Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cơ duyên

Phiên bản Dịch · 1833 chữ

Nghe thấy tiếng nói thản nhiên truyền ra từ trong miệng vị trước mặt, lòng tôi đột nhiên khiếp sợ, trận chiến lúc ban ngày, trong mắt tất cả mọi người, đều là nhị trưởng lão rơi vào thế hạ phong, nhưng hiện tai, tôi mới biết, không phải như thế.

Hóa ra, người đó vội vã rút lui, là bởi vì đã đạt được mục đích của mình, vậy thì mục đích của ông ta rốt cuộc là gì?

Trong lòng tôi không khỏi dâng lên một niềm nghi hoặc như vậy, nhìn về phía vị trước mặt, nhưng không lên tiếng hỏi, bởi vì tôi không biết chuyện này có nên hỏi hay không, đứng trước mặt một kẻ mạnh, mỗi một lời nói và hành động đều phải cẩn thận.

Cái gọi là hỉ nộ bất thường, tôi không dám bảo đảm có xảy ra sự cố gì hay không, cho nên chỉ đành cố gắng không được vô lễ.

- Thằng bé kia, trong lòng rõ ràng tò mò, vì sao không hỏi?

Chính lúc này, tiếng nói của vị kia lại truyền đến, tôi nhìn Xi Hậu, bất đắc dĩ lên tiếng:

- Tiền bối nếu như muốn nói cho cháu biết, hiển nhiên sẽ tự nói ra!

Tôi chỉ có thể trả lời như vậy, lúc này, Xi Hậu lại lần nữa nhỏe miệng cười, nói với tôi:

- Thằng nhóc này! Thật thú vị!

- Nói cho ngươi biết cũng không sao, bọn họ là vì tinh huyết của thứ nằm bên dưới mà tới đây, chiếm được tinh huyết xong, đương nhiên sẽ rút lui!

Tôi thật không ngờ, Xi Hậu lại trực tiếp nói ra chân tướng cho tôi nghe, đồng thời tôi cũng khiếp sợ, đám người Kháng Thiên giả, rốt cuộc đang làm trò quỷ gì?

Tinh huyết? lại là tinh huyết, bọn họ tàn sát tu sĩ trong thiên hạ, đều là vì muốn đạt được tinh huyết của đạo tu, mà hiện tại mò tới Lê tộc, cũng lại là vì tinh huyết của thứ bên dưới?

Có điều hiện tại tôi càng thêm tò mò chính là, bên dưới tổ địa Lê tộc, rốt cuộc có thứ gì? Chỉ là tôi vẫn chưa hỏi, bởi vì Xi Hậu cũng không tiếp tục nói gì nữa, e rằng bởi vì lão cũng không muốn nói cho tôi biết về thứ phía dưới.

- Cậu bé, nói nhiều với ngươi như vậy, ta hy vọng trong lòng ngươi cũng đã rõ, ta vì sao lại nói với ngươi nhiều như vậy!

- Lê tộc đã duy trì mấy ngàn năm, nhưng chung quy lại vẫn gặp phải vô số khó khăn, thậm chí là diệt tộc, mà ta nhìn thấy trên người ngươi có gì đó khác lạ, nếu ta đoán không lầm, thì thằng nhóc nhà ngươi đã có quan hệ xác thịt với con gái Lê tộc, ta cảm giác được trên người ngươi ẩn chứa nguyên âm thuộc về Lê tộc ta!

( ủa lão tổ gì lợi hại thế, ai XXX với con cháu mình cũng cảm nhận được luôn 😭 khiếp dễ sợ!! )

Xi Hậu nói xong, cả người tôi kinh hãi nói không lên câu, má nó, ghê gớm vậy?

Lúc trước Hoàng Tiểu Tiên là vì cảm nhận thấy khí thuần dương trong người tôi đã không còn, cho nên mới đoán được ra tôi đã ‘lên giường’ với con gái, hiện tại vị này lại trực tiếp cảm nhận được nguyên âm của Trúc Tẩm Ngưng trên người tôi?

Thế này thì người ta làm gì còn bí mật nào nữa?

