Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

uy áp

Phiên bản Dịch · 1933 chữ

Nhìn thân ảnh bay ngược ra sau, tôi lao lên theo, tốc độ nhanh tới cực hạn, cả người như quỷ mị, vụt qua khắp không trung, lập tức tới trước mặt gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

Ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, trường kiếm trong tay vung lên. Xuyên thấu lồng ngực gã, kiếm linh cũng lập tức chiếm đoạt năm Nguyên Anh của gã.

Không đến một phút đồng hồ ngắn ngủi, tôi đã đánh chết hai gã cảnh giới Ngưng Anh, người đầu tiên là Tam Khí Ngưng Anh, người này, lại là Ngưng Anh điên phong!

Tôi không vội vã tiếp tục chiến đấu, ánh mắt của các trưởng lão môn phái Thiên Hoa đã bắt đầu kiêng dè, rõ ràng, thởi điểm vừa mới bắt đầu, bọn họ đã chuẩn bị bao vây tôi.

Nhưng, sau khi tôi giết hai người, bọn họ phát hiện, chiêu này hình như không có tác dụng quá lớn, tốc độ của tôi, hoàn toàn có thể xuyên qua vòng tròn tấn công của bọn họ, chỉ cần trong người tôi chân nguyên còn đầy đủ, đối phó những người này, tôi không hề kinh sợ.

Tôi ngẩng đầu, nhìn Hoa Sinh bên trên, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh:

- Ông đoán xem, tôi giết sạch hơn mười trưởng lão của ông, cần bao nhiêu thời gian?

Hơn mười trưởng lão, hiện tại tôi đã giết chết hai người, sắc mặt của mấy người còn lại đều khiếp đảm, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, có lẽ rất khó để hiểu, vì sao lại như vậy được.

Tôi chẳng qua chỉ là cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, thậm chí còn cách với Ngưng Anh điên phong vẫn một khoảng cách nhất định, nhưng hiện tại, giết bọn chúng cũng chỉ như chặt cải trắng mà thôi.

- Thằng ranh, mày không nên đắc ý quá sớm, lát nữa, tao sẽ cho mày biết, sống không bằng chết có mùi vị gì!

Mặt mày Hoa Sinh vặn vẹo, đối mặt với Hoàng Tiểu Tiên, lại không thể sử dụng thủ đoạn, thậm chí, còn cảm thấy có áp lực khổng lồ.

Người con gái trước mặt, không ngờ lại mạnh đến vậy, trong lòng ông ta không dám buông lỏng, bằng không đang đợi chờ ông ta chỉ có hậu quả càng thêm nghiêm trọng hơn, nhìn thấy tông môn mình đã chết mất hai trưởng lão, lòng ông ta đau nhói, phải biết, một tông môn bồi dưỡng ra một cảnh giới Ngưng Anh thực sự rất khó, chứ đừng nói Ngưng Anh điên phong.

Nhưng chỉ cần nghĩ tới Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, ông ta lại nén nhịn lại cảm xúc này, chỉ cần có thể đoạt lại Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, vậy thì cả môn phái Thiên Hoa lại có cơ hội nhiều thêm một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, đến lúc đó, đối với thực lực của cả môn phái mà nói, sẽ tăng lên không ít.

Đừng nói là một cảnh giới Ngưng Anh, cho dù là mười, đều không thể sánh bằng kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo.

- Ông cũng thấy đấy, tông chủ của các ông, hình như không quá để ý tới sống chết của các ông!

Tôi bất đắc dĩ nhún vai, nhìn hơn mười cảnh giới Ngưng Anh trước mặt, sau khi tôi nói xong, ngay sau đó, sắc mặt của mấy trưởng lão môn phái Thiên Hoa đều trở nên có chút khó coi, bởi vì chuyện ban nãy, đều đã rơi vào trong mắt bọn họ.

Chỉ là sao khi bị tôi nói toẹt ra, tình hình lại khác đi!

- Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần không có ý giết tôi, tôi tuyệt đối cũng không ra tay giết người đó!

Nhìn mấy người trước mặt, tôi thản nhiên nói, sắc mặt của rất nhiều người đều có chút do dự, ngay sau đó, một thân ảnh phóng vụt tới chỗ tôi.

- Thằng khốn vô liêm sỉ, dám châm ngòi ly gián đồng môn chúng tao!

