Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xi Hậu

Phiên bản Dịch · 1903 chữ

Khi nhìn thấy người nọ, cả người tôi bỗng kinh hãi, bởi vì thân ảnh đang ngồi khoanh chân đối diện với tôi, khiến tôi không tin nổi là, thân ảnh này chỉ còn da bọc xương.

Không sai, là nghĩa đen của da bọc xương, trên người không còn lại chút máu thịt nào, chỉ có một lớp da, bọc quanh xương cốt, nếu không có lớp da bên ngoài, tôi dám cam đoan, thân người trước mắt, là một bộ xương.

Tôi ngây ngẩn một hồi lâu, mới phản ứng lại, sau đó cung kính khom mình với thân ảnh trước mặt, cất lời:

- Vãn bối Lý Nhất Lượng, tham kiến tiền bối!

Bởi vì tôi có thể khẳng định tiếng nói vừa rồi, chính là phát ra từ trên thân người này, khi tôi quay sang nhìn, mới đầu cực kỳ đáng sợ, nhưng trong đôi con ngươi, lại ẩn chứa khí mùi khiến người ta sợ phát run.

Cảnh giới nhập đạo!

Đây chính là cảnh giới nhập đạo, cho dù chỉ là một ánh mắt, không phải là ánh mắt nhắm vào ai đó, nhưng lại khiến tôi như bị bóp chặt.

Chính lúc này, tôi ngẩng đầu, nhìn thân người kia, lập tức, khóe miệng người nọ hơi động đậy.

- Không tồi, không kiêu căng không nóng nảy, không tự ti không kiêu ngạo, tâm tính thế này, hơn xa bạn cùng lứa tuổi!

Đột nhiên, thân ảnh cất tiếng lầm bầm, tuy rằng biết đang khen tôi, trong lòng dù hơi ‘sướng’, nhưng không biểu hiện ra ngoài.

- Tiền bối quá khen rồi, thiên hạ thiên kiêu nhiều vô kể, không dám không dám!

Đúng vậy, thiên hạ quá rộng lớn, cho nên những lời này tôi không phải cố ý nói, Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si của Phương Thốn Sơn, đều là bạn cùng lứa tuổi, nhưng bọn họ đều là nhân vật kinh thiên động địa, hơn nữa tốc độ trưởng thành cũng khiến người khác phải giật mình.

- ừ, có chừng có mực là tốt, Hoa Hạ, quá nhỏ bé!

Vị tiền bối khẽ nói, câu này khiến tôi thấy hơi khó hiểu!

Hoa Hạ quá nhỏ bé? Có điều tôi không tiếp tục đi sâu vào vấn đè này, nhìn thân ảnh trước mặt, trong lòng vô cùng nghi hoặc, rốt cuộc là sức mạnh thế nào, có thể khiến cho vị này biến thành bộ dạng như vậy.

Khi tôi đang vô cùng nghi hoặc, thì vị trước mặt lại lên tiếng:

- cậu bé, có phải cậu vẫn còn một tên gọi khác hay không? Mệnh cách của cậu quá mức kỳ quái, ta có chút nhìn không thấu!

Tiếng nói đầy hoài nghi, nghe vậy tôi nhướng mày, đã nhìn ra rồi sao? Tôi có chút khiếp sợ, sau đó cười khổ.

- đúng ạ, có điều mong tiền bối thứ lỗi, người lớn trong nhà có dặn, chuyện này không được nói với người khác!

Đối phương đã nhìn được ra chính xác như vậy, cho nên tôi không thể qua loa, hơn nữa tôi cảm giác được, vị trước mặt, hình như không có địch ý với tôi, cho nên tôi không cố ý giấu giếm chuyện gì cả.

- cậu bé, cậu không nói cũng thế thôi, ta vừa xem lại rồi, mệch cách của cậu, thiên hạ hiếm có, tên gọi khác của cậu, Nửa Cân hoặc Tám Lạng, một trong hai!

Thình!

Nghe thấy vậy, trong lòng tôi như bị một tảng đá đè trúng, kinh hãi không thôi, vị này, vừa gặp đã nghiên cứu mệnh cách của tôi, còn có thể đọc bí mật lớn nhất trên người tôi ra, trong lúc khiếp sợ, tôi chỉ có thể đứng im không nói được lời nào.

