Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giết? thủ?

Phiên bản Dịch · 1633 chữ

Không sai, lúc này ánh sáng đúng là truyền ra từ trên các bức bích họa, ánh sáng bao phủ tất cả chúng tôi vào bên trong, mà tôi thì lập tức tới bên người Trúc Tẩm Ngưng, giữ chặt cô ấy.

- Đây là một trận pháp!

Lúc này, tiếng nói trầm trầm của Thanh Minh lão tổ vang lên, sắc mặt tôi nặng nề, nhìn thông đạo đang từ từ hình thành trước mắt.

Xem ra, trận pháp ngưng tụ, sẽ khiến cho chúng tôi đi sang một nơi khác, nơi đó chính là huyệt mộ chân chính, nhóm người đi trước chúng tôi, chắc hẳn cũng đã tiến vào trong nơi này.

- Minh chủ, tôi đã cảm ứng một chút, không gian trong thông đạo vẫn trong trạng thái ổn định!

Đoàn Lang ở một bên lên tiếng, nói với tôi.

Nghe vậy tôi hít sâu một hơi, nói:

- Vậy thì, đi thôi!

Sau khi tôi nói xong, Đoàn Lang bên cạnh trực tiếp bước chân vào trong thông đạo, tôi và Trúc Tẩm Ngưng đi sau lưng Đoàn Lang, kế đó là Thanh Minh lão tổ đi sau cùng.

Chúng tôi vừa bước vào, thông đạo đã khép lại, mà suốt dọc đường đi không phát hiện tình hình gì, trì hoãn bên trong thông đạo không gian khoảng hơn một phút, trước mắt mới xuất hiện một tia sáng.

Ngay sau đó, thân người chúng tôi rơi xuống đất, thông đạo không gian hoàn toàn biến mất.

Lúc này, chân nguyên trong người chúng tôi gần như lập tức bao phủ khắp thân, vô cùng cảnh giác nhìn phía trước, trước mặt chúng tôi, là một mặt đất bằng phẳng không quá lớn, toàn bộ đều được tạo thành bởi các phiến đá.

ở giữa mặt đất bằng phẳng, lại có hai cánh cửa lớn, nói chính xác hơn thì là hai thông đạo, không có cửa, ở giữa hai thông đạo, bị một thanh kiếm khổng lồ tách ra làm hai.

Thanh kiếm này cứ như từ trên trời rơi xuống, khí phách khiến người ta kinh sợ, hơn nữa tôi từ bên trên thanh kiếm đá, cảm nhận được một luồng khí sát phạt dữ dội ngút trời.

- Luồng sát khí này, rất hung mãnh!

Ngay cả Thanh Minh lão tổ cũng thốt lên một tiếng, mà lúc này, Đoàn Lang có chút nghi hoặc, đi sang một bên.

- Không đúng, bên này không có sát khí!

Sau khi Đoàn Lang nói xong, chúng tôi vội vàng nhìn về nơi Đoàn Lang đứng, phát hiện, Đoàn Lang đã đi sang bên trái của thanh kiếm đá.

Mà vị trí hiện tại của chúng tôi, lại là ở bên phải thanh kiếm, lòng tôi bỗng nghi hoặc, sau đó vội vàng nói:

- Đi, sang đó nhìn xem!

Nói xong, ba người chúng tôi đi tới cạnh Đoàn Lang, mà khi chúng tôi vừa bước qua ranh giới giữa hai bên, thì luồng khí sát phạt kia đã hoàn toàn biến mất.

- Chỉ cách một ranh giới nhỏ, nhưng lại có khác biệt lớn đến vậy?

Tôi đứng ở bên trái thanh kiếm, trong lòng sinh ra ngờ vực.

Vì sao ở hai bên thanh kiếm, lại khác biệt nhiều như thế?

- Trên thân kiếm đá, hình như có chữ!

Lúc này, giọng nói nhỏ nhẹ của Trúc Tẩm Ngưng vang lên bên tai tôi, nghe vậy, tôi vội vàng nhìn lên thanh kiếm đá khổng lồ.

Đầu tiên, tôi nhìn sang bên phải đầy khí sát phạt.

Chỉ thấy ở nơi đó, có một hàng chữ.

“Giết, giết cả thế gian!”

Chỉ mấy chữ đơn giản, căn bản không có gì đặc biệt, nhưng lúc này hàng chữ kia phối hợp với khí sát phạt khủng bố, không ngờ lại có khí phách cực kì bá đạo.

- Bên này cũng có!

Trúc Tẩm Ngưng lại nhắc nhở, tôi lập tức quay sang nhìn bên này, bên trái không có bất kì dao động gì, lại viết.

“ Thủ, cố chấp thủ tâm!”

Trái ngược với vẻ bá đạo độc tài ở bên kia, thì bên này có vẻ bình thản hơn rất nhiều, tôi lờ mờ cảm giác được, nơi này có rất nhiều điểm bất đồng, mà nơi đây, rốt cuộc là nơi nào? Thật sự đúng là huyệt mộ của Bạch Khởi sao?

Tôi tiếp tục nhìn lên trước, lập tức, đồng tử tôi co lại, bởi vì ở mặt này, vẫn còn một hàng chữ rất nhỏ.

Chỉ thấy bên phải, phía dưới có hai chữ ‘Vệ Trang, Bạch Khởi!

Mà ở một bên khác, lại là ‘Cái Nhiếp, Lý Mộ Bạch!

Có ý nghĩa gì? Tên của Bạch Khởi tôi rất quen thuộc, mà Vệ Trang kia? Cẩn thận nhớ lại, hình như trong lịch sử cũng có một kẻ mạnh tên như vậy.

