Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trong biển máu

Phiên bản Dịch · 2230 chữ

Về tới tộc Cự Mãng, tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái tu dưỡng, mấy ngày kế tiếp, tôi không kêu người của Đạo Minh tiếp tục ra ngoài tiêu diệt Kháng Thiên giả.

Phải biết, chúng tôi vào Nam tỉnh cũng chỉ được vài ngày, đã liên tục càn quét ba cứ điểm của Kháng Thiên giả, chuyện này đối với Kháng Thiên giả mà nói, nhất định là một đả kích lớn, mà tình huống như vậy, tôi cũng hiểu được phải biết nghỉ ngơi, nếu không thực sự bị Kháng Thiên giả nhắm vào, vậy có chút khó nói.

Với lại, hiện giờ chúng tôi đã tiêu diệt hai gã cảnh giới ngộ Đạo, và vài trăm tu sĩ của Kháng Thiên giả!

……….

Trụ sở chính của Kháng Thiên giả, nằm ở một vị trí vô cùng thần bí, trong này ẩn chứa rất nhiều khí đen, âm u như địa phủ, khí lạnh tràn ngập khắp nơi.

Trong đại điện, có một thân ảnh đang quỳ dưới đất, cả người nằm rạp xuống, thậm chí có thể nhìn ra, toàn thân đang run rẩy.

Người này không phải ai khác, đúng là tam trưởng lão của Kháng Thiên giả!

- Điền Dã, ngươi đã biết tội chưa?

Tiếng nói nhàn nhạt kiêu căng truyền khắp đại điện, thân hình tam trưởng lão càng run mạnh hơn, rất rõ ràng, trong lòng ông ta đang sợ hãi, hơn nữa, không phải sợ hãi bình thường.

- Tôn, tôn thượng, thuộc hạ biết tội!

Tiếng nói đứt quãng vang lên, tam trưởng lão thậm chí còn không dám ngẩng đầu, bởi vì ông ta hiểu rõ, vị trước mắt, mạnh tới mức nào, chỉ cần là ý niệm trong đầu, có lẽ đủ để khiến ông ta hòa tan vào trong không khí.

Thanh âm, dường như có gì đó tang thương tới từ thời xa xưa, nhưng lại có cảm giác vô cùng bá đạo.

- Tôn thượng, thuộc hạ tội đáng muôn chết!

Tam trưởng lão như không dám có ý phản bác, những gì có thể nói, ngoài nhận sai ra, là không ngừng nhận lỗi, đủ để chứng minh, người này đang sợ hãi thế nào.

- Chết? ngươi cho rằng sau khi mình chết, có thể chuộc lại lỗi lầm của mình sao?

Tiếng nói lại truyền khắp không trung, nhưng lại không nhìn thấy bóng người nói đang ở đâu, chính lúc này, tam trưởng lão bắt đầu dập đầu xuống đất, thậm chí không dám vận dụng chân nguyên, không lâu sau, trước trán tam trưởng lão đã xuất hiện vệt máu.

Chết, cũng không đáng sợ, nhưng ông ta sợ chính là, sống không bằng chết! phải biết rằng, chuyện này không phải trò đùa, bởi vì chỉ cần vị này không vui, bản thân rất có khả năng sẽ sống không bằng chết.

Đối mặt với chuyện này, Điền Dã không dám cá cược, một chút cũng không dám!

- Tôn thượng, còn xin tôn thượng cho thuộc hạ một cơ hội, thuộc hạ nhất định sẽ lập công chuộc tội, xin tôn thượng cho một cơ hội!

Giọng nói ‘lâm li bi đát’ không ngừng truyền ra từ trong miệng tam trưởng lão, trong đại điện tối đen như mực, lặng ngắt như tờ.

Sự yên lặng này, khiến tam trưởng lão thậm chí không dám thở mạnh, bởi vì ông ta không biết, tôn thượng rốt cuộc đang nghĩ gì, muốn ông ta phải chết sao? Hay là muốn làm cho ông ta sống không bằng chết? hoặc là nói, muốn ông ta lập công chuộc tội.

Tim ông ta đập thình thịch, tốc độ cực kì nhanh, tất cả đều bởi vì căng thẳng gây nên, phải biết, có thể khiến một gã cảnh giới Ngộ Đạo điên phong sợ hãi như vậy, vậy thì phải khủng khiếp thế nào.

Sự yên lặng này kéo dài vài phút, Điền Dã cảm giác được trái tim mình sắp nhảy lên tận cổ, ngay sau đó, bên trong đại điện tối đen truyền ra một tiếng nói nhàn nhạt.

