Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếm linh chân chính

Phiên bản Dịch · 1889 chữ

Nghe tôi nói vậy, Kiếm Si mặt không đổi sắc, sắc mặt vẫn lạnh tanh như cũ, nói:

- Được!

- Có điều tôi không có khái niệm phòng thủ, bởi vì theo tôi thấy, phòng thủ tốt nhất, chính là công kích, tôi cũng muốn nhìn xem, công kích của cậu, như thế nào!

Sau khi nói xong, trên người Kiếm Si, khí sát phạt lại ngưng tụ, trường kiếm trong tay hắn không ngừng chuyển động, toát ra những luồng kiếm hoa, nhưng giữa các kiếm hoa, lại giữ một khoảng cách vô cùng chặt chẽ, thấy vậy tôi có chút nghi hoặc.

- Đây là Nhất kiếm Phương Thốn của Phương Thốn Sơn chúng tôi, tôi đã lĩnh ngộ được tám mươi phần trăm tinh hoa, không biết công kích của cậu, có phá được Nhất Kiếm Phương Thốn của tôi hay không!

Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra từ trong miệng Kiếm Si, mà nhìn thấy vậy, lông mày tôi nhíu chặt lại, bởi vì tôi cảm nhận được năng lượng trong đòn công kích này, còn khủng bố hơn trước rất nhiều, người này, quả nhiên vẫn còn lá bài chưa lật.

Phù!

Tôi thở hắt ra một hơi, sau đó, nhìn Kiếm Si, huyết kiếm Thị trong tay chậm rãi chuyển động, trong lòng cũng lập tức nói với kiếm linh:

- Kiếm linh, ngươi vẫn luôn chưa bao giờ hiện nguyên hình của mình, hôm nay, để ta nhìn thấy sau khi ngươi biến hình, sẽ mạnh tới mức nào!

Nghe tôi nói vậy, kiếm linh lập tức đáp lại:

- Vâng, chủ nhân!

Trong giọng nói của kiếm linh,xen lẫn chút tự tin, cảm giác như là câu nói của một người vô cùng tự tin về bản thân mình, nhưng về chuyện kiếm linh thực chất nguyên hình của mình, tôi vẫn chưa từng thấy qua, lúc trước kiếm linh nói với tôi, hắn vẫn chưa nắm chắc chuyện biến hình cho lắm, cho nên trong lúc chiến đấu, đến tận bây giờ tôi cũng chưa từng kêu hắn biến hình bao giờ, nhưng hiện tại, tình hình đã khác.

Mấy hôm trước kiếm linh nói với tôi, hắn cảm thấy bản thân đã có thể biến hình, nhưng tôi vẫn chưa cho hắn thử qua.

Lần này, cũng là một cơ hội thử nghiệm.

Trên trường kiếm trong tay, bắt đầu ngưng tụ ra những luồng khí huyết sát đậm đặc, thậm chí trong đó, còn trộn lẫn năng lượng vô cùng kỳ lạ.

Luồng năng lượng này, tôi không xa lạ, bởi vì thời điểm ở Lê tộc, tôi cũng cảm nhận được trên người Xi Hậu, cũng có dao động vô cùng đặc thù hệt như luồng năng lượng này!

Trong đây, tôi biết nhất định có liên quan tới việc Xi Hậu đã giúp tôi nâng cấp huyết kiếm Thị!

- Kiếm linh, ngưng tụ hình dạng của ngươi đi!

Tôi hô khẽ, lập tức, bên trên huyết kiếm, có vô số khí đỏ không ngừng ngưng tụ trước mặt tôi, sau đó, một con mãnh thú có chút quái dị từ từ hiện ra.

Hình như là một con trâu, nhưng, con trâu này lại không có sừng, mà con trâu lại chỉ có một chân, đứng sừng sững trên không, nhưng trên người của con trâu, lại có một luồng khí thế khiến tim người khác đập nhanh, cảm giác này, giống như ở trước mặt tôi xuất hiện khí mùi của một con trâu từ thời viễn cổ mà trước nay chưa từng gặp qua.

Sau khi con trâu ngưng tụ thành công, tôi cũng hoàn toàn nhìn thấy được diện mạo của nó.

Toàn thân phủ đầy gai nhọn hoắt, trên đầu nó, cũng có gai, đặc biệt là đôi mắt đỏ tươi kia, nhìn vô cùng đáng sợ, cuối cùng chính là răng nanh trong miệng.

