Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lăng mộ thật của Bạch Khởi

Phiên bản Dịch · 2269 chữ

Nghe Đoàn Lang nói vậy, sắc mặt tôi hơi nghệt ra, chuyện quái gì vậy? đã có người vào bên trong lăng mộ Bạch Khởi trước chúng tôi?

Tôi lập tức tiến lên trước hai bước, tới trước cánh cửa sắt, quả nhiên khóa sắt đã bị mở ra, hơn nữa còn bị biến dạng, đây tuyệt đối không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.

Ngoại trừ tu sĩ ra, nói như thế, ở trước chúng tôi, đúng là đã có người tiến vào trong mộ Bạch Khởi, hơn nữa cũng là tu sĩ?

Đối với điều này thật ra lòng tôi có chút tò mò, xem ra đêm nay còn có thể gặp được đồng đạo, chỉ là không biết đối phương là ai, mà cũng có hứng thú với lăng mộ của Bạch Khởi.

Theo lý mà nói, những người cảm thấy hứng thú với lăng mộ của Bạch Khởi, phải là những người ở rất lâu về trước, bởi vì lúc trước rất nhiều tu sĩ đều đã tới lăng mộ của Bạch Khởi, nhưng cuối cùng lại không có thu hoạch gì, dưới tình hình đó, về sau cũng không còn ai lui đến.

Tôi đến đây, hoàn toàn là bởi vì lời nói của tiền bối Xi Hậu, nên mới chuẩn bị vào trong lăng mộ Bạch Khởi, bởi vậy, tôi rất tò mò về đội ngũ đã vào trong trước chúng tôi.

Tôi nhìn thông đạo tối đen, cất tiếng nói:

- Đi thôi, không cần biết trong này có manh mối gì hay không, nhưng có lẽ vẫn có thể đụng mặt nhau!

Tôi thản nhiên lên tiếng, không sai, nếu trong này không có đầu mối gì, chúng tôi đương nhiên sẽ đụng phải bọn người kia.

Cho nên lúc này suy nghĩ quá nhiều cũng không có tác dụng, lập tức, tôi bước chân lên, tiến vào trong thông đạo.

Trúc Tẩm Ngưng đi bên cạnh tôi, sau đó là Thanh Minh lão tổ và Đoàn Lang!

- Có cần em dùng cổ trùng thăm dò trước không?

Trúc Tẩm Ngưng thì thầm bên tai tôi, nghe vậy tôi lắc đầu, nếu như bị người phía trước phát hiện, ngược lại còn đánh rắn động cỏ, hiện tại tất cả chúng tôi đều đã ẩn giấu đi khí mùi trên người mình, đám người phía trước, cũng thế.

Cho nên để tránh rút dây động rừng, tôi không để cho Trúc Tẩm Ngưng sử dụng thủ đoạn đó, lúc này, tôi nhìn vào trong thông đạo,

Dọc đường đi, tuy rằng không nhìn thấy ánh sáng, nhưng tôi của hiện tại, ban ngày và ban đêm đều cũng không có nhiều khác biệt lắm.

Trên đường đi, chúng tôi đi men theo thông đạo này tiến vào trong, cũng không nhận thấy có khí mùi của tu sĩ, xem ra đám người phía trước đã che giấu rất tốt.

Hơn nữa, còn có thể ẩn giấu khí mùi đến trình độ này, thì tu vi của đám người nọ hẳn là cũng không tầm thường.

- Cẩn thận, phía trước có gì đó!

Đi được khoảng hai ba phút, bước chân của tôi đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn một nơi nào đó trước mặt, bởi vì ở đó, tôi cảm giác được một tia sát khí nhàn nhạt.

Khi tôi nói xong, Đoàn Lang đã tới trước mặt tôi, khí mùi trên người tràn ngập ra ngoài.

Một lúc sau, Đoàn Lang xoay người, nhìn tôi nói:

- Là một sát trận loại nhỏ, xem ra chúng ta đã bị phát hiện!

Tiếng nói trầm trầm của Đoàn Lang vang lên, nghe vậy tôi nhíu mày, chúng tôi bị phát hiện rồi sao? Thực lực của đám người phía trước đã vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Lúc này tôi nhìn Đoàn Lang, lên tiếng nói:

- Phá vỡ trận pháp, đi tiếp!

Nếu đã bị đối phương phát hiện, chúng tôi không cần phải kiêng kị gì nữa.

Đoàn Lang nghe vậy liền gật đầu, xoay người sang chỗ khác, không đến mười giây sau, một âm thanh trầm đục vang lên, xem ra trận pháp đã bị phá vỡ!

Sau đó Đoàn Lang nói, sát trận không quá mạnh, cũng chỉ có tác dụng với người có thực lực cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh đổ xuống.

Nhị Khí Ngưng Anh? Sao tôi lại có cảm giác trận pháp này chuyên môn nhắm vào tôi? Có điều tôi không để ý quá nhiều, mà tiếp tục đi tiếp, lần này Đoàn Lang chủ động yêu cầu, hắn đi đầu tiên, tôi và Trúc Tẩm Ngưng đi ở giữa.