- Lập công chuộc tội? cho ngươi cơ hội cuối cùng, có điều, tội chết có thể miễn, tội sống không thể tha! Trong khoảng thời gian này, hai vị tôn giả minh thần Thần Trà, Úc Lũy, đang thử kết hợp Tu La dưới địa phủ với tu sĩ để tăng cường sức chiến đấu, tuy nói trách nhiệm có chút lớn, nhưng ta tin ngươi có thể hết lòng phục vụ Kháng Thiên giả, cũng không để ý những chuyện này!

Nghe vậy, sắc mặt tam trưởng lão đột nhiên biến đổi, nhưng lúc này ông ta lại chẳng hề phản kháng, nếu phản kháng, có lẽ đang chờ đợi ông ta, chính là kết quả càng thêm tàn bạo hơn.

Cho nên ông ta chỉ có thể khom người đáp:

- Đa tạ tôn thượng!

Đúng vậy, chẳng những không thể phản kháng, mà còn phải đa tạ, đây chính là nguyên tắc sinh tồn, muốn sống tiếp, phải làm quen với nguyên tắc!

- Thần Trà, dẫn Điền Dã xuống, thử xem có dung hợp được một con Tu La hay không, sau đó tăng thực lực của hắn lên tới cảnh giới Nhập Đạo!

Trong đại điện lại lần nữa vang lên tiếng nói nhàn nhạt kia, dứt lời, một gã áo choàng đen tức khắc xuất hiện trong đại điện, áo choàng đen trên người gã có hơi khác lạ, giống như toàn bộ đều ngưng tụ bởi khí đen nồng đậm, thoạt nhìn khiến người ta thấy kiêng dè.

- Đi theo ta!

Thân ảnh này đi tới trước mặt tam trưởng lão, lập tức lên tiếng, giọng nói, có gì đó âm u khủng bố khó nói thành lời, cửu u minh địa, đó chính là cửu u trong truyền thuyết.

- Vâng, Thần Trà tôn giả!

Ánh mắt tam trưởng lão gợn lên chút tuyệt vọng, ông ta không phải không biết gần đây Thần Trà và Úc Lũy đang làm những chuyện gì, chính là cưỡng ép dung nhập Tu La trong cửu u, vào trong thân thể của tu sĩ, như vậy có thể tăng thực lực của tu sĩ lên nhanh trong khoảng thời gian cực ngắn ,nhưng, tam trưởng lão hiểu rõ, nếu làm vậy, thì người này, sẽ biến thành cái thứ người không ra người, quỷ không ra quỷ, đây không phải là điều ông ta muốn, nhưng ông ta lại không thể chối từ.

Tam trưởng lão đi theo sau lưng Thần Trà, tiến vào nơi sâu hơn trong đại điện, sau khi bọn họ rời đi, trong đại điện, vô số khí đen tràn ngập ra.

Khí đen không ngừng ngưng tụ, không ngờ lại tạo thành một cái đầu, cái đầu này nhìn vô cùng đáng sợ, hai mắt ‘gã’ giận dữ, cảm xúc trong đó dường như là có chút không cam lòng, mà khi bị che phủ, gương mặt nhìn vô cùng dữ tợn kia, lại càng tăng thêm vẻ quỷ dị.

……..

Tam trưởng lão đi theo phía sau Thần Trà, cứ đi mãi lên trước, đột nhiên, một tiếng kêu thét thảm thiết bỗng chui vào trong tai tam trưởng lão.

Nghe thấy tiếng thét, tam trưởng lão bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lúc này, dù ông ta có muốn thay đổi quyết định, cũng đã không thể.

Không sai, không thể!

Cứ đi tiếp vào trong, tiếng kêu thét âm trầm, khàn khàn, đồng thời còn mang theo chút sắc nhọn lại càng thêm rõ ràng, tam trưởng lão cúi đầu nhìn xuống dưới, ở đó có vài con mãnh thú vô cùng dữ tợn, đang vùng vẫy trong biển máu.

Đó chính xác là biển máu, tạo thành bởi máu tươi, một con mãnh thú trong đó không ngừng giãy dụa, hình như muốn thoát ra khỏi biển máu, nhưng cho dù có cố gắng thế nào, chung quy cũng không có cách nào lao ra ngoài được, điểm này, không cần hoài nghi,

Những con mãnh thú này, chính là Tu La?

- Thần Trà tôn giả, mấy thứ dưới kia, chính là Tu La sao?

Tam trưởng lão đưa mắt nhìn Thần Trà bên cạnh hỏi, Thần Trà tạm dừng lại, tiếng nói khàn khàn cất lên:

- Đúng vậy, đó là Tu La!

Nói xong, Thần Trà cũng không đáp lời, tiếp tục đi lên trước, tam trưởng lão cũng chỉ có thể theo sau, lúc này, trong lòng ông ta có chút nghi ngờ, vì sao dùng không những Tu La này dung hợp vào trong cơ thể ông ta?

Sau khi tiếp tục đi tiếp, tam trưởng lão mới phát hiện ra một vấn đề, càng đi tiếp, hung thú Tu La bên trong càng thêm khủng bố, hung tàn hơn.