Tiếng nói phẫn nộ truyền đến, người nọ phi thẳng tới chỗ tôi, tôi liếc mắt nhìn, người này không phải chính là Trầm Niệm hung hăng lúc trước đây sao?

Lúc ấy hình như ở trong vạn thế thương hội, người đấu giá được Ngộ Đạo Bồ Đề Tử chính là ông ta.

Thân người tôi không ngừng lùi ra sau, huyết kiếm Thị trong tay, uốn thành một độ cong, chém xuống người Trầm Niệm, sắc mặt Trầm Niệm đại biến, thân hình vốn đang bổ nhào tới chỗ tôi, lại vội vàng lùi ngược lại.

Lúc này, tôi cảm giác được có một cơn kình phong kéo đến, rõ ràng, lại có mấy tên khác ra tay, không còn nghi ngờ gì nữa, trong lòng đám người này đều muốn có được Ngộ Đạo Bồ Đề Tử.

Tôi cười lạnh, nếu đã vậy, giết tới khi nào các người không dám xông lên!

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, lực huyết mạch trong người tôi đột nhiên bạo phát, huyết kiếm Thị run rẩy kịch liệt, thân người tôi vô cùng quỷ dị biến mất tại chỗ, thậm chí ngay cả tàn ảnh cũng không lưu lại.

Đồng tử của một gã cảnh giới Ngưng Anh trong đó co lại, binh khí trong tay chém ngang lên trước, một mũi nhọn màu đỏ xẹt qua, rơi lên trên binh khí, đột nhiên, thanh song đao lập tức bị trường kiếm chém đứt, trên ngực người nọ, cũng hiện lên một vết thương dữ tợn, vệt máu đỏ lộ rõ.

Rõ ràng, nếu vừa rồi không có song đao chống đỡ, người này rất có thể đã bị kiếm khí chém thành hai.

- Vận may không tồi!

Nhìn ánh mắt khiếp sợ của gã, tôi cười ảm đạm nói, cùng lúc đó, trường kiếm trong tay lại lần nữa chém xuống.

Thân người của tên cảnh giới Nguwg Anh điên phong lùi nhanh ra sau, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, tốc độ tăng vọt, phi tới trước mặt gã.

- Quá chậm!

Tiếng nói lạnh như băng truyền ra từ trong miệng tôi, Thị mang theo dao động khiến người khác run rẩy, khẽ phát ra tiếng kiếm ngân vang.

Keng keng…

Thân thể trước mặt bị phân thành hai, máu tươi điên cuồng chảy xuống, bắn lên trên không trung, thoạt nhìn vô cùng tàn bạo đáng sợ.

Mấy cảnh giới Ngưng Anh đang truy kích tôi ở phía sau, lúc này mới tiếp cận được tôi, quả thực quá là chậm!

- Ba người rồi, Hoa tông chủ!

Lúc này, tôi vẫn không quên ngẩng đầu lên, nhìn Hoa Sinh trên không trung, thản nhiên nói.

Mặt mày Hoa Sinh điên cuồng vặn vẹo, nhưng lúc này, cho dù ông ta muốn đi đối phó tôi, cũng không thể thoát thân, chỉ có thể bị Hoàng Tiểu Tiên cuốn chặt lấy.

- Sắp, sắp rồi!

Ông ta không nói lời nào, nhưng trong lòng lại không ngừng âm thầm suy nghĩ, chính lúc này, thân người tôi lại lao ra, mục tiêu là Trầm Niệm, sát khí của người này đối với tôi không phải nồng đậm bình thường, xem ra rất chú ý việc đoạt lại Ngộ Đạo Bồ Đề Tử trên người tôi,thế thì, giết chết đi!

Cảm giác được ánh mắt tôi đang chĩa vào mình, Trầm Niệm sắc mặt đại biến, bắt đầu lẩn vào trong đám người, tôi lạnh lùng nói:

- Trốn rồi à?

Sau khi nói xong, tàn ảnh đỏ như máu không ngừng hiện lên không trung, rồi sao đó, thân người tôi lập tức đuổi theo Trầm Niệm.

- Ngăn nó lại, ngăn thằng đó lại!

