Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phải cút đi chính là ông

Phiên bản Dịch · 1792 chữ

Khi tôi xuất hiện ở cửa ngoài thế giới nhỏ của Hồ tộc, thì ở bên cạnh tôi, chỉ đi theo Hoàng Tiểu Tiên và dì Lệ Diễm, về phần những đệ tử Đạo Minh còn lại, toàn bộ đang ở bên trong thế giới nhỏ trên cổ tay tôi, bao gồm cả Đoàn Lang!

Lần này, tôi muốn khiến Kháng Thiên giả, thậm chí là Hoàng Tà kia đều trở tay không kịp.

- Đi thôi!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, thản nhiên lên tiếng, cũng là bởi vì Hoàng Tiểu Tiên, chúng tôi đã đứng ngoài bí cảnh Hồ tộc, khoảng nửa tiếng rồi.

Khi tôi nói xong, cuối cùng Hoàng Tiểu Tiên mới định thần lại, ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa, trước mắt chói lóa, chúng tôi nhấc chân tiến vào trong.

- Đệ tử Hồ tộc, mau ra đón công chúa của các người về nhà!

Khi tiến vào Hồ tộc, tôi pha lẫn chân nguyên vào tiếng nói, trực tiếp thét lớn, tiếng nói như sấm sét cuồn cuộn quanh quẩn thật lâu trên không trung, mãi không tan đi.

- Loài người to gan, dám xông vào vùng đất cao quý của Hồ tộc bọn ta, khuyên ngươi mau chóng rời đi, nếu không nhất định sẽ khiến ngươi muôn đời không được siêu sinh!

Ngay khi tiếng nói tôi vang ra, hai tên trông cửa của Hồ tộc lập tức phi ra, sắc mặt lạnh như băng, quát lên một tiếng.

Lúc này Hoàng Tiểu Tiên lại không có ý muốn lên tiếng, mà mặt mày lạnh lùng nhìn thẳng về phía trước, tôi cũng cười ảm đạm.

- Tôi thấy các người vẫn nên gọi Hoàng Tà ra mặt đi, ân oán với Hoàng Tà, không liên can tới đệ tử Hồ tộc!

Có điều lời nói của tôi cũng không có nhiều tác dụng, bởi vì hai vị trước mặt lại không quan tâm tôi, mà nhìn hai mẹ con Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh.

Rất rõ ràng, bọn chúng nhận ra hai người họ, lúc này, hai người nhìn nhau một cái, cuối cùng không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, ngươi nghĩ mình là ai? Tộc trưởng của chúng tôi không phải muốn gặp là gặp, khuyên ngươi mau chóng rời đi, bằng không….

Nhưng, lần này không đợi tôi nói chuyện, Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh đã lên tiếng trước, giọng nói, có chút phẫn nộ:

- Hắn kêu các ngươi đi tìm Hoàng Tà ra đây, đã nghe thấy chưa?

Tiếng Hoàng Tiểu Tiên vừa dứt, một luồng áp lực nặng nề lập tức truyền ra, tuy rằng chỉ là một chút áp lực, nhưng lại khiến hai tên đệ tử Nguyên Đan cấp một chịu không nổi.

Ngay sau đó, thân hình của hai người bị khí thế của Hoàng Tiểu Tiên đè ngã ngồi trên mặt đất.

- To gan, người nào dám làm loạn ở Hồ tộc ta?

Ngay chính lúc này, một tiếng quát lạnh như băng vang lên, lập tức, tôi cảm giác được có một luồng khí đang bay tới chỗ chúng tôi, trên thân người này còn mang theo luồng sát khí ngút trời,.

Cảm giác được luồng khí đó, mặt tôi không đổi sắc, thân người biến mất khỏi chỗ cũ, ngay sau đó, nắm đấm của tôi đột nhiên đánh lên không trung.

Ngay khi nắm đấm của tôi của tôi vung lên, một bóng đen đột ngột xuất hiện trước mắt tôi, chẳng là hiện tại, sắc mặt của kẻ đó vô cùng kinh hãi.

