Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đừng làm chuyện điên rồ

Phiên bản Dịch · 1769 chữ

Sau khi luồng khí màu hồng bị Hoàng Tiểu Tiên hít vào , sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên đại biến, kinh hô một tiếng:

- Không hay, đây là….

Khi Hoàng Tiểu Tiên thử ép thứ này ra bên ngoài, nhưng lại phát hiện, tất cả đều đã không còn kịp!

Đôi mắt có chút mơ màng, bên rìa linh trì, đang diễn ra cảnh xuân ‘mát mẻ’.

Quần áo trên thân hai người vốn cũng không nhiều lắm, căn bản không cần dùng quá nhiều thời gian để cởi bỏ.

Hai cơ thể nóng rực hợp lại làm một với nhau, thỉnh thoảng lại có những âm thanh êm tai truyền ra, dường như có thể khiến người ta si mê.

Không biết đã trôi qua bao lâu, một tiếng “ưm” vang ra, giống như là đau đớn, nhưng lại như có gì đó khó tả vừa mới được phóng thích.

Linh khí khủng bố, đang truyền ta khắp cả huyệt động.

Không biết đã trôi qua bao lâu, hai thân người ôm nhau ngủ say, thân thể yêu kiều nằm bò trên ngực người con trai, hai má đỏ ửng, giống như mặt trời hửng sáng sau cơn mưa, khiến người ta quyến luyến, thậm chí, yêu không muốn buông tay.

………

Khi tôi ngơ ngác mở mắt, lập tức cảm nhận thấy trước ngực có cảm giác ấm ấm mềm mềm, cảm giác này, quả thực không thể dùng ngòi bút để hình dung, bởi vì, không có cách nào miêu tả.

Tôi theo bản năng cúi đầu nhìn, thấy gương mặt xinh đẹp của Hoàng Tiểu Tiên ghé sát vào ngực mình, hai má Hoàng Tiểu Tiên phiêm phiếm đỏ, thậm chí, quan trọng nhất là, tôi thấy quần áo của chúng tôi, đã bị xé nát ném vương vãi khắp xung quanh.

Vô số những câu chửi thề chạy như điên trong đầu tôi, con mẹ nó, hiện tại không biết nên hình dung thế nào tâm tình hỗn loạn của bản thân, xảy ra chuyện gì? Đã rõ ràng như ban ngày rồi, chuyện phải xảy ra cũng đã xảy ra.

Mà hiện tại, tôi chỉ đang muốn cố gắng nhớ lại, nguyên nhân thúc đẩy chuyện này xảy ra là gì? Rốt cuộc là cái gì?

Trong đầu tôi không ngừng nhớ lại tình huống lúc trước, tôi nhớ rõ mình đã vượt qua khu vực màu tím, tiến vào một nơi khác trong linh trì, nơi đó, là biển trắng.

Khi tôi đang chịu đựng áp lực khủng bố trong đó, thì hình như có gì đó màu hồng nhạt chui vào trong mũi tôi, tôi nhận ra có chút bất thường, nên đã bật người lên trên.

Thậm chí, từ khi nào đã mất đi tri giác, tôi còn không biết! lẽ nào, là thứ kia đang làm trò quỷ?

- Ưm….

Chính vào lúc trong lòng tôi đang nghi hoặc, thì một tiếng ‘ưm’ truyền tới từ trong lồng ngực, hình như còn có chút đau đớn.

Tôi lập tức nhắm mắt lại giả vờ ngủ, không còn cách nào khác, chủ yếu là con mẹ nó tôi không biết phải đối mặt thế nào, cứ giả ngủ, xem Hoàng Tiểu Tiên nói gì!

Lại nói ý tưởng này cũng có chút vô nhân đạo! bản thân sướng rồi, xong lại giả chết! không đúng, tôi không sướng, con mẹ nó chẳng có cảm giác gì cả, hôm qua cứ vô tri vô giác ngủ từ lúc nào, cho nên, không biết gì.

