Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếm ý chút thành tựu

Phiên bản Dịch · 2365 chữ

Cảm giác này, khiến tôi có dự cảm, nếu tôi tiếp tục hấp thu ý chí kiếm đạo trên người một gã rối người nữa, thì có thể đột phá lên cảnh giới ý chí kiếm đạo ‘chút thành tựu’.

Cảm nhận được tình trạng này, lo lắng trong lòng tôi lúc trước đã trở thành hư không, cả người vô cùng chờ mong, tiếp tục tiến lên trước.

Khi thân người tôi lại lần nữa đứng lại, thì ở trước mặt tôi, đã xuất hiện một gã đàn ông trung niên dáng người khôi ngô, trong tay gã, cầm một thanh kiếm đỏ như máu.

Đồng tử tôi hơi co lại, bởi vì tôi đã bị thanh kiếm của gã hấp dẫn, không phải là vì thanh kiếm này là thần binh.

Mà là một thanh kiếm quá mức bình thường, màu đỏ trên thanh kiếm, là được nhuộm bởi máu tươi, nhưng, khiến kiếm của chính mình hóa thành bộ dạng như vậy, thì đã phải giết bao nhiêu người? gây ra sát nghiệp nặng cơ nào?

Trong con đường này vốn là ‘Thủ’, nhưng tên này vì sao lại lựa chọn kiếm đạo của con đường này? Hay là nói, trong này chẳng qua chỉ là kịp thời ‘sắp xếp’, tên này thật ra đi vào trong con đường ‘Sát’, nhưng cuối cùng thất bại, bị chết luyện thành rối người, ‘phân phối’ sang bên đây?

Tạm thời cũng chỉ có thể giải thích như vậy, lòng tôi hơi trầm xuống, bởi vì thực lực của rối người trước đã trong trạng thái Tam Khí Ngưng Anh điên phong, còn người này, không ngờ đã là cảnh giới Tứ Khí Ngueng Anh thực thụ.

Một gã kiếm tu Tứ Khí Ngưng Anh có ý chí kiếm đạo, tôi đương nhiên không dám khinh thường, tôi hít sâu một hơi, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, sau đó bước lên trước.

Cảm ứng của đám rối người này hình như chỉ ở trong một phạm vi nhất định, khi tôi tiếp cận phạm vi, rối người mới được ‘kích hoạt’, rối người nọ tức khắc ngẩng đầu, sắc mặt vô cảm, nhưng sát khí quanh thân thì đã tiếp cận tôi.

Quả nhiên, người này chắn chắn luyện kiếm sát phạt, có điều hiện tại không phải lúc vòng vo trên vấn đề này, đồng tử tôi hơi co lại, thân người lao ra, trường kiếm trong tay kích phát, từng luồng kiếm khí huyết sát tràn ngập ra bên ngoài, bao vây quanh gã đàn ông trung niên ‘rối người’.

Lực huyết mạch trong cơ thể tôi hoàn toàn kích phát, cả người toát ra luồng huyết khí, người ngoài nhìn vào khí thế của tôi, đều sẽ nghĩ tôi tu luyện kiếm sát phạt, dù sao kiếm khí huyết sát này nhìn cũng quá mức rõ ràng, nhưng thật ra không phải vậy, kiếm đạo trong lòng tôi, lại là kiếm thủ hộ.

Kiếm khí va chạm trên không trung, phát ra những âm thanh nặng nề, giống như đã phân cách không khí thành hai, kiếm khí văng lên tường đá, hiện lên những dấu vết dữ tợn.

Có điều tường đá vốn dĩ đã chẳng lành lặn, có lẽ là do các cuộc chiến của các tu sĩ trước để lại.

Chẳng qua những người đó, chỉ e đã đều bị chế luyện thành rối người, nghĩ đến đây, lòng tôi vô cùng kiên định, nhất định không thể để thua.

