Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

xé nát lớp da mặt

Phiên bản Dịch · 1632 chữ

Ngay khi tôi nói xong, khuôn mặt Hoàng Tà trở nên vô cùng u ám, một tay người này vung lên, miệng hét lớn:

- Người đâu, bắt thằng ranh nói năng bừa bãi kia lại cho ta, hôm nay, cho nó biết, hậu quả chọc giận Hồ tộc, là như thế nào?

Sau khi Hoàng Tà nói xong, sau lưng Hoàng Tà, đột nhiên có ba thân ảnh lao tới chỗ tôi, thực lực của ba người, đều là cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, thực lực này, đã được coi là kẻ mạnh một phương, mà Hoàng Tà lại cho rằng, đã đủ để đối phó tôi.

Mắt thấy ba thân ảnh tới gần, tôi không nhanh không chậm, thối lui ra sau.

- Lẽ nào tôi nói sai rồi sao? Lần trước tôi đã gặp phụ thân ông, cũng là lúc đang chiến đấu với Kháng Thiên giả, lão ta còn khen ngợi ông không ngớt lời đấy! đáng tiếc, nhân vật lớn nào đó trong Kháng Thiên giả lại không vừa ý lắm với biểu hiện của lão ta!

Khi những lời này truyền ra khỏi miệng tôi, tôi còn cố ý vận chuyển chân nguyên để phóng đại âm thanh, truyền tiếng nói vang ra khắp cả Hồ tộc.

Chính lúc này, Hoàng tà nổi giận đùng đùng, run rẩy thân mình, chỉ tay vào mặt tôi, quát lớn:

- Giết nó, giết nó cho ta!

Nhìn thấy bộ dạng nổi quạu của Hoàng Tà, tôi khẽ cười đắc ý, bởi vì đây chính là hiệu quả mà tôi muốn, lúc này, tôi nhìn Hoàng Tà, khí mùi trên bỗng nhiên bùng nổ.

- Hoàng Tà, ông chẳng lẽ nghĩ rằng bốn tên cảnh giới Ngưng Anh đủ để giết tôi? Đám Kháng Thiên giả ở bên cạnh ông, lẽ nào không kể cho ông nghe, về chuyện liên quan đến Đạo Minh sao?

Tôi quát lên một tiếng, khí mùi trên người đột nhiên tăng vọt.

Sau đó, huyết kiếm Thị xuất hiện trong tay tôi, kiếm khí đỏ như máu tràn ngập khắp thân kiếm, nhìn ba thân ảnh xung quanh, tô không dám khinh thường.

Ý chí kiếm đạo trong Nê Hoàn Cung lúc này run rẩy, lập tức, tôi nhấc kiếm lên, chém mạnh về phía một tên áo choàng đen.

Cùng lúc đó, ấn Phúc Hải ngưng tụ trong tay cũng bay về một tên khác.

Lập tức, tôi xoay mạnh người lại, nhìn chằm chằm thân ảnh cuối cùng.

Thấy hắn đã lại gần, tôi nhếch mép, lộ ra bộ răng trắng hếu.

- Nếu tôi đoán không sai, thì ông chính là người của Kháng Thiên giả đúng không?

Khi tôi nói xong, thân ảnh trước mặt hơi khựng lại, tiếng nói khàn khàn truyền ra:

- Muốn chết!

Năm đầu ngón tay tôi lập tức nắm chặt, từng luồng chân nguyên khủng bố trong cánh tay nổi lên, láng máng, có tiếng rồng ngâm vang vọng trên không trung.

- Đây là tiếng gì?

Rất nhiều người khi nghe thấy âm thanh nào, đều có chút nao nao, không biết âm thanh này rốt cuộc truyền đến từ đâu.

- Đừng tìm nữa, âm thanh truyền ra từ trên nắm đấm của tôi đấy!

Sau khi chân nguyên ngưng tụ đầy trên tay, lòng tôi trầm xuống, nói với gã áo choàng đen trước mặt.

- Long Du Bát Hoang Quyền!

Tiếng hô trầm trầm vang ra từ trong miệng tôi, sau đó, nắm đấm của tôi hướng về phía gã áo choàng đen,

U!

Tiếng rồng ngâm cao vút ngân vang, một sinh vật hình rồng màu vàng toát ra từ trên nắm đấm của tôi, không gian quanh thân bắt đầu run rẩy, giờ phút này, giống như thiên địa đều đã biến sắc.

Quyền canh hình rồng không chút lề mề, đột nhiên va chạm vào với gã áo choàng đen, ngay tức khắc, trên không trung truyền ra một tiếng động kinh thiên động địa, âm thanh khủng khiếp đánh sâu vào màng nhĩ, khiến tai người nghe hơi đau nhức.

Thân hình gã áo choàng đen bay ngược ra sau, lúc ở trên không phun ra một ngụm máu, khí mùi trên người yếu ớt cực hạn, mà lúc này, tôi lại không có ý thu tay, huyết kiếm Thị phát ra tiếng vang hưng phấn.

Lập tức, Thị hóa thành tia lưu quang màu đỏ, bay vút ra ngoài.

Trường kiếm trực tiếp xuyên thấu thân người gã áo choàng đen, có điều khi đâm vào ngực hắn, kiếm khí ẩn giấu trên thân Thị bỗng lập tức xuất hiện.

Nổ ngực gã áo choàng đen thành một cái lỗ máu cực lớn, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

Thân người gã áo choàng đen ngã phịch xuống đất, lúc này, tôi đột nhiên quay đầu, nhìn hai trưởng lão còn lại của hồ tộc, cười khẽ:

- Các người biết vì sao người chết là hắn, chứ không phải các người không?