- được rồi, ta cũng không muốn vòng vo nhiều với cậu, cậu bé, ta xin tự giới thiệu trước, ta tên là Xi Hậu!

Người trước mặt lại lên tiếng, khi tiếng nói vang lên, tôi chấn động ngơ ngác nhìn.

Họ Xi? Dòng họ này thật sự quá hiếm, không có ư? Không, có, hơn nữa còn nổi danh ngàn đời trong lịch sử, thì chính là Xi Vưu!

(Xi Vưu: một anh hùng cổ xưa của người Miêu của Trung Quốc, được coi là một trong ba quốc phụ vĩ đại, là thủ lĩnh bộ lạc Cửu Lê, được biết đến do đã chiến đấu với hoàng đế trong trận Trác Lộc trong truyền thuyết Trung Quốc, ai muốn tìm hiểu thêm thì google nhá, mình phải công nhận là tác giả hiểu biết về văn hóa và lịch sử, truyền thuyết nước mình quá là thâm sâu luôn, mình đã đọc qua nhiều truyện Trung, chưa thấy truyện nào có nhiều kiến thức đúng mà không hư cấu nhiều như truyện này, mười nghìn like cho anh Mễ đẹp trai :> à anh còn trẻ lắm mới 26 thoai)

Lẽ nào, vị trước mắt, chính là hậu duệ của Xi Vưu sao? Bằng không, thiên hạ này, ai dám lấy họ Xi nữa?

Lòng tôi khiếp sợ, có điều cũng biết thức thời không tiếp tục loanh quanh trên vấn đề này, lại khom người nói:

- hóa ra là tiền bối Xi Hậu, không biết tối nay gọi vãn bối đến, là có chuyện gì?

Tôi lập tức vào chủ đề, dò hỏi vị trước mặt, tôi cảm giác được thân người tôi hơi run lên, sau đó Thị trên người tôi đột nhiên bay vút ra.

- không hay, chủ nhân, ta không thể khống chế bản thân?

Đây là tiếng nói của kiếm linh, vào lúc trên người tôi xảy ra điều bất thường, kiếm linh đã lên tiếng ngay, tôi nhìn vị tiền bối kia, chỉ có vị này mới làm được vậy thôi!

Sau đó tôi vội vàng lên tiếng, nói Thị không cần hoang mang, vị tiền bối này không có ác ý.

Rồi sau đó, chỉ thấy Thị đã ở trước mặt người kia, khí huyết sát trên trường kiếm cũng toát ra.

Quan trọng nhất là, phù văn bị che giấu trong làn khí huyết sát cũng lộ ra ngoài, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, kỳ thật những phù văn màu đen trên thân kiếm Thị tôi đã rất lâu rồi không nhìn thấy, bởi vì từ sau khi Thị mạnh lên, hình như phù văn màu đen này cũng không còn tác dụng gì nữa, vì vậy tôi gần như chẳng có ấn tượng gì với phù văn.

Nhưng hiện tại, phù văn đó lại xuất hiện, trở nên cực kỳ sinh động.

Tôi chết lặng nhìn chằm chằm Thị trước mắt.

Kế đó, tiếng nói của Xi Hậu lại vang lên:

- Thiên Tiên Linh Bảo, bị sát khí và ma phù thấm nhuộm, đáng ra phải ma hóa mới đúng, nhưng lại bị thằng bé này chinh phục, chậc chậc chậc!

Tiếng Xi Hậu vang lên, nhưng trong ngữ điệu, lại có chút khiếp sợ, xem ra bí mật trên người tôi, gần như không thể che giấu trước mặt người này.

Lúc này, tôi lộ ra nụ cười gượng, sau đó nói:

- Đôi mắt của tiền bối quả nhiên tinh tường!

Nghe vậy, người nọ đáp:

- Thứ này của cậu bây giờ vẫn còn quá yếu, Linh Bảo thiên hạ phân chín cấp, cấp một thấp nhất, cấp chín chí tôn, hiện tại thanh kiếm này, nhiều nhất cũng chỉ được xếp cấp năm, khoảng cách với thần binh thượng đẳng, còn xa lắm, có điều hôm nay gọi cậu tới đây, chỉ đơn giản là muốn đưa cho cậu vài thứ!

