Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giải thích

Phiên bản Dịch · 1752 chữ

Thân hình Đoàn Lang và Hoàng Tiểu Tiên lập tức lao ra, chống lại đám người Kháng Thiên giả, nhưng, ở bên chỗ Lương Triều Sinh lại không có ai căn ngăn, lúc này, Phương Trình Chu hiển nhiên đã rơi vào tình cảnh nguy hiểm không thể chống cự lại, căn bản không có biện pháp đối đầu với công kích của Lương Triều Sinh.

Chân nguyên trong người tôi bùng nổ, lực huyết mạch nháy mắt kích phát hoàn toàn, sau đó Thiên Uy Pháp Thân tức khắc ngưng tụ, một quyền đánh xuống người Lương Triều Sinh.

Lương Triều Sinh nhìn thấy đòn tấn công của tôi, sắc mặt không chút thay đổi, thậm chí tôi còn nhìn thấy vẻ khinh thường trong ánh mắt ông ta, tuy rằng khiến tôi rất không vui, nhưng không còn cách nào khác!

Tôi nhìn thấy cánh tay dữ tợn đầy vảy cá của Lương Triều Sinh, vung thẳng tới chỗ mình.

Cánh tay và công kích của tôi va chạm vào nhau trên không, chỉ trong giây phút tiếp xúc ngắn ngủi, tôi đã cảm giác được toàn thân mình truyền tới một luồng năng lượng khủng bố, xương cốt toàn thân vang lên những âm thanh giòn tan.

Chung quy, khoảng cách với cảnh giới Ngộ Đạo vẫn còn chênh lệch khá lớn.

Tôi không biết phải làm sao, cảnh giới Ngộ Đạo, chênh lệch với cảnh giới Ngưng Anh, quả thực quá lớn, cũng không dễ dàng vượt qua, điểm này, tôi lại lần nữa cảm nhận thấy vô cùng thực tế.

Cả người tôi bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu, nhưng lúc này, đã đủ rồi, bởi sau lưng tôi, không gian vỡ ra, một thân ảnh tràn ngập khí huyết sát lao ra, đụng chạm với Lương Triều Sinh.

Lúc trước khi phát hiện ra có chuyện, tôi đã lập tức truyền âm cho Lý Nửa Cân ở trong Đạo Minh, tuy rằng ba tên trước mặt không hề lãng phí thời gian, vừa tới đã động thủ, nhưng thời gian một đòn tấn công, đã đủ rồi.

Lý Nửa Cân lao ra như một con mãnh thú, lúc này tôi mới chú ý thấy trên mặt Lý Nửa Cân, lại toát ra sát khí hiếm thấy, lại còn là sát khí vô cùng nồng đậm.

Có lẽ, bởi vì đối thủ là Lương Triều Sinh, tôi nhớ rõ lần trước ở hố trời Âm Tang, Lý Nửa Cân vẫn chưa lộ rõ nhiều sát khí như vậy, cũng không biết vì sao, cậu ta lại đột nhiên trở nên như vậy.

- Súc sinh, đột nhiên nhớ ra một chuyện, năm đó, ông đúng thật không bằng heo chó!

Tiếng nói lạnh tanh của Lý Nửa Cân vang ra, giống như tới từ địa ngục, tôi bò người dậy, thương thế đang không ngừng bình phục.

Tôi nhìn Phương Trình Chu một cái, sau đó mở kết giới Đạo Minh ra, ý bảo hắn đi vào trước rồi hẵng nói.

- Rút lui, tránh làm cho vị kia mất hứng!

Lúc này, nhìn thấy kế hoạch đã hoàn toàn bị phá hỏng, một tên áo choàng đen trong đó đột nhiên lên tiếng, sau đó ba người Lương Triều Sinh, đều không có ý muốn chiến đấu nữa.

Rất rõ ràng, kiêng kị trong miệng gã áo choàng đen, chính là lão Doãn.

