Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giao ước

Phiên bản Dịch · 2042 chữ

Nghe thấy Kiếm Si nói vậy, tôi xoay người lại, nhìn Kiếm Si sau lưng, thản nhiên nói:

- Tôi có thể đồng ý chiến đấu với anh, nhưng nếu anh không thể thắng tôi, vậy thì phải đồng ý điều kiện mà tôi đề ra!

Nghe vậy, Kiếm Si hơi nhíu mày, hắn không phải tên ngốc, chỉ nghe tôi nói vậy, hắn đương nhiên biết tôi đang có ý định bịp bợm hắn.

Tôi cũng không muốn lừa bịp hắn chuyện gì, nói trắng ra, điều kiện này, tôi sẽ quang minh chính đại nói thẳng, hắn có đồng ý hay không, hoàn toàn đều do chính hắn tự nguyện.

- Cậu nói đi!

Chần chừ trong chốc lát, Kiếm Si mới nhìn tôi, lên tiếng, rất rõ ràng, người này muốn sau khi nghe xong điều kiện, mới quyết định có đồng ý với tôi hay không.

Tôi mỉm cười, nhìn Kiếm Si nói:

- Thế này đi, tôi có thể đồng ý chiến đấu với anh, nếu anh không thắng được tôi, vậy thì phải ở lại Đạo Minh, làm tổng giáo quan, chỉ cần là tu vi không bằng anh, anh đều nhất định phải giúp tôi chỉ dạy!

Nói Kiếm Si gia nhập Đạo Minh, chuyện này là không thể, đầu tiên, Phương Thốn Sơn vốn đã là một tông môn cực kỳ lớn mạnh, thậm chí, đủ để xếp ngang hàng với tứ đại cổ tộc, mà Kiếm Si, thân là truyền nhân của Phương Thốn Sơn, nếu kêu hắn gia nhập Đạo Minh, quả là quá mức vớ vẩn.

Cho dù Kiếm Si đồng ý, nhưng nếu bị mấy lão già của Phương Thốn Sơn biết, nói không chừng sẽ lập tức phi tới Đạo Minh đòi người, cho nên bất cứ điều kiện gì cũng được, ngoài gia nhập Đạo Minh ra.

Chỉ cần Kiếm Si không chính thức gia nhập Đạo Minh, vậy thì tất cả hành vi của hắn đều có thể giải thích rõ ràng!

- Gia nhập Đạo Minh của cậu?

Kiếm Si nhướng mày, nhàn nhạt nói.

Thấy thế tôi vội vàng đưa tay ra, giải thích:

- Hầy, anh đừng nghĩ thế, tôi không bảo anh gia nhập Đạo Minh, chỉ là muốn anh nể mặt chúng ta có chút giao tình, giúp tôi chỉ bảo đệ tử Đạo Minh tu luyện, coi như là đảm nhiệm chức vụ huấn luyện viên tạm thời, về phần thù lao, thì là tôi sẽ chiến đấu với anh, hơn nữa lúc nào cũng được, chỉ cần tôi rảnh!

Kiếm Si chìm vào suy nghĩ sâu xa, thật lâu sau vẫn chưa nói lời nào, tôi cũng không nói gì, dù sao lúc này, Kiếm Si cũng phải suy nghĩ thật kỹ có nên đồng ý với điều kiện của tôi hay không,

Không lâu sau, Kiếm Si ngẩng đầu nhìn tôi, sắc mặt hắn kiên quyết, rõ ràng đã có quyết định của mình, kế đó, hắn nghiêm giọng nói:

- Tôi đồng ý, chiến đi!

Giọng nói của Kiếm Si xen lẫn sát khí, sát khí khủng bố như sóng triều mãnh liệt ập tới chỗ tôi, cảm giác được tình trạng này, lòng tôi ngưng lại, bởi vì chỉ dựa vào riêng điểm này, đã đủ chứng minh tiến bộ của Kiếm Si trong khoảng thời gian này.

Kiếm Si của lúc trước, luồng khí sát phạt trên người hiển nhiên không thể khống chế tự do như thế, thậm chí có lúc còn không thể khống chế khí sát phạt, khiến cho rất nhiều tu sĩ cảnh giới không đủ đều không thể tới gần hắn.

Nhưng hiện tại, Kiếm Si lại không cần lo lắng điểm này, lúc trước Kiếm Si đứng ở trước mặt tôi, lúc nào tôi cũng cảm thụ được luồng khí sát phạt toát ra từ trên người hắn, nhưng hiện tại, tất cả đều đã thay đổi.