Nếu thua, tôi sẽ vĩnh viễn phải ở lại chỗ này, hơn nữa còn bị chế luyện thành một con rối không hồn vô tri vô giác.

Nếu như vậy, tôi thà chọn chết đi còn hơn!

Nhưng không có cách nào khác, những người này vốn dĩ chính là theo đuổi ý chí kiếm đạo mà đến, có thu hoạch, đương nhiên phải nghĩ tới trả giá, điểm này, không thể nghi ngờ, tuy rằng giá phải trả có chút lớn, nhưng chỉ cần vào trong, vậy thì không thể không chọn lựa.

Trường kiếm trong tay càng lúc càng vung nhanh, thậm chí, trên không trung đã xuất hiện những tàn ảnh khiến người nhìn hoa cả mắt, kiếm khí khủng bố đã ngưng tụ thành ‘mạng nhện kiếm khí’ khổng lồ, bay vây xung quanh gã đàn ông.

Biểu cảm trên mặt gã chưa từng thay đổi, mà giờ phút này, trường kiếm trong tay tôi rời khỏi tay, ném về một nơi nào đó.

Giây tiếp theo, chính vào lúc gã rối người đang vội vàng chống đỡ lại mạng nhện kiếm khí, thì Thị đã xuyên thấu cổ tay gã, sau đó kiếm khí đánh xuống, chặt gãy cổ tay gã.

Bàn tay đang nắm chặt trường kiếm của gã cũng rơi thẳng xuống đất.

Lúc tôi đang chuẩn bị thở một hơi, thì chỉ thấy người nọ vươn cánh tay trái ra, nhặt lấy trường kiếm rơi dưới đất, tiếp tục chống cự.

Thấy như vậy, lòng tôi trầm xuống, người này, lúc còn sống còn luyện dùng kiếm bằng cả tay trái sao?

Luyện kiếm đạo, rất khó phân tâm, cho nên chuyên môn luyện kiếm bằng một tay đã không dễ dàng gì, đương nhiên, khó tránh có vài người đặc biệt, sẽ luyện kiếm bằng cả hai tay.

Song thủ kiếm phân hai loại, trong đó một loại là dùng một thanh kiếm, hai tay cùng sử dụng, một loại khác là hai thanh kiếm, trái phải mỗi bên một thanh.

Hiện tại, người trước mắt nhất định khi còn sống đã luyện hai tay một kiếm, bằng không tình trạng này không thể xảy ra mà tôi lại lần nữa nghiêm mặt lại.

Tay tôi ngoắc một cái, THị lập tức quay trở lại, lại nằm trong tay tôi, mà lúc này hào quang tới gần, vừa hay Thị đã chém ngang trước mặt tôi, tức khắc, trường kiếm của gã đàn ông cuối cùng cũng không chịu nổi bị Thị liên tiếp đập vào, ở giữa thanh kiếm đột nhiên nứt ra.

Thị thành công tiến vào hàng pháp bảo cấp bảy, bản thân đã khủng bố rất nhiều so với lúc trước, hiện tại đối với những pháp bảo tầm thường, gần như chỉ cần va chạm một cú, sẽ bị hư tổn, đó chính là điểm mạnh của Thị.

Mà lúc trước đã chiến đấu khá lâu với tôi, nên trường kiếm của rối người đã không thể chịu đựng nổi, nên lập tức gãy vụn.

Nhưng, cho dù trường kiếm đã gãy, thì gã trước mặt vẫn không bị ảnh hưởng, thanh kiếm gãy vẫn tấn công tôi.

Quan trọng nhất là bởi vì trên người gã có ý chí kiếm đạo, có thể thực chất hóa kiếm khí, cho nên, điểm này có thể hình dung.

Cỏ cây đều là binh lính!

Chỉ cần có ý chí kiếm đạo chống đỡ, cho dù là một ngọn cỏ nhỏ, đều có lực sát thương vô cùng khủng bố.