Lòng tôi ứ đọng nói không nên lời, có điều không đợi tôi nói gì, Xi Hậu lại nói tiếp:

- Nếu ngươi đã được coi là ‘nửa người’ của Lê tộc, vậy thì khi nào Lê tộc gặp khó khăn, ta hy vọng người không được ngồi yên mặc kệ, nếu thực sự tới thời khắc thiết yếu, ta hy vọng ngươi có thể giúp Lê tộc vượt qua kiếp nạn!

Lúc này, nghe thấy lời nói sau cùng của Xi Hậu, tôi cảm giác được ngữ điệu của lão có chút ‘năn nỉ’, điều này khiến tôi vô cùng khiếp sợ, vị này chính xác là kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo chân chính, mà lại dùng ngữ điệu như vậy nói chuyện với tôi.

Điều này sao có thể không khiến tôi khiếp sợ cơ chứ, huống hồ hiện tại tôi cảm thấy khổ sở chính là, cảnh giới Nhập Đạo cảm thấy có chuyện khó khăn, lại giao lại cho tôi, đây là chuyện quái gì vậy?

Có điều những lời này tôi chỉ có thể âm thầm suy nghĩ trong lòng, không nói ra, dù sao nói những lời này ra, nói không chừng lại chọc vị trước mặt tức giận, đến lúc đó tôi đen đủi rồi.

Nghĩ ngợi một lát, tôi trịnh trọng khom người nói với Xi Hậu:

- Tiền bối, vãn bối không dám cam đoan quá nhiều, ví dụ như lần này, biết được Lê tộc gặp nạn, cháu đã lập tức chạy đến đây, nếu còn có lần sau, cháu vẫn sẽ quay lại, hơn nữa còn dồn hết sức lực, trợ giúp Lê tộc!

Nói quá chắc chắn, thì tôi không dám, bởi vì bản thân có bản lĩnh thế nào, thì sẽ nói thế đó, điểm này tự tôi vẫn hiểu, còn về sau này, ai cũng không dám cam đoan, đến ngay cả tôi, cũng không nói trước được gì.

Cho nên đối với lời thỉnh cầu giúp đỡ Lê tộc của Xi Hậu, tôi không dám nói trăm phần trăm có thể, chỉ có thể nói nhất định sẽ cố gắng hết sức.

- Ha ha ha, rất hợp khẩu vị của ta, cậu bé, ta thấy trong người ngươi hình như có lực huyết mạch!

Lúc này, Xi Hậu khẽ cười, hình như khá hài lòng.

Nghe Xi Hậu nói vậy, tôi hơi sửng sốt,biết nhất định không lừa được Xi Hậu, liền gật gật đầu.

Xi Hậu cũng nhìn tôi, cảm xúc trong đáy mắt vô cùng thâm thúy, ngay sau đó, lên tiếng nói với tôi.

- Lực huyết mạch của ngươi khá thú vị, chỗ ta cũng không có gì cho ngươi, có điều lại có một môn thuật pháp kích thích huyết mạch, có lẽ có chút tác dụng với ngươi, với lại ta thấy ngươi hẳn là đã lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo, thứ này rất lợi hại, nhưng về sau muốn tăng mạnh lên, cũng có chút khó khăn!

Vốn dĩ lúc nghe thấy vế trước, lòng tôi còn cực kì hưng phấn, thuật pháp có thể kích thích lực huyết mạch mạnh lên, ông nội nó, tuyệt đối là thứ tốt, tôi biết rõ chỗ tốt của lực huyết mạch, nhưng hiện tại lực huyết mạch của tôi, mới chỉ là nhập môn, còn cách với ‘chút thành tựu’ hơi xa, tôi đang sầu não không biết phải làm gì bây giờ, không ngờ hiện tại lại có cách.

Quan trọng nhất là, về sau vẫn chưa nói xong, Xi Hậu còn nhắc tới ý chí kiếm đạo, nói đến ý chí kiếm đạo, tôi cảm giác Xi Hậu vẫn còn lời muốn nói.

