Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

người muốn gặp tôi?

Phiên bản Dịch · 2128 chữ

Nghe Trúc Trường Không nói vậy, lòng tôi hơi sửng sốt, đột nhiên có chút khiếp sợ, thậm chí là không thể tin nổi.

Không ngờ lão ta lại muốn để tôi cùng lão đi vào trong tổ địa, quả thực khiến tôi không thể ngờ, phải biết rằng, trong tổ địa Lê tộc nhất định là một nơi cực kỳ bí ẩn, mà tất cả, đến ngay cả Trúc Tẩm Ngưng cũng không biết bí mật thực sự.

Hiện tại, không ngờ Trúc Trường Không lại cho tôi cùng tiến vào trong, lão ta cho phép tôi được biết bí mật trong tổ địa Lê tộc?

Có điều không đợi tôi nói thêm gì, Trúc Trường Không đã biến mất trước mắt tôi, khiến tôi đứng ngây ngốc tại chỗ.

Sau đó, tôi triệu tập lại toàn bộ đệ tử Đạo Minh, nhìn thấy rất nhiều đệ tử Đạo Minh mình đầy thương thế, hơn nữa lần này mang tới hơn trăm đệ tử, hình như đã ngã xuống hai ba mươi người.

Chiến đấu, đương nhiên phải có người hy sinh, mà đệ tử của Lê tộc cũng chết trận không ít, trên mặt đất, cũng có rất nhiều xác đệ tử của tám phân gia, đương nhiên, uất ức nhất trong đó, chỉ e chính là tộc Lê Cự.

Bởi vì không đơn giản là tộc trưởng bị tôi giết chết, mà ngay cả thiếu chủ cũng đã mất mạng trong tay tôi, thậm chí, thời điểm tám phân gia rút lui, tôi vẫn còn cảm giác được sát khí của lão già Cự Tây.

Chẳng qua là ông ta cũng không còn cách nào khác, bởi vì toàn bộ đội ngũ phải rút lui, ông ta cũng không thể ở lại một mình, vậy thì không khách quan.

- Chư vị, vất vả rồi!

Nhìn đệ tử Đạo Minh trước mặt, tôi trực tiếp lên tiếng, chân thành nói với mọi người.

Tuy rằng bọn họ đã gia nhập Đạo Minh, có nghĩa vụ tuân theo mệnh lệnh của tôi, nhưng không có nghĩa, tôi không cảm thấy xúc động cho những gì đệ tử Đạo Minh đã trả giá.

Động viên một lúc, tôi đưa hết đan dược trị thương lúc trước đã chuẩn bị sẵn trên người cho bọn họ, khiến tôi cảm thấy vui vẻ nhất là, lang tộc không có yêu thú nào ngã xuống, đây cũng là điểm mạnh của đội ngũ.

Bởi vì nhờ có tinh thần hỗ trợ lẫn nhau, chỉ cần chỗ nào có nguy hiểm, sẽ lập tức tới hỗ trợ, lang tộc chính là yêu thú có tinh thần đoàn kết kỳ lạ như vậy. đây cũng là điểm tốt nhất mà tôi nhìn trúng lang tộc.

Hơn nữa, thực lực của Bạch Lang tăng lên vô cùng nhanh chóng, bởi vì tôi đã đặt Hàn Băng Ngọc Tủy xuống dưới động phủ của bọn họ, cho nên điều này rất có lợi cho bọn họ, Bạch Lang có lẽ không còn cần bao lâu nữa, có thể tiến vào cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Sau khi trấn an lại đệ tử Đạo Minh, những người khác vẫn được tôi thu vào trong thế giới nhỏ trong cổ tay, mà tôi chỉ để lại Hoàng Tiểu Tiên, đám người Đoàn Lang bên người.

Về phần Lê tộc, trận chiến lần này đã tổn thất không ít, thậm chí là tổn hại nặng nề, tuy rằng không biết trong tổ địa đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lê tộc ở bên ngoài lại vô cùng thảm hại, cho nên Trúc Trường Không và Trúc Tuấn đều đang bận rộn giải quyết tàn cục.

Ngay cả Trúc Tẩm Ngưng cũng chỉ kịp nói với tôi một câu, sau đó bận bịu đi hỗ trợ.

Mãi cho đến tối, tôi mới nhìn thấy cả nhà Trúc Tẩm Ngưng quay về, có điều sắc mặt của Trúc Trường Không và Trúc Tuấn vô cùng nặng nề.

Sau khi trở về, tôi nhìn thấy Trúc Trường Không và Trúc Tuấn cùng đi vào trong một căn phòng, xem ra sự kiện lần này đối với cả Lê tộc mà nói, đúng là một đả kích cực lớn.

