Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

có người nhanh chân đến trước

Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Nhận thấy tình trạng này, tôi lập tức ngăn lại động tác chuẩn bị thu hồi cổ trùng của Trúc Tẩm Ngưng, huyết dịch đã có phản ứng, mà tôi cũng rất nhanh bắt đầu vận chuyển Huyết Mạch Kinh!

Tức khắc, tôi cảm giác được huyết dịch trong người sôi sục, tốc độ vận chuyển cũng nhanh hơn, cảm giác này lan ra toàn thân, tôi không biết phải miêu tả thế nào.

Tuy rằng có hơi đau nhói, nhưng tôi vẫn cảm nhận rõ, năng lượng tiềm tàng trong huyết mạch mình, đang bị cổ độc này kích thích.

Đây chẳng phải chính là kết quả tôi muốn sao? Tiềm năng của lực huyết mạch bị kích phát, vậy đủ để khiến lực huyết mạch của tôi trở nên mạnh hơn!

Lần trước lợi dụng Xích Huyết Thảo, lực huyết mạch của tôi mới có được chút thành tựu, chỉ là không biết lần này dưới sự trợ giúp của Huyết Mạch Kinh, thì có thể đạt tới trình độ thế nào.

Tôi hơi chờ mong, lên tiếng nói với Trúc Tẩm Ngưng:

- Tiếp tục gia tăng độ mạnh của cổ độc!

Cả người tôi không có bất kì phòng ngự nào, cho nên đối với Kim Tàm Cổ của Trúc Tẩm Ngưng, chỉ cần tí xíu là đủ để giết chết tôi, hiện tại, tôi cảm giác được cảm giác sôi sục trong huyết mạch đã dần yếu đi.

Rất rõ ràng, kích thích của cổ độc vẫn chưa đủ, hiện tại tôi chỉ có thể kêu Trúc Tẩm Ngưng tăng thêm độ mạnh cho cổ độc.

Nghe vậy, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng trầm xuống.

- Anh đừng làm ẩu, phải biết rằng hiện tại anh đã buông bỏ phòng ngự!

Nghe Trúc Tẩm Ngưng nói vậy, tôi không khỏi cười khổ, đúng là như vậy, nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác, sau đó, tôi nghiêm mặt, nhìn Trúc Tẩm Ngưng, nói:

- Không sao, anh tự có chừng mực, khi nào anh không chịu được nữa, sẽ nói với em!

Khi tôi nói xong, thân người tôi cứng đờ, bởi vì tôi nhận thấy, cảm giác đau đớn trong huyết mạch lại truyền đến, tôi kêu lên một tiếng đầy đau đớn.

Theo lý mà nói, thân người tôi đã trải qua lễ rửa tội của Thiên Lôi, nhưng huyết mạch lại không giống bình thường, mà lúc này, toàn thân tôi cũng đã buông bỏ phòng ngự.

Tôi của hiện tại, chỉ sợ đã giống như một người bình thường, chỉ là sinh mệnh mạnh hơn chút mà thôi!

Cảm giác này không ngừng gia tăng trong huyết dịch tôi, hình như đã khiến cả người tôi tê cứng, mỗi lần cảm thấy kích thích không đủ, tôi lại kêu Trúc Tẩm ngưng tăng thêm sức mạnh.

Tôi không nhớ rõ đã trôi qua mấy lần, cuối cùng, tôi chìm vào hôn mê sâu.

……….

Khi tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, Trúc Tẩm Ngưng ngồi bên giường, tôi mở to hai mắt, nhìn thấy một đôi tay trắng như ngọc đang vuốt ve khuôn mặt mình.

- Tiểu Ngưng!

Tôi nắm lấy tay Trúc Tẩm Ngưng, gọi khẽ, tôi cảm thấy toàn mình bỗng dưng đau nhức.

Trúc Tẩm Ngưng dịu dàng nhìn tôi, tiếng nói có chút giận dỗi vang lên:

- Cái con người này, nếu không phải em tự dừng lại, thì anh vĩnh viễn cũng không bảo em dừng lại đúng không?

Đối với tiếng trách cứ của Trúc Tẩm Ngưng, tôi cười khổ, Trúc Tẩm Ngưng nói cho tôi biết, hôm qua cho dù tôi đã tới cực hạn, nhưng vẫn không kêu cô ấy dừng lại, cô ấy cảm thấy không hợp lý lắm, nên đã không còn tiếp tục tăng mạnh năng lượng của cổ độc, mà sau đó, tôi cũng ngất đi.

- Lần sau không cho phép như vậy, bằng không, em không giúp anh nữa!

Trúc Tẩm Ngưng thấy tôi không nói gì, hình như vẫn chưa hết giận, hậm hực nói với tôi, nghe vậy tôi đành ngồi dậy, sau đó nói với Trúc Tẩm Ngưng.

- Vâng, lần sau anh nhất định sẽ chú ý!

Không biết làm sao tôi chỉ có thể cam đoan với Trúc Tẩm Ngưng như vậy, bằng không tôi có thể khẳng định, Trúc Tẩm Ngưng đúng là sẽ không tiếp tục dùng cổ độc giúp tôi nữa.

Sau khi nói xong, tôi vội vàng bò dậy, chân nguyên phong ấn trong người đột nhiên bùng nổ, lan ra từ tấc da tấc thịt trên người tôi, rất nhanh sau, cảm giác mỏi mệt đã hoàn toàn biết mất.

Tôi cẩn thận cảm thụ môt chút huyết mạch, luồng năng lượng trong đó đã mạnh hơn rất nhiều.

- Căn cứ theo tốc độ này, chỉ cần thêm ba đến năm lần nữa, lực huyết mạch có lẽ sẽ lên tới cảnh giới đại thành!

