Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tìm được rồi!

Phiên bản Dịch · 1576 chữ

Tôi cắn chặt răng, hít một hơi lạnh, tay tôi nắm chặt một viên đá, ngay sau đó, viên đá bị tôi bóp vụn.

Chính lúc này, Hoàng Tiểu Tiên đi đến ngồi xuống trước mặt tôi, tay ngọc trực tiếp nắm lấy hai tay tôi.

Hoàng Tiểu Tiên không còn hay “nói móc” tôi như trước, mà im lặng nắm chặt tay tôi, không nói câu gì, ánh mắt nhìn tôi, có chút không đành lòng.

Nhưng rất nhanh, cảm xúc đó đã thu lại, bởi vì đây là thế giới tu luyện tàn nhẫn, phải không ngừng trở nên mạnh hơn, nếu như bị loại bỏ, thậm chí là ngã xuống trong lúc chiến đấu, thì tất cả, đều sẽ mất hết.

Điểm này, Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng vốn cũng là người tu luyện, nên hiểu rất rõ, vì vậy, bọn họ đối với ý nghĩ không ngừng trở nên mạnh hơn của tôi, cũng rất thấu hiểu.

Sau đó, tôi cảm giác được lực huyết mạch trong cơ thể bắt đầu xao động, nhận thấy tình trạng này, lòng tôi đột nhiên vui vẻ, lập tức kinh hô!

- Tiếp tục, gia tăng lực độ!

Với yêu cầu của tôi, Trúc Tẩm Ngưng có vẻ cũng bất lực, lập tức nhìn Hoàng Tiểu Tiên:

- Chị Tiểu Tiên!

Hoàng Tiểu Tiên bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tôi, thản nhiên nói:

- Nghe theo hắn!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, Trúc Tẩm Ngưng mới tiếp tục gia tăng lực độ của Kim Tàm Cổ, lực huyết mạch của tôi lúc này đã sôi sùng sục, một luồng năng lượng sâu bên trong không ngừng bạo phát ra ngoài, lỗ chân lông toàn thân giãn ra.

Những luồng khí cực nóng liên tục toát ra từ trong lỗ chân lông, tôi ngồi xếp bằng xuống, ấn kết trong tay biến hóa, Trúc Tẩm Ngưng và Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh đứng dậy, đứng cách xa tôi một khoảng cách, lẳng lặng nhìn tôi, ánh mắt có phần lo lắng, còn tôi thì lại tiến vào trạng thái tu luyện.

Mạch máu của tôi hình như đã trở nên to và chắc chắn hơn, máu bên trong lưu động rất nhanh, có một luồng năng lượng cực nóng đang nổi lên, làn da tôi đỏ bừng, cảm giác này, thật giống như máu của tôi đều đã nổi hết ra bên ngoài.

Thoạt nhìn có chút quỷ dị, ngay sau đó, tôi cảm giác được trong lòng mình dâng lên ý chí háo chiến khủng bố.

Gừ!

Tôi gầm lên một tiếng, cảm giác thấy kinh lạc toàn thân đều đang dao động.

Thình thình thình!

Những tiếng vang nặng nề truyền ra từ trên cơ thể tôi, tôi cảm thấy cả người mình tràn ngập một loại năng lượng thần kỳ.

Hai mắt tôi đột nhiên mở lớn, sau đó, trong đồng tử tản ra một màu sắc đỏ tươi, ngay cả hơi thở cũng đã nóng ran, tỏa ra khí trắng, cùng lúc đó, tôi cảm thấy trong người mình vang lên những âm thanh nặng nề.

- Lực huyết mạch, lên tới điên phong rồi sao?

Tôi mừng như điên, lực huyết mạch điên phong, lúc này nếu tôi lại lần nữa kích phát lực huyết mạch để chiến đấu, e rằng dù gặp phải cảnh giới nửa bước Ngộ Đạo chân chính, đều không chút sợ hãi.

Chỉ là, chênh lệch giữa cảnh giới Ngộ Đạo và Ngưng Anh, không phải lực huyết mạch có thể bù lại, dù sao, đó cũng là kẻ mạnh có thể điều động lực thiên đạo.

Có điều, tôi tin ,nếu ý chí kiếm đạo của tôi có thể lên tới điên phong, có lẽ tôi còn có thể miễn cưỡng đấu một trận với kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, chỉ là, ý chí kiếm đạo không có dễ nâng cấp như lực huyết mạch.

Nhưng, tất cả những điều này, tôi đã mãn nguyện lắm rồi!

Lúc này, tôi cảm giác thấy toàn thân không hiểu sao nóng ran, cần giải toả, tôi liếc mắt nhìn Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng,

Hoàng Tiểu Tiên hình như nhận ra điều gì, lập tức chuẩn bị xoay người rời đi, sau đó nói với Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh:

- Tiểu Ngưng, em trông nom hắn, chị ra ngoài có chút chuyện!

- A….

Nghe vậy, Trúc Tẩm Ngưng hình như còn chưa hiểu chuyện gì, nhưng giây tiếp theo, thân người tôi đã như quỷ mị, xuất hiện trước mắt Hoàng Tiểu Tiên.