Tôi nghe thấy bên cạnh truyền tới những tiếng ‘xột xoạt’, hình như Hoàng Tiểu Tiên đang mặc quần áo, mà một lúc sau, Hoàng Tiểu Tiên bỗng cất tiếng:

- Đừng giả vờ nữa, mau mặc quần áo vào đi, đúng là không biết xấu hổ là gì!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi cảm thấy mặt mình nóng ran, mẹ nó, người con gái này có thể biết thức thời một chút được không? Chị cứ giả vờ không biết, chẳng phải được rồi sao?

- Lần trước chỉ là nhìn thấy, không muốn chịu trách nhiệm thì cũng thôi đi, lần này đã đụng vào, còn không định chịu trách nhiệm à?

Thấy tôi vẫn tiếp tục giả vờ ngủ, đúng thời điểm đang không biết làm gì, đột nhiên tiếng của Hoàng Tiểu Tiên lại truyền đến, nghe vậy tôi không nhịn được, trở mình ngồi dậy.

- Ông nội nó, tôi nói không chịu trách nhiệm bao giờ!

Không nhịn nổi, tôi buộc miệng gầm lên, đôi mắt diễm lệ của Hoàng Tiểu Tiên nhìn tôi chằm chằm, vẻ mặt hờ hững, hình như không hề cảm thấy kích động bởi chuyện vừa xảy ra.

Lúc này tôi đang chuẩn bị mặc quần áo, lại nhìn thấy chỗ nửa thân dưới của mình có một màu đỏ sẫm, trong lòng tôi không biết phải làm sao, ông trời, con mẹ nó đang đùa giỡn tôi đấy à?

Người thứ nhất đã vậy rồi còn chưa tính, người thứ hai cũng dùng chiêu này với tôi? Có phải đang muốn khiến tôi khó xử hay không?

Tôi nghĩ thầm, nếu Hoàng Tiểu Tiên biết được suy nghĩ trong lòng tôi, nói không chừng sẽ đánh tôi một trận tơi bời, có điều hiện tại đã hết cách, việc đã tới nước này, tôi tìm ra một bộ quần áo khác, sau đó mặc vào, xong xuôi, đưa mắt nhìn linh trì, trong lòng hỗn loạn.

Không khí có chút ngượng ngùng, bởi vì tôi không biết nên nói gì, mà Hoàng Tiểu Tiên cũng không lên tiếng.

- Chuyện đó, có thể nói cho tôi biết, bên trong linh trì, rốt cuộc có gì? Vì sao lại đột nhiên xuất hiện thứ kia?

Tôi nghĩ Hoàng Tiểu Tiên hẳn là biết tôi đang nói gì, Hoàng Tiểu Tiên quay đầu nhìn tôi, đối diện với ánh mắt long lanh ấy, tôi cảm thấy không được tự nhiên.

- Sao? Còn muốn đổ vạ chuyện này cho thứ trong linh trì?

Hoàng Tiểu Tiên vừa mở miệng, đã không chừa lại cho người ta lối thoát, tôi thậm chí chỉ biết bất đắc dĩ thở dài, bởi vì tôi thực sự không biết phải nói gì.

- Không phải, chuyện đó, tôi sẽ chịu trách nhiệm, thật sự sẽ chịu trách nhiệm!

Tôi nghĩ đi nghĩ lại ngàn vạn lần, hoàn toàn vẫn chưa biết nói gì, đây không phải là ‘tình một đêm’, không thể nào kéo quần lên là không quen người ta nữa, với lại, người trước mặt còn là người không thể thất lễ.

- Chịu trách nhiệm thế nào? Vứt bỏ tôi? Hay là vứt bỏ em gái Tẩm Ngưng? Hoặc là nói buông bỏ em gái Hạ Mạch luôn nhung nhớ trong lòng?

- Hay là, trái một em phải một em?

Hoàng Tiểu Tiên lại lên tiếng, mỗi một câu lại như một nhát dao, khiến tôi hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào.

