Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tay không chống đỡ thiên đạo

Phiên bản Dịch · 1871 chữ

Thiên đạo, nào có dễ dàng tha thứ cho kẻ khiêu khích, thiên đạo của lúc này, đã hoàn toàn bị Lý Nửa Cân chọc giận, nhưng Lý Nửa Cân, lại không còn đường lui, cậu ta không thể nhìn dì Hồng xảy ra chuyện.

Trạng thái hiện tại của Lý Nửa Cân nhìn vô cùng đáng sợ, tôi chưa bao giờ nhìn thấy cậu ta trông như thế, lúc này, trên mặt dì Hồng đầy vẻ lo lắng, nhìn thấy Lý Nửa Cân đã biến hình trên không, mấy lần muốn ra tay, nhưng tôi lại xuất hiện bên cạnh dì ấy.

- Dì Hồng, dì yên tâm, cậu ta sẽ không sao đâu!

Tôi nhìn dì Hồng, nhẹ nhàng nói, họ là hai mẹ con đáng thương, kỳ thực phải đi tới bước như ngày hôm nay, chắc chắc là có can hệ với tôi, tôi đã mượn dương thọ của Lý Nửa Cân để được trùng sinh, mà âm thọ của tôi, lại được chuyển sang người Lý Nửa Cân, theo như lão Doãn nói, mệnh cách của Lý Nửa Cân không tầm thường, thậm chí rất có khả năng là độc nhất vô nhị.

Có lẽ, vận mệnh, đã vô hình trung đẩy chúng tôi lại với nhau, mà tôi, cũng không cho phép Lý Nửa Cân xảy ra chuyện.

Nhìn thấy Lý Nửa Cân đã biến thành trạng thái huyết sát thi vương, trực tiếp va chạm với lực thiên lôi, đất trời tức khắc chấn động, người trong cả sơn trang Đạo Minh đều cảm nhận được lực chấn động khiến tim người khác đập lạc nhịp.

Vô số đệ tử sắc mặt đều khiếp sợ, nhìn lên trên không!

Đối với quan hệ giữa tôi và Lý Nửa Cân, các đệ tử Đạo Minh đều cho rằng chúng tôi là anh em sinh đôi, nên hiện giờ nhìn thấy tư thái ngang nhiên đối đầu với lực thiên lôi của Lý Nửa Cân, không còn nghi ngờ gì nữa, đã khiến cho rất nhiều đệ tử Đạo Minh sợ hãi xanh mặt.

ầm ầm ầm…..

Tiếng nổ truyền khắp không trung, đột nhiên, lực thiên lôi đó vỡ nát, Lý Nửa Cân thậm chí đã trở nên vô cùng thảm hại, mà chính lúc này, lực thiên lôi thứ bảy, lại không hề dịu đi, vẫn tiếp tục đánh xuống người Lý Nửa Cân, trái tim tôi nhảy dựng lên, lực thiên lôi, quả nhiên đang muốn ép người phải chết.

Chân nguyên trong cơ thể tôi lâm râm phát tác, nhìn thấy Lý Nửa Cân va chạm với lực thiên lôi, đột nhiên, cả người Lý Nửa Cân lùi lại, quần áo trên người cậu ta đã rách tả tơi, trên người chỗ nào cũng có vết bị lực thiên lôi thiêu cháy, mà lực thiên lôi còn lại vẫn tiếp tục bay thẳng tới chỗ Lý Nửa Cân.

Thân người tôi như quỷ mị lao ra, chân nguyên trong người nhanh chóng toát ra ngoài, Thiên Uy Pháp Thân ngưng tụ sau lưng, vung thẳng tay tới phía lực thiên lôi.

Lực thiên lôi bị Thiên Uy Pháp Thân chộp vào trong tay, ngay lập tức, Thiên Uy Pháp Thân há to miệng, sau đó nuốt chửng lực thiên lôi.

Xôn xao…..

Một màn bên trên đều đã lọt hết vào trong mắt đệ tử Đạo Minh, lúc này, ai ai cũng không thể tin nổi nhìn lên không trung.

- Minh chủ, đang làm gì thế?

- Hình như, hình như nuốt chửng thiên kiếp!

- Hình như cái mẹ gì, đúng là nuốt thiên kiếp, lực thiên kiếp đó, bị minh chủ nuốt rồi!