Đám người phía trước nếu đã đặt sát trận trên đường, vậy hiển nhiên không ở phía sau chúng tôi, mà dưới tình huống thế này, chúng tôi phải phòng bị thật tốt.

Quả nhiên, một lúc sau, chúng tôi lại gặp sát trận thứ hai, Đoàn Lang sau khi phá xong trận pháp, liền nói với tôi, trận pháp này mạnh hơn trận pháp trước, có thể uy hiếp được cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh!

Trên đường đi, chúng tôi, lại liên tiếp gặp phải hai trận pháp nữa, mà cuối cùng, đã có thể uy hiếp tới cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh!

- Tôi hình như cảm nhận được luồng khí đặc biệt trong trận pháp!

Liên tục phá bốn trận pháp xong, Đoàn Lang bỗng lên tiếng, nghe vậy tôi vội hỏi hắn, sau đó hắn nói, bên trong trận pháp, mang theo luồng kiếm khí vô cùng sắc bén.

Trình độ của kiếm khí, còn khiến người khác phải chậc lưỡi, nếu người bình thường, nhất định đã bị thiệt thòi lớn.

Kiếm khí?

Lòng tôi bỗng nghi hoặc, trùng hợp vậy sao? Đoàn người đi trước chúng tôi, không ngờ lại có sở trường về kiếm khí? Lẽ nào là một đệ tử của tông môn kiếm tu lớn nào đó?

Hơn nữa còn biết được một vài bí mật của Bạch Khởi, có lợi với kiếm khí, cho nên mới mò tới lăng mộ của Bạch Khởi?

Trong lòng tuy rằng đoán như thế, nhưng tôi cũng không dám chắc chắn.

- Đi tiếp thôi!

Lòng tôi hơi trùng xuống, nhìn Đoàn Lang nói.

Đoàn Lang gật đầu, cũng không quan tâm quá nhiều, đi thẳng lên trước, tôi đi theo sau lưng Đoàn Lang, không lâu sau, tiếng Đoàn Lang truyền lại.

- Dựa theo bản đồ mà chúng ta đạt được, phía trước không xa nữa, chính là phòng chủ mộ của Bạch Khởi, nếu trong đó có manh mối gì, đương nhiên cũng là ở trong chủ mộ!

Nghe Đoàn Lang nhắc nhở, tôi khẽ gật đầu, kế đó, khi chúng tôi gần tới phòng chủ mộ, đột nhiên phía trước truyền tới dao động, cảm nhận được dao động này, lông mày tôi nhíu lại.

- Trận pháp này, đủ để uy hiếp cảnh giới Ngưng Anh điên phong!

Tiếng nói trầm trầm của Đoàn Lang vọng lại, nghe vậy lòng trầm xuống, không thể tin nổi trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại có thể kết được trận pháp đủ để uy hiếp cảnh giới Ngưng Anh điên phong, trong đám người kia, chẳng lẽ còn có kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo?

Tôi thầm nghĩ, đối phương đã nghĩ trăm phương ngàn kế ngăn cản chúng tôi, rốt cuộc là vì cái gì? Nghĩ đến đây , tôi lập tức lên tiếng.

- Thanh Minh, ông cùng với Đoàn Lang vào trong trận pháp, cố gắng phá vỡ nhanh nhất có thể!

Tiếng nói trầm trầm của tôi truyền ra, lúc này, Thanh Minh lão tổ vội vàng khom người, đáp:

- Vâng, minh chủ!

Sau đó, tôi nhìn thấy Đoàn Lang và Thanh Minh lão tổ lập tức công kích trận pháp, kế đó, thân hình của hai người đã biến mất.

Mà lần này, khoảng nửa phút sau, hai người mới đi ra từ trong đại trận, nửa phút nghe thì rất ngắn, nhưng đối với thực lực của Thanh Minh lão tổ và Đoàn Lang mà nói, đã là rất dài rồi.

Sau khi hai người ra ngoài, trận pháp đã bị phá, nhưng sắc mặt của hai người lại có chút khó coi.

- Làm sao vậy?

Tôi nhìn sắc mặt hai người, vội vàng hỏi.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, cười khổ nói;

- Minh chủ, nếu chúng tôi cảm ứng không sai, thì trong đám người kia, còn có một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo.

Tuy rằng trong lòng tôi đã sớm đoán ra, nhưng lúc này nghe chính miệng hai người nói vậy, lòng tôi bỗng nghẹn lại.

Ông nội nó, thật đúng là lo lắng thứ gì đến, thứ đó đến thật, nếu phía trước thật sự có kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, cho dù đến lúc đó có chạm mặt nhau, thì đối với chúng tôi mà nói, nhất định có chút bất lợi, có điều không còn cách nào khác, hiện tại đã tới đây, tôi vẫn nhất định phải đi tiếp.