Thân người tôi lùi nhanh ra sau, cùng lúc đó, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ, kiếm khí đỏ như máu phóng lên cao, giống như có thể đâm thủng không gian xung quanh.

Kiếm Si vỗ nhẹ lên thanh kiếm sau lưng, Xích Tiêu Kiếm tản ra khí thế của đế vương, trên không trung vang lên tiếng kiếm ngân vang.

Ngay sau đó, tôi cảm giác được có một luồng khí sát phạt nồng đậm phóng thẳng tới chỗ mình, sắc mặt tôi nặng nề, huyết kiếm Thị trong tay toát ra tàn ảnh kiếm khí, công kích luồng khí sát phạt trước mặt.

Kiếm khí khủng bố va chạm vào nhau trên không, đột nhiên, vô số kiếm khí khuấy động cả không gian, bắn ra bốn phương tám hướng, những cây cối xung quanh đều bị kiếm khí phá tan, thậm chí kiếm khí còn đập lên đại trận hộ tông của Đạo Minh, gợn lên những lọn sóng.

Lập tức, huyết kiếm Thị tỏa ra một luồng kiếm canh đáng sợ, kiếm canh đón gió tăng vọt, hóa thành kiếm canh dài hơn mười trượng, kế đó mang theo khí thế phá núi trảm thạch, rơi xuống người Kiếm Si bên đối diện,

Đồng tử Kiếm Si hơi co lại, hắn có thể cảm giác được rõ sức khủng bố của đòn công kích này, Xích Tiêu Kiếm trong tay hắn đỏ bừng, nhưng màu đỏ của Xích Tiêu Kiếm vẫn có chút khác biệt so với Thị, Xích Tiêu Kiếm trong tay hắn, mang một màu đỏ như bị lửa thiêu đốt.

Xích Tiêu kiếm trong tay hắn đỏ bừng lên, giây tiếp theo, bên trên thân kiếm, không ngờ lại phát ra những tiếng rồng ngâm, nhưng nói chính xác hơn, đây không phải là tiếng rồng ngâm chân chính, mà là tiếng gầm gừ của giao long.

Bên trên thân Xích Tiêu Kiếm, một thân ảnh toàn thân đỏ rực hiện ra, đong đưa thân hình, bay vút ra từ trong Xích Tiêu kiếm, tôi có thể cảm nhận được, giao long trên Xích Tiêu Kiếm hình như đang lớn dần, tuy rằng không biết Kiếm Si đã gặp phải cơ duyên gì, nhưng điểm tôi có thể cảm nhận rõ, đó chính là kiếm linh của Xích Tiêu kiếm, đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Mặc dù hiện tại kiếm linh giao long đó đã hóa thành màu đỏ tươi, nhưng khí mùi lại càng thêm khủng bố hơn trước!

Giao long không ngừng gầm rú, bay thẳng tới kiếm canh, mà phía trên kiếm canh khủng bố, khí thế sắc bén vẫn chưa hề yếu bớt, sau đó, kiếm canh và giao long đụng độ với nhau, trong không trung tức khắc bị nhuộm đỏ, thoạt nhìn, khoảng không trung này dường như đều đã trở nên vô cùng yêu dị.

Rồi sau đó, không trung phát ra một tiếng nổ kịch liệt, trên không gian xuất hiện hai hố đen cực lớn, khí thế khủng bố không ngừng tràn lan ra bốn bề.

Dư âm của đòn tấn công dập dờn bay thẳng xuống chỗ chúng tôi bên dưới, thân hình của tôi và Kiếm Si liên tục lùi nhanh ra sau, sắc mặt Kiếm Si vô cùng nặng nề, mà trong lòng tôi cũng đang khiếp sợ người kia chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã có thể mạnh tới mức này.

Cảm thụ được chấn động truyền vào trong cánh tay, lòng tôi hơi trầm xuống.

Gớm thật, kiếm đạo của Kiếm Si, hình như đã tăng lên, có điều rõ ràng, vẫn chưa thể phân thắng bại!

Giao long đỏ bừng bị kiếm canh chém nứt, sau đó, tôi cũng nhìn thấy kiếm canh đã suy yếu, chỉ còn lại một tia dư lực.

- Xem ra, trong khoảng thời gian này anh tiến bộ không ít!

Tôi nhìn Kiếm Si, thản nhiên nói, ánh mắt nhìn tôi của Kiếm Si, không ngờ lại hơi đo đỏ, thấy vậy tôi hơi sửng sốt, không ngờ người này lại không sử dụng hết toàn bộ sức lực.

- Cậu, không phải cũng vậy sao?

