Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chỉ một người lên cầu

Phiên bản Dịch · 1551 chữ

Kiếm khí sắc bén va chạm trên không trung, phát ra âm thanh giao nhau của sắt thép, lúc này tinh thần tôi hết sức tập trung, không dám có chút chậm chạp.

Công kích của hai người kia gần như ăn ý rất chặt chẽ với nhau, không thể tìm ra sơ hở trong đó, cảm giác này, khiến tôi có cảm giác đang bị áp bức.

Hai luồng kiếm khí phóng tới, không ngừng nhắm vào những chỗ hiểm của tôi, chỉ cần tôi không cẩn thận một cái, rất có thể sẽ bị kiếm khí sắc bén này đánh trúng, đến lúc đó, chỉ sợ tôi sẽ cực kỳ bất lợi trong trận chiến này.

- Phù! Xem ra không thể tiếp tục chống đỡ rồi!

Hít sâu một hơi, trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ như vậy, trận đấu về kiếm thuật, chỉ sợ hiện tại tôi không thể cùng lúc địch lại hai vị có thực lực cảnh giới Tứ Khí ngưng Anh, đồng thời còn là kẻ mạnh có ý chí kiếm đạo cảnh giới Nhập Môn.

Cho nên, lúc này tôi chỉ có thể thúc dục đạo thuật khác ngoài kiếm đạo, để giảm bớt bức bách.

Lập tức, trong lòng bàn tay tôi, không ngừng ngưng tụ nhưng tia năng lượng màu vàng, một loại uy năng khủng bố bắt đầu tản ra.

Mắt thấy hai thân ảnh bên cạnh đang lao vù vù tới chỗ mình, nắm đấm của tôi cũng vung lên.

U!

Nắm đấm vung ra, trong thông đạo lập tức vang vọng một tiếng rồng ngâm, âm thanh không ngừng, một quyền canh hình rồng màu vàng đánh ra,mang theo năng lượng khiến tim kẻ khác đập nhanh.

Nộ long xuất hải, nơi quyền canh hình rồng đi qua, rất nhiều những luồng kiếm khí đủ để giết chết kẻ mạnh Tam Khí Ngưng Anh lập tức bị đánh tan, không chống lại nổi một đòn.

Thấy vậy, lòng tôi không hề dao động, cả người đột nhiên phóng ra, trường kiếm trong tay giơ cao quá đầu, ý chí kiếm đạo chút thành tựu tức khắc chui vào bên trong trường kiếm.

Kiếm canh huyết sắc khủng bố lập tức kích phát ra từ trên trường kiếm trong tay tôi, chém ra, chưa đến hai lần hít thở, một luồng kiếm canh không quá dài đã hiện lên.

Không sai, nếu trong tình huống bình thường, kiếm canh này chỉ dài hơn mười trượng, nhưng hiện tại đang ở trong không gian, căn bản không thể phát huy hết khả năng.

Cho nên tôi đã nén lại kiếm canh, tuy rằng không quá dài, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong, cũng không bị giảm bớt, ngược lại còn bởi vì bị nén lại, nên còn càng thêm khủng bố hơn.

Sắc mặt tôi lạnh tanh, trường kiếm trong tay vung thẳng về phía hai thân ảnh trước mặt. lập tức, đập vào cùng một chỗ với trường kiếm của hai người.

Ngay sau đó, trường kiếm nắm chặt trong tay hai thân ảnh chớp mắt đã vỡ vụn, đến ngay cả cánh tay của hai người, cũng đã bị kiếm canh cứa ra những miệng vết thương dữ tợn.

Thấy vậy, lòng tôi khẽ thả lòng, bởi vì lúc trước chiến đấu, tôi đã ý thức được hai người này khó giải quyết, chỉ cần bọn họ còn có thể cử động, thì vẫn tiếp tục liều lĩnh chiến đấu.

Thân hình tôi để lại một tàn ảnh ở chỗ cũ, không ngừng chạy quanh hai gã rối người, một lát sau, hai gã rối người mất đi hai cánh tay, mà tôi cũng đã bắt đầu tiến hành chiếm đoạt ý chí kiếm đạo.

Ý chí kiếm đạo của hai gã đều là cảnh giới Nhập Môn, lòng tôi có chút vui mừng,

Sau khi hoàn toàn hấp thu xong, thì đã trôi qua mười ngày, tôi khôi phục lại thực lực của mình về trạng thái tốt nhất, mới bước chân lên đi tiếp về phía trước

Lần này chúng tôi đi được nửa tiếng, đều không gặp phải con rối nào, mà thêm nửa tiếng nữa, bước chân của chúng tôi dừng lại, bởi vì ở trước mặt chúng tôi, xuất hiện một cây cầu treo.

Cây cầu treo nhìn đã có chút tháng năm, bên trên giăng đầy mạng nhện, những tấm ván gỗ cũ nát được treo lơ lửng bên trên, mà chủ thể của cây cầu, lại là xích sắt.