Tôi nhìn Thanh Minh lão tổ và Đoàn Lang, sau đó lên tiếng hỏi:

- Các người có sợ không?

Lúc này, tôi thấy hai người nhìn nhau, rồi lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

- Nói thật, thuộc hạ mặc dù có tiếng vang hàng đầu ở tỉnh Qúy Châu, nhưng tôi biết, thế giới bên ngoài rộng lớn, tôi thật ra rất muốn nhìn xem cảnh giới Ngộ Đạo ở bên ngoài mạnh cỡ nào!

- Chủ yếu là có Đoàn đạo hữu đi cùng, tôi cảm thấy mặc dù Đoàn đạo hữu vẫn chưa bước vào cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng thực lực tự thân, chỉ sợ đã gần kề!

Thanh Minh lão tổ nói xong, Đoàn Lang cũng không cần lên tiếng nữa, mà tôi cười khẽ, nhìn về phía trước.

- Tôi cũng muốn nhìn xem phía trước rốt cuộc có thần thánh phương nào! Mà lại sử dụng nhiều cách để ngáng chân chúng ta như thế.

Nói xong, Đoàn Lang lại tiếp tục đi tiếp, lần này chúng tôi không gặp phải trận pháp nào, đi được hai phút, đột nhiên phía trước truyền tới dao động mãnh liệt của chân nguyên.

- Có động tĩnh, mau lên!

Cảm giác được tình hình này, tôi vội vàng lên tiếng, mà Đoàn Lang đã lập tức biến mất trước mắt chúng tôi, chúng tôi theo sát ngay sau.

Một lúc sau, chúng tôi đã ở trong phòng chủ mộ của Bạch Khởi, ở trong này, tôi lại chỉ thấy một mình Đoàn Lang đang đứng thẳng, ngoài ra, không còn bất kì ai.

- Người đâu?

Nhìn hầm mộ trống trải, tôi lên tiếng hỏi Đoàn Lang, mà Đoàn Lang lại lắc đầu, nói:

- Lúc tôi vào trong này, đã không thấy ai rồi, xem ra bọn họ đã tiến vào một nơi khác trước chúng ta!

Đoàn Lang nói xong, bắt đầu quan sát đánh giá căn hầm mộ, lúc này, tôi cũng hiểu được vì sao Đoàn Lang lại nói thế.

Xem ra lúc trước những người kia cản đường chúng tôi, không phải là không có đạo lý, nếu không bị mất thời gian phá giải trận pháp, thì chúng tôi đã đụng phải đám người đó trong hầm mộ này rồi.

Đám người kia am hiểu về lăng mộ Bạch Khởi nhiều hơn chúng tôi, thậm chí không cần nghĩ, cũng có thể tìm được ra manh mối trong này, mà bọn họ đã đi sang một nơi khác, rất có khả năng là huyệt mộ thật sự của Bạch Khởi.

- Tìm, xem trong này có manh mối gì không!

Tôi lên tiếng, mà bốn người chúng tôi bắt đầu đi loanh quanh khắp hầm mộ, tôi nhìn thấy trên vách tường trước mắt, có rất nhiều bích họa!

Mà bên trên, hình như còn có một vài hình ảnh về những cuộc chiến tranh, có một thân ảnh mặc áo giáp, tay nắm chặt trường kiếm, đắm chìm trong biển máu, cứ như một chiến thần.

Cuối mỗi một bức bích họa, lại có chung một cảnh tượng, đó là thắng lợi!

Người trong tất cả các bức bích họa đều là cuộc đời ngồi trên lưng ngựa chiến của Bạch Khởi, nhìn xong những bức bích hoạ chung quanh, tôi cảm giác được trên phương diện này mình không am hiểu lắm.

Kế đó, tiếng nói của kiếm linh đột nhiên vang lên trong đầu tôi.

- Chủ nhân, vấn đề chính là bên trên những bức bích họa này! Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, những bức bích họa rất loạn hay sao?

Nghe kiếm linh nói vậy, cả người tôi mới phản ứng lại, nhìn kỹ tất cả các bức bích họa, phát hiện trong đó có những sai sót rất nhỏ, nếu nhìn qua sẽ không thể phát hiện ngay, nếu không có kiếm linh nhắc nhở, có lẽ tôi cũng không phát hiện ra.

Kiếm linh vừa nói vậy, tôi đột nhiên phản ứng lại, ngay sau đó, trực tiếp ra tay, di chuyển những bức bích họa trước mắt.

Vừa di chuyển, hai mắt tôi đã sáng ngời, đúng là có thể di chuyển!

Sau khi di chuyển lại tất cả các bức bích họa theo trình tự bình thường, thì đột nhiên, cả căn hầm mộ run lên, phát ra những tiếng ‘vù vù’.

Lập tức, cả hầm mộ phát ra luồng sáng trắng, đều là tản ra từ bên trong bích họa!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.