Tuy rằng hiện tại Lê tộc xem như đã tạm thời vượt qua nguy hiểm, nhưng tám phân gia hoàn toàn có thể trở lại làm loạn, quan trọng nhất là, hiện tại Lê tộc đã bị Kháng Thiên giả nhắm vào.

Kháng Thiên giả, không phải là thế lực dễ chọc ghẹo, cho nên hai cha con Trúc Trường Không và Trúc Tuấn sầu lo như thế, là chuyện hết sức bình thường.

Về tới phòng, tôi lập tức nghĩ tới chuyện Trúc Trường Không muốn tôi đi cùng với lão ta vào trong tổ địa, nói thật, đối với chuyện này, lòng tôi rất chờ mong, cực kì tò mò, phía dưới tổ địa có cái gì.

Khoảng giờ tý, bên ngoài truyền tới tiếng gọi của Trúc Trường Không, lão bảo tôi ra ngoài, tôi cũng không do dự, chui ra khỏi phòng, lập tức nhìn thấy Trúc Trường Không đã đứng ngoài cửa đợi tôi.

- Đi theo ông!

Trúc Trường Không nhìn tôi thật sâu, khiến tôi bỗng dưng không được tự nhiên cho lắm, sau đó lão lên tiếng, nói xong, lão đã đi thẳng lên trước, tôi chỉ đành đi theo phía sau Trúc Trường Không.

Mà phương hướng của chúng tôi, rõ ràng chính là phía sau núi, dọc đường đi, tôi không biết phải nói gì, đành im lặng, đi theo sau Trúc Trường Không.

Trên đường đi, cuối cùng Trúc Trường Không cũng chủ động lên tiếng:

- Con có phải vẫn luôn ‘thương nhớ’ tổ địa của Lê tộc ông không?

Nghe những lời của Trúc Trường Không, tôi hơi sửng sốt, sau đó cười khổ, lời này là có ý gì? Tôi có nhớ thương gì đâu! Kế đó tôi vội vàng giải thích:

- Không dám không dám, con chỉ tò mò chút thôi, không thể nói là thương nhớ hay gì cả ạ!

Đây chính là suy nghĩ thực sự của tôi, đúng là chỉ tò mò, bởi vì tôi căn bản không biết rõ tổ địa có cái gì, cho nên cũng chẳng thể ‘thương nhớ”.

Trúc Trường Không nhìn tôi chằm chằm, không đáp lời, một lúc sau, Trúc Trường Không bỗng thở dài, lên tiếng nói;

- Con cũng cho rằng bên dưới tổ địa Lê tộc có bảo vật quý giá?

Khi Trúc Trường Không nói xong, tôi có cảm giác, trong lòng Trúc Trường Không đang chất chứa rất nhiều nỗi khổ tâm, điểm này, tôi cảm nhận được rõ trong tiếng thở dài của lão.

- Chuyện này không dám đoán bừa, nhưng Tiểu Ngưng từng nói qua với con, thứ bên dưới tổ địa, đã không an phận!

Trúc Tẩm Ngưng vốn dĩ không dặn tôi gì cả, cho nên tôi cũng không giấu giếm mà nói thẳng, lúc này Trúc Trường Không trầm giọng nói:

- Con bé đó, đúng là rất để ý tới con, cái gì cũng nói cho con biết! không sai, dưới tổ địa, có thứ không an phận, đám người không não kia, người khác nói gì cũng tin là thật, quả thật quá mất mặt!

Nói đến cuối, ngữ điệu của Trúc Trường Không có chút tức giận, rõ ràng, lão đang nói người của tám phân gia, dù sao đám người đó nhất định đã bị Kháng Thiên giả xúi giục, cho nên mới lựa chọn tới tấn công đối đầu với Lê tộc, điểm này trong mắt Trúc Trường Không, là điểm khiến lão tức giận nhất.

- Việc này cũng không có gì xấu, người như vậy, sớm muộn gì cũng là mối họa, lộ tẩy sớm một chút, cũng có thể kịp thời đề phòng!

Lúc này, tôi không biết nói gì, chỉ có thể gắng sức an ủi, phải biết rằng, bị chính người của mình phản bội, thật là chuyện khó ai chấp nhận nổi, Trúc Trường Không thân là tộc trưởng Lê tộc, cho nên lão là người bị đả kích lớn nhất.

- Lời này cũng không sai, đám vô dụng đó, thực cho rằng ông không biết ý đồ của bọn chúng sao, không có chủ gia Lê tộc, tám phân gia đã sớm tiêu vong trong bề dày lịch sử!

