Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cái chân này, hơi thô

Phiên bản Dịch · 2348 chữ

Một luồng khí khủng bố đột ngột xốc lên, khí lưu đáng sợ dập dờn, không gian bắt đầu vặn vẹo,Tần Hữu Phương và tam trưởng lão đã biến mất khỏi chỗ cũ, hẳn là đã đi vào bên trong không gian.

Kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo, nếu đang chiến đấu, cho dù chỉ là dư âm, cũng đủ để khiến những người xung quanh chật vật, thậm chí, giơ tay nhấc chân cũng có thể khiến cho núi đổ đất sụp, cho nên thường thì khi cảnh giới Nhập Đạo chiến đấu, đều sẽ lựa chọn tiến vào không gian, không phải tránh né, sợ phá hư cái gì.

Hai người bước vào trong không gian, mảnh đất trời đó bỗng phát ra từng âm thanh trầm đục, mà khoảng không gian đó cứ không ngừng vặn vẹo, hiển nhiên là bởi vì hai vị mạnh siêu cấp bên trong gây ra.

Lần này ngoài Tần Hữu Phương, cục số chín vẫn còn ba cảnh giới Ngộ Đạo, ngay sau đó, tôi đột nhiên nhìn thấy một bóng đen xuất hiện từ xa, tốc độ còn cực kì nhanh, tức khắc, đã nhảy xuống phía dưới tế đàn.

Thấy vậy đồng tử tôi hơi co lại, bởi vì tôi nhìn rõ, người kia không phải ai khác, mà chính là Lương Triều Sinh!

Lương Triều Sinh vậy mà vẫn luôn trốn trong tối, đến bây giờ mới lộ diện, người này cũng thật biết nhẫn nhịn,lẽ nào vẫn còn muốn đạt được cái chân ở bên dưới?

Phải biết rằng, ông ta đã đạt được một cánh tay, nếu chiếm thêm được cái chân, dung hợp với chính cơ thể mình, thực lực chẳng phải sẽ lên thẳng cảnh giới Nhập Đạo hay sao? Thậm chí còn mạnh hơn?

Dù sao sao khi dung nhập cánh tay, thực lực của ông ta đã tăng lên tới cảnh giới Ngộ Đạo! cho dù là Phương Trình Chu cũng vậy, cũng là bởi vì sau khi chiếm được cánh tay, thực lực mới tăng vọt.

Tình hình hiện tại, quyết không thể để cho Lương Triều Sinh dễ dàng đạt được mục đích, lúc vừa nhìn thấy vậy, tôi đã lập tức truyền âm cho Phương Trình Chu, tình huống này chỉ có Phương Trình Chu mới có thể phân cao thấp với Lương Triều Sinh.

Đổi lại là bất kì ai khác, đều không được, dù sao Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh đều là người dung hợp với cánh tay, bọn họ đối với cái chân phía dưới, đương nhiên cũng có cảm ứng khác biệt, đây là điểm mạnh người khác không có!

Chính lúc này, Phương Trình Chu nhảy xuống dưới, sau lưng hắn, có một gã cảnh giới Ngộ Đạo mặc áo choàng đen lập tức áp sát, nhưng rất nhanh, đã có một cảnh giới Ngộ Đạo của cục số chín, phi ra ngăn cản y, tôi có thể cảm giác được, những người của cục số chín đúng là đang phối hợp với hành động của tôi, đối với chuyện này, lòng tôi có chút cảm kích.

Tôi nhìn Kiếm Si, hỏi hắn có muốn cùng nhau xuống dưới không, Kiếm Si lại lắc đầu, nói hắn cảm giác được phía dưới có luồng khí không tốt lắm với hắn, cho nên hắn không muốn xuống, nói xong, Kiếm Si lập tức xoay người, lao vào trong trận đấu.

Lúc này, tôi và Phương Trình Chu nhìn nhau một cái, sau đó phi thẳng xuống dưới tế đàn, tiến vào trong, cảnh tượng xung quanh tối đen, căn bản không thấy rõ thứ gì, năng lực nhìn trong bóng đêm của chúng tôi cũng chỉ có một chút tác dụng, có thể lờ mờ cảm giác được vị trí của huyết kiếm Thị.

Tôi dặn dò Phương Trình Chu, mau chóng đi ngăn cản Lương Triều Sinh, phải biết nhờ có cánh tay, nên Phương Trình Chu cảm nhận được rõ vị trí của Lương Triều Sinh, vì vậy chúng tôi không cần đi cùng nhau, ngăn cản Lương Triều Sinh là chuyện lớn, nếu để cho ông ta đạt được mục đích, chính là điều cực kì bất lợi với chúng tôi.

Rất nhanh, tôi đã tìm thấy huyết kiếm Thị, lúc này Thị đang điên cuồng hấp thu khí huyết sát, thứ này chắc chắn có tác dụng với Thị, nếu lần này có thể hấp thu thỏa thích những khí huyết sát này, như vậy, huyết kiếm Thị sẽ tiến vào trình độ bát phẩm.