Hình như có chút khó tin tôi có thể nhanh như vậy xác định được vị trí của hắn.

Thình!

Một âm thanh nặng nề truyên ra, khí lưu khủng bố tràn ngập khắp cánh tay tôi, mang theo luồng chân nguyên cuồn cuộn, thân hình mặc áo choàng đen trước mắt cũng bay ngược ra sau.

Mà tôi thì chỉ quay lại vị trí ban đầu, lạnh lùng nhìn thân ảnh đối diện, lúc này, tôi nhìn lên không trung.

- Hoàng Tà, tôi thấy ông vẫn nên tự mình lộ diện đi! Nếu chúng tôi đánh vào trong, đối với ông mà nói, thật quá kinh khủng!

Còn tên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh kia, tuy rằng coi như cũng có thực lực không tầm thường, nhưng lần này vốn là vì xử lý chuyện mới đi tới đây.

Dưới tình huống thế này, không mạnh tay một chút, thì làm sao có hiệu quả?

Hơn nữa, những kẻ mạnh thế này chỉ có đánh, không đến lúc bất đắc dĩ, không thể giết, cho dù nói thế nào, bọn họ cũng là người của Hồ tộc, chắc hẳn Hoàng Tiểu Tiên cũng không muốn nhìn thấy hai bên giết chóc lẫn nhau.

Khi tiếng nói của tôi truyền ra, khắp không gian lại rơi vào tĩnh lặng, cũng không có âm thanh nào vọng lại, tôi tin, nhất định có người trong Hồ tộc đã chú ý, mà rất nhiều người trong đó, đương nhiên đang chờ đợi thái độ của Hoàng Tà.

Tôi cũng không sốt ruột, cứ đứng thẳng trên không trung, lẳng lặng chờ đợi.

Ước chừng vài phút sau, ở giữa không trung, truyền ra một tiếng quát đang kiềm chế lửa giận:

- Thằng ranh, lại là mày! Mày thực cho rằng, Hồ tộc không làm gì được mày sao?

Nghe thấy tiếng nói này, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, người này cuối cùng cũng thò mặt ra.

Mà giọng nói này chính xác là của Hoàng Tà, khi tiếng ông ta truyền ra, một thân ảnh cũng trực tiếp lao xuống từ trên không, mà sau lưng ông ta còn có mấy thân ảnh mặc áo choàng đen.

Nhưng người này, hình như đều là trưởng lão của Hồ tộc, đương nhiên, trong đó cũng có trường hợp ngoại lệ, đồng từ tôi hơi co lại, nhìn chằm chằm mấy thân hình áo choàng đen trên không.

- Tôi còn tưởng ông không nhớ tôi là ai rồi! đã nhiều ngày không gặp, xem ra Hoàng tộc trưởng thật đúng là lên như diều gặp gió!

Tiếng nói có chút châm chọc của tôi vang lên, nghe vậy sắc mặt Hoàng Tà hoàn toàn giảm xuống 0 độ.

- Thằng ranh, tao khuyên mày mau chóng cút khỏi Hồ tộc, bằng không tao sẽ cho mày biết, chính thức chọc giận Hồ tộc, sẽ nhận phải hậu quả thế nào!

Nhìn thấy vẻ mặt hết sức đắc ý của Hoàng Tà, lòng tôi hơi ngưng lại, người này, vì sao lần này lại ‘vênh váo’ như vậy? lẽ nào, sau lưng ông ta còn có thủ đoạn không ai biết?

Hay là nói, ông ta dựa vào, chính là Kháng Thiên giả?

Có điều hôm nay đã tới đây, chính là vì muốn chơi với bọn chúng một trận, cho nên tôi có chút mong chờ, thế lực của Kháng Thiên giả trú ngụ bao nhiêu trong Hồ tộc.

- Tôi thấy, người phải cút chính là ông? Còn cả…. đám Kháng Thiên giả đang âm thầm trợ giúp ông nữa!