Tôi cười khổ nhìn Hoàng Tiểu Tiên, lên tiếng hỏi cô ấy, có thể để tôi từ từ tiêu hóa được không? xảy ra chuyện thế này, tôi đúng là phải có trách nhiệm, nhưng ai mà biết được?

- Thực sự không thể được, nghe nói có quốc gia cho phép đăng kí một chồng nhiều vợ….

Tôi còn chưa nói xong, Hoàng Tiểu Tiên đã khẽ quát lên!

- Cút!

Nói xong, một luồng khí ập thẳng vào người tôi, cơ thể tôi bị đánh văng ra, không phòng bị gì ngã ngược ra đằng sau.

Có điều tôi không cảm thấy bị thương tổn, chỉ là trước ngực hơi khó chịu.

Khi tôi đứng dậy, phát hiện mình đã xuất hiện bên ngoài tổ địa, tôi sờ sờ mũi, người con gái này, thật nóng nảy!

Lúc này, tôi cảm giác thấy chân nguyên trên người đã lên tới trạng thái vô cùng dồi dào, cảm giác này, khiến toàn thân tôi khoan khoái.

Thậm chí tôi có cảm giác, hiện tại bởi vì năng lượng thần hồn của tôi không đủ, chứ không, lúc nào cũng có thể đột phá lên cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, thậm chí, là Ngưng Anh điên phong.

Tôi không biết linh trì rốt cuộc có hiệu quả thế nào, nhưng sau khi làm ‘chuyện đó’ với Hoàng Tiểu Tiên xong, thì mới thấy có hiệu quả, tôi đứng ở ngoài cửa động, không rời đi, mà lẳng lặng chờ đợi.

Tuy rằng thực lực đã tăng lên, rất xứng đáng để vui mừng, nhưng tình huống hiện tại có chút đặc thù, dù sao lúc trước đã gặp phải chuyện phiền toái, tôi không thể không suy nghĩ sâu xa một chút, nên làm gì bây giờ?

Không lâu sau, Hoàng Tiểu Tiên bước ra từ trong tổ địa, trên người cô ấy, lại như chưa từng xảy ra chuyện gì, giống như, không hề có sự cố lúc trước.

Khiến tôi rất khó chịu, nhìn thấy bộ dáng của Hoàng Tiểu Tiên, tôi vội vàng hỏi:

- Hay là em lấy tôi ra làm chỗ để xả giận đi?

Hoàng Tiểu Tiên không nói lời nào, khiến tôi càng thêm lo lắng, bởi vì tôi cảm thấy khi con gái im lặng, sẽ khiến tôi rất không thoải mái, chứ đừng nói, chuyện này cũng dính dáng tới tôi.

- Kiếm linh, mau nghĩ cách đi!

( ủa má ơi? Má sướng xong má bắt ông kiếm linh tìm cách cho má nà thao? )

Tôi vội vàng gọi kiếm linh, nhưng, giọng nói có chút ấm ức của kiếm linh lại vang lên.

- Chủ nhân, cuối cùng cũng liên lạc với ta rồi, ta bị người con gái này phong bế lại rồi, không thể cảm nhận được tình huống bên ngoài, ngươi mau bảo nàng thả ta ra!

Ơ…..

Còn có cả chuyện này? Tôi cẩn thận dè dặt, nói với Hoàng Tiểu Tiên, Hoàng Tiểu Tiên không đáp lời, khẽ nhíu mày, cuối cùng kiếm linh cũng được phóng thích, không còn càu nhàu nữa.

- Còn dám nói nhảm, ta lập tức diệt ngươi!

Nhưng lúc này, đối thoại giữa tôi và kiếm linh căn bản không thể qua được mắt Hoàng Tiểu Tiên, Hoàng Tiểu Tiên nói xong, kiếm linh im thin thít.

Không thể không nói, người con gái này khi thực sự tức giận, tốt nhất vẫn là không nên chống đối, bởi vì chẳng có tác dụng quái gì, tốt nhất, phải tự biết đối tốt với bản thân một chút, đừng làm chuyện điên rồ!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.