- Ai, cũng đừng nghĩ đi khỏi!

Tôi cười gian tà, ôm chặt thân người mềm mại của Hoàng Tiểu Tiên vào lòng, Hoàng Tiểu Tiên hừ nhẹ một tiếng, thực lực cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng vào lúc này lại như chẳng có bất cứ tác dụng gì.

Trúc Tẩm Ngưng lúc này mới phản ứng lại, vội vã xoay người chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị tôi giữ chặt.

- Anh nói, ai cũng không được đi!

Một tay kéo theo Trúc Tẩm Ngưng, đi về phía chiếc giường trong động phủ.

Lực minh hỏa trong người tản ra, bao vây khắp sơn động, sau đó, áo quần của cả ba đều hóa thành tro tàn.

………..

Đoạn này lược bớt đi cả ngàn vạn chữ, tự mình bổ não!

( vch Some à? 😑 không biết nên chửi Một Lạng biến thái hay chửi ông tác giả đây?? )

Tiếng rên khe khẽ truyền khắp huyệt động, còn cả cảnh tượng khiến người nhìn đỏ mặt tía tai.

Thật lâu sau, những tiếng ‘hừ hừ’ ….. (đoạn này hơi bậy mình xin phép dịch kiểu khác :V vì fan truyện nhiều bé còn lứa tuổi học sinh ) biến mất, khí nóng trong người tôi mới tan đi, hai má của hai người con gái ửng đỏ, có chút mỏi mệt ngủ thiếp đi.

Tôi vứt bỏ hết tạm niệm trong đầu, ôm chặt hai cô gái vào trong ngực, ngủ thật sâu.

…………

Lúc này, tại môn phái Thiên Hoa, trong một đại điện bí mật, một miếng ngọc mẻ lập tức lóe lên những tia sáng, ánh sáng có màu đỏ huyết vô cùng quỷ dị.

Cảm nhận được tình hình này, trưởng lão trong đại điện đột nhiên phản ứng lại, hai mắt nhìn chằm chằm ngọc bài, sau đó, trên mặt nổi lên nụ cười giá lạnh.

- Lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng hiện thân!

Sau khi nói xong, lão già nắm lấy miếng ngọc bài sứt mẻ, lao ra bên ngoài, xuất hiện trong chủ điện ở một nơi nào đó.

- Tông chủ, có tin!

Nhìn thấy lão già đang vội vàng chạy vào trong, người đàn ông trung niên ngồi trên chủ vị sắc mặt có chút hờn giận, dù sao thân là một trưởng lão, tư thái hành sự, đều phải chú ý.

- Có tin gì?

Người đàn ông trung niên thản nhiên nói, mà lúc này, lão già cũng vội vàng lên tiếng:

- Tông chủ, người lúc trước cướp Ngộ Đạo Bồ Đề Tử của tông môn chúng ta, xong chuyện các trưởng lão chúng tôi đã sử dụng bí pháp, chỉ cần tên kia xuất hiện trong phạm vi nhất định, có thể cảm ứng được, hiện tại, chúng ta đã cảm ứng được sự tồn tại của hắn.

- Nếu tôi đoán không lầm, người này, đang ở ngay trong Nam tỉnh!

Khi trưởng lão kia nói xong, sắc mặt người đàn ông trung niên cũng trở nên u ám.

- Lời này là thật?

- Thật!

Trưởng lão nói năng có khí phách! Mà lúc này, tông chủ hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:

- Tốt, cuối cùng cũng thò mặt ra rồi, tập hợp trưởng lão của tông môn, tôi thật ra muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai giết đệ tử tông môn, đồng thời, còn cướp đi Ngộ Đạo Bồ Đề!

Tông chủ có chút kích động, dù sao chuyện này cũng mang ý nghĩa giúp cả môn phái Thiên Hoa nhiều thêm một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, đây chính là một trợ lực lớn với một tông môn.

Nhất là thời kì đặc biệt này, phải biết rằng, hai ngày trước vẫn đang đại chiến với Kháng Thiên giả, nhưng không biết vì sao, người của Kháng Thiên giả lại đột nhiên rút lui, điểm này, khiến môn phái Thiên Hoa có chút nghi hoặc.

Nhưng nếu đã rút lui, bọn họ cũng không truy cứu, nhưng, Kháng Thiên giả vừa rút lui, thì một kẻ địch khác lại tìm tới cửa, lại còn là người cả môn phái đã tìm bấy lâu nay.

Lúc này, rất nhiều trưởng lão của môn phái Thiên Hoa đều đã tụ tập lại trong đại điện.

- Chư vị, mặt mũi của môn phái Thiên Hoa, không thể để người khác đạp lên, chúng ta đi nhìn xem, rốt cuộc là ai, lại không kiêng nể gì môn phái ta, ra tay giết các đệ tử, đồng thời, còn cướp đi chí bảo của môn phái Thiên Hoa.

Khi tông chủ nói xong, chư vị trưởng lão phía dưới lập tức đều trở nên kích động.

Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, chính là chí bảo! lúc trước đã thuộc về người khác, lần này muốn đi cướp lại, vậy khó mà nói! Cho nên, cả đám đều tỏ ra hăng hái!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.