Tôi cảm nhận được luồng khí truyền tới xung quanh mình, lông mày nhíu chặt, lúc này, tôi muốn cảm thụ xem phù văn màu đen đang ở đâu, thứ đó vô cùng thần bí, căn bản không chịu không chế của tôi, hiện tại cẩn thận cảm thụ một hồi, quả nhiên, tôi hoàn toàn không thể cảm nhận được phù văn màu đen rốt cuộc đã đi đâu.

Cùng lúc đó, lòng tôi hơi trầm xuống, âm thầm nói:

- Nếu cảm ứng không được, vậy đi tìm!

Nói xong, tôi kêu kiếm linh cứ ở đây hấp thu khí huyết sát, còn tôi ở dưới này tìm kiếm một chút, xem phù văn màu đen rốt cuộc đã đi đâu.

Nói xong, thân người tôi tiếp tục phi xuống dưới, mà tôi càng lao xuống, lại càng cảm thấy luồng khí kia khủng bố hơn, còn cả những âm thanh trầm đục, mơ hồ, có cả tiếng đối thoại của Phương Trình Chu là Lương Triều Sinh.

Xem ra, hai vị này đã chiến đấu với nhau rồi, tôi nhìn về phía bên kia, nơi đó truyền đến dao động của chân nguyên, hơn nữa thi thoảng còn tỏa ra tia sáng, lờ mờ, có thể nhìn thấy có hai thân ảnh đang chiến đấu,mà ở bên cạnh hai người, lại có một thứ gì đó to lớn như cây cột đình, khi nhìn thấy thứ này, trong đầu tôi lập tức hiện lên một ý nghĩ, đây là chân?

Chính là cái chân tất cả mọi người đang chen chúc nhau tranh đoạt?

Nhưng cái chân này cũng thô quá đi? Lòng tôi kinh hãi, đúng là rất thô, tôi chỉ lờ mờ nhìn thấy bộ dạng của nó, chỉ e phải vài người, mới có thể vây quanh được, đây là chân của thứ gì?

Hơn nữa quan trọng nhất là, tôi chỉ nhìn thấy một mặt, cái chân này, hình như rất dài, không biết rốt cuộc dài bao nhiêu, dù sao tôi cũng chỉ nhìn thấy chân, chứ không thấy bàn thân đang ở đâu.

- Phương Trình Chu, rốt cuộc mày đang nghĩ cái gì? Mày có biết Kháng Thiên giả có bao nhiêu kẻ mạnh không? Mày thế mà lại lựa chọn đối nghịch với Kháng Thiên giả? Mày cũng biết, Kháng Thiên giả đã tồn tại bao nhiêu năm, mà vẫn có thể đứng chắc trong Hoa Hạ như cũ, không có bất cứ tông môn nào tiêu diệt được? mày đây là đang muốn chết?

Lương Triều Sinh quát lên, nghe vậy tôi lại nhướng mày, ông ta muốn chơi trò gì? Lẽ nào đã tới lúc này rồi vẫn còn muốn xúi giục Phương Trình Chu?

- Khà khà, lão già, đừng nói với tôi những lời này nữa, vô dụng thôi, chỉ vì một chuyện, đã khiến tôi khó chịu khi nhìn thấy ông ,cho nên mới đối đầu với ông đấy! ông nói muốn quấy phá thiên hạ, tôi cũng phải chống lại ông tới cùng, lúc trước nếu không phải tôi chạy nhanh, chỉ sợ đã sớm bị ông giết chết, chính chuyện này, đã khiến tôi muốn dùng cả cuộc đời mình đối đầu với ông!

Phương Trình Chu cười lạnh, nói với Lương Triều Sinh, hình như không hề quan tâm, công kích trong tay càng thêm ác liệt.

- Hừ, thứ không biết điều, mày phải biết, mày không phải đang chiến đấu với một mình tao, mày đang đối nghịch với cả Kháng Thiên giả đứng sau lưng tao, đám người chúng mày quá ngu dốt, đến cuối cùng, chúng mày mới phát hiện, dù mày có mạnh cỡ nào, nhưng ở trong mắt Kháng Thiên giả, cũng chỉ như một con kiến mà thôi!

Lương Triều Sinh hừ lạnh, giọng nói có chút kiêu ngạo.

- Ông cũng đã lên tới cảnh giới Ngộ Đạo rồi, có thể bỏ thói quen chém gió đi được không, lúc còn sống bị ông hãm hại, ông khoác lác nghe ghê gớm lắm, lừa dối tôi không biết bao nhiêu lần, lúc đó nếu tôi biết là ông đang nói khoác, thì bây giờ có lẽ tôi vẫn còn đang sống trong nhung lụa hưởng thụ cuộc đời, tôi đây đang hưởng thụ cuộc sống của ‘phú nhị đại’ lại bị ông hại mất hết, tôi hỏi ông, thói quen chém gió của ông, có thể thay đổi được không?

Một bàn tay cực lớn hiện lên trước mặt Phương Trình Chu, sau tiếng quát của hắn, bàn tay khổng lồ đột nhiên đánh xuống người Lương Triều Sinh.

Lúc này công kích mãnh liệt hơn, ánh sáng của chân nguyên cũng soi sáng khung cảnh phía dưới, tôi đưa mắt nhìn xuống, không ngờ lại không nhìn thấy đáy?