- Hình như còn chưa kết thúc!

Những tiếng bàn tán kinh hãi vang lên, tôi lại nhìn chằm chằm lên đám mây đen dày đặc trên không, má nó, vẫn chưa có dấu hiệu tiêu tan, đã là thiên kiếp tầng thứ bảy rồi, con mẹ nó muốn chơi trò chín tầng thiên kiếp thật đấy à?

- Tiếp theo, giao lại cho tôi đi!

Tôi xoay người nhìn Lý Nửa Cân bị thương sau lưng, thản nhiên nói, hôm nay nếu lực thiên kiếp này không có ai ngăn cản, vậy thì nhất định sẽ đánh thẳng vào người dì Hồng, hiện tại dì Hồng có lẽ đã không thể chịu đựng nổi công kích này, rất có thể sẽ bị lực thiên lôi tiêu diệt.

Lý Nửa Cân không nói gì, gật đầu với tôi, sau đó lùi ra sau, mà tôi lại nhìn chằm chằm lên không trung, mây đen ở nơi đó dày đặc, đang ngưng tụ lực thiên kiếp thứ tám.

Ngay sau đó, khi tôi cảm nhận được lực thiên kiếp, lòng tôi bỗng chấn động, tôi không chút do dự, ấn kết trong tay mau chóng biến hóa, lúc này đại trận của cả Đạo Minh đã bắt đầu dao động , như đang có thứ gì đó sắp nổi lên, mặt đất rung động, dường như sắp có dị vật gì đó chui ra từ trong đất.

- Long khởi!

Tôi hô lên một tiếng, một cự long màu vàng đột nhiên phóng lên từ dưới đất, phát ra những tiếng rồng ngâm, cự long màu vàng ngẩng mặt lên trời thét dài, giống như đang khoe mẽ uy thế của chính mình.

Hai đôi mắt cự long như đèn lồng, trừng mắt nhìn chằm chằm lực thiên lôi đang nổi lên trên không.

ầm ầm ầm….

Một tiếng nổ lớn xé rách mây đen trên không, phát ra những âm thanh khe khẽ, một lực thiên lôi to bằng con mãng xà, rơi thẳng xuống phía dưới, lực thiên lôi này nhìn thì chỉ to bằng con mãng xà, nhưng uy lực, lại mạnh hơn lực lôi đình không biết bao nhiêu lần.

Cự long giơ long trảo, không chút né tránh, bắt lấy lực thiên lôi, đột nhiên, lực thiên lôi bị cự long nắm chặt, phát ra những tiếng ‘đôm đốp’, vô cùng kinh người, hình như còn đang không ngừng giãy dụa, nhưng cuối cùng, cự long rống giận, trực tiếp xé rách lực thiên lôi thành hai, lúc này, Thiên Uy Pháp Thân sau lưng tôi há to miệng, nuốt chửng lực thiên lôi, hiện tại, muốn tăng thêm uy lực cho Thiên Uy Pháp Thân, cần phải nuốt chửng lực thiên lôi, bởi vì thiên lôi đánh lên cơ thể, đã không còn tác dụng quá lớn đối với tôi.

Chính lúc này, sắc mặt tôi hơi ngơ ngẩn, bởi vừa rồi hình như tôi cảm thấy, rất nhiều lực thiên lôi đang rơi rụng ra khắp đất trời, đều đã bị dấu vết trên cổ tay tôi hấp thụ.

Có điều hiện tại không phải lúc nghiên cứu mấy chuyện này, quan trọng nhất là phải đối phó lực thiên lôi, đã đánh tan lực thiên lôi thứ tám, kế tiếp, vẫn còn thiên kiếp thứ chín khủng bố nhất.

Thiên kiếp thứ tám vừa rồi, cho dù là cảnh giới Ngộ Đạo trung kỳ, chỉ sợ cũng sẽ bị xóa bỏ, hiện giờ lòng tôi vẫn còn sợ hãi.

Cho nên đối mặt với thiên kiếp tầng thứ chín, trong lòng tôi bắt đầu hơi lo lắng,nhưng đúng lúc này, lực thiên lôi vốn đã sắp nổi lên tới cực hạn, lại không biết vì sao, tan ra hết.