Xích sắt đen sì sì, mặc dù không bị han rỉ, nhưng lại khiến lòng người phát lạnh,

Hơi cảm ứng xuống phía dưới cầu treo, không ngờ lại phát hiện, sâu không thấy đáy, trong đó sương trắng vờn quanh, thoạt nhìn vô cùng u ám.

Thậm chí phía dưới cầu treo, còn giống như là đáy vực sâu, khiến người ta có cảm giác nhìn không thấu.

Tuy rằng thực lực hiện tại đã có thể đạp không trung mà đi, nhưng không biết vì sao, khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới cầu treo, trong lòng tôi lại có chút sợ sệt.

- Chỗ đó có một tấm bia đá!

Bỗng nhiên, Trúc Tẩm Ngưng lên tiếng nhắc nhở, chúng tôi lập tức nhìn sang phía bên cạnh cầu treo, nơi đó quả nhiên có một tấm bia đá đen thui, màu sắc giống hệt dây xích.

Tôi nhấc chân, đi tới cạnh tấm bia đá.

Bởi vì thời gian đã lâu, trên bia đã giăng kín cây mây khô, khi đi tới trước bia đá, tôi gạt đám mây khô ra, mới nhìn thấy chữ bên trên tấm bia.

- Chỉ một người, lên được cầu!

Nhìn thấy vài chữ ngắn gọn, tôi nhướng mày, trong lòng hơi nghi hoặc, lời này là có ý gì?

- Mọi người thấy thế nào?

Tôi đứng dậy, xoay người nhìn ba người Đoàn Lang, tình huống hiện tại, tôi đương nhiên muốn nghe một chút ý kiến của bọn họ.

- Minh chủ, lý giải theo ý nghĩa của mấy chữ trên tấm bia, thì hẳn là chỉ cây cầu này, chỉ có một người được bước lên!

Thanh Minh lão tổ ở một bên vội vàng lên tiếng, nói suy nghĩ trong lòng ra, nghe vậy tôi khẽ nhíu mày, sau đó nhìn Đòan Lang.

Lúc này Đoàn Lang hình như đang trầm tư, xem ra đang suy nghĩ về ý tứ của câu nói này.

Một người, có thể lên cầu, chỉ riêng ý nghĩa của câu chữ, câu này có rất nhiều cách hiểu, mà trầm ngâm chốc lát, Đoàn Lang cuối cùng cũng lên tiếng:

- Thuộc hạ lý giải là, có lẽ cây cầu treo này, một lần chỉ có thể có một người đi qua! Dù sao tình huống một tổ đội cùng tiến vào trong đây, hẳn là không hiếm thấy, cho nên chỉ là một cây cầu treo, không phải chỉ có mỗi một người duy nhất được phép đi qua!

Nghe xong, tôi khẽ gật đầu, kế đó nhìn TRúc Tẩm Ngưng, cô ấy đáp, cô ấy cũng hiểu như Đoàn Lang.

- Minh chủ, để cho thuộc hạ đi trước, thám thính tình hình!

Thấy Đoàn Lang chủ động đưa ra yêu cầu, lòng tôi thoáng vui mừng, mà khi Đoàn Lang nói xong, Thanh Minh lão tổ ở một bên cũng đứng ra, nói muốn ‘đánh trận đầu’.

Lúc này, tôi nhìn Đoàn Lang và Thanh Minh lão tổ, sau đó không do dự nói:

- Đoàn Lang là người đầu tiên bước lên cầu treo!

Đưa ra quyết định này không phải là không có lý do, đầu tiên là thực lực của Đoàn Lang, nhất định mạnh hơn Thanh Minh lão tổ một chút.

Còn nữa, tôi tin tưởng Đoàn Lang hơn, nếu ở trên cầu xảy ra vấn đề gì, tôi tin Đoàn Lang sẽ nói với chúng tôi.

Về phần Thanh Minh lão tổ, thời gian ông ta gia nhập vào Đạo Minh chưa được bao lâu, không phải là tôi không tin tưởng ông ta, mà là vẫn còn cần chút thời gian để chứng minh.

Đối với quyết định của tôi, không có ai phản đối, mà rất nhanh, Đoàn Lang đã bước chân lên cầu treo.

Vốn dĩ Đoàn Lang đã trực tiếp bay lên trên cầu treo, nhưng khi tới nơi, cả người Đoàn Lang như phải chịu một áp lực vô hình, cả người bị ép xuống, chân chạm vào cầu treo.

Đột nhiên,tiếng xích sắt vang lên, mà lúc này, cầu treo lắc lư rất mạnh.

Thân người Đoàn Lang ở bên trên cầu treo, cuối cùng cũng bước lên một bước đầu tiên.

Nhìn thấy Đoàn Lang đã bước lên, lòng tôi hơi trầm xuống, dù sao hiện tại Đoàn Lang cũng vì thăm dò nguy hiểm của cầu treo, cho nên tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Thời điểm vừa mới bắt đầu, hình như không có chuyện gì, nhưng khi Đoàn Lang đi được khoảng mười bước, thân người đang bình thường, bỗng dưng đứng khựng lại.

Đồng tử tôi hơi co lại, ngay sau đó, tôi thấy khí mùi trên người Đoàn Lang trở nên vô cùng luống cuống!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.