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt tái nhợt, bởi vì tôi vừa ‘triển lãm’ thực lực của mình, đủ để giết họ trong vòng thời gian cực ngắn.

Sau đó, tôi lại nói tiếp:

- Bởi vì các người may mắn là người của Hồ tộc, càng may mắn hơn là có một nàng công chúa tốt!

Nói xong, thân người tôi phi tới cái xác nằm trên đất, sau đó nhấc thi thể hắn lên, ném lên không trung.

- Chư vị, người này sau khi chết, lại không hiện nguyên hình của Hồ tộc, bởi vì, hắn….. chính là Kháng Thiên giả, đường đường là Hồ tộc, vì sao lại xuất hiện Kháng thiên giả? Các người chẳng phải nên hỏi một chút tộc trưởng tốt của mình hay sao?

Hai chữ tộc trưởng, tôi cố ý nhấn mạnh, mà lúc này, Hoàng Tà trở nên có chút hoảng loạn, ngay sau đó, hét lớn:

- Vô liêm sỉ, các ngươi đừng tin kẻ địch của Hồ tộc nói bậy, đây chẳng qua là vài trưởng lão trên danh nghĩa mà ta mới chiêu mộ vào thôi, bởi vì ta đã sớm đạt được tin tình báo, người này sẽ quay lại Hồ tộc gây rối, cho nên từ rất sớm, ta đã có chuẩn bị sẵn!

Tiếng nói của Hoàng Tà có phần thiếu tự nhiên, ý đồ muốn thử giải thích, nhưng loại chuyện này, càng giải thích lại càng nóng ruột! bởi vì hiện tại, gần như tất cả mọi người đều có chút nghi ngờ nhìn Hoàng Tà chằm chằm.

Trận đấu khi nãy khủng bố như vậy, đương nhiên đã hút tới không ít đám người của Hồ tộc.

Mà tôi nhắm trúng cơ hội này, lại lần nữa lên tiếng;

- Chư vị, có lẽ các người không biết, bên trong cả Hồ tộc, không biết đã ẩn náu bao nhiêu tên Kháng Thiên giả, mà tất cả những chuyện này, đều là do Hoàng Tà gây nên, ông ta âm thầm cấu kết với Kháng Thiên giả, chính là vì muốn thâu tóm hoàn toàn cả Hồ tộc!

Tiếng nói của tôi mạnh mẽ có khí phách, không có chỗ nào bị vấp, mà tất cả đều là nói cho những người của Hồ tộc có mặt ở đây biết, lúc này Hoàng Tà đã càng thêm phẫn nộ.

- Thằng khốn nạn, dám cả gan chia rẽ Hồ tộc bọn tao, tao nhất định phải giết mày, mà còn phải để mày chết không toàn thây, đem xác mày treo ngoài cổng lớn, phơi ngoài trời đúng bảy bảy bốn chín ngày, để hồn phách mày vĩnh viễn không được tiến vào vòng luân hồi!

Nghe vậy, tôi lại không quan tâm, nở nụ cười nhàn nhạt, nhìn Hoàng Tà trước mặt, tôi cất tiếng nói:

- Hoàng Tà, tôi đứng ở đây, để cho ông tới, ông dám không

Tiếng nói giá lạnh của tôi vang lên, ngay sau đó, coi như đã hoàn toàn xé bỏ lớp da mặt, có điều từ khi tôi quyết định tới đây, đã không còn biết sợ hãi.

Tuy nói, dù không có Kháng Thiên giả ở trong đây, tôi cũng sẽ lựa chọn đến Hồ tộc, giúp Hoàng Tiểu Tiên lấy lại chính danh, nhưng hiện tại, huống hồ còn có cả Kháng Thiên giả.

Cho nên Hồ tộc này, tôi nhất định phải đích thân đi một chuyến!

- Tốt lắm, thẳng ranh, đây là tự mày muốn chết, đừng oán hận tao!

Hoàng Tà phát điên, nghiến răng nghiến lợi, đôi con ngươi đã chằng chịt tơ máu, rất rõ ràng, tất cả những gì tôi làm, đã hoàn toàn chọc điên lửa giận trong lòng ông ta, mà hiện tại, chỉ sợ ông ta đang hận không thể phân xác tôi thành nghìn mảnh.

Nhìn thấy bóng người Hoàng Tà đang lao tới, tôi không hề lưu tâm.

Mắt thấy Hoàng Tà đã xuất hiện, tay tôi nắm chặt Thị, cả người đột nhiên lao ra:

- Hoàng Tà, lần trước không có cơ hội lĩnh giáo chiêu thức cao siêu của ông, hy vọng lần này, ông đừng thua thảm hại quá!

Khi tôi nói xong, trên huyết kiếm Thị trong tay, toát ra một luồng kiếm canh huyết sắc, chém xuống người Hoàng Tà trước mặt.

Sắc mặt Hoàng Tà dữ tợn, sau lưng ông ta, đột nhiên xuất hiện năm cái đuôi nhìn như thật, mấy cái đuôi lập tức vung về phía tôi.

Trường kiếm trong tay tôi lại không chút kinh sợ, trực tiếp nghênh đón.

Ngay sau đó, cái đuôi hồ ly và kiếm canh huyết kiếm Thị đột nhiên va vào nhau.

Phốc!

Một âm thanh máu tươi bắn tung tóe đột nhiên vang lên!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.