Kiếm Si nhìn tôi , tiếng nói lạnh như băng vang lên, mà chân nguyên trong người tôi không ngừng ngưng tụ, sau đó, huyết mạch trong người bắt đầu sục sôi, rất nhanh, khí mùi trên người đã dâng lên.

Lực huyết mạch, mới là chỗ dựa của tôi, sau khi hoàn toàn kích phát lực huyết mạch, thực lực của tôi có thể tiếp cận tới cảnh giới Ngộ Đạo, tuy nói không thể điều động năng lượng giữa đất trời, nhưng vẫn mạnh hơn so với tôi của hiện tại!

Lúc này, tôi cũng cảm giác được trên người Kiếm Si, một luồng khí vô cùng dữ tợn bắt đầu kéo lên, khí thế này khiến lòng tôi hơi căng thẳng.

Lập tức, tôi bỗng cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, Kiếm Si, không ngờ lại ngưng tụ hết khí sát phạt trên người lại, nếu ví von khí sát phạt quanh thân Kiếm Si thành vô số đầu chỉ nhỏ, những sợi chỉ này có thể rất dễ bị cắt đứt, nhưng hiện tại Kiếm Si lại đan toàn bộ những sợi chỉ này thành một đoạn dây thừng, như vậy, muốn cắt đứt, cũng vô cùng khó khăn.

Hắn đã vận dụng được khí sát phạt đến trình độ này rồi sao? Có điều chuyện này tuy rằng khiến tôi khiếp sợ, nhưng vẫn không đủ để đánh bại tôi.

Ý chí kiếm đạo trong đầu tôi bay vụt ra ngoài, bao trùm khắp thân huyết kiếm Thị.

- Kiếm Si, anh vì sát, tôi vì thủ, hiện tại anh tấn công, tôi phòng thủ!

Sau khi tôi nói xong, ở trước mặt tôi, ngưng tụ một cái khiên bằng kiếm khí, cái khiên bảo hộ này mang một màu đỏ tươi, bên trên, lại xuất hiện rất nhiều hàng phù văn màu đen, phù văn này, đều là phù văn trên thân THị, thời điểm ở trong Lê tộc, nhờ có Xi Hậu giúp đỡ, phù văn của Thị hình như đã trở nên càng cường hãn hơn.

Mặc dù, tôi vẫn không biết những phù văn này rốt cuộc là thứ gì.

Kiếm Si nhìn thấy tôi đã ngưng tụ xong khiên bảo hộ, biểu cảm trên mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói:

- Được!

Lập tức, trường kiếm trong tay Kiếm Si bay thẳng tới chỗ tôi, một luồng kiếm canh vô cùng sắc bén phát ra từ trên thân Xích Tiêu kiếm, lao tới trước mặt tôi, chém vào màn hào quang phòng ngự, kiếm canh này, toàn bộ đều được ngưng tụ bằng sát khí nồng nặc.

Giây tiếp theo, kiếm canh khủng bố đập mạnh vào cái khiên huyết sắc, đột nhiên, tôi cảm giác được một luồng khí thể sắc bén đang xuyên thấu qua màn hào quang huyết sắc, kiếm khí huyết sát không ngừng chống đỡ, những phù văn màu đen bao vây lấy kiếm canh.

Kiếm canh bị phù văn màu đen không ngừng ăn mòn, kiếm canh bắt đầu trở nên suy yếu, nhưng lúc này tôi có thể cảm giác được, cái khiên huyết sắc đã ‘mệt mỏi’ không còn bao lâu nữa, cái khiên sẽ bị đập tan,

Kiếm khí huyết sát khủng bố vẫn không ngừng đẩy vào trong cái khiên huyết sát, hình như đang kháng cự tới phút cuối cùng, chính lúc này, một tiếng nổ vang lên.

Thình!

Tiếng động vang khắp không trung, cái khiên lập tức vỡ nát, thân người tôi bay ngược ra sau, chỉ là kiếm canh của Kiếm Si, cũng đã bị phù văn màu đen ăn mòn sạch sẽ.

Phù văn màu đen lại lần nữa quay về trên thân Thị, một đòn này, cũng không phân được cao thấp!

Thấy vậy, hai mắt tôi khẽ lóe sáng, bởi vì đòn này, hình như đã là đòn mạnh nhất của Kiếm Si, không biết hắn còn có con bài chưa lật nào không, điểm này tôi không dám chắc chắn.

Tôi nhìn Kiếm Si, ánh mắt lóe qua tia tinh quang.

- Tiếp theo, tới lượt tôi tấn công, anh phòng thủ, thế nào?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.