Hai người này nhất định có nhiệm vụ trưởng lão trong Kháng Thiên giả, lần trước bát trưởng lão bị lão Doãn cách không gian, chặt đứt một cánh tay, bọn người này coi như cũng tự mình biết mình.

Lúc này, tôi còn thực ước gì lão Doãn sẽ ra tay, giết chết ba tên này, dù sao đào tẩu, thì Kháng Thiên giả vẫn còn vài phần sức mạnh.

Dưới tình huống một chọi một, cảnh giới Ngộ Đạo muốn đào tẩu, gần như không thể ngăn lại.

Hoàng Tiểu Tiên nháy mắt đã xuất hiện bên người tôi, dìu tôi lên, nhẹ giọng hỏi:

- Anh không sao chứ?

Tôi ngẩng đầu, lắc đầu với Hoàng Tiểu Tiên, thương thế mặc dù nặng, nhưng cũng may vẫn còn chống cự được, với lại tác dụng của Tiên Thiên lôi mộc hiện tại cũng đang không ngừng trị thương cho tôi.

Lúc này, chúng tôi trực tiếp tiến vào Đạo Minh, hai tiếng sau, thương thế trên người tôi đã hoàn toàn bình phục, mà Phương Trình Chu, đã sớm chờ tôi ở đại sảnh nghị sự.

Khi tới đại sảnh nghị sự, tôi thấy Hoàng Tiểu Tiên đã có mặt, Đoàn Lang đứng bên cạnh Phương Trình Chu, rõ ràng, là sợ hắn gây rối.

Dù sao một cảnh giới Ngộ Đạo nếu như phát điên, đối với Đạo Minh mà nói, thực sự khá khó giải quyết.

- Nói đi, đã có chuyện gì?

Tôi nhìn Phương Trình Chu, lên tiếng hỏi, hắn bị truy sát, chắc chắn là có nguyên nhân, mà còn xin sự giúp đỡ của tôi, nhất định là có lý do.

- Bọn chúng muốn tôi gia nhập vào Kháng Thiên giả, tôi không đồng ý, cho nên đã bị truy sát!

Phương Trình Chu không do dự, trực tiếp lên tiếng, nói ra nguyên nhân mình bị truy sát, nghe vậy tôi nhướng mày, lập tức hỏi:

- Sự tình đơn giản vậy sao?

Phương Trình Chu khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói với tôi.

- Đương nhiên không đơn giản như vậy, tôi biết, bọn họ muốn tôi gia nhập Kháng Thiên giả, thực ra là muốn dùng tôi để bồi dưỡng cánh tay này!

Nói xong, Phương Trình Chu giơ cánh tay quái dị của mình lên, đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa biết, cánh tay này rốt cuộc là thứ gì? Mà lại có uy lực khủng bố như vậy.

- Mà sau cùng, tôi không muốn cánh tay mình tận lực nuôi dưỡng, lại nằm trong tay kẻ khác, đương nhiên, tôi không thể theo chân bọn chúng!

Sắc mặt Phương Trình Chu có chút giận dữ, thấp giọng thì thầm, tôi đứng dậy, đi thẳng tới chỗ Phương Trình Chu.

- Anh biết, chẳng lẽ Lương Triều Sinh không biết sao? Vì sao ông ta lại gia nhập Kháng Thiên giả?

Không thể không nói, câu nói này của Phương Trình Chu, có rất nhiều điểm đáng ngờ, nếu hắn không nói rõ, tôi không thể giữ hắn lại Đạo Minh.

Dù sao, đây cũng như là tự trang bị một quả bom hẹn giờ trong Đạo Minh.

- Ha ha, ông ta đúng là không biết, thực cho rằng Kháng Thiên giả sẽ không màng bất cứ điều gì, mà bồi dưỡng cho ông ta, bồi dưỡng ông ta thành kẻ mạnh? Thật quá ngây thơ rồi!

Phương Trình Chu nở nụ cười chế giễu, hình như đang cười nhạo Lương Triều Sinh ngu dốt.

- Vậy vì sao anh biết?