Đương nhiên, độc đáo nhất phải là một chân, cứ đứng sừng sững trên không trung, lại có khí thế vô tận.

- Chủ nhân, sau này, gọi ta là Qùy Ngưu!

Quỳ Ngưu?

Đầu tôi đột nhiên nổ tung, Qùy Ngưu?

Tôi từng vô số lần tưởng tượng ra hình thái kiếm linh sẽ biến thành, tứ đại thần thú? Hoặc là một vài mãnh thú thời viễn cổ? nhưng tôi lại không thể ngờ rằng, sẽ là một con hung thú!

Quỳ Ngưu, đứng đầu thượng cổ thập đại mãnh thú, xếp thứ nhất, trên cả Bạch Trạch, Chân Long, Phượng Hoàng, đương nhiên lai lịch của bảng danh sách này, tôi không biết rõ, nhưng có thể được xếp thứ nhất, nhất định là có nguyên nhân riêng biệt,

Ò ọ ( ==! Trâu kêu thế này phải gòi!!)

Quỳ Ngưu kêu lên một tiếng, tôi thấy Qùy Ngưu hóa thành tàn ảnh, sau đó lao tới phía Kiếm Si, sắc mặt Kiếm Si lúc này đã trở nên nặng trĩu.

Trường kiếm trong tay hắn chém thẳng tới phía Qùy Ngưu, ngay sau đó, trường kiếm tuy rằng còn cách rất xa, nhưng lại giống như chỉ trong chớp mắt đã tới trước người Qùy Ngưu, đây không phải là kiếm khí xuyên thấu qua hư không để lao đến, mà trong này, tất nhiên còn có đặc biệt riêng.

Nhất Kiếm Phương Thốn, tên gọi này, e rằng không phải không có đạo lý!

Kiếm khí đánh thẳng lên người Qùy Ngưu, ngay sau đó, bụi gai trên thân Qùy Ngưu bay vút ra, phi tới chỗ Kiếm Si.

Trường kiếm trong tay Kiếm Si không ngừng chém ra các luồng kiếm khí, chống đỡ những cái gai, nhưng, thân hình lại Qùy Ngưu lao lên, tiếp cận Kiếm Si.

Cuối cùng, kiếm khí khủng bố để lại trên trán Qùy Ngưu một vết tích màu trắng, kiếm khí nháy mắt đã bị Qùy Ngưu đánh tan, thân hình Qùy Ngưu va chạm với Kiếm Si.

ầm ầm ầm….

Một tiếng nổ truyền ra, sắc mặt Kiếm Si đại biến, cả người bay ngược ra sau, kiếm khí trên người bay tán loạn, nhìn thấy vậy, tôi hít sâu một hơi, trong lòng cũng đầy kinh hãi.

Quỳ Ngưu, kiếm linh, trước nay đều giấu giếm tôi, không ngờ bây giờ lại tặng cho tôi một bất ngờ lớn thế này!

Tôi khiếp sợ thật lâu sau vẫn chưa thể bình phục, lúc này Qùy Ngưu bay thẳng đến bên tôi, nhưng tôi có thể nhìn được ra, vẻ suy yếu trong ánh mắt nó, xem ra đòn này đối với Qùy Ngưu mà nói, tuy rằng đã thắng, nhưng chính mình lại tiêu hao rất nhiều sức lực, tôi lập tức thu Qùy Ngưu vào trong huyết kiếm Thị, sau đó truyền âm:

- Nghỉ ngơi cho tốt đi!

Nói xong, tôi nhìn Kiếm Si đối diện, lúc này hắn có chút nhếch nhác, phi tới chỗ tôi, ánh mắt hắn vô cùng kinh ngạc, nhìn trường kiếm trong tay tôi, thật lâu sau, vẫn chưa định thần lại.

- Kiếm linh của cậu, có hình dạng của thượng cổ Qùy Ngưu?

Mãi lâu sau, Kiếm Si mới thốt lên một tiếng, nghe vậy tôi gật đầu, coi như đã trả lời.

- Rất tốt, tôi cảm thấy bản thân lại có thêm nhiều động lực hơn!

Nói xong, Kiếm Si không nói nhiều lời, lập tức xoay người, tiến vào bên trong Đạo Minh, thấy thế tôi khẽ lắc đầu, tên này cũng thật đúng là tùy tiện!