Khi tôi nói xong, tôi rõ ràng chú ý thấy ánh mắt của Hoàng Tà, giá lạnh thấu xương, sát khí tức khắc dâng trào.

- Thằng ranh, tao không biết mày đang nói gì, nhưng Hồ tộc tao tốt xấu gì cũng là thượng cổ đại tộc, tuyệt nhiên không cho phép mày hết lần này đến lần khác khiêu khích uy nghiêm của tộc chúng tao!

Tiếng nói u ám của Hoàng Tà vang lên, rất rõ ràng, người này không muốn chuyện mình cấu kết với Kháng Thiên giả bị truyền ra ngoài.

Mà tôi lại lạnh lùng cười, lúc này, Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh lập tức lên tiếng:

- Nhị thúc, uy phong của người thật lẫm liệt!

Giọng điệu của Hoàng Tiểu Tiên có chút châm chọc, trên mặt phủ một tầng sương lạnh giá như băng.

- Mày chẳng qua chỉ là một kẻ phản bối bị tao đuổi ra khỏi Hồ tộc, có tư cách gì để mở mồm ra nói chuyện?

Hoàng Tà nhìn Hoàng Tiêu Tiên, lúc này thực lực của Hoàng Tà đã là cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, thậm chí khoảng cách với cảnh giới Ngưng Anh điên phong vẫn còn một đoạn nhất định, mà lúc này Hoàng Tiểu Tiên đã ẩu giấu đi thực lực của mình, ông ta không thể biết tu vi khủng bố hiện tại của Hoàng Tiểu Tiên.

Hoàng Tiểu Tiên cũng không để ý, lúc này nụ cười trên mặt càng thêm sâu.

- Nhị thúc, thật không biết ai đưa cho ông lá gan, ngay cả lão tổ còn chưa nói sẽ trục xuất tôi khỏi tộc, ông là cái thá gì? Cũng dám nói xằng nói bậy? huống hồ, ông nói mình là tộc trưởng, thì đúng là tộc trưởng sao? Ông từng có tín vật của tộc trưởng Hồ tộc chưa?

Hoàng Tiểu Tiên rõ ràng đã chuẩn bị hết thảy, lời vừa nói ra, Hoàng Tà kia đã á khẩu không trả lời lại được, trục xuất Hoàng Tiểu Tiên ra khỏi Hồ tộc. đương nhiên chỉ là quyết định của ông ta, cũng không được lão tổ Hồ tộc cho phép.

- Khá khen cho đồ phản nghịch mồm năm miệng mười, đúng là tao không có tín vật của Hồ tộc, nhưng hiện tại cả hồ tộc, đều đã phong tao làm tộc trưởng, lẽ nào chỉ dựa vào thực lực của mày, cũng muốn thay đổi tất cả sao?

Khóe miệng Hoàng Tà treo nụ cười lạnh, đối với điểm ấy, hình như ông ta khá tự tin, đúng vậy, thời gian trôi qua lâu vậy rồi, có lẽ ông ta đã lôi kéo được không ít thế lực trong cả Hồ tộc.

Hơn nữa bộ tộc lớn như Hồ tộc, tất cả đều phải đặt lợi ích bản thân lên hàng đầu, không thể bởi vì phụ thân của Hoàng Tiểu Tiên mất tích, mà vẫn không tuyển ra tộc trưởng mới.

Huống hồ, sau lưng Hoàng Tà, còn có đám người Kháng Thiên giả núp trong tối gây trở ngại, ông ta đương nhiên có thể trong khoảng thời gian ngắn giải quyết tất cả những chuyện này.

Ngay chính lúc này, tôi lại bước lên trước một bước, nhìn Hoàng Tà, lạnh lùng lên tiếng.

- Tôi thấy, bọn họ là vì không biết ông cấu kết với Kháng Thiên giả đúng không? Cho nên vị trí tộc trưởng này, ông mới có thể ngồi vững như vậy!

Tiếng nói của tôi vừa dứt, sắc mặt Hoàng Tà đột nhiên trở nên u ám!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.