Chỉ có thể nói, pháp bảo mạnh cũng chỉ gia tăng thêm hiệu quả của đòn tấn công mà thôi, mà hiện tại, tôi dựa vào sức mạnh của Thị, cuối cùng, cũng chiếm được thế thượng phong tuyệt đối.

Khi tôi lại lần nữa chém đứt hai tay của rối người, cuối cùng gã không còn cầm được kiếm nữa, mà tôi nhắm trúng cơ hội, ý chí kiếm đạo chuẩn bị từ sớm bắn ra, chui vào bên trong nơi mi tâm của rối người.

Sau đó, trong Nê Hoàn Cung của gã nổ ra cuộc chiến giữa hai ý chí kiếm đạo!

Tôi ngồi khoanh chân dưới đất, ý chí kiếm đạo của tôi vẫn chiếm ưu thế nhất định, bởi vì do lúc trước đã chiếm đoạt vài ý chí kiếm đạo, nên đã sắp tiếp cận cảnh giới ý chí kiếm đạo ‘ chút thành tựu’.

Thân người tôi ngồi khoanh chân trên đất, thoáng cái, đã trôi qua ba ngày, mà lúc này, quần áo trên người tôi bắt đầu lay động dù không có gió, khí thế sắc bén toát ra từ trên thân.

Từng luồng khí thế sắc bén không ngừng bay vút ra tứ phía, lưu lại những vết kiếm dữ tợn lên trên tường đá.

Hai mắt tôi đột nhiên mở ra, ánh mắt sắc nhọn khiến kẻ khác không dám đối diện, trong Nê Hoàn Cung của tôi, thanh kiếm nhỏ đã trưởng thành hơn rất nhiều, thoạt nhìn đã trở nên chân thật hơn, mà trên thân thanh kiếm nhỏ, lại bắt đầu lộ ra phù văn mờ mờ.

- Kiếm đạo chút thành tựu! Rất tốt, ý chí kiếm đạo, quả thật là thứ tốt!

Lòng tôi có chút hưng phấn, dù sao hiện tại ý chí kiếm đạo của tôi cũng đã tiến vào cảnh giới ‘chút thành tựu’, mà bởi vì ý chí kiếm đạo đã mạnh lên, nên thực lực của tôi cũng được kéo lên rất nhiều.

Nhưng lòng tôi lại nặng trĩu, bởi vì lúc trước đã giết được gã đàn ông trung niên, ý chí kiếm đạo trên người đã tới cấp bậc nhập môn, bằng không sẽ không thể tiêu hao mất bảy ngày.

Nói như vậy, rối người tiếp theo, rất có thể sẽ là nhập môn trung cấp, thậm chí còn là ý chí kiếm đạo mạnh hơn nữa.

Cho dù gặp phải ý chí kiếm đạo ‘chút thành tựu’, có lẽ tôi cũng không sợ, nhưng tôi lại lo lắng, liệu sẽ có rối người có ý chí kiếm đạo ở trên cảnh giới ‘chút thành tựu’ hay không?

Nếu vậy, đối với tôi mà nói, sẽ tương đối khó giải quyết!

- Mặc kệ, dù sao sau khi chiếm đoạt ý chí kiếm đạo của người khác, ý chí kiếm đạo tự thân cũng trưởng thành hơn!

Lòng tôi trầm xuống, nghĩ thầm.

Mà lúc này, tôi cũng ý thức được, vì sao lại có nhiều người chết ở đây như vậy, đối với tôi, một người có ý chí kiếm đạo cảnh giới lĩnh ngộ mà nói, có lẽ còn tương đối đơn giản, nhưng nếu không có ý chí kiếm đạo lĩnh ngộ, thì chỉ sợ lúc đối mặt với con rối thứ tư, đủ để khiến tôi ‘ăn hành’ rồi.

Dù cho tôi có lực khiêu chiến vượt bậc, ý chí kiếm đạo này, cũng không được khinh thường.