- Còn thỉnh tiền bối chỉ điểm!

Tôi không do dự, khom mình hành lễ với Xi Hậu, tôi thấy Xi Hậu khẽ gật đầu, lên tiếng nói:

- Trong thiên hạ, ta biết một người, chắc cũng để lại tiếng vang trên nhân gian, kiếm đạo của người này, sát phạt quyết đoán, có lẽ không thích hợp với kiếm đạo của ngươi, nhưng ngươi có thể đi cảm thụ một chút, để lĩnh ngộ kiếm đạo thuộc về chính minh!

Nghe Xi Hậu nói vậy, lòng tôi hơi tò mò, chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ Xi Hậu nói.

Trâm ngâm một lát, Xi Hậu mới cất lời:

- Năm đó ta vẫn chưa biến thành bộ dạng như bây giờ, cho nên may mắn gặp được tiểu tử kia, tên là Công Tôn Khởi, chỉ đáng tiếc, kết cục cuối đời không hay lắm, nếu ngươi có duyên biết được lăng mộ tiểu tử đó ở đâu, thì có thể tới đó, có lẽ, sẽ đạt được gì đó từ bên trong!

Khi Xi Hậu nói xong, lòng tôi đột nhiên khiếp sợ, Công Tôn Khởi, tên gọi này có lẽ khá xa lạ với nhiều người, nhưng người này còn có một cái tên khác, cái trên này trong lịch sử, lại có tầm ảnh hưởng hết sức quan trọng.

Vũ An Quân, Bạch Khởi!

Bạch Khởi là danh tướng hạng nhất nhì thời chiến quốc, đương nhiên, điều nổi tiếng nhất về ngài ấy chính là lòng ‘sát phạt,’, điểm này tôi có biết, nhưng, thật khiến tôi không ngờ, người vị này nói, lại chính là ngài ấy.

Thời kì chiến quốc, ngài ấy là một võ tướng khiến quân đội của rất nhiều quốc gia chỉ nghe danh thôi đã sợ vỡ mật, một thanh trường kiếm, chém rụng không biết bao nhiêu đầu của các tướng lĩnh, sát thần bước ra từ trong biển xác chết và máu tươi.

Hóa ra, năm đó Xi Hậu đã gặp qua Bạch Khởi, quả thực khó ai mà tin nổi.

- Đa tạ tiền bối chỉ dẫn!

Tôi khom người với Xi Hậu, lên tiếng nói, đúng vậy, nếu như Xi Hậu không nói cho tôi biết, tôi cũng không biết được làm thế nào để nâng cao ý chí kiếm đạo, ít nhất hiện tại, tôi đã có một mục tiêu, như vậy cũng hơn là tự mình mù quáng kiếm tìm.

- ừ, nếu đã vậy, ta sẽ truyền lại thuật pháp kích thích lực huyết mạch cho ngươi trước!

Xi Hậu khẽ gật đầu, tôi cảm giác được bên trong đôi con ngươi của lão, lóe qua tia sáng màu đỏ, khi tôi nhìn vào đôi mắt đó, cả người đột nhiên run lên.

Lập tức, tôi cảm giác được đồng tử mình đau nhức, tôi lại không có cách nào rời khỏi đôi mắt của Xi Hậu, một lát sau, trong đầu tôi, hiện lên một thuật pháp.

Huyết Mạch Kinh!

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nội dung của Huyết Mạch Kinh đã xuất hiện trong đầu tôi, tôi chỉ cảm giác được bản thân đang vô cùng sợ hãi, cảm giác này, khiến tôi không biết diễn tả ra sao.

Kích thích?

Dùng từ kích thích để hình dung thuật pháp này, quả thực còn chưa đủ, có điều thuật pháp có thể tồn tại, nhất định là có đạo lý riêng của nó, cảm nhận được cảm giác trong đồng tử đã biến mất, tôi mới lại lần nữa khom người cảm tạ Xi Hậu.

Sau đó, tôi cũng cảm thấy những chuyện Xi Hậu muốn dặn dò bàn giao cho tôi, cũng đã gần xong!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.