũng không biết nên nói cái gì, tuy rằng tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của lão, nhưng trong lòng lão vẫn có chút buồn rầu.

Dù sao đây cũng là một vị nguyên lão của Lê tộc, lại cứ vậy bị người khác mua chuộc, trong lòng lão khó mà chấp nhận nổi.

Chính lúc này, huyết khí ngập trời tản ra từ phía sau núi Lê tộc, phóng lên trên cao, trong đó mang theo khí thế hủy diệt đất trời.

Tôi bỗng xuất hiện một ảo giác, nếu cứ để mặc như vậy, thì khí huyết sát này, chỉ sợ sẽ san bằng cả Lê tộc.

Lúc này, tôi ngẩng đầu nhìn lên trời cao, phát hiện vẻ mặt của Trúc Trường Không không có quá nhiều thay đổi, hình như tất cả chuyện này, đã đều nằm trong khống chế của lão.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.