Không thể không nói, truyền thừa của Qủy Cốc, thật không phải khó khăn bình thường, mà dựa theo tình hình tôi gặp phải suốt chặn đường, thì cũng đã chứng minh, đám người đi trước mặt tôi, có lẽ đã vào trong thông đạo sát phạt, chỉ là không biết, người kia thế nào rồi?

- Minh chủ, còn muốn đi tiếp không?

Lúc này, đám người Đoàn Lang phía sau đi tới, Thanh Minh lão tổ trầm giọng hỏi tôi.

Tôi nhìn thông đạo trước mắt, gần như không do dự:

- Chắc chắn còn!

Rất rõ ràng, tôi biết bọn họ nhất định cũng cảm thấy chuyện này khá nan giải, mà càng về sau, mức độ nguy hiểm càng thêm khủng bố, cho nên dưới tình huống thế này, ai cũng muốn tự bảo vệ mình, nhưng chỉ có tôi biết.

Con đường này, chỉ có thể đi tới đường cùng, mà phía sau, không có bất cứ đường lui nào!

Nghe thấy câu trả lời của tôi, Thanh Minh không nói gì, mà tôi tiếp tục đi tiếp, lần này, tôi đi rất chậm, nhưng cho dù là vậy, chỉ hơn mười phút sau, đã tới nơi ‘sát hạch’ tiếp theo.

Nhưng khi tới nơi này, lòng tôi hơi trầm xuống.

Bởi vì, ở trước mặt tôi, có hai rối người, sắc mặt của cả hai đều có chút hung ác ngang ngược, nhưng nói đúng hơn, là vô cảm, tướng mạo của cả hai đều khá hung dữ.

Trong tay hai người đều tự cầm một thanh kiếm, bên trên lóe ra ánh hàn quang, lòng tôi nặng trình trịch.

Vốn cho rằng kế tiếp sẽ gặp phải một rối người mạnh hơn, nhưng tôi không thể ngờ, nơi này lại có hai người.

Đối phó với một người đã đủ khó khăn rồi, hiện tại lại là hai?

- Xem ra, chỉ đơn thuần lợi dụng năng lượng kiếm đạo, thì không thể nào đi quá xa!

Tôi nghĩ thầm trong lòng, lúc trước, cho dù là đối diện với rối người nào, tôi cũng đều không vận dụng đạo thuật nào khác ngoài kiếm đạo, chỉ là vì muốn xem cao thấp giữa kiếm đạo, nhưng nhìn thấy hai vị trước mắt, tôi coi như đã hiểu ra.

Tiếp tục lợi dụng kiếm đạo chi thuật, chỉ sợ không thể đi xa, thực lực của hai gã trước mặt hiển nhiên là Tứ Khí Ngưng Anh, mà ý chí kiếm đạo tự thân cũng đã là cấp bậc nhập môn, dưới tình hình này, đối với tôi mà nói, có chút nan giải.

Có điều ngoài đạo thuật kiếm đạo ra, không đến thời khắc cuối cùng, tôi sẽ không sử dụng, dù sao tôi cũng vì rèn luyện kiếm đạo của mình mà đến đây, vậy thì tôi sẽ dùng kiếm đạo, để kiên trì đến giây phút cuối cùng.

- Phù! Đến đây đi, để tôi xem thực lực của hai người!

Tuy rằng biết hai người trước mặt không có ý thức, nhưng tôi vẫn khẽ nói, khi tôi nói xong, tôi một mình một kiếm, bước chân lên trước.

Tức khắc, hai người bỗng nhiên cử động, một trái một phải phi tới, sắc mặt tôi đanh lại, trong mơ hồ, tôi cảm nhận thấy, công kích của hai người, không ngờ lại khá ăn ý, giống như hai vị này là bạn tri âm cùng hợp tác chiến đấu với nhau đã từ rất lâu.

Thị trong tay rung lên, kiếm canh tràn ngập sát khí không ngừng bùng nổ, bay lên chống đỡ hai đòn tấn công ở chung quanh!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.