Không ngờ Trúc Trường Không lại gật đầu, lên tiếng nói, nói xong, thân người lão ta khựng lại, tôi ngẩng đầu lên nhìn, không biết từ bao giờ, chúng tôi đã tới sau núi, mà ở nơi này, có một tế đàn rất lớn.

Đúng là vị trí tổ địa của Lê tộc, lúc này, tôi nhìn những hàng phù văn kì bí trên tế đàn, lòng vẫn cực kì tò mò, bởi vì tôi cũng không biết, Lê tộc, Nop Lor và thánh địa môn phái Âm Thi, thậm chí là hố trời Âm Tang, rốt cuộc có liên quan gì với nhau hay không.

- Con biết vì sao ông lại dẫn con tới đây không?

Lúc này, hai tay Trúc Trường Không chấp sau lưng, nhìn tế đàn trước mặt, thản nhiên lên tiếng, tôi đứng bên cạnh Trúc Trường Không, nhìn được rõ trong ánh mắt lão, lộ ra vẻ đa cảm nói không nên lời.

Tôi lắc lắc đầu, thấp giọng đáp:

- Còn mong ông nội chỉ điểm!

Nếu đã ‘kết hôn’ với Trúc Tẩm Ngưng, thì tôi đương nhiên có thể dùng tư cách ‘cháu rể’ để xưng hô với Trúc Trường Không.

Lúc này, Trúc Trường Không xoay người lại nhìn tôi, nhìn ánh mắt của lão, tôi hơi ngây ra, bởi vì tôi cứ có cảm giác, trong ánh mắt của Trúc Trường Không, có gì đó khiến tôi nhìn không thấu.

- Thật ra, người gọi con tới không phải là ông!

Trúc Trường Không khẽ cất tiếng, nghe vậy lòng tôi chấn động? có ý gì? Rõ ràng là Trúc Trường Không bảo tôi tới, nhưng hiện tại nói không phải là lão?

Có điều rất nhanh sau, tôi đã hiểu ra, Trúc Trường Không đã nói vậy, thì chứng minh, người muốn gặp tôi là một người khác trong Lê tộc?

Vị ở bên trong tổ địa? người đối đầu với nhị trưởng lão, kẻ mạnh chưa hiện thân của Lê tộc, lẽ nào, người muốn gặp tôi, là ngài ấy?

Tôi vô cùng khiếp sợ, đây cũng là cách giải thích duy nhất tôi có thể nghĩ ra hiện giờ.

Nếu muốn gặp tôi mà không phải là Trúc Trường Không, thì khả năng lớn chính là vị kia rồi.

- Xem ra, con đã đoán được!

Trúc Trường Không cười nhạt, sau đó nói, tôi không đáp lời, trong lòng có chút nghi hoặc, kẻ mạnh siêu cấp của Lê tộc, sao tự nhiên lại muốn gặp tôi? Đây là câu hỏi mà hiện tại tôi đang muốn biết được đáp án nhất.

- Xuống dưới đi, đừng để lão tổ phải chờ, lần này gặp mặt, chỉ có một mình con!

Trúc Trường Không nhìn lên trên tế đàn, nói với tôi, nghe vậy tôi hơi căng thẳng, bỗng nhiên cảm thấy hồi hộp.

Có điều tôi vẫn hít sâu một hơi, đến cũng đã đến, tôi không có lý do gì không đi xuống dưới.

Nghĩ đến đây tôi nhấc chân lên, bước tới phía trên tế đàn, có lẽ là bởi vì trực giác không nói cho tôi biết có nguy hiểm, cho nên hiện tại tôi không hề lo lắng cho sự an toàn của mình.

Khi cả người tôi đứng trên tế đàn, một vầng sáng đỏ như máu tức khắc hiện lên, bao phủ cả người tôi vào trong, sau đó tôi cảm giác thấy dưới chân mình nhẹ bẫng, cả người đã rơi xuống phía dưới tế đàn.

Cảm giác mất đi trọng lượng kéo dài một lát, định thần lại, tôi mới cảm thấy thân người mình rơi xuống được gần trăm mét, thậm chí vẫn còn rơi xuống sâu hơi, mới chạm xuống mặt đất.

Lòng tôi chấn động không thôi, dưới tổ địa Lê tộc, không ngờ lại sâu thế này?

- Đến đây!

Ngay khi tôi đang chấn động, thì một tiếng nói trầm trầm bỗng vang lên bên tai, sau đó kéo tôi về hiện thực, không hiểu sao tôi bỗng căng thẳng.

Cảm giác được âm thanh này đang không ngừng vang vọng quanh tai mình, tôi vội vàng đưa mắt nhìn tứ phía.

Ngay sau đó, ở trước mặt tôi, có một thân ảnh mặc một bộ huyết bào đang ngồi khoanh chân!

Đây là người muốn gặp tôi?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.