Tôi thấp giọng độc thoại, mà Trúc Tẩm Ngưng ở một bên cũng đưa cho tôi vài thứ, đây là tư liệu do Đoàn Lang và Thanh Minh lão tổ đã thu thập tại Thiểm Tây mấy ngày này.

Mộ của Bạch Khởi, nằm tại Hàm Dương, có điều đã bị khai quật, rất nhiều thứ đã bị xếp vào khu vực bảo vệ trọng điểm, có điều đối với tu sĩ mà nói, muốn đi vào thật ra cũng không khó.

Hơn nữa, dựa theo tin tức đạt được, hình như trước đó đã có tu sĩ tiến vào trong lăng mộ Bạch Khởi, cho rằng bên trong mộ Bạch Khởi còn có thể phát hiện ra thứ mà người thường khó mà nhận ra, những tu sĩ đó tự cho đây là một cơ duyên.

Nhưng cũng không có ai đạt được thứ gì hữu dụng,lăng mộ Bạch Khởi, dường như chỉ là một lăng mộ bình thường, lược bỏ đi mấy đồ linh tinh, còn lại đều là quần áo của Bạch Khởi, thậm chí, đến di thể của Bạch Khởi hoặc là đồ Bạch Khởi lúc còn sống từng dùng, đều không có.

Ngoài ra, cũng không có thông tin hữu dụng, điều này khiến tôi có chút bồn chồn.

- Nghỉ ngơi một ngày, ngày mai chính thức đi tới Hàm Dương, hy vọng có thể thu hoạch được gì độ trong lăng mộ của Bạch Khởi!

Tôi đặt đống tư liệu không có gì hữu dụng lên bàn, nói với Trúc Tẩm Ngưng.

Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, sau đó đi ra ngoài, không lâu sau, đã quay trở về phòng.

Do dự một lát, Trúc Tẩm Ngưng vẫn tới bên giường, nhìn bộ dáng của Trúc Tẩm Ngưng, tôi không nhịn được ôm chầm lấy cô ấy từ đằng sau.

Thân người cô ấy khẽ run lên, hình như có chút sợ hãi, hoặc là nói, không được tự nhiên.

- Thả lỏng một chút, chúng ta đã cử hành hôn lễ rồi!

Tôi ghé sát vào bên tai Trúc Tẩm Ngưng, khẽ nói, sau đó tôi cũng cảm giác được Trúc Tẩm Ngưng dịu đi rất nhiều, hậm hực nói với tôi;

- Không chính thức!

Nghe vậy tôi mỉm cười, hai tay bắt đầu không ‘ngoan ngoãn’, sau khi Trúc Tẩm Ngưng khẽ giãy dụa một lúc, cũng không còn phản kháng.

Lại nói, sự cố lần trước trong hố trời Âm Tang, cũng không có cảm giác gì, điều này khiến tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng, nhưng hiện tại, cuối cùng, cũng có thể hưởng thụ một phen.

…….

( tôi hổng biết là ông Một Lạng này yêu ai nữa các má ơi 😣 đúng là mỡ để miệng mèo thì mèo cũng xơi!!!! )

Hôm sau, tôi dậy khỏi giường, nhìn cô gái vẫn đang ngủ say, hai má ửng đỏ, tối qua đã bị ‘dày vò’ một đêm, xem ra cô ấy đã rất mệt.

Tôi không quấy rầy, mãi cho đến lúc Trúc Tẩm Ngưng tỉnh lại.

Lúc này chúng tôi mới lên đường, đi tới Hàm Dương, chính là vị trí lăng mộ Bạch Khởi, tới Vị Hà Bắc An Nhậm Gia Thư, chúng tôi tìm một nơi dừng chân.

Nơi đây tồn tại biết bao nhiêu tháng năm, đã trở thành khu du lịch phát triển, ban ngày có không ít khách du lịch, đều là vì lăng mộ Bach Khởi mà đến, cho nên ban ngày, chúng tôi không hành động.

Cứ vậy tới tối, màn đêm buông xuống, cả lăng mộ Bạch Khởi cũng chuyển sang trạng thái ‘niêm phong’.

Thân người đang ngồi khoanh chân trên giường của tôi lập tức đứng dậy, kế đó, đi tới bên cửa sổ, nhìn về lăng mộ Bạch Khởi.

- Sắp đến lúc rồi, chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi!

Tiếng nói trầm trầm của tôi truyền ra, lập tức, bên cạnh tôi nhiều thêm hai thân ảnh, là Đoàn Lang và Thanh Minh lão tổ.

Hít sâu một hơi, thân người tôi phi lên trước, vì sợ bị người khác phát hiện, chúng tôi lựa chọn bay trên cao, như vậy sẽ không bị camera hay máy quay hình chụp được.

Mà chúng tôi, cũng đã tiến vào bên trong lăng mộ của Bạch Khởi.

- Đây là thông đạo đi tới phòng chủ mộ!

Nhìn thấy trước mặt có một lối vào, hiện tại đã bị cửa sắt khóa chặt, hiển nhiên là buổi tối không để cho ai tiến vào trong, có điều lại không làm khó được chúng tôi.

Kế đó, Đoàn Lang tiến lên trước, khi tay Đoàn Lang chạm vào trong cánh cửa sắt, cả người hơi ngây ra, sắc mặt hắn trở nên có chút quái lạ.

- Sao thế?

Tôi vội vàng lên tiếng hỏi Đoàn Lang, mà lúc này, Đoàn Lang cũng xoay người lại, nhìn tôi trầm giọng nói.

- Khóa đã bị mở, có người vào trước chúng ta!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.