Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kết quả trận đấu

Phiên bản Dịch · 1637 chữ

Luồng sáng đỏ hình như đang chuyển động không ngừng quanh một thứ gì đó, chân nguyên trong người tôi bắt đầu nhộn nhạo, trở nên càng thêm cảnh giác, bởi vì không biết ánh sáng đỏ kia là gì, cho nên tôi phải chuẩn bị sẵn sàng.

Nếu không thích hợp, sẽ lập tức đào tẩu, ở trong này, không phải nguy hiểm bình thường, cú đá lúc trên tế đàn tôi đã chứng kiến tận mắt, nếu chẳng may đụng chạm cái gì, chỉ e đến thời gian bỏ chạy cũng không có.

Tôi không ngừng tới gần, cũng cảm giác được, ánh sáng huyết sắc càng thêm rõ ràng, khi khoảng cách giữa tôi và ánh sáng đỏ chỉ còn mấy mét, mắt tôi đột nhiên trợn to, nhìn chằm chằm vào thứ phía dưới ánh sáng đỏ, đó là thứ gì?

Tôi quá đỗi quen thuộc rồi, những luồng sáng đỏ, không ngờ lại là những hàng phù văn nhìn vô cùng thần bí, phù văn rất quỷ dị, cũng không giống với phù văn cổ xưa nào, rất đặc biệt, là những phù văn vẫn luôn phủ quanh thân kiếm THị.

Nhưng lúc này những phù văn đó đã không còn mang màu đen nữa, mà biến thành màu đỏ.

Điều này khiến tôi rất nghi hoặc, lẽ nào những phù văn tự khống chế huyết kiếm Thị bay vút xuống dưới, tiến vào trong tế đàn, chỉ vì hấp thu thứ này sao? Lòng tôi cực kì tò mò.

Lúc này tôi gần như có thể nhìn thấy, dưới lòng bàn chân có một thứ gì đó đỏ như máu, đang bị những phù văn này hấp thu vào trong, thứ đỏ tươi đó không phải là khí huyết sát, mà là máu tươi!

Đúng vậy, chính là máu tươi, nhưng lại là máu tươi của cái chân này, phù văn hấp thụ máu tươi của cái chân?

Phát hiện này khiến cả người tôi sững sờ đứng tại chỗ, mẹ nó, nếu chọc giận cái chân này, thì làm sao đây? Vấn đề là, hiện tại cái chân lại không có phản ứng gì, cứ để mặt bị phù văn hấp thụ.

Phù văn màu đỏ xung quanh cái chân không ngừng lay động, máu tươi cứ chui vào trong phù văn, mà phù văn, lại càng trở nên yêu dị.

Tôi cứ đứng ở đó, lẳng lặng nhìn, chỉ sợ không cẩn thận cái chân này sẽ phát hỏa, nói vậy, chỉ e xong phim, nhưng hiện tại, tôi lại có ý đồ đem nhưng phù văn đang ở phía dưới này đi.

Thử khơi thông với phù văn, nhưng tôi phát hiện, hình như không có tác dụng gì.

Tôi nhìn một màn trước mắt, trong lòng có chút lo lắng, đi? Hay là tiếp tục xem?

Thình…..

Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt bỗng vang lên, cái chân run lên, hình như còn có ít bụi đất rơi xuống, nhận thấy tình trạng này, trái tim tôi nhảy dựng lên.

Không bị dọa mới con mẹ nó kỳ lạ, đối với cái chân này, coi như tôi đã có ám ảnh, phải biết, chỉ một đạp đã giết chết hai cảnh giới Ngộ Đạo!

Tôi hoàn toàn không chịu nổi một đạp, dứt khoát, mau chóng rời đi!

Nghĩ ngợi, tiếp tục chờ trong này cũng không phải cách, tôi bèn chuẩn bị rời đi, nhưng chính lúc này, tôi nhìn thấy những phù văn huyết sắc trước mặt, vốn dĩ đang không ngừng hấp thụ, lúc này lại dừng lại, đúng vậy, trên cái chân đã không còn máu tươi tiếp tục chui ra nữa, cũng chính là nói, hấp thụ máu tươi đã dừng lại, sau đó phù văn không chút do dự lao đi, lao lên phía bên trên.

Thấy vậy, tôi vội vàng theo sát phù văn màu đỏ, nhìn thoáng qua bàn chân phía dưới, hoàn toàn không có thay đổi gì, nhưng, chính lúc này, rung động xung quanh càng thêm mãnh liệt, giống như bên dưới tế đàn, sắp sụp đổ xuống.

Nhận thấy tình trạng này, lòng tôi kinh hãi, tốc độ nhanh tới cực hạn, rất nhanh đã tới vị trí của Thị, lúc này tôi phát hiện, phù văn màu đỏ, lại quay trở về thân kiếm Thị, vờn quanh thân kiếm.

Cuối cùng dung nhập vào bên trong, mà ở nơi này, tôi đột nhiên nghe rõ thấy một tiếng cười to điên cuồng.

- Ha ha ha, Phương Trình Chu, tao nói rồi, mày không đấu lại tao, mày cho rằng tao cũng giống mày, cái gì cũng không có mà lại muốn tới thu phục cái chân này sao? Mày quá ngây thơ rồi, năng lượng của cái chân, cánh tay hoàn toàn không thể sánh bằng, nếu không có chuẩn bị, căn bản không thể lay động!