Phải biết hiện tại khoảng cách với bên trên đã phải có mấy chục mét, tôi rất tò mò muốn biết, bên dưới rốt cuộc có thứ gì, nhưng nhìn thấy Phương TRình Chu và Lương Triều Sinh vẫn đang chiến đấu, tôi cũng lập tức phi xuống, lúc này, ít nhiều gì thì tôi cũng có thể gây ra chút áp lực cho Lương Triều Sinh, chắn hẳn có lợi với Phương Trình Chu.

Thân người tôi tiếp cận, đồng thời trên tay đánh ra một quyền canh hình rồng màu vàng về phía Lương Triều Sinh.

Tuy rằng hiện tại thực lực của tôi chưa phải là cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng công kích của Long Du Bát Hoang Quyền, kẻ khác cũng không thể khinh thường, sắc mặt Lương Triều Sinh lạnh như băng nhìn tôi, nhưng tôi lại không thèm để ý, lại đánh ra quyền thứ hai.

Nhờ có tôi quấy nhiễu, bàn tay khổng lồ của Phương Trình Chu lại đánh xuống, thân người Lương Triều Sinh lui nhanh ra sau.

- Khốn nạn, thằng ôn con, mày nghĩ tao không dám giết mày à!

Lương Triều Sinh giận dữ, đương nhiên là vì tôi đã quấy rầy trận đấu của ông ta, nhưng lúc này mặt tôi không đổi sắc, nhìn Lương Triều Sinh:

- Ông nói câu này bao nhiêu lần rồi? ông không chán, nhưng tôi nghe chán lắm rồi!

Nghe vậy mặt mày Lương Tiều Sinh vặn vẹo, mà Phương TRình Chu cũng nhắm trúng cơ hội, một tay ôm lấy cái đùi khổng lồ ở bên cạnh.

Vị trí đó, hẳn là phần đùi, nói cách khác, bàn chân của cái chân này vẫn còn ở phía dưới?

Trên cánh tay, năng lượng không ngừng truyền ra, mãnh liệt truyền vào trong cái chân, lúc này, Lương Triều Sinh lao như điên tới chỗ Phương Trình Chu, tôi nhìn Phương Trình Chu, lên tiếng nói:

- Anh cứ ngăn ông ta lại, tôi xuống dưới nhìn xem!

Tôi rất tò mò phía dưới cùng của tế đàn, lúc này tôi kêu Phương Trình Chu cuốn lấy người kia, còn tôi thì xuống xem tình hình bên dưới!

Sau đó, thân người tôi phi thẳng xuống, có điều để bảo đảm an toàn, tốc độ của tôi không quá nhanh, bởi vì lỡ mà đụng phải tình huống khẩn cấp nào đó, còn dễ dàng rời đi.

Bùa Liệt hỏa trong tay ném ra, nhưng ngọn lửa vừa bùng lên, đã bị khí huyết sát xung quanh dập tắt, khí huyết sát ở nơi này đúng thực quá mức nồng nặc, bùa chú bình thường căn bản không thể thi triển, nghĩ đến đây tôi không biết phải làm sao có điều tôi lập tức nghĩ tới điều gì, sau đó lấy ra rất nhiều linh thạch trên người.

Linh thạch tản ra ánh sáng trắng, lúc này cũng miễn cưỡng trở thành công cụ chiếu sáng.

Tôi phát hiện cái chân bên cạnh đã nhỏ đi một ít, hình như đã tới vị trí của đầu gối.

Tôi nhìn thấy những miếng vảy rất dày ở bên trên, những cái vảy này giống với vảy trên cánh tay của Lương Triều Sinh và Phương Trình Chu, hiện tại căn bản không cần hoài nghi, những thứ này đều là bộ phận trên cơ thể một người nào đó, chính xác hơn, rốt cuộc có phải người hay không, tôi không dám xác định, bởi vì chuyện này đúng là đủ để khiến người ta bán tin bán nghi,

Người có thể có thân hình cao lớn thế này sao? Chỉ mỗi cái chân, đã dài mấy chục mét ? mà tình hình có chút khang khác, tôi còn nhớ cánh tay của Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh lúc đó cũng không to thế này, cũng chỉ khoảng mười mét, sau khi bị dung nhập vào cơ thể bọn họ, cũng đã thu nhỏ lại.

Đương nhiên, còn có một điểm không thể nghi ngờ, đó chính là năng lượng khủng bố cảm thụ được trên cái chân, còn khủng bố hơn cánh tay lúc ấy không biết bao nhiêu lần!

Điểm này, cũng phải thừa nhận, có lẽ đúng là có quan hệ nhất định.

Nếu đã tới đầu gối vậy khoảng cách với bàn chân cũng không còn xa, tôi tiếp tục cẩn thận lao xuống, sau khi tới gần, tôi mơ hồ nhìn thấy phía dưới hiện lên hào quang huyết sắc, với lại, hình như là một vòng tròn?

Tôi nhướng mày, thầm nghĩ, đây là thứ gì? Bên dưới này tồn tại thứ gì đặc biệt?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.