Không hề nổi giận, trực tiếp thi hành giao ước lúc trước.

Vào trong Đạo Minh, Kiếm Si càng thêm kinh ngạc.

- Trong Đạo Minh của cậu, vì sao lại có linh khí nồng đậm như vậy? cho dù có long mạch, cũng không chắc đạt được tới trình độ này?

Kiếm Si biết tôi đạt được long mạch, cho nên cũng không quá kinh ngạc về hơi thở của long mạch, chỉ nhờ cậy vào long mạch, Đạo Minh vì sao lại có dao động linh khí khủng bố như vậy, bởi vì Phương Thốn Sơn cũng đã có long mạch, nhưng cho dù là vậy, linh khí cũng không đậm đặc bằng nơi đây.

Điểm này đương nhiên là dựa vào tác dụng của đại trận Long Sinh Môn, phải biết, có long mạch, mà không có trận pháp cường hãn để phối hợp, cũng sẽ lãng phí tác dụng của long mạch.

Thật ra, tôi rất biết ơn lão Doãn đã cho mình đại trận Long Sinh Môn!

- Thế nào? Có muốn tách khỏi Phương Thốn Sơn, gia nhập Đạo Minh không?

Tôi nhìn Kiếm Si, lên tiếng hỏi.

Kiếm Si đều nhìn cũng không thèm nhìn tôi, thản nhiên nói:

- Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi đang nghĩ, tu luyện ở trong này, nhất định sẽ đuổi kịp bước chân của cậu, đến lúc đó, tôi có thể giết cậu rồi, nhờ vậy, mà nâng cao tu vi của bản thân!

Nghe Kiếm Si nói vậy, tôi không biết nói gì, sao tên này lúc nào cũng nghĩ tới việc giết tôi vậy chứ, nhưng may mắn, là hắn không phải hạng người chơi trò ám hại sau lưng, hắn muốn giết tôi, nhưng cần chiến đấu trực diện với tôi, nếu như lúc nào cũng có thể trốn sau lưng đâm tôi một nhát dao, vậy thì tôi không dám để hắn vào trong Đạo Minh.

- Đúng rồi, trận pháp của cậu là trận pháp gì?

Kiếm Si bỗng hỏi tôi, nghe câu hỏi của hắn, tôi cũng không giấu giếm, lên tiếng nói:

- Trận pháp này, tên là Long Sinh Môn!

Nghe vậy Kiếm Si khẽ nhíu mày, hình như đang trầm tư suy nghĩ!

- Sinh Long Môn? Tên gọi này sao lại có chút quen tai? Nhưng quên rồi!

Kiếm Si cũng không nghĩ nhiều nữa, hỏi tôi động phủ của hắn ở đâu, nghe vậy, tôi bật cười, tên này, hoàn toàn nghĩ nơi này chính là nhà mình rồi, có điều huấn luyện viên do tự tay mình mời đến, đương nhiên cũng phải sắp xếp động phủ!

Dẫn Kiếm Si tới động phủ, bảo hắn hãy nghỉ ngơi một chút, sau đó tôi kêu Trịnh Thu tập hợp các đệ tử Đạo Minh lại, buổi chiều, giới thiệu Kiếm Si với tất cả mọi người!

Đương nhiên, những người đã là cảnh giới Ngưng Anh điên phong, cũng có thể tới thỉnh giáo Kiếm Si, nhưng cảnh giới Ngưng Anh vốn cao ngạo, thường thì, không tùy tiện thỉnh giáo người khác.

Bố trí cho Kiếm Si xong, lòng tôi yên tâm hơn rất nhiều, dù sao cũng đã tìm được cho đệ tử Đạo Minh một huấn luyện viên ‘cao tay’, cũng có trợ giúp với tu vi của bọn họ.

Chẳng qua, thời gian Kiếm Si bỏ ra mỗi ngày để giải đáp nghi hoặc cho mọi người không nhiều lắm, chỉ sắp xếp ba tiếng, hết ba tiếng, hắn sẽ tự mình tu luyện!

Điều này tôi cũng không từ chối, dù sao kiếm đạo của Kiếm Si, cũng không thể thường xuyên ở lại trong Đạo Minh.

Tất cả đều quay về quỹ đạo, nhưng tôi biết, sự bình yên này, không thể kéo dài quá lâu, phong ba bão táp, lúc nào cũng có thể kéo tới!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.