Tiếng nói điên cuồng của Lương Triều Sinh truyền ra, sau đó, tôi nhìn thấy cái chân bắt đầu run rẩy, rồi đột nhiên thu nhỏ lại.

Đúng vậy, đang thu nhỏ lại từng chút một!

Cuối cùng, thu nhỏ thành cái chân to bằng chân người trưởng thành, bị Lương Triều Sinh chộp vào trong tay, Phương Trình Chu sắc mặt khó coi, rất rõ ràng, hắn không tranh giành được với Lương Triều Sinh.

Tôi đứng ở bên trên, nhìn Lương Triều Sinh và Phương Trình Chu, không nói lời nào, hiện tại nghi hoặc trong lòng tôi vẫn còn nhiều, phù văn huyết sắc trên thân kiếm Thị, còn cả thất bại của Phương Trình Chu, hình như đều không phải là không có nguyên nhân.

Lúc này, sau khi chiếm được cái chân, Lương Triều Sinh hình như không muốn trì hoãn, bay thẳng ra bên ngoài, Phương Trình Chu theo sát, tôi cũng phóng lên theo,

Lên tới bên trên, sắc mặt Lương Triều Sinh sốt ruột, hiện tại cả môn phái Khôi Lỗi đã rơi vào trong cuộc chiến ác liệt, thế cục của Kháng Thiên giả có phần thảm hại hơn.

Vô số thi thể của Kháng Thiên giả nằm vương vãi khắp nơi, bên phía Đạo Minh mặc dù cũng có người hy sinh, nhưng chỉ có vài người, giết sạch đám Kháng Thiên giả không bỏ sót một ai!

Nhưng, tôi biết tính cách của Kháng Thiên giả, chỉ cần có thể đạt được mục đích, có hy sinh nhiều người hơn nữa, cũng không sao cả, rất rõ ràng, hiện tại bọn chúng đã đạt được mục đích!

- Ngăn người kia lại!

Sau khi phi lên trên, tôi hét thật lớn, chỉ chỉ Lương Triều Sinh, người này chiếm được cái cái chân, có nghĩa là lần sau gặp lại, thực lực của ông ta lại tăng thêm một cấp bậc.

Những chuyện này không quan trọng, quan trọng là cái chân đối với Kháng Thiên giả mà nói, chắc chắn có tác dụng rất lớn, cho nên nhất định phải vận dụng hết khả năng để ngăn cản ông ta!

Hiện tại cảnh giới Ngộ Đạo, đều không thể thoát thân, sau tiếng hô của tôi, Bạch Lang mang theo người của băng lang tộc, bao vây Lương Triều Sinh vào giữa.

Khí mùi trên người đám băng lang tộc bắt đầu liên hợp lại với nhau, giống như một đại trận, thực lực hiện giờ của Bạch Lang đã là Ngưng Anh điên phong, mà những thủ hạ yêu lang dưới trướng hắn, toàn bộ đều là cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Nói thật, hiện tại băng lang tộc có thể bao vây được một gã cảnh giới Ngộ Đạo, hoàn toàn không khoa trương, bởi vì bọn họ chiến đấu theo đội!

Sắc mặt Lương Triều Sinh hơi khó coi, rõ ràng, ông ta không ham chiến, một chút cũng không muốn, hiện tại ông ta đã chiếm được cái chân, chỉ cần một chút thời gian để dung hợp, là được!

Cho nên, hiện tại Lương Triều Sinh chỉ nghĩ làm thế nào để nhanh chóng rời đi!

Lương Triều Sinh nhìn băng lang tộc xung quanh, khóe miệng nổi lên nụ cười âm tà, trong tay ông ta xuất hiện ngọc giản màu đen, tiếng nói lạnh như băng truyền ra.

- Thằng ranh, hôm nay không chơi với chúng mày nữa, lần sau gặp lại, hy vọng mày chịu đựng được truy sát của tao!

Ánh mắt của Lương Triều Sinh dừng lại trên người tôi, sau khi ông ta nói xong, ngọc giản trong tay bị ông ta bóp nát, ngay sau đó, một thông đạo không gian hiện ra, Lương Triều Sinh không do dự, bước thẳng vào trong.

Lúc này, người của Kháng Thiên giả không ngừng vây quanh lại chỗ tôi.

- Lương Triều Sinh lão già khốn kiếp, mẹ nó, bỏ chạy cũng không ra tín hiệu!

Bát trưởng lão vừa chiến đấu kịch liệt, vừa chạy tới chỗ thông đạo không gian, cả người chui vào trong, phải biết, thông đạo không gian có giới hạn thời gian, căn bản không thể kéo dài quá lâu, tới lúc, sẽ tự động đóng lại.

Sau khi bát trưởng lão vào trong, lại có hai gã cảnh giới Ngộ Đạo chui vào, thông dọa không gian liền khép lại, chỉ còn lại hai gã cảnh giới Ngộ Đạo không kịp chuồn, và cả Vưu Hỏa,

Vưu Hỏa muốn đào tẩu, nhưng lại bị Hoàng Tiểu Tiên cuốn lấy, thực lực của Hoàng Tiểu Tiên đủ để sánh ngang với Ngộ Đạo trung kỳ, dưới tình huống như vậy, Vưu Hỏa căn bản không thể thoát thân.

Có điều, trận chiến ngày hôm nay tuy rằng thắng lợi, nhưng cái chân, vẫn bị Kháng Thiên giả đoạt được!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.