Không sai, mây đen đang ngưng tụ ở giữa bỗng tan đi khắp bốn phía, hơn nữa khí thế thiên kiếp đang phát ra, cũng đột nhiên biến mất, điều này khiến tôi hơi nghi hoặc, đây là có chuyện gì?

Tôi nhìn chằm chằm lên không trung, cuối cùng xác nhận, lực thiên lôi đã thực sự tan đi, đúng là tan đi, không còn dấu hiệu tiếp tục ngưng tụ, đã có chuyện gì?

Nhưng mặc kệ thế nào, cũng là chuyện tốt, hiện tại, dì Hồng đã thành công vượt qua thiên kiếp, mà cự long màu vàng trên đỉnh đầu tôi phát ra một tiếng rống to, biến mất vào bên trong mặt đất.

Sinh Long Môn, quả nhiên lợi hại, lần này nếu không có đại trận Sinh Long Môn trợ giúp, thiên kiếp thứ tám, cũng không biết phải vượt qua như thế nào!

- Được rồi, không sao rồi!

Tôi xuất hiện bên cạnh dì Hồng và Lý Nửa Cân, thản nhiên nói, dì Hồng vội vàng khom người với tôi:

- Nhất Lượng, dì cảm ơn con!

Thấy thế tôi vội vàng đỡ dì Hồng:

- Dì Hồng, dì làm cái gì vậy, con với Lý Nửa Cân là anh em một nhà, hơn nữa con đã sớm coi dì như mẹ ruột của mình, dì làm thế này, bảo con phải thế nào cho phải đây à?

Nghe tôi nói vậy, dì Hồng cười cười gật đầu, Lý Nửa Cân cũng nhìn tôi, ánh mắt đầy cảm kích, nhưng cậu ta không nói lời cảm ơn, cũng là điều tôi muốn nhìn thấy, tôi không muốn Lý Nửa Cân khách khí với mình.

Đạo Minh lại thêm một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, đệ tử Đạo Minh đều vô cùng phấn khởi, dì Hồng và Lý Nửa Cân quay về động phủ nghỉ ngơi, tôi cũng đang chuẩn bị về động phủ của mình, thì một tiếng nói rơi vào trong tai tôi.

- Lý Nhất Lượng, tôi đã nhìn thấy cậu rồi, chẳng lẽ cậu muốn tránh né không chiến? nếu vậy tôi sẽ một mực đứng ngoài cửa Đạo Minh, chờ cho tới khi cậu ra ngoài!

Nghe thấy tiếng nói này, tôi đột nhiên phản ứng lại, đây chẳng phải chính là giọng nói của Kiếm Si hay sao? Tý nữa thì quên mất hình như tên này vẫn đang chờ tôi ở bên ngoài, hơn nữa, hình như đã chờ vài ngày.

Lúc này, tôi đi tới phía Kiếm Si, tới trước mặt hắn, thấy hắn, tôi hơi khiếp sợ, mới mấy tháng không gặp, hình như hắn lại mạnh hơn không ít rồi.

Mà trong lòng tôi cũng nảy ra một kế, lên tiếng nói:

- Lại nói, anh khiêu chiến tôi, tôi cũng không nhất định phải đồng ý với anh! Anh chiến đấu với tôi để tìm kiếm cơ hội đột phá, nói chính xác hơn, là trận chiến này chẳng có lợi ích gì cho tôi, tôi vì phải sao chiến chứ?

Sau khi tôi nói xong, Kiếm Si phía đối diện hơi sửng sốt, hình như không lường trước được tôi sẽ khước từ hắn.

- Cậu với tôi đều đã đạt được truyền thừa kiếm đạo, không được từ chối!

Kiếm Si suy nghĩ một lát, liền lên tiếng.

Nghe vậy tôi cười cười:

- Không chiến thì không chiến thôi, ai quy định nhất định phải chiến đấu với anh? Không có hứng thú, về sau anh không cần tìm tôi!

Dứt lời, tôi xoay người rời đi, cùng lúc đó, Kiếm Si nhướng mày, vội vã hỏi:

- Cậu muốn như thế nào? Mới chiến đấu với tôi?

Nghe Kiếm Si nói vậy, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, đợi mãi câu nói này của hắn, sớm nói, không phải xong rồi sao?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.