Nghe Xi Hậu nói vậy, lòng tôi đột nhiên vui vẻ, Xi Hậu muốn cường hóa Thị ? tôi bỗng thấy cao hứng, Thị là binh khí đi liền với tôi, tôi vốn còn đang suy nghĩ biện pháp làm cho Thị mạnh hơn, nhưng vẫn chưa có thời gian.

Tôi thật không ngờ, lần này lại đạt được biện pháp cường hóa Thị ở trong đây, lòng tôi vui mừng không thôi.

- Vậy thì vãn bối xin tạ ơn tiền bối!

Tôi chờ không được mà khom người nói với Xi Hậu, Xi Hậu không nói gì, chỉ thấy Thị bay nhanh về phía sau tôi, sau đó, chui xuống mặt đất.

Không còn tăm tích, mà lúc này cảm ứng của tôi với Thị đã hoàn toàn bị ngăn cách, lòng tôi nghẹn lại, cảm ứng giữa tôi và Thị chưa bao giờ bị cách trở, nhưng hiện tại?

Đột nhiên, Xi Hậu trước mặt lại nói tiếp:

- Được rồi, cậu bé không cần lo lắng, nơi phía dưới khá đặc thù, cậu không thể cảm ứng!

Sau khi nghe Xi Hậu nói vậy, lòng tôi yên tâm hẳn, dù sao thực lực của Xi Hậu cũng bày ở đó, tình huống này, có lẽ không cần thiết phải quanh co với tôi.

Xi Hậu hướng ánh mắt về phía tôi, cất tiếng nói:

- Thằng bé kia, cậu có biết vì sao tôi gọi cậu đến không?

Nghe vậy lòng tôi trùng xuống, cuối cùng cũng vào chủ đề chính rồi sao? Đến đây hàn huyên với người này một lúc, mãi bây giờ mới nói chính sự.

Tôi lắc đầu, nhìn Xi Hậu, tôi thực sự không biết, vì sao Xi Hậu lại gọi tôi đến, tôi thấy Xi Hậu chỉ còn da bọc xương trước mắt, khuôn miệng bỗng nứt ra.

Đây là đang cười, có điều nụ cười này khiến người nhìn dựng tóc gáy, dù sao cũng có chút quái dị, tôi không nói gì, tiếng Xi Hậu vang lên không trung.

- Cậu bé, ngươi có biết tình hình trong thiên hạ, hiện tại như thế nào rồi không?

Nghe thấy vậy tôi bỗng cả kinh, nhìn chằm chằm Xi Hậu, lẽ nào vị này cũng biết chút gì đó?

- Còn xin tiền bối cho hay!

Tôi trầm giọng đáp.

Xi Hậu khẽ thở dài, sau đó lên tiếng:

- Haizz, đại thế trong thiên hạ, từ mấy nghìn năm trước đã có kết cục định sẵn, tất cả đều không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng chuyện xấu trong thiên hạ lại mọc lên như nấm, chưa từng có chuyển biến tốt, mà ta lại cảm nhận được trên người ngươi, có khả năng tạo ra bước ngoặt!

Sau khi nghe Xi Hậu nói xong, tôi không khỏi run lên một cái, đây là chuyện gì? Ý của lời nói này là, lại muốn giao cho tôi nhiệm vụ quan trọng gì sao? Tôi chẳng qua, chỉ tới giúp một tay, sao còn bắt lấy tôi không buông thế?

- Cậu bé, cậu thấy trận chiến giữa tôi và nhị trưởng lão của Kháng Thiên giả thế nào?

Tiếng của Xi Hậu lại truyền đến, tôi hơi sửng sốt, tôi nhớ rõ bộ dạng thảm hại của nhị trưởng lão, sau đó lên tiếng nói:

- Cháu thấy tên kia bị chém đứt một tay, hẳn là tiền bối đã chiếm thế thượng phong, bằng không tên đó cũng chẳng chật vật đào tẩu như vậy!

Chính lúc này, tôi lại thấy vị kia lắc đầu:

- Không, ngươi sai rồi, hắn đào tẩu, là bởi vì hắn đã đạt được mục đích, cho nên để cho hắn chạy thoát, đối với tôi mà nói, thì hắn đã thắng rồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.