Tôi nhìn chằm chằm Phương Trình Chu, không ngừng đặt câu hỏi.

Phương Trình Chu nhìn tôi, hít sâu một hơi, sau đó lật tay, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một đồ vật gì đó, hình như là một cái đồng hồ đeo tay cũ kĩ.

Khi nhìn thấy thứ này, đồng tử tôi hơi co lại, cả người bỗng hiểu ra.

Đây là đồng hồ cổ, nhưng tôi lại có ấn tượng rất sâu sắc, bởi vì, đây là cái đồng hồ đầu tiên trong nhà chúng tôi, cũng là của bố tôi.

Tôi nhớ rõ lúc mua chiếc đồng hồ đeo tay này về, bố tôi còn rất vui vẻ, cả ngày đeo trên tay.

Thứ này vì sao lại xuất hiện trong tay Phương Trình Chu? đây là câu hỏi hiện tại tôi muốn biết đáp án nhất.

Mà lúc này, Phương Trình Chu đưa đồng hồ cho tôi, cất tiếng:

- Ông ấy bảo tôi đưa cho cậu, nói với cậu ông ấy rất an toàn, cậu không cần lo lắng!

- Sở dĩ tôi biết được kết cục của cánh tay, cũng là do ông ấy nói cho tôi biết, chuyện tôi cướp đoạt cánh tay, cũng là ông ấy bảo tôi làm, tôi có thể trở nên mạnh như vậy, ông ấy cũng giúp đỡ rất nhiều!

Phương Trình Chu dùng vài câu ngắn gọn, nói nguyên nhân kết quả mọi chuyện cho tôi nghe, tôi kinh ngạc nhìn đồng hồ trong tay, thứ này, không thể làm giả,trừ phi là bố tôi gặp chuyện, mà Phương Trình Chu lại đoan chính đạt được đồng hồ, nhưng tôi không tin khả năng phía sau sẽ xảy ra.

Hít sâu một hơi, tôi nhìn Phương Trình Chu, tôi lựa chọn tin hắn, tin hắn là người của bố tôi!

Tôi cầm chiếc đồng hồ trong tay, trầm ngâm một hồi lâu, lúc này mới hỏi Phương Trình Chu;

- Ông ấy đang ở đâu?

Tuy rằng tôi đã biết rất có khả năng không đạt được đáp án, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, ít nhất trong lòng cũng có một tia hy vọng.

Phương Trình Chu nhìn tôi, nghiêm túc lên tiếng:

- Tôi không biết, có điều ông ấy còn bảo tôi mang tới một câu nói cho cậu!

Nghe vậy, tôi hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm Phương Trình Chu, cũng không nói gì, Phương Trình Chu tức khắc mở miệng:

- Ông ấy nói, chờ tới thời điểm cậu bước vào nhà họ Cơ, hai bố con cậu, sẽ kề vai chiến đấu!

Nghe vậy, bàn tay nắm chặt đồng hồ của tôi càng thêm chặt, lúc tiến vào nhà họ Cơ, kề vai chiến đấu! trong lòng tôi bỗng dưng thấy chua xót.

Bố tôi, cũng đang không ngừng cố gắng, không ngừng vì mẹ tôi mà cố gắng, nhưng tôi rất khó hiểu, vì sao ông ấy lại chọn ẩn núp trong Kháng Thiên giả?

Có lẽ tất cả, cũng chỉ có thể đích thân bố tôi nói cho tôi nghe.

Hít sâu một hơi, tôi xoa dịu cảm xúc của mình, lại nhìn Phương Trình Chu, nói;

- Tôi còn một số việc muốn hỏi anh!

Phương Trình Chu tự nhìn cánh tay của mình, bất đắc dĩ cười cười, đáp:

- Cậu hỏi đi, cậu của hiện tại, đã có tư cách biết vài chuyện!

Nghe thấy câu trả lời của Phương Trình Chu, tôi thở phào một tiếng! hắn đã nói vậy, thì chứng minh hắn đã sẵn lòng nói cho tôi biết!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.