Nhìn vẻ mặt của Tu La, trong lòng tam trưởng lão không khỏi cảm thấy sợ sệt, đúng vậy, rất sợ sệt!

Cách thật xa, ông ta đã có thể cảm giác được, ánh mắt muốn ăn thịt mình của Tu La, bản thân ông ta rõ ràng là cảnh giới Ngộ Đạo điên phong, khoảng cách với Nhập Đạo chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nhưng một kẻ mạnh như vậy, lại cảm thấy sợ hãi với những con hung thú này?

Lúc này, cuối cùng thì thân hình của Thần Trà phía trước cũng dừng lại, một tay đưa ra bắt lấy một con Tu La, hung thú không ngừng giãy dụa trong tay Thần Trà, thấy vậy, tam trưởng lão cảm thấy bản thân đã có chút mất kiểm soát.

Thật ghê tởm, trên người Tu La, hình như đã có vài chỗ đang phân hủy thối rữa, mà những cái đầu lúc trước nhìn thấy, cũng coi như là còn khá đầy đủ, mà khi nhìn thấy thân người con Tu La này, thịt ở rất nhiều nơi đã thối rữa, bên trong máu tươi đầm đìa, quan trọng là, hung thú lại có biểu cảm vô cùng sinh động như vật sống.

Nhìn thì giống những vết thương trí mạng, nhưng lại không gây ảnh hưởng tới nó.

- Ngươi dung hợp với nó đi, chỉ cần thành công, ngươi sẽ có khả năng rất lớn tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo!

Giọng nói của Thần Trà không cảm xúc, tam trưởng lão âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, ông ta sợ, ông ta thật sự rất sợ, ông ta nhìn thứ trước mắt, trong lòng không phải sợ hãi bình thường, bộ dáng này,thật sự có chút làm cho người ta sợ hãi.

Ông ta thế mà lại phải dung hợp với thứ ghê tởm như vậy?

Trong lòng tam trưởng lão bắt đầu hối hận, nhưng không đợi ông ta nhiều lời, một tay Thần Trà đã vung lên, bên trong biển máu, dường như hiện lên một hố không gian, máu xung quanh không ngừng tản ra, nhưng lại không phải là tản vào trong hố không gian.

Thần Trà không nói lời nào, một tay nắm lấy cổ tam trưởng lão, ném vào trong biển máu, đồng thời, Thần Trà nhìn Tu La trong tay, khóe miệng lại nổi lên nụ cười vô cùng ghê rợn, thè lưỡi ra liếm liếm môi.

- Cục cưng của ta, nhanh đi hưởng thụ con mồi thuộc về ngươi đi!

Nói xong, Thần Trà liền ném mãnh thú Tu La vào trong hố không gian, giây phút Tu La rơi vào trong, máu xung quanh chen chúc lại, lấp kín hố không gian.

Đột nhiên, tiếng thét thê lương vang ra, đúng là tiếng của tam trưởng lão.

Nhưng, xung quanh cũng có rất nhiều tiếng thét thảm thiết như vậy, rất nhanh đã lấn át tiếng thét của tam trưởng lão, tất cả lại quay về trạng thái bình thường, không, chính xác mà nói, là tiếng kêu thảm thiết của tam trưởng lão đã hợp lại với những tiếng kêu khác, không còn phân biệt được rõ.

Thần Trà lạnh lùng nhìn thoáng qua biển máu, giống như kẻ vừa bị ném vào không phải là cảnh giới Ngộ Đạo điên phong ,mà chỉ là một con côn trùng bình thường, gã trực tiếp xoay người, rời khỏi nơi này.

Hờ hững tới mức khiến da đầu người khác phải run lên!

………

Cùng lúc đó trong tộc Cự Mãng, trong một động phủ, những tiếng hít lạnh không ngừng truyền ra, lại chính là Trúc Tẩm Ngưng đang giúp tôi, dùng Kim Tàm Cổ độc rèn luyện lực huyết mạch của mình, chân nguyên toàn thân tôi đã bị thu lại, có nghĩa tôi đang dùng máu thịt của mình, để chịu đựng cổ độc!

Nhưng với cảm giác đau đớn này, tôi đã sớm tập mãi thành quen, bởi vì lúc trước tôi đã trải qua cơn đau thế này quá nhiều lần.

Trong lòng không hề xao động, hô lên với TRúc Tẩm Ngưng bên người:

- Tiếp tục tăng mạnh Kim Tàm Cổ độc!

Sau khi tôi nói xong, không riêng gì Trúc Tẩm Ngưng, mà cả Hoàng Tiểu Tiên đứng một bên cũng khẽ nhăn mày, có điều cuối cùng, ấn kết trong tay Trúc Tẩm Ngưng vẫn biến hóa

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.