Qủy Cốc Truyền Nhân, Cái Nhiếp, Vệ Trang!

Về phần Lý Mộ Bạch, lúc này Trúc Tẩm Ngưng ở bên cạnh bỗng lên tiếng.

- Lý Mộ Bạch hình như là một kẻ mạnh siêu cấp thời nhà Thanh, nghe nói năm đó kiếm đạo được xưng thần, thậm chí đã khiêu chiến rất nhiều tông môn kiếm tu trong thiên hạ, ngay cả Phương Thốn Sơn cũng đã từng qua lại, nhưng cuối cùng, lại không biết tung tích, không ai biết rốt cuộc ông ta đã đi đâu, hoặc là nằm xuống ở đâu!

Nghe Trúc Tẩm Ngưng nói vậy, lòng tôi càng thêm khiếp sợ, sau đó trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng, lẽ nào, Bạch Khởi, và cả Lý Mộ Bạch đều là đệ tử của Qủy Cốc?

Hoặc là nói, bọn họ vẫn chưa chính thức bái sư, chỉ là đạt được truyền thừa của Qủy Cốc.

Nghĩ đến đây, cả người tôi kinh hãi, lẽ nào, nơi này chính là truyền thừa của Qủy Cốc sao?

Nếu thế, thì nơi này có lẽ chính là một kho tàng quý giá, phải biết rằng, thời kì chiến quốc, tiếng tăm của Qủy Cốc vang dội hàng đầu.

Tùy ý kể ra vài tên, đều là những nhân vật nổi như cồn khi đó, mà bọn họ cũng không ngoại lệ, đều là đệ tử của Qủy Cốc.

Trương Nghi, Tô Tần, Bằng Quyên, Tôn Tẫn, Từ Phúc…..

Những người này đều là đệ tử của Qủy Cốc, thời kì chiến quốc, bất cứ ai trong này, đều là nhân vật nắm giữ cả một phương.

Chẳng lẽ, nơi này đúng là truyền thừa của Qủy Cốc sao? Suy nghĩ này cũng quá đỗi đáng sợ rồi, vốn tôi chỉ định đến huyệt mộ của Bạch Khởi, hiện tại lại đi tới nơi khiến không ai tin nổi thế này.

Đứng đờ người một lúc sau,nỗi khiếp sợ trong lòng tôi mới tan thành mây khói, mà lúc này, tôi hít sâu hai hơi, nhìn hai thông đạo trước mặt.

- Các người thấy thế nào?

Tôi lên tiếng, hỏi đám người Đoàn Lang, TRúc Tẩm Ngưng không nói gì, mà Thanh Minh lão tổ sau khi trầm ngâm một lát, mới lên tiếng:

- Hồi bẩm minh chủ, hai thông đạo này, hình như là đại diện cho hai truyền thừa kiếm đạo không giống nhau! Một bên là vì sát, một bên là vì thủ!

Nói xong, Thanh Minh lão tổ lẳng lặng đứng sau lưng tôi, mà lúc này, Đoàn Lang lại cất tiếng:

- Tôi đồng ý với suy nghĩ của Thanh Minh!

Xem ra, suy nghĩ trong lòng bọn họ giống nhau, mà đột nhiên, Trúc Tẩm Ngưng cũng mở lời:

- Lúc ở trong tộc em từng nhìn thấy qua trong sách cổ, trong lịch sử, Vệ Trang và Bạch Khởi đúng là những kẻ giết người không ghê tay, còn thông tin về Cái Nhiếp không nhiều lắm, nhưng Lý Mộ Bạch, tuy rằng hiếu chiến, nhưng rất ít khi ra tay giết người, mỗi lần chiến đấu, hình như sau khi thất bại sẽ đều tự mình rời đi!

Nghe Trúc Tẩm Ngưng nói xong, trong lòng tôi đã chắc chắn, hai bên thông đạo, đại diện cho hai truyền thừa không giống nhau, nói chính xác hơn chưa hẳn là truyền thừa kiếm đạo, mà thứ ở trong này, có lẽ không ai có thể mang đi.

Chỉ có thể lĩnh ngộ, bằng không, về sau có người lại vào trong đây, thì truyền thừa cũng chẳng còn nữa.

Tôi nhìn hai thông đạo hoàn toàn khác nhau, trong lòng thoáng do dự, bởi vì lựa chọn một trong hai thông đạo rồi, có lẽ sẽ không còn đường lui nữa.

Cho nên hiện tại, nhất định chỉ được chọn một trong hai.

Sát phạt?

Nói chính xác hơn, tôi không hẳn là người tàn sát không ghê tay, mà những người tôi giết, đều là người đáng chết, điểm này, không còn nghi ngờ gì nữa.

Mà tôi ra tay giết họ, tất cả đều là vì đối phương đáng ghét, trong đầu tôi, không ngừng tìm kiếm kiếm đạo thuộc về mình.

Tôi vì sao phải trở lên mạnh hơn? Thời điểm bắt đầu, vì muốn tìm kiếm chân tướng, về sau đã biết được một ít, lại vì trợ giúp bố tôi, trợ giúp ông nội tôi, mà sau này, còn là vì cứu cả mẹ tôi nữa.

Hiện tại…..

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng một cái, thậm chí trong đầu đã hiện lên bóng dáng của những người thân thiết.

Mạnh hơn, đơn giản là vì để bảo vệ tất cả những người bên cạnh, không để cho ai bị hại, sau này cứu được mẹ tôi, cả nhà tôi đoàn tụ rồi, tôi sẽ dùng hết sức lực của mình để bảo vệ tất cả!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.