Trần Niệm sắc mặt hoảng hốt, không ngừng kinh hô, hình như hy vọng những trưởng lão khác của môn phái Thiên Hoa sẽ giúp mình, nhưng hiện tại, không ai dám động đậy, sắc mặt đều nặng nề giương mắt nhìn tôi truy kích Trầm Niệm.

Tôi xuất hiện ngay trước mặt Trầm Niệm, một kiếm chém xuống, không thể không nói, Trầm Niệm cũng được coi là một trong những kẻ mạnh nhất trong đám trưởng lão, mà cũng là người muốn giết tôi nhất.

Kiếm khí bay vút ra, bàn chân tôi đạp nhẹ xuống đất, chân nguyên khủng bố bùng nổ trong lòng bàn chân, thân người như hóa thành một mũi tên rời cung, trên không trung vang ra những tiếng xé gió.

Đồng thời, kiếm khí và Trầm Niệm cũng đã va chạm vào nhau, trong không gian phát ra âm thanh nặng nề, thân hình Trầm Niệm đột nhiên bay ngược ra ngoài, ngay sau đó, tôi đã đứng ở ngay trước mặt ông ta.

Trên nắm đấm, hiện lên tia kim quang, trong kim quang, lại truyền ra những tiếng rồng ngâm trầm thấp, sắc mặt tôi dữ tợn, nắm đấm vung ra.

- Long Du Bát Hoang Quyền!

Tiếng nói trầm trầm truyền ra từ sâu trong cổ họng, tiếng rồng ngâm vốn trầm trầm lúc trước đột nhiên trở nên cao vút, thân hình cự long màu vàng bay ra khỏi nắm đấm của tôi, mang theo khí thế hủy diệt, lao thẳng tới phía TRầm Niệm.

- Thằng khốn, mày dám!

Chính lúc này, một tiếng quát lạnh lùng truyền tới từ trên không, trong âm thanh, lại có khí thế không thể kháng cự, mà tôi, cũng khẽ cau mày.

- Cảnh giới Ngộ Đạo?

Trong lòng hơi trầm xuống, đây rõ ràng là khí mùi của cảnh giới Ngộ Đạo, môn phái Thiên Hoa, vẫn còn cảnh giới Ngộ Đạo khác? Hiển nhiên có nằm ngoài dự đoán của tôi, rồi lại có chút nằm trong dự liệu.

Vốn tôi nghĩ môn phái Thiên Hoa có hai cảnh giới Ngộ Đạo tới đây, đã đem hết toàn lực, nhưng hiện tại xem ra, không phải như thế!

Môn phái Thiên Hoa, không chỉ có hai gã cảnh giới Ngộ Đạo.

Ngay khi luồng khí này ép xuống người tôi, thân thể tôi hơi lún xuống, hẳn là đang ngăn cản tôi đánh chết Trầm Niệm, nhưng muốn ngăn cản tôi, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Lòng tôi lạnh giá, nếu như là trước kia, tôi còn không thể chống lại áp lực này, nhưng hiện tại, đã khác!

Cảm xúc trong tôi giá lạnh, sau đó chân nguyên khủng bố bắt đầu ngưng tụ sau lưng.

- Thiên Uy Pháp Thân, ngưng cho ta!

Tôi khẽ gầm nhẹ, một hư ảnh màu vàng không ngừng ngưng tụ phía sau lưng tôi, rất nhanh đã thành hình, toả ra khí thế vô cùng uy nghiêm, khi Thiên Uy Pháp Thân xuất hiện, một quyền đánh thẳng lên không trung.

Tuy rằng không thể đánh vỡ vụn luồng khí này, nhưng ít nhất vẫn chống cự được, mà huyết kiếm Thị trong tay tôi cũng hóa thành tia lưu quang màu đỏ, bay vút ra ngoài.

Lập tức xuyên thấu thân người vô cùng thảm hại của Trầm Niệm, Trầm Niệm đứng đờ tại chỗ, giật mình nhìn lỗ máu trên ngực mình, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng, sức sống trong đôi mắt cũng chậm rãi tiêu tán, thân người rơi xuống mặt đất.

Trầm Niệm, chết!

Huyết kiếm Thị quay về trong tay tôi, lập tức, tôi cảm giác được áp lực khủng khiếp phía bên trên hình như đã tăng thêm, lại đè xuống người tôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.